Thời gian trôi qua, và ngày tốt nghiệp cấp ba cũng đã đến.
︎︎ Cách đây không lâu, tôi đã tái sinh thành nhân vật chính của bộ ero manga và trở thành một trong những cư dân của thế giới này, nhưng tôi đã quen với điều đó.
Có thể nói rằng vụ việc của đám Momiji cũng như vấn đề của riêng tôi gần như đã được giải quyết.
"Ayato-kun, chúc mừng cậu đã tốt nghiệp.""
Kanzaki-san, bạn cùng lớp của tôi nói và xoa đầu tôi. Xoa đầu kiểu này sao mà giống trẻ con quá đi mất... Cơ mà với ngoại hình của hai đứa... thì có được Kanzaki-san xoa đầu đi nữa thì tôi cũng chỉ thấy cảnh hai chị em mà thôi... Thôi kệ vậy. Thích quá còn gì.
"Ahaha... Đừng có xoa đầu tớ nữa mà Kanzaki-san. Tớ ngại lắm đây nè. Ngoài ra, Kanzaki-san cũng tốt nghiệp nữa mà."
Tạm thời tránh né vụ này, dù trong thâm tâm tôi rất muốn được xoa nhiều hơn, mà thôi cứ giữ bí mật vậy.
"Ồ hồ... Thế cơ à? Mình quên béng luôn á."
Kanzaki-san cố tình nói thế. Đoá hoa được em lớp dưới đính lên tôi thật đẹp quá đi mất.
"Mà nói vậy, thì năm ba này cũng cực cho em thật ha. Em cũng đã giải quyết hết rồi nhỉ?"
Cực à... Chắc cậu ấy đang nhắc tới vụ Momiji đây mà. Tuy cuối cùng tôi vẫn không biết là có chuyện gì xảy ra giữa Kanzaki-san và hội Momiji, vì cô ấy có nói gì đâu.
Nên là tôi cũng không truy cứu gì.
"Ừm, mà tạm thời là thế."
Tôi vẫn chưa thể nói như kiểu chắc chắn như là "Gần như" hoặc "Có lẽ" vì có một vài yếu tố vẫn chưa được giải quyết.
Đó là...
Từ ngày đó tôi đã không gặp Momiji lần nào.
Tôi nghĩ có thể là sẽ gặp nhau ở trường... nhưng cô ta còn không tới nữa cơ.
Tôi có hơi lo lắng, nhưng tôi chưa liên lạc với cô ta. Tôi còn không biết đã có chuyện gì xảy ra nữa là. Dù gì cũng không còn liên quan đến tôi, nên cứ dứt khoát bỏ sang bên vậy.
Kouhei có đến trường, nhưng hắn ta không nói gì với tôi. Có thể hắn ta biết gì đó về Momiji, nhưng tôi không nghe gì từ hắn cả.
Tôi có hơi lo lắng vì những yếu tố đó chưa được giải quyết, nhưng tôi định hôm nay sẽ là lần cuối tôi nghĩ về bọn họ.
Bây giờ tôi đã là người của thế giới này, nên tôi phải sống một cuộc đời bình thường thôi.
Tôi đã thi đỗ vào đại học, và tôi quyết định rời nơi này... quê hương...
Ai rồi cũng sẽ đi trên con đường của riêng mình, trưởng thành và một ngày nào đó gặp lại... người ta có thể bật cười về những chuyện đã từng xảy ra.
Tôi nghĩ là thế, nhưng chắc không được ha?
Mà kệ đi.
"Nào, hôm nay ta phải tổ chức lễ tốt nghiệp đấy. Ayato-kun, mình có chút chuyện muốn nói với cậu về trường đại học."
Kanzaki-san nói thế và kéo tay tôi đi.
Không biết vì sao mà tôi đã học cùng trường đại học với Kanzaki-san, nhưng có thể đó là trò đùa của số phận chăng?
Từ giờ tôi sẽ tận hưởng cuộc sống ở thế giới này với tư cách là Hashida Ayato.
-------------------------------
Góc nhìn của Hanasaki Momiji
Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato... Ayato...
Trong tim tôi không ngừng gọi tên anh, người tôi yêu. Người tôi thật lòng yêu. Đúng vậy, đến bây giờ tôi vẫn không ngừng yêu anh.
Có vẻ là tôi đã phản bội người tôi yêu rồi.
「Vẫn còn kiểu nghĩ là có vẻ hay có lẽ nữa sao? Hoàn toàn là lỗi của cô còn gì.」
Aa... Lại tới nữa rồi. Dù có nói gì đi nữa, thì tôi không có sai. Tôi làm mọi thứ chỉ vì Ayato mà thôi.
「Thế sao không nói với Ayato ấy? Mà lại nằm chết dí ở nhà thế này? Lại còn không tới trường nữa chứ. Mà, đã hơn một tháng kể từ lễ tốt nghiệp rồi còn gì, cô không thể đến trường được nữa đâu.」
Ồn quá đi.
「Cô thừa biết là vì cô sai... Nên cô không muốn gặp Ayato chứ gì? À không, cô làm gì còn mặt mũi mà gặp anh ta, đúng không nào?」
...............
「Không có ai tệ hại như cô đâu... Mà, nếu phải nói thì sẽ là Takatsuki Kouhei nhỉ?」
Takatsuki Kouhei...
Là tên đàn ông đã phá huỷ mối quan hệ giữa chúng tôi... bạn thân của Ayato...
... Phải rồi. Chả phải tên đấy mới là kẻ xấu hay sao? Hắn thừa biết tôi có bạn trai rồi mà lại còn làm chuyện đó nữa.
Trong khi tôi chỉ nghĩ vì lợi ích của Ayato thôi, nhưng mà tên đó thì sao? Hoàn toàn chỉ vì dục vọng của hắn thôi mà?
Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... Tất cả... đều là hắn mà ra.
Đúng rồi! Chắc chắn Ayato...! Tôi cảm giác rằng anh ấy sẽ tha thứ nếu tôi trừng phạt hắn ta. Đúng vậy, nếu là Ayato thì anh ấy sẽ hiểu cho tôi!
「Nói gì đấy? Hả tôi ơi?」
Anh ấy sẽ khen tôi và nói rằng "Em làm tốt lắm Momiji!"
Đúng vậy, em... đã cố gắng lắm rồi! Ayato! Và sau đó... chúng ta có thể sống những ngày tháng hạnh phúc một lần nữa... một lần nữa...
Được rồi! Hãy chờ em nha, Ayato!!
-----------------
Tin tức vài hôm sau.
Hanasaki Momiji - Bị bắt vì tình nghi âm mưu giết người.
Takatsuki Kouhei - Được tìm thấy trong tình trạng nguy kịch, mất ý thức.
*********************
P/S: Các bạn thấy bộ Netorare ăn liền này như thế nào? Bản thân t thì thấy nó khá giải trí và cũng như là cảm xúc của đực bị netorare như nào.
Thế thôi, hẹn các bạn ở bộ netorare sắp tới vô cùng nặng nề của t.