Tôi Có Khả Năng Giao Tiếp Đặc Biệt

chương 118-2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit+ Beta: Winnie

Kinh Sở véo véo mặt cô, ra vẻ không vui: “Như thế nào đây, hiện tại là đang ghét bỏ anh đúng không, em giỏi thì ghét bỏ thử xem, nhìn đi, anh có già không, hử?”

“Anh hôm qua trở về muộn như vậy, vừa đặt đầu nằm chưa đến ba giây là ngủ say rồi.” Dương Miên Miên thở dài, ba giây trước còn hôn cô một chút nữa: “Cảm giác anh mệt muốn "chết" luôn đó biết không.”

Kinh Sở hơi nhướng chân mày: “Hóa ra tối qua lúc đó em vẫn chưa ngủ, vậy mà không dậy hỏi anh một câu, đồ vô lương tâm này.”

“Em là cảm thấy anh quá mệ, còn phải nói chuyênn với em rất phí sức.” Miên Miên nhỏ giọng lẩm bẩm.

Kinh Sở hiểu rõ, dở khóc dở cười: “Tiểu Dương à, em xem em có bị ngốc hay không chứ, soa em biết anh không muốn nói chuyện với em đây?”

Anh ôm cô vào ngực, đặt nụ hôn nhẹ lên tóc cô: “Mỗi ngày về nhà việc anh muốn làm nhất chính là nói chuyện cùng em, Miên Miên, anh sẽ rất vui nếu hôm qua em thức dậy hôn anh một chút đó, anh sẽ cực kì cực kì vui mừng.”

Dương Miên Miên cau mày: “Là cái dạng này sao?”

“Đương nhiên.” Kinh Sở vỗ vỗ vai cô: “Hiện tại mau trở về ngủ đi, em còn có thể ngủ thêm một lát.”

Dương Miên Miên khó xử mà nhìn mấy cái trứng chiên: “Nhưng en đã làm xong rồi mà.”

“Anh sẽ ăn hết, em mau trở về ngủ tiếp đi.” Kinh Sở vừa lừa lại gạt đem cô hống trở về ngủ nướng, rồi quay lại ăn hết bữa sáng cô làm.

Dương Miên Miên đắp chăn, thở dài: “Tôi không muốn đâu, nhưng Kinh Sở anh ấy....”

“Chị thật sự dễ bị lừa ghê.” Đám tiểu đồng bọn vây xem nhất trí tỏ vẻ phong cách này không hợp với cô tẹo nào.

Dương Miên Miên lẩm bẩm nói: “Tôi biết anh ấy lo tôi sẽ mệt chứ, tôi biết hết đó, nhưng nhìn anh ấy mệt mỏi như vậy, tôi không thể cái gì cũng không làm.”

“Chị thật sự không phải vì trù nghệ không tinh tìm lấy cớ sao?”

“Tôi chỉ là cảm thấy tôi phải giúp anh ấy, làm anh ấy không thể cự tuyệt.”

Nhưng mà, cô còn chưa tìm được biện pháp tốt cho chuyện này thì chuyênn khác đã vội vàng ập đến, không kịp phòng ngừa xảy ra, hoàn toàn làm Dương Miên Miên sợ ngây người.

Trâu Dịch bị cảnh sát mời đi điều tra, mà quan trọng là hắn lại có quan hệ với vụ án mưu sát mấy hôm trước.

Người chết là một DJ đệ nhất ở quán Bar, nam giới, tuổi, bị phát hiện đã chết vào trong nhà, căn cứ manh mối tại hiện trường có thể phán định đối phương lừa DJ vào rồi từ phía sau một nhát đâm chết, nơi huyền quan có dấu vết vật lộn, bởi vì đêm qua có một trận mưa lớn, ở trong phòng xuất hiện dấu giày cỡ , tài sản trong nhà vẫn nguyên vẹn.

Cảnh sát bước đầu điều tra các mối quan hệ của DJ, sinh hoạt của hắn ta cực kì thối bát, tình cảm bát nháo, còn thiếu nợ đầy đầu, có không ít chủ nợ, số người có động cơ gây án không phải số ít.

Nhưng án này còn chưa tra rõ, lại có vụ án mói đên tay, trùng hợp vụ án này nạn nhân cũng bị giết chết tại nhà, chức nghiệp MB, tuổi, tài sản trong nhà nguyên vẹn, không có dấu hiệu lục lọi.

Hai vụ án tử tương tự nhau, cảnh sát gộp vào điều tra lại phát hiện thêm một điểm tương đồng, cả hai nạn nhân đều là gay.

Sở dĩ tìm được Trâu Dịch, bởi vì hắn là cuối cùng nhìn thấy MB, nói cách khác, ngày hôm qua hắn đưa Dương Miên Miên về nhà sau đó chạy tới tiêu phí.

Dương Miên Miên biểu tình (=-=!)

Điều may mắn là Trâu Dịch chỉ hỗ trợ điều tra, không bị lưu lại. Thời điểm Dương Miên Miên đến cục cảnh sát, liền thấy bộ mặt như táo bón đang ngồi ở phòng thẩm vấn của hắn.

Kinh Sở cùng Thường Nhạn ở bên trong hỏi chuyện, Liễu Ngọc ngồi ở trước bảng đen ghi đầy manh mối đăm chiêu.

Dương Miên Miên vỗ vỗ bả vai Liễu Ngọc, Liễu Ngọc hoảng sợ, nhìn thấy Miên Miên liền hét: “Miên Miên~, cô là cái đồ không có lương tâm, tốt xấu gì chúng ta cũng từng là chiến hữu đó, cô phải nhớ đến lúc tôi gửi cô nhiều tiểu thuyết như vậy a!”

“Bình tĩnh một chút.” Dương Miên Miên quyết đoán họa thủy đông dẫn, “Loại chuyện này cô hẳn là đi hỏi đội trưởng các cô nha!”

Liễu Ngọc tức khắc liền héo rũ.

Bên kia Kinh Sở đã mang theo Trâu Dịch đi ra, hắn thấy Dương Miên Miên chợt có điểm ngoài ý muốn: “Sao em lại tới đây?”

“…… Ách, đi ngang qua.” Dương Miên Miên phát hiện mấy người bên cạnh tầm mắt cỹng không hẹn đều nhìn qua đây, cômột đầu hắc tuyến, “Đi đến quán đối diện ăn mì.”

Kinh Sở “……” Lấy tiền cho cô: “Đi thôi.”

Dương Miên Miên liền nắm lấy Trâu Dịch kéo hắn đi ra ngoài, Trâu Dịch rốt cuộc tìm được người phun nọc độc: “Tôi nói cho cô biết [^^@@;] con mẹ nó chó thật!”

“Anh không thể [/@$], anh là [^&].” Dương Miên Miên phi thường bình tĩnh: “Anh phải tự mình hiểu lấy đi.”

Wie: mấy cái kí tự xà ngầu đó cứ xem như họ đang beep nhau đi, ha.

Liễu Ngọc oa một tiếng: “Hắn ta với Miên Miên có quen biết à?”

“Bạn bè?” Kinh Sở nghĩ nghĩ lại cảm thấy cái này từ không phải thực thỏa đáng, cho nên thay đổi một từ khác: “Khuê mật?”

Liễu Ngọc: “……” Đội trưởng, anh cảm thấy dùng từ đó thật sự ổn sao?

Vào quan, Dương Miên Miên cầm tiền của Kinh Sở mời khách, cô kêu hai chén mì thịt bò: “Sao lại thế này a, ngày hôm qua còn tốt, hôm nay đã đến cục cảnh sát a.”

“Tôi...mẹ nó nào biết đâu rằng trở thành thế này chứ!” Trâu Dịch còn cảm thấy oan uổng đó, hắn ngày hôm qua cảm thấy tâm tình không tốt, liền muốn tìm địa phương thả lỏng, cho nên đi một câu lạc bộ đêm nổi danh, tìm một người trước kia từng có vài lần qua lại, tên thật không rõ, chỉ biết là hắn ta gọi là Arthur.

“Người nước ngoài?”

Trâu Dịch mắt trợn trắng: “Ngốc à, cô gặp qua người gọi là Elizabeth liền cho rằng nàng ta thật sự là nữ vương Anh quốc sao? Đây là nghệ danh, ai cho là thật.”

Dương Miên Miên: “…… Úc.” cô lại không đi đi tìm, sao cô biết.

“Đêm qua sau khi xong việc ở khách sạn tôi liền đưa hắn trở về, ai biết hôm nay lại phát sinh ra loại sự tình thế này.” Trâu Dịch muốn thổ huyết, thật sự là quá xui xẻo: “Tôi gần đây chính là xui xẻo tột cùng!”

Dương Miên Miên vừa rồi tuy chỉ ở trong văn phòng chốc lát đã nghe các bạn nhỏ nhiệt huyết thảo luận sự tình qua một lần, hai vụ án đều có điểm tương tự: gay, cũng là người có mối quan hệ xã hội tương đối hỗn loạn.

Trước kia chỉ biết là có hung thủ chỉ chuyên môn nhằm vào kỹ nữ mà giết người, hiện tại, chả lẽ hắn bắt kịp thời địa nhỉ nhắm vào gay?

Đồng tính luyến ái thì có trêu chọc đụng chạm đến ai, vẫn là tên hung thủ có bệnh đi? Trước kia từng bị đồng tính luyến ái làm tổn thương, là bị bạo cúc quá tàn bạo sao?

Dương Miên Miên trong lòng phỏng đoán lung tung, mà Thường Nhạn đã sơ lược ý chính về hung thủ tương đối đơn giản:

“Hắn ta có nỗi thống hận về những người đồng tính.” Thường Nhạn nói: “Nhưng về người bị hại chỉ bị duy nhất một nhát dẫn đến tử vong, hkanf toàn không chịu thêm bất kì tổn thương nào, vì vậy theo tôi, hung thủ đã từng bị tổn thương về tinh thần, không phảu dạng tổn thương trên thân thể.”

An chuyên môn nhằm vào một dạng đối tượng không nhiều, bởi vậy trong thời gian ngắn những chứng cứ thu thập được không qua rõ rành, Kinh Sở nhìn qua Liễu Ngọc, ý bảo cô nêu ý kiến của bản thân.

Liễu Ngọc lắp bắp nói: “Tổn thương tinh thần? Tôi chỉ biết SM gì đó, còn trên tinh thần, ngoại trừ tương ái tương sát còn có cái gì sao?

Đậu má đọc nhiều tiểu thuyết như vậy, thời khắc mấu chốt hoàn toàn không có chút giá trị tham khảo nào hết. (〒▽〒)

:-//

- ---------------

Tâm sự mỏng: các cậu biết không, vừa edit truyện vừa lo mẹ vào tịch thu điện thoại, vừa hồi hộp vì đống bài tập chưa giải xong, thật sự rất là đau đớn... Nhưng không sao cả, chỉ cần qua kì thi này tôi sẽ được bung xõa rồi. Hahahahahuhu(sổ mũi-ing)

Truyện Chữ Hay