Nhờ có Sarasa mà tôi mới có thể tận hưởng không khí độc lập tự do này thêm một lần nữa! Tôi thật sự muốn tuyên bố là mình đã đạt được hạnh phúc luôn rồi, nhưng có vẻ như mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu.
Hiện giờ thì tôi đang quỳ dưới sàn trong căn hộ của mình, nơi mà tôi đã không về được trong một khoảng thời gian. Còn Sarasa, người ngồi trên ghế, thì lại đang nhìn xuống tôi và nói bằng một giọng băng giá:
“Em có vài câu hỏi cho anh đây…”
“Tại sao chuyện này lại xảy ra với mình cơ chứ?” – Tôi thì thầm.
Trong tình huống này thì mấy câu hỏi đó có quan trọng gì đâu chứ, mà nếu câu hỏi có khó quá thì tôi cứ lấp liếm cho qua chuyện là được chứ gì.
“Anh đã làm tình với con điếm đó có phải không?”
Tôi biết ngay cổ sẽ hỏi những gì cơ mà, nhưng tôi đã mong một cô gái sẽ hỏi theo một cách “đoan trang, thùy mị” hơn cơ. Hà, tôi còn chẳng thể nghĩ ra một cái cớ tốt để che đậy vụ này nữa cơ chứ. Tôi khi ấy đang trần truồng và bị trói trên giường mà, hỏi tôi mấy câu hỏi như thế thì cũng như không hỏi thôi!
Sẽ thế nào nếu mình nói ra sự thật nhỉ? Chờ chút đã… chúng tôi đã chia tay rồi cơ mà, việc gì mà tôi phải trả lời mấy câu hỏi này của cổ cơ chứ?
“Ha, đó không phải chuyện của cô vì chúng ta đã chia tay nhau lâu rồi…”
“Hảảả…?”
“Éc!”
Cổ lườm tôi ghê quá làm tôi chẳng thể nói được gì tiếp luôn. Cái ánh mắt “Tôi sẽ giết anh” kia là sao vậy? Sợ quá đi! Tôi sợ đến mức suýt nữa thì bất tỉnh tiếp rồi.
“Ngoan ngoãn nói thật cho em nghe đi.”
“Ờ thì, n-nếu tôi nói dối thì s…?”
“Em sẽ trừng phạt anh nặng đến mức anh sợ không muốn sống nữa…”
“… Và nếu như tôi nói thật thì sao…?”
“Sau khi em loại bỏ con đ* kia, em sẽ trừng phạt anh nặng đến mức anh cầu được chết đi.”
Sao kiểu gì cũng là bad ending hết vậy bà nội? Ý tôi là, nếu tôi nói thật cho cổ thì mạng sống của Mone sẽ gặp nguy hiểm mất thôi. Chà, có vẻ như chọn trả lời kiểu gì thì tôi cũng sẽ bị trừng phạt thôi nhỉ…
Mình nên làm gì đây?
“Thôi kệ đi, em có thể tự nhận ra qua vẻ mặt của anh rồi.”
“Thật hả?”
“Đương nhiên rồi, em là bạn gái của anh mà, không phải sao? Em biết tất cả mọi thứ về anh đó.”
“Ý cô là bạn gái cũ?”
“Em không đồng ý vụ chia tay của chúng ta. Anh tự nói thế nên không tính!”
Đúng là tôi đã tự ý chia tay với cô ta, nhưng bây giờ tôi chẳng muốn gật đầu rồi nói “Anh hiểu rồi.” đâu. Tôi không muốn tiếp tục làm bạn trai của cô ta. Tôi chắc chắn rằng thể nào mình cũng sẽ bị quay trở lại với những ngày tháng bị cô ta ghẻ lạnh và ăn chửi triền miên nữa cho xem.
Nhưng rồi tôi bình tĩnh nghĩ lại. Đúng thật là tôi không thích cái thái độ ngày trước của Sarasa chút nào cả, nhưng nếu như cô ta thực sự ghét tôi thì tại sao cô ta lại đi cứu tôi cơ chứ?
Được rồi, để kiểm tra xem nào.
“Tôi có thể hỏi một câu hỏi trước khi trả lời được không?”
“…Sao?”
“Xin lỗi nếu như tôi nói sai nhé, nhưng mà... cô có thích tôi không thế?”
“Hả?”
Khi để ý thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ngây ngốc của cổ, Sarasa liền vội vàng quay mặt đi trong sự xấu hổ.
“Kh-Không phải việc của anh!”
Cô ta cố né câu hỏi của tôi, nhưng nhìn mặt cổ là tôi tự biết rồi. Cô gái này là một tsundere! Bây giờ thì tôi chẳng biết nên phản ứng như thế nào trước một con vừa tsun vừa yan như này nữa đây. Lòng tôi hiện giờ tràn ngập sự khó hiểu.
Tôi mừng là cô ta có thích tôi đấy, nhưng thế thì tại sao cô ta lại đôi xử với tôi tệ bạc như vậy? Hay là cô ta thuộc dạng người thích hành hạ người mà cổ thích? Không không không, cổ có còn là học sinh tiểu học nữa đâu chứ!
“Tôi cứ tưởng cô đồng ý qua lại với tôi do ý thức trách nhiệm của mình hay vì một sự tình cờ nào đó hay những thứ đại loại vậy, chứ không phải là do cô có cảm tình với tôi cơ chứ…”
“ĐƯƠNG NHIÊN LÀ KHÔNG RỒI!”
“Ô-Ồ…ờ!”
Khi nghe tôi nói về bản thân bằng một giọng đầy tự ti như thế, Sarasa bỗng hét lên và đẩy tôi ngã xuống sàn. Nói cho rõ hơn là đầu của tôi đập một cái “Cốp!” rõ to xuống sàn nhà!
“N-Nếu là như thế thì sẽ không có chuyện em hẹn hò với anh lâu như thế đâu! … Và em sẽ không thèm để tâm đến anh hay hối hận vì mình đã chia tay nếu như em không yêu anh đâu!”
“Sao cơ? …”
Có vẻ như cô ta… cô ấy đã phải chịu đựng sự dằn vặt này trong một thời gian dài nhỉ? Thế thì tại sao ngày trước cô ấy lại ghẻ lạnh tôi như thế chứ?
“Em… Hức hức… xin lỗi mà… hức… xin lỗi vì đã đối xử tồi tệ với anh mà… hức… Em thực sự xin lỗi đó!”
Ô kìa! Sarasa đã chịu mở miệng xin lỗi tôi rồi kìa! Lần cuối cô ta chịu xin lỗi tôi là khi nào ấy nhỉ?
“Hức… Lí do tại sao em lạnh lùng với anh… hức… là do em nghe bảo anh thích con gái bạo dâm… hức…”
“H-Hở…?”
L-Là sao dzậy? Bộ tui có nói thế bao giờ à? Tôi cố gắng lục lọi đống kí ức hỗn độn của mình để nhớ lại mình nói câu đó khi nào. Tôi nhớ rằng khi tôi mới bắt đầu hẹn hò với Sarasa, tôi đã tám chuyện với Mone về kiểu người con gái mà tôi thích. Nếu tôi nhớ không nhầm thì khi ấy, tôi đã nói là “Tớ thích một cô gái vừa dễ thương mà cũng dữ dội đến mức có thể đè mình xuống!” [note54327] [note54328]
Đó chính là lí do của mọi chuyện sao? Tôi không biết làm thế nào mà cổ lại hiểu sai được, chẳng lẽ cổ nghĩ rằng “dữ dội” nghĩa là “S” (bạo dâm) sao? Nếu là thế thì nó sẽ giải thích việc cả Sarasa và Mone trở thành mấy con điên yandere và tấn công tôi. Bởi vì tôi, hơn hết mọi người khác, hiểu rõ rằng hai người họ không hay biểu hiện như thế này.
Hở? Khoan đã… Hả??? Chẳng có lẽ… mọi chuyện đều là lỗi của tôi cả sao? [note54329]
“Khoan khoan khoan cái đã! Anh chưa bao giờ nói rằng anh thích một đứa con gái bạo dâm hết! Anh chỉ nói là mình thích một cô gái biết chủ động mà thôi!”
“…? Nó khác gì nhau cơ chứ?”
“Đương nhiên là nó khác nhau rồi! Nhưng mà kể cả thế thì những gì mà Sarasa đã làm đều vượt quá mức “bạo dâm” rồi đó, peko!” [note54330]
Dữ dội và S là hai khái niệm khác biệt nhau hoàn toàn rồi. Có thể là cô ấy không hiểu được sự khác biệt ấy, và vì sự hiểu lầm tai hại đó mà Sarasa đã thay đổi thành một con người như thế này. Khi Sarasa mãi mới chịu hiểu ra điều đó, mặt của em ấy liền trở nên trắng bệch đi.
“Em xin lỗi… Em nghĩ là… em đã có một sự hiểu lầm kì lạ nào đó rồi…! Em thực sự xin lỗi mà… hức… em xin lỗi… hức… Em chỉ muốn anh yêu em thật nhiều mà thôi… hức… em muốn được trở thành mẫu người con gái mà anh thích gần nhất có thể mà… hức… Em biết cái thái độ lạnh lùng của em khi ấy là sai rồi mà… hức… Em thực sự xin lỗi anh mà…”
Sarasa bắt đầu xin lỗi tôi trong tuyệt vọng, đôi mắt của cô ấy tràn đầy những giọt nước mắt hối hận. Trông như cô ấy đã trở về lại thành một Sarasa nhẹ nhàng khi trước vậy, điều này làm cho tôi vừa cảm thấy hoài niệm vừa cảm thấy cô ấy có chút gì đó… dễ thương!
Có lẽ đó là lý do vì sao tôi đã vô thức tha thứ cho cô ấy mặc cho những sự ngược đãi ngày trước. [note54331]
“… Anh cũng xin lỗi em. Anh không nghĩ rằng lời nói của anh lại có thể gây hiểu lầm đến mức ấy… Anh rất xin lỗi.”
“Không đâu… Không phải lỗi của anh đâu… hức… Là do em ngu quá… là lỗi của em vì đã không hiểu được anh… Em thực sự, thực sự xin lỗi anh…”
Cuối cùng thì tất cả những hiểu lầm tai hại này đều xảy ra chỉ bởi một sai lầm trong việc giao tiếp với nhau. Khi đã ngộ ra rồi, tôi cảm thấy chẳng còn một tí cảm xúc tiêu cực nào đối với Sarasa bên trong tôi nữa. [note54332]
Sau khi khóc đã đời trên ngực tôi một lúc lâu, Sarasa cuối cùng cũng chịu dừng khóc và đứng dậy khỏi người tôi.
“Em xin lỗi, em đã nói và làm rất nhiều điều tồi tệ với anh rồi… Em rất là hối hận vì việc đó.”
“Ừ, nó đau lắm đó, nhưng anh không thể giận em được nếu như em làm tất cả những điều đó chỉ để anh yêu em hơn. Anh tha thứ cho em, vậy nên anh cũng mong em sẽ tha thứ cho anh luôn.”
“Chuyện đó… Shoryu chẳng làm gì sai cả mà…”
Đã lâu rồi hai chúng tôi mới có thể mặt đối mặt mà nói chuyện đàng hoàng như thế này được. Chúng tôi đã quá ngu ngốc mà! Dù sao thì, thật nhẹ nhõm làm sao khi mọi hiểu lầm cuối cùng cũng đều được xóa bỏ. Nếu như cô ấy đã trở lại với tính cách cũ khi xưa rồi, cô ấy sẽ không làm hại đến Mone hay trừng phạt tôi đâu.
Tôi vẫn chưa thể khiến cho Sarasa khi ấy trở lại hoàn toàn, nhưng thế này đã là một bước tiến lớn lắm rồi. Khi tôi vỗ ngực đầy an tâm, Sarasa hỏi tôi với một nụ cười ấm áp, thứ mà tôi đã không nhìn thấy trong một thời gian dài quá rồi.
“Vậy ta hãy quay lại với câu hỏi khi nãy đi, có được không ạ? Shoryu cưng nè, anh đã làm tình với người phụ nữ kia có phải không?”
“Hà… ừ…”
“Ồ… vậy là… anh đã thực sự làm thế rồi nhỉ? … Có tội… hình phạt là… chết!”
“Không, khoan đã, chờ một tí, anh cũng đâu có muốn làm thế đâu!”
Cái gì vậy? Chuyện gì đang xảy ra thế này? Tôi đã sai ở đâu sao? Tôi tưởng mọi hiểu lầm đều đã được xóa bỏ rồi và Sarasa đã quay trở lại một phần với con người cũ của cô ấy rồi chứ? Nhưng vì một vài lí do nào đó mà… đôi mắt của cô ấy lại mất đi ánh sáng nữa rồi!
Có lẽ nào…? Có thể nào mà…?
“Sau khi em loại bỏ con đ* đó, em sẽ phạt anh vì dám ngoại tình với em.”
Ngay từ ban đầu, Sarasa đã luôn là một yandere ngay từ ban đầu rồiiiiiiiii! Sự bất hạnh của tôi vẫn chưa biến mất trời ơi!
Chúa hỡi! Con đã làm gì mà phải chịu đựng điều này cơ chứ? Tại saooooooo? [note54333]