“Phù, không biết mình có đến kịp chưa nhỉ?”
Hôm nay là ngày chủ nhật và tôi đang đứng trước một sân ga. Lý do của việc này rất đơn giản: tôi sắp có một buổi hẹn với cô bạn gái (tạm thời) của tôi, Hishinuma. Sẽ tốt hơn hết nếu chúng tôi cùng rời đi với nhau, nhưng vì không biết khi nào Sarasa sẽ đến thăm phòng tôi nên chúng tôi đã quyết định là sẽ rời đi lần lượt. Nhân tiện thì, tôi đã báo cáo với cảnh sát và nói với họ rằng tôi đang bị theo dõi, nhưng bọn họ chẳng thèm tin tôi lấy một lời.
Mả cha cái bọn ăn hại tiền thuế nhân dân này!
“Nhưng mà sao Hishinuma trễ quá vậy ta…”
Tôi nhìn xuống đồng hồ đeo tay của mình và thấy đã quá giờ hẹn một chút rồi. Cô ấy là một người luôn đi làm đúng giờ, cô ấy thậm chí còn đến sớm 10 phút trước khi ca của cô ấy bắt đầu nữa cơ. Thế nên việc này làm tôi cảm thấy hơi khó chịu trong người.
“Phải chăng cô ấy đã gặp phải chuyện gì trên đường tới đây?”
Nếu như cô ấy đến trễ thì lẽ ra cổ đã gọi điện cho tôi rồi. Có thể đã có một vụ tai nạn xảy ra. Tôi không thể không cảm thấy bất an cho được.
“Để mình gọi cho cổ thử xem sao…”
Khi tôi lấy chiếc điện thoại ra và bấm số liên lạc của Hishinuma thì tầm nhìn của tôi bỗng nhiên tối sầm đi. Tôi cảm thấy ấm ấm ở trên mắt, chỗ bị che đi. Khoan đã, cái này là…
“Đoán xem là ai đây nè?”
Tôi chắc bất kì thằng đàn ông nào cũng đã từng tưởng tượng được làm cái trò này với người yêu của họ. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ là có ngày mình sẽ được trải nghiệm nó cả. Tôi cảm thấy xúc động đến mức muốn bật khóc thành tiếng luôn! [note47247]
Đương nhiên là tôi biết người này là ai rồi, nhưng nếu trả lời trung thực thì sẽ chán lắm nên tôi định sẽ chọc ghẹo cô ấy một tí.
“Hửm, ai vậy…? Tôi không thể biết được nếu chỉ nghe được mỗi giọng thôi đâu.”
“Ê… ể…? Chị tưởng là em phải dư sức nhận ra đây là ai chứ…?”
“Xin lỗi nhưng tôi chịu. Hay là cô thử ấn ngực của cô vào lưng tôi xem. Có thể tôi sẽ nhận ra được điều gì đó từ ngực của cô chăng.”
“Hừ, chị đoán là mình không còn cách nào khác nhỉ… Chờ chút đã! Chị sẽ không để em lừa chị thêm lần nữa đâu! Em xấu tính quá đi à! Em biết đó là chị sẵn rồi mà!”
Sau khi chọc cô ấy chán chê rồi, tôi mới quay ra đằng sau để nhìn Hishinuma cho rõ hơn. Cô ấy nhìn có vẻ hơi giận với tôi.
“Hứm! Em có thể nhận ra một người con gái bằng cách cảm nhận ngực của cô ấy à? Vậy có nghĩa là em rất thích chơi đùa với phụ nữ lắm sao? Cái đồ playboy này!”
“Chị nói về em sao mà tệ thế! Không phải là khoe khoang hay gì đâu nhưng em mới chỉ từng thử qua Sarasa với chị thôi đó.”
Này, tôi không có tự hào lắm về kỹ năng của tôi đâu đấy. Mặc dù tôi trông như thế này thôi nhưng thật ra tôi có rất ít kinh nghiệm đối với phụ nữ. Tôi có cảm giác là mình đã từng làm qua với Kurusu trước đây rồi, nhưng vì đó có lẽ chỉ là một giấc mơ mà thôi nên nó không tính.
“Chị xin lỗi vì đã đến trễ, được chưa? Chị mãi không chọn được cái váy nào cho đẹp cả…”
Tôi ngắm nhìn Hishinuma kỹ càng trong khi cô ấy đang xin lỗi tôi. Hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy rất là đáng yêu và lớp trang điểm càng làm cho Hishinuma nom dễ thương và ngây thơ hơn nữa.
“Vậy, em nghĩ sao? Chị nhìn có kỳ quặc không?”
“Đây là trang phục của một con ngựa phải không?”
[note47248]
“Em nói thẳng như ruột ngựa vậy đó! Dù sao thì chị cũng nghĩ bộ đồ này không hợp với mình mà.”
“À xin lỗi. Ý em là nó cứ như ném ngọc trai cho heo vậy.”
[note47249]
“Hai câu đó nó có khác gì nhau đâu chứ! Cái đồ ngốc này!”
Tôi nghĩ là mình lỡ chọc ghẹo cô ấy hơi quá rồi. Mỗi khi tôi ở bên Hishinuma, tôi cứ muốn chọc ghẹo cô ấy mãi thôi. Thôi thì tôi sẽ tự kiểm điểm bản thân kể từ giờ trở đi vậy.
“Em xin lỗi mà, em chỉ đang cố giấu đi sự xấu hổ của mình khi thấy sự dễ thương của chị thôi. Bộ đồ này hợp với chị lắm đó.”
“Vậy sao? Thế thì cảm ơn em nhiều…”
Dù cô ấy lớn tuổi hơn tôi nhưng khuôn mặt mắc cỡ của Hishinuma vẫn quá dễ thương đi. Nếu đây là Sarasa thì cô ấy đã nói “Ể? Anh đang nói cái gì gớm quá vậy?”, hay cô ấy cũng có thể sẽ nói “Tôi không muốn anh nhìn tôi như thế đâu, như vậy sẽ phiền phức cho tôi lắm, vậy nên đừng có nhìn tôi nữa.”
“Vậy thì, chúng ta bắt đầu buổi hẹn thôi nhỉ. Có nơi nào mà chị muốn đi không?”
“Hừm… có một bộ phim mà chị định xem gần đây, em có muốn đi coi chung với chị không?”
“Em rất sẵn lòng được hộ tống chị.”
“Thật không? Cám ơn em nhé, nhóc hậu bối!”
Chị Hishinuma bỗng mỉm cười tươi rói và bắt lấy bàn tay của tôi, cứ như chị ấy cảm thấy cực kỳ hài lòng với câu trả lời của tôi vậy.
“Chờ chút đã, chị Hishinuma!”
“Chị sẽ không thấy phiền nếu như em nắm tay chị đâu. Dù chỉ là tạm thời nhưng chúng ta vẫn là người yêu mà.”
Nhìn chị Hishinuma cứ như là một nữ thần khi chị ấy nói thế vậy. Tôi cảm thấy xúc động một chút. Nếu đây mà là Sarasa thì cô ta hẳn sẽ nói “Không, tôi không muốn nắm tay anh đâu, nó đầy mồ hôi mồ kê không hà.”
“Được rồi, chúng ta đi thôi nào.”
Chị Hishinuma kéo kéo tay tôi trong khi chúng tôi bước đi, nhìn chỉ háo hức cứ như một đứa trẻ vậy.
“He he, he he~... Nè nè nhóc hậu bối…”
“Bĩnh tĩnh lại chút đi chị.”
Chúng tôi đang ngồi xem phim trong rạp và chị Hishinuma thì ngồi ngay bên cạnh tôi. Chị ta run lẩy bẩy trong khi ôm cứng lấy cánh tay tôi. Đó là một bộ phim kinh dị lấy đề tài xác sống. Tôi rất thích thể loại này nhưng tại sao chị Hishinuma, người đã nói là chị muốn xem bộ phim này, lại sợ hãi như thế này thế không biết.
Tôi không hiểu tại sao chị ấy lại muốn xem bộ phim này dù bản thân lại sợ nó đến mức đó. Có vẻ như điều này sẽ là một bí ẩn mãi mãi không được giải đáp nhỉ.
“Ồ, chị bình tĩnh lại rồi… Ôi Chúa ơi, đầu của anh ta! Đầu của anh ta vừa mới vỡ tung ra kìa!”
“Chị mau hạ giọng xuống đi. Chị đang làm phiền những người khác đó.”
“Mắt của cổ lồi ra khỏi hốc mắt kìa!”
Cả người của chỉ rung lên bần bật và mặt của chị đầm đìa nước mắt. Tôi tự hỏi tại sao chị ta lại chọn bộ phim này thế nhỉ?”
“Bình tĩnh lại đi chị, nó là đồ giả thôi mà.”
“Chị có nói là chị sợ đâu~...”
Chỉ đang nói cái quái gì thế? Nhìn chị ấy cắn môi của mình kìa, dễ thương không chịu được.
“Chị cứ nghĩ đó là trang điểm đặc biệt thôi. Có gì đâu.”
“Đừng có nói thế chứ, em sẽ làm hỏng bộ phim mất thôi. Với lại có muốn chị cũng không làm được đâu~...”
“Vậy chị có muốn đi ra ngoài không?”
“Chị không làm vậy được… Nếu không xem hết cả bộ phim sau khi đã trả tiền cho nó thì sẽ phí lắm…”
Chị ấy là một người lịch sự theo một cách kỳ quặc nhỉ. Nhưng tôi sẽ không xem bộ phim được vì chị ấy cứ lắc lắc người tôi và che mắt tôi bằng nước mắt của chỉ không à.
Với cả, ngực của chị ấy còn đang ấn mạnh vào người tôi nữa chứ, có lẽ là do hai chúng tôi ngồi gần nhau quá chăng. Mà có là gì thì giờ tôi cũng khó tập trung vào bộ phim được.
“Chị Hishinuma à, chị cần phải bình tĩnh lại một chút đi.”
“Mumumum, mumumum, chị không làm thế được!”
Cô ấy trả lời tôi mà không thèm nghe tôi nói vì hiện giờ cô ấy đang hoảng loạn tột độ. Chà, đành chịu thôi. Tôi muốn gửi lời xin lỗi tới mọi người trong rạp vì cô bạn gái ồn ào của mình.
“Chị Hishinuma à.”
“Gì thế… Ừm hứm!?”
Tôi bịt mồm chị ấy lại để trấn tĩnh chị, giúp cho xung quanh yên tĩnh lại được phần nào. Dù mới chỉ được vài giây thôi nhưng Hishinuma cuối cùng cũng lấy lại được sự bình tĩnh của chỉ, và khi tôi bỏ tay ra thì mặt của chị ấy đỏ rực lên trong khi chị lườm tôi rát cả mặt
“Nè, hậu bối à… đây là rạp chiếu phim đó… Nơi này không phải là chỗ phù hợp cho ‘chuyện đó’ đâu.”
“Nhưng chị thích thế mà, phải không?”
“Hứ, im đi… nhưng dù sao cũng cảm ơn.”
Có vẻ như cuối cùng chị ấy cũng chịu bình tĩnh lại rồi. Dù tôi có hơi xấu hổ nhưng tôi cũng rất mừng vì chị ấy đã bình tĩnh lại. Cuối cùng thì cũng có thể xem phim trong yên bình rồi.
“Á! Cô ấy bị ăn thịt rồi kìa! Á á á một con xác sống khổng lồ kìa! Oa oa oa!!!”
Chết tiệt, không ổn rồi! Có vẻ như tình cảm chân thành của tôi là chưa đủ để chiến thắng nỗi sợ hãi của cô ấy.
Các bé ngoan nhớ phải giữ im lặng khi đi xem phim nhé!