Tôi bị vướng vào cuộc triệu hồi anh hùng, nhưng dị giới vẫn bình yên

chương 212: fate-san vẫn như mọi khi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lần đầu đến Thần Giới của tôi mở đầu bằng khung cảnh thoáng đãng.

Hạ Tầng gợi tôi nhớ đến những thành phố ở Nhân Giới, với những bong hoa khổng lồ cao hàng mét và những hồ nước trôi nổi trên trời.

Trung Tầng kiểu như nơi ở của quý tộc, bao phủ bởi những công trình màu trắng cùng với những loại cây phát sáng tôi thấy lần trước, cả thành phố dường như được bao phủ bởi ánh sáng nhẹ.

Và rồi, cao hơn cả hai vùng đất kia, khu vực cao nhất Thần Giới ngoại trừ Thánh Địa của Shiro-san…. chúng tôi đang hướng tới nơi đó.

Thượng Tầng là một tấm thảm có xanh mướt trải dài, và dù đang là buổi trưa, trên trời có rất nhiều tầng ánh sáng như kiểu sao băng, tạo một cảm giác trang nghiêm.

Phía cuối tầm nhìn của tôi….

Ở rìa của vùng đất hình donut, gần Thánh Địa nhất, có thể thấy được dù trên trời cao, ba ngôi điện thờ được đặt xung quanh Thánh Địa.

Mỗi nơi đều rộng ngang một lâu đài, dù ở khoảng cách này tôi cũng có thể thấy chúng lớn như thế nào.

Rồi, theo đề nghị của Chronois-san, chúng tôi quyết định đi xem qua điện thờ Fate-san và Life-san trước khi tới nơi Shiro-san ở, thế nên, chúng tôi hiện hướng đến nơi gần nhất, điện thờ của Fate-san.

Dường như đúng là chỉ có Tối Thượng Thần và thuộc hạ của họ mới được phép vào nơi này, không gian rộng lớn này tĩnh lặng đến khó tin và những vị Thần tôi thấy ở Trung và Hạ Tầng không còn xuất hiện nữa.

Vào bên trong điện thờ của Fate-san, chúng tôi thấy một hành lang rộng lớn, cả Megiddo-san cũng có thể qua lại thoải mái, mang lại không khí đúng như nơi ở của một vị Thần tối cao.

Mà, tôi không chắc Magnawell-san có thể di chuyển quanh đây… Bởi cái kích cỡ vô lí đó, ngay từ đầu, nơi mà ông ấy có thể vào đã không còn được gọi là một ngôi nhà nữa rồi, hẳn là rất khổng lồ…. errr…. Hay đại loại vậy.

Đi trên hành lang yên tĩnh, chúng tôi đến trước một cánh cửa lớn.

Cánh của lớn đến mức tôi không cho là mình có thể mở được tùy vậy… Chronois-san có vẻ không bận đến điều đó và cứ thế gõ cửa.

[Số Mệnh Thần, cô có ở đó không?]

[….Hửm? Thời Không Thần hả? Có chuyện gì dợ…]

Khi Chronois-san gọi trước cửa, cánh cửa không lồ chậm rãi mở ra và Fate-san xuất hiện với tông giọng uể oải.

Mái tóc tím của cô ấy bù xù xõa ra khắp nơi, và bộ đồ nữ tế cô ấy đang mặc thì nhăn nhúm…. Trong căn phòng rộng như một sân vận động, có một lượng lớn đệm rải rác khắp nơi giống như nhà bóng ở thế giới tôi vậy, có vẻ là để nằm ở bất cứ đâu.

….Nói thế nào nhỉ…. Đây chẳng phải là một trận hình vô dụng không kẽ hở nào sao? Cô thực sự lười thật nhỉ….

Tôi đã biết từ lúc gặp nhau ở Nhân Giới rằng cổ là người cực lười rồi…. nhưng có vẻ thứ cô ấy mặc lúc đến Nhân Giới là chính chủ, cố gắng lên đồ.(Không hiểu câu sau ????)

M- Mà, nói sao ta…. Tôi đáng ra đã biết Fate-san thế này, nhưng tôi vẫn ngạc nhiên… Dụi đôi mắt ngái ngủ, Fate-san uể oải nói.

[…...Cô biết giờ tôi đang bận thư giãn…. mà?]

[……..Errr]

Thế nhưng, khi đôi mắt lờ đờ đó bắt gặp tôi, mặt Fate-san cứng đờ vì bất ngờ.

Chết lặng nhìn tôi một lúc, cô ấy đổ mồ hôi đầm đìa.

[….. Errr…. Lẽ nào… cậu là… Kai-chan?]

[À, vâng. Errr, đã lâu không gặp.]

[……Xin lỗi, đợi đó một chút.]

[Ể?]

Nói xong, Fate-san đóng của sau khi bảo tôi chờ.

Ể? Đợi ở đây á, tôi phải đợi bao lấu chứ?

Ngay khi tôi nghĩ vậy, cửa mở ra chỉ sau vài giây, rồi Fate-san xuất hiện.

[Yaaa, chào mừng Kai-chan! Tới điện thờ của tui!]

[Cái!? E- Ehhhh!?]

Fate-san vừa trở lại với bầu không khí hoàn toàn khác lúc nãy.

Mái tóc tuyệt đẹp lung linh mờ ảo, áo choàng nữ tế trắng tinh không một vết nhăn…. Căn phòng chật trội mới nãy còn không có chỗ đặt chân, giờ thì sạch bóng đến nỗi sàn nhà và tường bóng loáng như gương vậy.

[Rồi, rồi, mời vào, mời vào. Tui có chuẩn bị trà cho cậu đấy.]

[….Err, so với nãy…. Không phải thay đổi hơi nhiều sao?]

[Ahaha, cậu nói gì vậy Kai-chan. Tui là người “Sạch Sẽ” mà, nên phòng tui cũng phải thế chứ. Tui chỉ mới dậy nên… tôi đã cho cậu thấy mặt xấu hổ của mình rồi.]

Cô chỉ mới dậy á… Không, đó không phải là điều tôi muốn nói ở đây!? Phòng cô ý! Tôi nói về phòng cô đấy!!! Không phải mới nãy phòng cô như hiện thân của lười biếng à!? Theo đúng nghĩa đen một biển đệm luôn á!? Ể? 5 giây vừa rồi vừa có chuyện gì thế!?

[….. Nếu cô có thể làm vậy, cô nên làm điều đó thường xuyên đi.]

[Geez, cả Thời Không Thần cũng hay đùa quá nha~~ Tui lúc nào cũng là Fate-chan nghiêm túc hoạt bát đấy cô biết không!?]

[…. Tôi muốn hỏi cô một điều. Sao cô tự nhiên năng nổ vậy?]

Unnn, kể cả tôi cũng biết Fate-san thường không như vậy. Ý tôi là, tôi bắt đầu nghi ngờ liệu người tôi đang trò chuyện có thực sự là Fate-san hay không.

Cứ như thể cổ cố gắng nghiêm túc vậy. Gì vậy nhỉ? Cảm giác hơi khó chịu….

Có vẻ như đánh trúng chỗ nhột, khi Fate-san nghe Chronois-san nói, cô lớn tiếng tuyên bố.

[Rõ ràng là bởi tui muốn cưa đổ Kai-chan!!!]

[….Oiiii Fate-saaaannn…]

[Thì đó~~ Tui đã đến thăm cậu nhiều lần mà cậu chẳng có phản ứng gì cả, nên tui cứ nghĩ Kai-chan là gei cơ….]

[Oi, dừng lại ngay con nữ thần vô dụng kia.]

Con nhỏ này vừa nói gì thế!!!? Gei cái đếch gì chứ!? Tôi đang hỏi cô đấy!!!

Tuy vậy, đúng như mong đợi từ Fate-san, cổ dễ dàng phớt lờ tiếng lòng tôi và tiếp tục nói.

[Dù thế, tui đã nghe Shall-tan kể, rằng Âm Thế Vương và Tử Vương…. và cả một cô elf nữa, tui nghe kể rằng cậu trở thành bạn trai của tất cả họ!!! Thế thì, không phải tui cũng có cơ hội à!!? Tui cũng làm được đó!!!]

[….. Cái quái gì thế….]

[Nếu Âm Thế Vương cũng là đối tượng yêu đương, có nghĩa là nhỏ người như tui cũng OK!!! Thế thì, tui không còn lựa chọn nào ngoài tấn công!!! Tui sẽ nhắm tới lối sống tối thượng!!! Tui sẽ trở thành Thần Neet!!!]

[……………]

[……………]

Ahhh, cô ấy vẫn là Fate-san như thường…. Khi cô ẩy nói ước muốn của mình là thành “Thần Neet”, tôi có thể cảm nhận được sự vô dụng tuyệt đối từ cổ.

Chronois-san có vẻ cũng hoàn toàn chết lặng, ngón tay giữ thái dương còn miệng thì giật giật.

[Vậy, Kai-chan! Giờ thì, chúng ta “hôn” nhé!!?]

[….Không, dù cô nói như thể chỉ đang gọi bia ở izakaya…. Tôi từ chối.]

(Theo lời trans eng, Fate nói “toriaezu/for now/giờ thì… còn Kaito reference lại “toriaezunama/I’ll have a beef for now/giờ tôi sẽ uống bia. Cũng không rõ đoạn này lắm, kiểu gái gọi trong quán rượu à?).

[Ehhh~~ Có gì mà không ổn chứ, chỉ là môi chạm môi thôi mà. Nếu cậu làm ngay lúc này, tui còn cho cậu sờ ngực nữa!!!]

[……………]

Nhìn Fate-san tiến lại gần mình, tôi lùi lại, không biết tại sao lại cảm thấy dejavu.

Đen thay, Chronois-san vẫn chưa hồi phục khỏi sự bối rối khi nãy.

Fate-san bắt đầu bước tới tôi với cái nhìn khát máu, có cả nước dãi chảy ra từ mồm cổ.

[Không sao, không sao đâu….. Chỉ là lời chào hỏi nhẹ nhàng thôi mà….. Bụp cái là xong thôi….]

[Đợi chút nào Fate-san!]

Khi tôi đang cố hết sức đẩy Fate-san đang cố tiến lại gần tôi ra, Alice đột nhiên xuất hiện, trông hơi bối rối.

[Ể? À rế? Shall-tan? Có chuyện gì zợ?]

[….. Chạy ngay đi! C- Cô sắp hẹo rồi đấy!?]

[Ể? Cô đang nói cái------ Hahhh!?]

Ngay lúc Fate-san nghiêng đầu trước những lời bối của Alice, cả căn phòng bị bao phủ bởi “làn sương đen”.

Fate-san có vẻ đã ngay tức khắc biết làm sương đó là gì, mặt cô ấy tái nhợt và bắt đầu đổ mồ hôi như tắm khi đôi mắt hoàng kim xuất hiện từ giữa làm sương, nhìn thẳng vào Fate-san.

[….Cái…. Cái này tuyệt thật nhỉ…. Tui…. Tui chưa bao giờ thấy…. Tui chưa bao giờ cảm nhận được cái chết gần thế này…. K- Không thể nào~~ C- C- Chỉ là skinship tí thôi…. cô biết đấy?]

[Fate-san! Xin lỗi đi!!! Nhanh lên!!!]

[T- Tui xin l----]

Trước khi Fate-san kịp nói hết câu, cô ấy bị chìm vào làn sương đen, ngay sau đó là tiếng hét như xé toạc không khí.

[Gyyyaaaaaahhhhhhh!? D- Dừng lại điiiiiiiiiiii!? Cô sẽ xé nát tui á!? Cô thực sự nghiêm túc áaaaaaaaaaaaaa!?]

[…….Q- Quá muộn rồi ha…….]

[Higyyaaahhhhh!? Tui sắp bị nghiền nát, tui bị nghiền nát mấttttttt!?]

[……. Tạm biệt, người bạn chí cốt của tui…. Tui sẽ không bao giờ quên cô đã anh dũng thế nào.]

[Đợi đã, đừng nói như thể tui sắp---- tay của tuiiiiii!? Tui thừa nhận là mình đã làm vài chuyện được chưaaaaaaaa!? Đợi đã, à rế? Vết thương đang hồi phục……. Ginnyyyyyaaaaaaahhhhh!? C- Cô lại làm thế nữa áaaaaaaaaa!? D- Dừng lại đi màaaaaaaaa!?]

Fate-san vẫn bị làn sương đen bao phủ, và tiếng hét của cô ấy vang vọng khắp căn phòng.

Thưa bố, thưa mẹ--- Tiến tới Thượng Tầng của Thần Giới, bọn con đã tới xem điện thờ của Fate-san. Mà, con không biết phải nói như nào nữa, con luôn biết điều này nhưng mà---- Fate-san vẫn như mọi khi.

***********************

Kuro (Nghiêm túc Mode) đang đến….. Fate….. Đó là một quyết định vội vàng quá đấy.

------------------------------------

Lệch rate, sủi vô thời hạn.

Truyện Chữ Hay