Tôi bị vướng vào cuộc triệu hồi anh hùng, nhưng dị giới vẫn bình yên

chương 211: hướng tới thượng tầng của thần giới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Được Chronois-san đưa đến Thần Giới…. Lầm trước tôi không để ý, nhưng có một công trình đằng sau điện thờ nơi chúng tôi được ban phức, có vẻ có một cánh cổng bên trong dẫn tới Thần Giới.

Thần Giới…. theo nghĩa đen thì là nơi Thần ở, phân chia giai cấp theo hình thức thẳng đứng mà Shiro-san ở trên đỉnh.

Tôi tự hỏi Thần Giới như nào nhỉ? Hmmm, tôi từng nghĩ nó giống kiểu vùng đất trên mây nhưng mà… bởi Quỷ Giới cũng gần giống Nhân Giới, nên tôi chắc mình cũng sẽ không bất ngờ nếu trông bình thường….

[…Này… Ể?]

[Đây là Thần Giới, nhà của bọn ta.]

[C- Chúng ta đang ở trên… bầu trời !?]

[Ahh, thứ lỗi. Ta quên không nói trước… Toàn bộ Thần Giới “tồn tại trên không trung”…. Mà nó không rung lắc bởi nơi mà chúng ta đang đi được tạo bởi sức mạnh của Shallow Vernal-sama.]

Đi qua cổng, khung cảnh trước mặt tôi… trông kì ảo lạ thường.

Những vùng đất to nhỏ được nối với nhau bởi những cây cầu chạm khắc đẹp đẽ, và bên dưới cây cầu, tôi có thể nhìn thấy bầu trời xanh… T- Tuyệt thật.

[Những hòn đảo nhỏ cậu thấy đều dẫn tới nhiều địa điểm Nhân Giới và Quỷ Giới….

Khu vực gồm nhiều hòn đảo rải rác này được gọi là “Thánh Môn”.]

[….Whoaa, nói thế nào nhỉ… Tôi cảm thấy choáng ngợp không nói lên lời… Quả là một khung cảnh kì ảo.]

[Mừng là cậu thích. Vậy thì, tiếp tục di chuyển thôi mà… Dù ta nói vậy, sẽ hơi lâu cho một nhân loại như cậu đi bộ, nên ta sẽ chở cậu.]

[Ể? À, vâng.]

[Ta có để đưa cậu đến Hạ Tầng ngay tức khắc nhưng mà… Bởi đây là lần đầu tiên cậu đến Thần Giới, ta đưa cậu ngắm nghía xung quanh. Đừng lo, ta được sự cho phép của Shallow Vernal-sama rồi.]

[Vâng. Vậy thì nhờ cô cả!]

[Umu.]

Chronois-san gật đầu và búng nhẹ ngón tay, rất nhiều vòng tròn hoàng kim tạo bởi ma lực trôi nổi quanh cơ thể tôi, và rồi tôi bắt đầu nổi lên.

Người Chronois-san cũng được bao phủ bởi ánh sáng tương tự, và rồi ngay sau đó, chúng tôi bắt đầu di chuyển với tốc độ khá nhanh.

Dù tôi nói vậy, cũng không phải là nhanh đến mức cảnh vật lướt qua mắt tôi liên tục hay gì cả, chỉ là hơn ô tô một chút thôi.

[Đầu tiên thì, đây là Hạ Tầng ta mới nói. Nhìn đằng đó đi, cậu thấy vùng đất đang nổi chỗ đó chứ? Đó là Trung Tầng.]

[Thật sự mà nói… Cái cô giải thích lúc nãy, tôi cảm tưởng toàn bộ Thần Giới như một ngọn núi lớn vậy, nhưng nó quả thực là một vùng đất tròn nhỏ trôi nổi xung quanh ha.]

[Umu… Để lên Trung Tầng, nếu cậu không phải Thần Cấp Cao, cậu có thể dùng cổng ở thành phố trung tâm ở Hạ Tầng. Mà, cũng hiếm khi dùng chỗ đó.]

Nghe Chronois-san giải thích trong lúc di chuyển, tôi chuyển ánh nhìn của mình, tôi chắc chắn đã nhìn thấy vùng đất cao hơn nơi chúng tôi đang đứng một chút.

Hmmm, Thần Giới tuyệt thật…. Chỉ mới nhìn thoáng qua đã cho tôi cảm giác mình đang ở thế giới fantasy rồi.

Không chỉ có những vùng đất trôi nổi, mà còn có cả những con suối trên trời và những cái cây kì lạ phản vật lý…. Chỉ nhìn chúng không thôi đã làm tôi hứng thú rồi.

[Theo như tôi nhớ… Trừ khi là những vị vua của các quốc gia, không phải là không thể vào sao?]

[Đúng vậy, chính xác mà nói, đó là những người được Thần Giới tin tưởng đến một mức nào đó… Bên cạnh vua chúa, những người nhận được “Phước lành thật sự” hoặc “Phước lành tạm thời” cũng có thể vào.]

[P- Phước lành tạm thời? Phước lành thật sự?]

[Unnn? Cái gì, cậu không biết chúng sao?]

[Vâng. Xin lỗi vì sự thiếu hiểu biết này.]

Một thuật ngữ lạ xuất hiện, nên tôi quyết định hỏi… và rõ ràng, khi thấy lời đáp của Chronois-san, đó hẳn là kiến thức phổ thông….

Thấy tôi xin lỗi theo phản xạ, biểu cảm của Chronois-san cứng lại, và rồi nhẹ nhàng mỉm cười, cô ấy lắc đầu.

[Không sao đâu. Nghĩ lại thì, cũng không lạ khi một người dị giới như cậu không biết về điều này, ta đã thiếu suy nghĩ…. Xin thứ lỗi.]

[K- Không có gì đâu!?]

[Để ta giải thích ngắn gọn. Thường thì, phước lành tạm thời là cái mà giới quý tộc Nhân loại nhận hàng năm. Chúng ta thường gọi là phước lành không chính thức.]

[Không chính thức… Nếu tôi nhớ không lầm, là cái cô ban cho Lilia-san…]

Nghe đến từ “không chính thức”, nhắc tôi nhớ đến lần Chronois-san nói rằng “cái này có thể không chính thức” khi ban phước cho Lilia-san trước đền thờ.

[Umu. Đúng như cậu đoán, cái ta ban cho Lilia là Phước lành tạm thời. Loại phước lành đó có thể dễ dàng ban cho người khác, nhưng hiệu quả thì không mạnh lắm và chỉ kéo dài trong một năm… Do đó, Nhân loại đều nhận phước lành hàng năm.]

[Ra vậy… Còn Phước lành thật sự thì sao?]

[Về Phước lành thật sự thì… Đó là “Phước lành được ban tặng dưới danh của một vị thần”. Không giống như Phước lành tạm thời, hiệu lực phước lành này tồn tại mãi mãi miễn là vị thần ban phước còn sống, và hiệu quả của nó thì khác hẳn.]

Ngắn gọn thì, Phước lành thật sự cao cấp hơn cái thông thường được hết hạn hàng năm, được cho là hiệu lực vĩnh viễn.

Khi cô ấy thấy tôi gật đầu hiểu rõ, biểu cảm của Chronois-san trở nên nghiêm túc và tiếp tục nói.

[Ban Phước lành thật sự là hành động thể hiện sự tin tưởng mức cao nhất của một vị thần… bởi đó, những người này trở thành người được chọn bởi vị thần ban phước, và được phép “nói dưới nhân danh của Thần”.]

[Dưới nhân danh của Thần?]

[…Umu, vì dụ, Miyama. Cậu đã được Shallow Vernal-sama ban phước lành thật sự phải chứ? Cậu hẳn đã được phép dùng nhân danh của Shallow Vernal-sama vào thời điểm đó.]

[…Ể?]

Cổ có nhắc cho tôi rồi hả? Không, tôi không lại là cô ấy có….

(Tôi quên mất. Tôi cho phép cậu dùng tên tôi.)

Cô quên á!? Không phải hơi vô trách nhiệm sao….

M- Mà, Shiro-san có vẻ chưa từng ban phước cho ai, nên tôi đoán mình không thể nói gì được ha?

[….Có chuyện gì sao?]

[À, không… Errr, tôi vừa được chấp thuận.]

[Unnn? T- Ta hiểu rồi…. Dù sao thì, được phép dùng nhân danh của Shallow Vernal-sama…. nghĩa là cậu cũng có được uy quyền của ngài ấy.]

[…Ể? C- Chuyện đó là sao….]

Tôi không hiểu lắm ý cô ấy là gì khi nói tôi có thể gọi nhân danh của Thần… Nhưng cái đó là sao? Là cái ‘‘Dưới nhân danh của Thần!’’ người ta nói trong phim ý hả?

[Nếu cậu đưa ra tuyên bố dưới danh nghĩa Shallow Vernal-sama… Cũng tương đương Shallow Vernal-sama tự mình đưa ra lời nói đó. Việc phản đối tuyên bố đó, nói cách khác, là hành động chĩa lưỡi kiếm về phía Shallow Vernal-sama… là hành động ngu ngốc nhất một người trên thế giới này có thể làm.]

[….E- Eeeeehhhh…]

[Chưa hết. Nếu cậu dùng chân danh Shallow Vernal-sama ra yêu cầu, mọi vị thần đều phải tuân lệnh cậu. Có thể nói cậu có quyền ra lệnh tuyệt đối với các vị thần.]

[………]

Cái quái gì thế, nghe sợ kinh… N- Nói ngắn gọn, khi ai đó nói bằng nhân danh của Thần, nghĩa là lời nói của họ cũng tương đương vị Thần đó…. Đặc biệt trong trường hợp của Shiro-san, người đửng trên đỉnh của thế giới. Có thể nói sức mạnh lời nói của cô ấy khác hẳn phần còn lại.

…..Quyết định rồi, niêm phong cái này lại nào.

[Nhân tiện, là một trọng tội nếu ai đó không được ban phước lành thật sự dùng nhân danh của Thần. Sinh Mệnh Thần sẽ giáng sự phán xét tới kẻ phạm tội.

[….T- Tôi hiểu rồi.]

Nhờ lời giải thích của Chronois-san, tôi bằng cách nào đó có thể hiểu lí do những vị thần không gọi nhau bằng tên.

Với Thần, tên của họ để thực hiện Phước lành thật sự, có nghĩa là tên của họ mang một sức mạnh nhất định…. Để chắc chắn không ai lạm dụng nó, họ phải làm cho tên mình ẩn đi.

Và người giám sát những thông tin đó… thông tin mà Alice của Lục Vương thu thập, là Life-san.

[Cảm ơn cô. Tôi hiểu rồi.]

[Ra vậy…. Ta biết rằng điều này không cần thiếu, nhưng để ta nhắc cậu nhớ là quyền lực cậu nắm trong tay rất mạnh mẽ. Đừng lạm dụng nó… Mà, dù sao cũng đang nói về cậu mà. Ta biết cậu sẽ khoogn làm điều đó.]

Chronois-san mỉm cười dịu dàng, đúng nghĩa một nữ thần…. Nhìn thấy sự khác biệt giữa dáng vẻ hiện tại và vẻ lạnh lùng thường thấy, tôi cảm giác mặt mình nóng lên một chút.

Tiếp tục di chuyển, như thể đột ngột nhớ ra điều gì đó, Chronois-san nói.

[…Tiện đây luôn, ta muốn cảm ơn cậu lần nữa, Miyama. Ta biết ơn cậu từ tận đáy lòng mình vì đã hẹn hò với Shallow Vernal-sama lần trước. Shallow Vernal-sama có vẻ đã rất tận hưởng. Thấy ngài ấy vui vẻ như vậy ta không thấy gì ngoài hạnh phúc.]

[K- Không đâu, cái đó…]

[Tuy nhiên…. Những gì cậu thấy lần đó…. Quên cái đó đi.]

[….Những gì tôi thấy lúc đấy?]

Sau khi cảm ơn tôi vì cuộc hẹn với Shiro-san lần trước, cổ bảo tôi quên đi thứ gì đó, nhưng tôi lại không nhớ ra cô ấy đang ám chỉ cái gì.

Rồi, Chronois-san trông có vẻ hơi lo lắng vì lí do nào đấy, nhẹ nhàng lẩm bẩm trong khi đảo mắt đi.

[….N- Như ta đã nói, cái… d- dáng vẻ… t- trơ trẽn của ta lúc đó…]

[….Cô đang nói đến lần mặc đồ bơi à?]

[…Đúng vậy… Ta biêt mà! Cậu có lẽ sẽ nói nó không hợp với ta!!! Ta biết ngay mà. Cứ cười nếu cậu muốn, nhưng làm ơn quên chuyện đó đi!!!!]

Nói với tôi cùng khuôn mặt đỏ ửng…. Tôi không biết là mình nên nói có phải đúng như mong đợi hay không, nhưng có vẻ Chronois-san rất để tâm đến lần bị bắt mặc đồ bơi đó.

Cô ấy hành động rất kì lạ vào hôm đó, cổ cũng kiên quyết từ chối đứng trong tầm nhìn của tôi…

[Không, không phải là tôi sẽ cười hay gì đâu… Hơn nữa, trông rất hợp với cô mà?]

[Whaa!? C- Cậu!!! Cậu lại chế giễu tôi tiếp à!!!]

[K- Không, tôi không chế giễu cô chút nào… Chúng thực sự hợp với cô mà. Chronois-san rất xinh và mảnh khảnh nên…]

[Cái!? Wha… Whaaa…]

Nghe tôi nói, Chronois-san đóng mở miệng liên tục như cá mắc cạn, và mặt cổ ngày cảng đỏ hơn.

Sau một quãng ngắn, cô ấy áp sát lại gần tôi.

[Đ- Đ- Đừng có đùa như vậy nữa!!! N- Nói những lời tán tỉnh như vậy… C- C- Cậu tính trước rồi sao!? Thật là trở trẽn!!!]

[K- Không, tôi có tính trước đâu… Tôi chỉ nói suy nghĩ thật của mình thôi. Tôi nghĩ Chronois-san là một người phụ nữ tuyệt đẹp mà.]

[…. T- Ta không bị lừa đâu… C- Cậu nghĩ đã bao nhiêu lần ta bị nói rằng giống đàn ông rồi…]

Hẳn là Fate-san nói nhỉ? Khuôn mặt Fate-san giơ ra biểu tượng hòa bình, hiện lên trong tâm trí tôi

H- Hmmmm. Tôi đoán rằng Chronois-san chưa từng được đối xử như là phụ nữ ha… Việc cô ấy mất bình tĩnh về vấn đề khác ngoài Shiro-san cũng khá bất thường.]

[Hmmm. Tôi không biết mọi người nghĩ như nào, và tôi cũng không nghĩ tiêu chuẩn của mình là tuyệt đó tuy nhiên… Tôi vẫn cho rằng Chronois-san là một người phụ nữ xinh đẹp.]

[~~~~ !? !?]

Khi tôi nói vậy, Chronois-san lại lần nữa đóng mở miệng, rồi cô ấy cúi mặt xuống, đỏ đến tận mang tai.

Unnn, những suy nghĩ mà tôi nói ra đã hằn sau vào tâm trí cô ấy… nên là không nói gì nữa nào.

Ngay khi tôi nghĩ vậy, tôi chuyển ánh nhìn qua khung cảnh Thần Giới, và rồi tôi nghe được lời thì thầm.

[…Cho phép ta được… cảm ơn cậu.]

[Ể? À, vâng.]

Chronoi-san lại im lặng lần nữa, nhưng sau đó cổ liếc nhìn tôi một lúc, với một biểu cảm dịu dàng trên khuôn mặt, cô ấy khúc khích cười.

Thưa bố, thưa mẹ-- Con không biết là mình nên nói Thần Giới đúng như con mong đợi hay không, nhưng nơi đây là một vùng đất kì ảo vượt xa trí tưởng tượng của con, và những gì con được chúng kiến đều rất mới mẻ. Và sau một lúc, Chronois-san trở lại như thường ngày, rồi tiếp tục dẫn con đi tham quan Thần Giới—Bọn con đang hướng tới Thượng Tầng của Thần Giới.

****************************************

Serious-senpai: [Đ- Đồ nói dốiiiiiiii! Không phải ngươi đã nói đây là một chương nghiêm túc sao!!? Thế đếch nào thằng main lại đánh nhanh vậy!!!? Đừng thêm nữa mààààààààà, mị muốn về nhà cơơơơơơơ!!!!]

Serious-senpai: [….Bfuaahhh.]

Chương kế, Tối Thượng Thần siêu lười tái xuất.

*****************************************

Truyện Chữ Hay