Gần đây tôi được Kurosaki đứng hạng hai trong "Bảng xếp hạng gái dễ thương" tỏ tình. Được tỏ tình thì đúng là vui thật đó, nhưng mà quả nhiên tôi không thể tin tưởng Kurosaki. Nên là tôi đã đáp lại với lời tỏ tình của cậu ấy là "Xin lỗi cậu, nhưng cậu hãy từ bỏ tớ đi.". Nhưng mà, Kurosaki bảo là sẽ không bao giờ bỏ cuộc, lúc nào cậu ấy cũng cố tiếp cận tôi cho bằng được.
Cả từ sáng hôm nay cậu ấy cũng tiếp cận tôi suốt. Thành thực mà nói thì Kurosaki phiền cực kì ấy.
Không biết đến khi nào thì Kurosaki mới chịu từ bỏ tôi đây...
Cảm xúc của con người không bao giờ là mãi mãi, tùy vào môi trường hay thời điểm, thứ cảm xúc ấy sẽ thay đổi. Không sớm thì muộn, khoảng một năm nữa tình cảm của Kurosaki sẽ sớm nguội lạnh thôi. Nên tôi sẽ cố chịu đựng tới lúc đó vậy.
Trong khi tôi cứ mải suy nghĩ về Kurosaki, thì tiết học buổi chiều đã kết thúc. Cuối cùng cũng tới giờ tan trường rồi.
Aaaa... Mệt thật đó.
Giờ thì, về nhà thôi nhỉ?
Tôi rời lớp học và đến tủ giày. Đang thay giày để đi về thì tôi nghe thấy giọng nói của một nữ sinh đằng sau tôi "Kazuma-kun ơi♪"
Hở? Sao thế?
Khi tôi nhận ra, thì tôi quay lại đằng sau, và Kurosaki đang ở đó.
Có vẻ như, cậu ta là người đã gọi tên tôi.
"Kazuma-kun, cậu về rồi sao?"
"Ừa, tớ tính vậy đây."
"Vậy thì tụi mình về chung đi nha?"
"Ể? Cơ mà tại sao vậy?"
"Cậu nói tại sao thì... Thì dĩ nhiên là mình muốn được về chung với người mình yêu rồi còn gì."
"...."
Vẻ mặt của Kurosaki đỏ ửng lên, cơ mà không chỉ mỗi mặt không đâu, tai và cổ cậu ấy cũng thế luôn mà. Chắc cậu ấy đang ngại.
"Lẽ nào cậu không muốn về chung với mình sao?"
"Không thích đó, cậu về một mình giùm tớ đi mà."
Khi tôi nói thế, Kurosaki phồng má lên như quả bóng bay.[note50371] À, ra là đang giận đây mà.
"Tại sao mình không được về chung với cậu cơ chứ?"
"Chả là hôm nay tớ muốn về một mình vậy thôi. Xin lỗi nhưng cậu từ bỏ chuyện về chung với tớ đi nha."
"Không đâu! Mình muốn về cùng với Kazuma-kun cơ!"
Đột nhiên, Kurosaki ôm chặt lấy tôi. Tôi bất ngờ khi tự dưng được ôm bởi cậu ấy.
"N-Này, Kurosaki... Cậu đang làm gì thế? Mau buông tớ ra đi."
"Không! Cho tới khi được về chung với cậu thì mình không buông ra đâu!"
Trong tâm thâm tôi kiểu "Hầy..." một tiếng trước lời nói của Kurosaki.
Cậu ta, thật sự phiền vãi đạn...
"Hầy... Rồi biết rồi, về thì về, buông tớ ra được rồi đó."
"Ể?! Thật không? Tụi mình về chung à?"
"Ừa..."
"Hay quá! Mình được về cùng với Kazuma-kun rồi! Hihi, vui quá đi mất!"
Cậu ta gì mà mừng ra mặt vậy trời... Không biết yêu mình tới mức nào đây nữa...
----------------------------------------
Hiện tại, tôi đang trên đường đi về chung với Kurosaki. Khi tôi liếc mắt sang Kurosaki, thì chúng tôi va mắt vào nhau.
Khi cậu ấy nhìn tôi, thì cậu ấy nở ra nụ cười kiểu "Hihi..."
Tôi lỡ nhịp với nụ cười đáng yêu đó rồi.
Khốn thật, cô ấy thật sự dễ thương quá đi mà.
Cái danh cô gái dễ thương hạng hai đâu phải để trưng.
Cậu ấy dễ thương quá nên con tim tôi cứ rộn ràng mãi không yên.
Đột nhiên, Kurosaki ôm chầm ấy tay tôi. Thế là cảm giác mềm mại của bộ ngực ấy đến tay tôi.
"N-Này, cậu làm gì thế?"
"Là ôm tay cậu đó. Lẽ nào không được sao?"
"Thì rõ như ban ngày rồi còn gì. Cậu mau bỏ ra giùm tớ đi. Cơ mà nãy giờ ngực cậu chạm vào tớ đó?"
"Phư phư, là mình cố tình để vậy mà. Thế ngực của mình sao nào? Mềm lắm đúng không?"
"...."
Đúng là ngực của Kurosaki mềm thật. Cơ mà ngực của cậu ấy bự thật.
Không biết là cỡ Cup nào nhỉ? Khi tôi tia bộ ngực trù phú của Kurosaki, thì cậu ấy lộ nụ cười gian tà.
"Cậu thích ngực của mình thế cơ à?"
"À thì... Làm gì có đâu..."
"Phư phư, không được nói dối đó nha. Nãy giờ cậu cứ tia ngực mình đó thôi."
"...."
"Nếu là Kazuma-kun thì mình cho phép cậu sờ ngực mình đó..."
Tôi "Ể..." lên một tiếng trước lời nói của Kurosaki.
"Cậu đó nha, ban nãy nói gì đấy?"
"Mình nói là mình cho phép cậu sờ ngực đó."
"Cậu đùa thôi phải không?"
"Hể? Sao mà mình đùa chuyện này được? Nếu là cậu thì cứ việc mân mê thỏa thích ngực mình đi. Coi nào, mau sờ đi chứ."
"..."
Đúng là sẽ rất sướng nếu được mân mê thỏa thích bộ ngực bự đó...
Tôi nuốt nước bọt trước lời mời gọi đầy quyến rũ của Kurosaki.
Mân mê bộ ngực của Kurosaki được không ta? Mà không, không được.
Đó là chuyện của mấy cặp đôi mới được làm.
Không, cơ mà... Tôi muốn thử mân mê bộ ngực của Kurosaki quá đi.
Trông tôi đang trầm tư, thì Kurosaki làm vẻ mặt trông không mấy vui vẻ.
"Cậu không sờ ngực mình à?"
"À, ừm... Mình xin kiếu..."
Kurosaki phồng má trước câu trả lời của tôi.
"Thật tình à, cậu ngại ngùng cái gì cơ chứ..."
"...."
Cậu ta chủ động thật đấy...