「Vậy là…… được rồi chứ!?」
Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt tràn đầy hy vọng, như một con cún nhìn thấy miếng thịt trước mặt.
Xin lỗi, nhưng tôi thật sự không biết phải làm gì với những tình huống như thế này.
Tại sao một người sống lâu như cô lại có thể ngây thơ như vậy? Tôi sẽ không thương xót mà yêu cô đấy!
「Ừ thì…… tôi biết tôi là một kẻ tồi tệ và sống không có mục đích. Nhưng ngay cả bây giờ, tôi cũng nghĩ mình đã chọn sống như vậy. Vì thế, tôi sẽ ký khế ước với cô, nhưng tôi sẽ nói trước điều tôi muốn trước.」
「Có thật không!! Cảm ơn rất nhiều…… à…… à……!! Đúng rồi, đúng thế…… Ừm, em sẽ nghe bất cứ điều gì anh nói, đừng ngại mà nói ra hết đi!」
Oi oi, nghiêm túc đấy chứ…… tại sao cô lại vui mừng đến mức như thể vừa tìm thấy ốc đảo trong sa mạc chỉ vì vài lời của tôi như vậy.
Tại sao một người như tôi lại được cô nhờ cậy? Chắc chắn có nhiều lựa chọn tốt hơn. Cô là một siêu mỹ nhân của thế giới ma thuật cơ mà. Nếu cô có thể kiểm soát số phận đến vậy, chắc cô cũng hiểu rõ tình huống này chứ?
Nhưng nhìn thấy cô với khuôn mặt đó…… làm tôi cũng thấy ngại.
「A, e hèm. Vậy tôi sẽ nói điều ước của tôi, chuẩn bị sẵn sàng đi.」
「Ừm, anh cứ nói đi! Bất cứ điều gì em cũng sẽ nghe theo!」
Aaa, nói bất cứ điều gì mà lại với khuôn mặt vui vẻ như vậy…… Nhưng không, không thể như thế được, thế giới không thể như vậy được.
Chính những người mà mình tin tưởng hoàn toàn mới không nên giao phó mọi thứ.
「Tôi không biết về số phận. Tôi cũng không biết cô có khả năng gì, hay cô là ai. Thực ra, tôi không quan tâm đến người khác. Nhưng mà……」
Thế giới này là một nơi tồi tệ. Vì vậy, ít nhất, chúng ta phải tự mình lựa chọn. Cô không nghĩ thế sao?
「Sống đúng với bản thân mình và tuân theo những quy tắc của thế giới tồi tệ này, và thỉnh thoảng hãy làm những gì mình muốn một cách kín đáo. Đó là điều tôi mong muốn, hiểu chưa!」
Aa, sao tôi lại cứ phải cố gắng tỏ ra ngầu thế này nhỉ?
Nếu cô là một đứa con trai, có lẽ tôi đã đấm một phát rồi. Nhưng việc dạy cho 「một người ngây thơ về thế giới này」 cũng không khác mấy.
Vì vậy, đối với người đã thao túng số phận của nhiều người nhưng lại chẳng hiểu gì về bản thân như cô…… tôi sẽ để cô tự chọn số phận của mình.
「Ồồ, thật tuyệt vời! Không mong đợi gì cho bản thân, làm sao anh có thể làm được điều đó! Nhưng, xin lỗi, anh có thể cho em biết…… thế nào là sống đúng với bản thân?」
Cô làm ơn đừng nhìn tôi với ánh mắt ngây thơ đó. Cô sống lâu hơn con người rất nhiều, vậy mà vẫn không hiểu sao? Cô thật sự rất ngây thơ đấy, chưa từng nghĩ đến điều đó sao? Bị nhốt tận 1000 năm và chỉ có hy vọng nhỏ nhoi như vậy thì quá đau lòng rồi.
「Tôi sao mà biết được. Đó là việc của cô, cô phải tự tìm ra thôi. Dù có tìm ra hay không, dù nghĩ gì đi nữa, cô vẫn sẽ là chính mình.」
Đúng vậy, thế giới là như thế. Dù có làm gì thì cô vẫn là cô, không thể thành ai khác được.
「Àaa, ra là vậy. Thật tuyệt vời…… thật tuyệt. Có điều gì đó mà em có thể tự mình chọn sao…… Anh thật đúng như mong đợi của em, Eiya à……!」
Mẹ kiếp…… Chỉ với những điều nhỏ nhặt thế này mà cô ta có thể vui mừng đến vậy, như thể đang cắn nuốt từng chút niềm vui, mơ mộng và phấn khích như thế này sao?
Nhìn cái mặt hạnh phúc của cô ta, tôi có khi lại yêu mất thôi.
Cô ta như thế này, trôn còn con người hơn hẳn một tên khốn như tôi, kẻ đã biết quá nhiều về thế giới.
Yêu quái lại còn nhân tính hơn cả con người, thế giới này đúng là khó mà chịu đựng được.
「Cái việc mà em sẽ tìm ra điều thực sự thuộc về mình, à? Điều đó sẽ như thế nào nhỉ, có lẽ sẽ rất con người chăng? Có phải đó là điều tuyệt vời không?」
Thôi nào, đừng có mà làm tim tôi rung động vì mấy chuyện nhỏ nhặt như thế này chứ.
Với một thằng chai sạn như tôi, phản ứng ngây thơ của một cô gái như thế thật chói mắt và khiến tôi đau lòng.
Gì thế này, một sinh vật rõ ràng là già nua nhưng lại thuần khiết đến mức đáng sợ.
Tôi bắt đầu cảm thấy như thể đây là một con ma quái khiến con người ta trở nên vô dụng.
「Ờ thì, chắc sau này cô sẽ hiểu ra thôi…… mà này, cái gọi là khế ước đó là gì? Và cũng đến lúc cô cho tôi biết tên đi chứ, không thể cứ gọi cậu là cô mãi được.」
「Ừm, đúng là em đã quên mất điều đó. Nhưng, khế ước không phải là chuyện khó khăn đâu. Chỉ cần anh đặt cho em một cái tên là được.」
「……Hả, tên à? Cô không có tên sao?」
Ôi trời, một kẻ như cô mà ở trong đế chế cổ đại thì chắc chắn sẽ có một cái tên đàng hoàng chứ. Hay là có lý do gì đó liên quan đến ma thuật hoặc nghi lễ?
Đặt tên cho ai đó là một trách nhiệm nặng nề đấy. Như đặt tên cho thú cưng vậy, sau đó lại không nỡ ăn nữa. Thật là đáng ngại.
「Ừm, em không có tên. Vì thế em muốn anh đặt tên cho em.」
「Mẹ kiếp…… Tôi không giỏi mấy chuyện này đâu……」
「Thật ra thì, em có nhiều cách gọi khác nhau. Nào là thần, thánh nữ, ma vương, đều là những cái tên người ta tự đặt. Nhưng đó không phải là tên thật của em. Hơn nữa, tên thật có thể trở thành điểm yếu. Nhưng con người thì…… ai cũng có tên, phải không?」
Có lẽ một sinh vật phiền toái như cô sẽ có những điều như vậy.
Hóa ra, thế giới của yêu quái cũng có nhiều chuyện phức tạp.
「Thật ra cô cũng không thực sự muốn trở thành con người cho lắm, nên tên nào cũng được thôi mà, đúng không? Cứ gọi là là nữ thần vận mệnh hay gì đó chẳng hạn?」
Tôi đoán cô ta có thể là một ma thần từ đế chế cổ đại.
Với các nước khác thì cô ta là tà thần không thể đánh bại, còn với đế chế thì là thần thánh đáp ứng mọi điều ước.
Vậy nên mới gọi là ma thần, nhưng một tồn tại như thế lại đơn giản và ngây thơ thế này sao?
「Không được. Tên là biểu tượng của sự sở hữu…… về mặt ma thuật. Vì vậy khi được đặt tên, em sẽ thoát khỏi phong ấn và trở thành vật thuộc sở hữu của anh. Điều này dễ hiểu hơn chưa? Và như đã nói trước đó, em muốn được anh sử dụng. Trong trường hợp này, cái tên biểu thị cho khế ước.」
Chờ đã, cô ta đang nói nghiêm túc sao?
Đó là lời tuyên bố sẵn sàng trở thành thuộc hạ của người khác mà.
Hơn nữa, cô lại nói những câu đầy nguy hiểm và xấu hổ đó với nụ cười rạng rỡ và nhiệt huyết thế này.
Rõ ràng là cô ta rất phấn khích.
Chết tiệt…… Một sinh vật ngây thơ dễ bị lừa như thế này, làm sao tôi có thể bỏ mặc được.
Chỉ cần lơ là một chút là cô ta sẽ bị dẫn đi nơi nào đó không an toàn mất!
「Được rồi, được rồi. Tôi sẽ đặt tên cho cô, nhưng trước hết hãy bình tĩnh. Mà tôi thì không học nhiều, nên cũng khó mà nghĩ ngay ra một cái tên thích hợp. Cô có sở thích gì không?」
「……Ừm. Em thực sự không có sở thích gì. Có thể là em chưa từng trải qua điều gì để có sở thích, hay có lẽ em không biết đủ về thế giới này. Những gì em biết về định mệnh hay sự kiện thì cũng chỉ như nghe qua thư hoặc qua lời kể của người khác thôi, chắc vậy nhỉ?」
Cô ta quá ngây thơ và nguy hiểm.
Liệu tôi có thể an toàn khi ký khế ước với một cô gái không biết gì về thế giới và có sức mạnh khủng khiếp như thế này không?
「Vậy, tên cô sẽ là Viede, có nghĩa là trống rỗng. Hiện giờ, như thế là phù hợp.」
……Nghĩa khác là tinh khiết hoặc ngây thơ, nhưng xấu hổ quá không dám nói ra.