Hoàng kim và Bình minh.
Nếu ai đó thấy hai cụm từ nổi tiếng trên vô nghĩa thì họ không thuộc thế giới này. Giống một chủ tiệm cà phê chưa bao giờ thấy ống xi phông vậy. Chí ít là trong thế giới này thì nó như thế.
Nhưng không việc gì phải thấy tủi nhục chỉ vì không nhận ra hai từ đó.
Cộng đồng sử dụng ma thuật làm một hệ thống kỹ thuật vô cùng chuyên biệt so với toàn bộ phần còn lại dân số thế giới. Hầu hết mọi người đều không quen thuộc với chúng nên cũng là lẽ thường nếu không biết.
Rồi, giờ thì đi vào chủ đề chính ở đây.
Hai từ đó ám chỉ pháp hội được thành lập tại thủ đô Luân Đôn của Anh Quốc cuối thế kỉ 19. Nó được biết tới như pháp hội vĩ đại nhất thế gian vì nhiều nguyên do, là mái nhà sản sinh ra vô số ma thuật sư vĩ đại như Westcott, Mathers, Mina, Waite, và Aleister Crowley, nó hệ thống hoá thế giới huyền bí, nơi trước kia còn là mớ hỗn độn đầy thông tin vô căn cứ, và nó thậm chí còn gầy dựng nên một hệ thống đơn giản cho phép ai cũng có thể dễ dàng tạo ra những ma thuật mới. Hội Hoàng kim sở hữu kĩ năng thượng thừa, thế nhưng phước lành không ban cho họ kinh phí hoạt động dồi dào, và các thành viên thì quá đỗi kém cỏi về kĩ năng xã giao đến mức mà tài năng thiên bẩm của họ cũng không đủ bù đắp. Nên chỉ trong vỏn vẹn vài năm, pháp hội không ai động đến được đã đổ vỡ từ bên trong. Cách đơn giản nhất để nắm bắt diễn biến sự việc là nhìn vào trận chiến ma thuật lớn nhất lịch sử thế giới – Trận chiến phố Blythe.
Những mảnh vỡ của Hội Hoàng kim, bấy giờ đã sụp đổ - nói cách khác, những người sống sót ít ỏi – bám víu vào các linh trang và cấm thư theo cùng với họ mà trốn thoát, thành lập các pháp hội nhỏ lẻ hơn, tất cả đều khăng khăng tuyên bố mình mới là kẻ kế thừa hợp pháp của nguyên bản. Con số chính thức của các pháp hội như thế vượt quá 100 rồi, nhưng cũng có thể nói rằng chính số lượng đông đảo đó không bao giờ cho nó cơ hội thống nhất. Vô số các Hội Hoàng kim thời giờ còn tồn tại quá bận bịu ngáng đường nhau để có thể tập trung làm bất cứ gì khác, nhưng ngạc nhiên thay, chẳng có một ví dụ nào hợp hơn thế khi nói về một nhóm người thực hiện ma thuật có hệ thống với quy mô tổ chức.
Dù là những mảnh vỡ, hay những mảnh vụn, chúng đều có sức ảnh hưởng không thể tin nổi.
Việc này có lẽ sẽ giúp người đời hiểu được quyền thế của Hội Hoàng kim nguyên bản nó lớn tới nhường nào.
Thế nhưng.
Ngay cả khi Hội Hoàng kim được thần tượng hoá đến thế (vì kĩ thuật và văn hoá, không phải vì nhân cách và kĩ năng xã giao của họ), liệu người đời có nhận ra họ cũng nhận sự hỗ trợ trong việc thành lập pháp hội không?
Mọi thứ bắt đầu từ Westcott, một trong ba nhà sáng lập.
Sau nhiều vất vả, ông ta đã thành công trong việc giải mã đoạn văn tự mà ông vô tình có được và (nhờ sự hỗ trợ của Mathers) dựa vào các ký tự rải rác trên đó mà phát hiện một cấm thư mới. Thế rồi, ông ta gửi một lá thư tới địa chỉ của vị chủ nhân mà cấm thư này được cho là thuộc về, liên lạc qua thư từ mà quen biết được một tổ chức với bề dày lịch sử ở Đức, và trong quá trình đó đã được chấp thuận cho phép hình thành một pháp hội mới.
Tổ chức ở Đức đó chính là Hội Thập tự Hoa hồng.
Giờ thì, Hội Hoàng kim và Hội Hoa hồng, ai mới được biết đến rộng rãi hơn?
Nếu chỉ nhìn vào bề dày lịch sử, số lượng thành viên cũng như số quốc gia dính dáng, ta nhận định rằng Hội Hoa hồng vượt xa cả dặm. Hội Hoàng kim được tương truyền đã tạo ra nền móng cho ma thuật hiện đại, thế nhưng phần nào việc đó cũng là do trữ lượng thông tin bị rò rĩ ra ngoài sau bao sự việc. Thế nên về mặt đó thì không thể nói rằng Hoa hồng thua kém họ
– bọn họ chỉ đơn thuần giữ bí mật của mình tốt hơn. Và bọn họ đã sống sót tới tận thời hiện đại theo năm tháng mạng internet và máy bay không người lái tràn lan khắp nơi.
Giờ, tới lúc đào sâu hơn vào Thập tự Hoa hồng rồi.
Khởi nguồn của pháp hội đó bắt đầu từ ma thuật sư huyền thoại Christian Rosenkreuz. Ông ta soạn thảo tri thức thu thập được xuyên suốt hành trình dài vòng quanh thế giới và rồi phân phát chúng dưới dạng mà người bình thường cũng sử dụng được. Ba cuốn cấm thư mà người đời thường có vinh hạnh được đọc (dưới dạng bản sao tặng cho họ khi bỏ lại cuộc sống bình thường để bước vào mặt tối của thế gian) chính là Fama Fraternitatis, Confessio Fraternitatis, và cuốn Chymische Hochzeit, nhưng cũng còn lời đồn phong thanh về cuốn cấm thư nguyên bản gần như thuần khiết được gọi là Văn thư M, thứ mà đích thân Christian Rosenkreuz tuyên bố đã nhận được từ các hiền triết. Mục tiêu của pháp hội này là chữa trị “bệnh tật” của chúng dân và của thế gian, và bọn họ không ngần ngại cống hiến không cần thù lao để đạt được ước nguyện này.
Do đó, bọn họ sở hữu tri thức uyên thâm về thu thập và pha chế các dược phẩm thần thoại.
Bệnh tật của chúng dân nghe là hiểu rồi, thế bệnh tật của thế gian thì sao? Giả thuyết phổ biến nhất cho rằng bệnh tật gây hoạ cho thế gian có thể xoá bỏ bằng cách dẫn dắt xã hội con người với tri thức đúng đắn và chấn chỉnh quan niệm sai lệch dẫn tới chiến tranh, ô nhiễm, và lạm dụng tài nguyên. Nói cách khác, bản thân chính pháp hội này là một phương thuốc trị bệnh.
Rosenkreuz thì là người đàn ông thuộc thế kỉ 14, nhưng nhiều năm sau, Hội Thập tự Hoa Hồng vẫn đạt tới một cảnh giới mới về tiếng tăm lẫy lừng trong những khoảng thời gian sự nổi tiếng của hội lan truyền. Ngay cả các nhân vật lịch sử nổi tiếng cũng dính líu và được nhắc tới khi đề cập về tiếng tăm của nó. Ví dụ như Francis Bacon, người đề xuất thuyết Bốn ngẫu tượng, St. Germain, người đôi khi có xuất hiện ở các bữa tiệc xã giao ở thế kỉ 18, Eliphas Levi người đào thấy được một số tư liệu cổ của Hội Hoa hồng trong thế kỉ thứ 19, và Pháp sư Cao cấp Aleister Crowley người tự nhận mình là Levi đầu thai. Và còn có người tên Anna Sprengel, cái tên đắm mình trong bí ẩn còn lớn hơn nữa, khó có thể coi là người thật, một số hoài nghi rằng bà ta còn chẳng tồn tại.
Và bà ta chính là người giao thiệp với Westcott thông qua thư từ.
Do đó, bà ta là người thầy đã gật đầu cho phép cậu học trò thành lập lên Hội Hoàng kim.
Xin nhắc lại, xung quanh Anna Sprengel là một bức màn bí ẩn.
Bà ta là một ma thuật sư cổ xưa, kẻ nhận mình là người đứng đầu Đền thờ Thứ Nhất của Hội Thập tự Hoa hồng tại Đức. Từ “quý cô” được dùng để chỉ bà ta, thế nên khả năng cao đấy là một người phụ nữ trẻ trung, nhưng tuổi thực thì là ẩn số. Bà ta không hề vượt qua, hay bỏ lại nhân tính của mình, mà thay vào đó lại tuyên bố rằng mình nắm giữ chức vụ tương ứng nữ tu tế, người có thể giao tiếp với các thực thể siêu nhiên được gọi là các Thủ lĩnh Thần bí (lit. Thủ lĩnh Bí mật). Và nếu bà ta là người duy nhất nắm giữ vị trí đó thì bà ta có trong tay quyền năng để dùng sức mạnh của bọn họ mà chống lại toàn thể nhân loại.
Sự tồn tại của bà ta có nhiều nghi vấn cốt do không hề có một ghi chép chính thức nào về sự hiện diện trước người khác mà mới chỉ xuất hiện trong các bức thư của Westcott. Ngoài ra, nét chữ trong các bức thư với Anna xem ra là giả mạo, thế nên nghi vấn lớn nhất là chúng được chính Westcott làm giả. Người đời nhận định rằng ông ta muốn con tem đóng dấu chấp thuận của Hội Hoa hồng danh tiếng để có thể trao cho Hội Hoàng kim non nớt một dấu ấn lịch sử.
Nhưng chỉ vì những lá thư bị giả mạo cũng không chứng minh Anna Sprengel chẳng hề tồn tại. Westcott có thể đã giả mạo những lá thư dựa theo một người có thật hoặc là ông ta làm các bức thư giả đó để đánh lạc hướng người khác khỏi những bức thư thực sự đang được cất giấu.
Quý cô Sprengel chính là chìa khoá.
Dựa theo những hành động của bà ta mà nhân loại hiểu được, bà ta thực sự trông giống một ma thuật sư đẳng cấp tối thượng. Bà ta là một huyền thoại quan hệ mật thiết tới cả Hội Hoàng kim và Hội Hoa hồng. Nếu so sánh với một cán cân, bà ta không đứng về bất cứ bên nào - bà ta ngồi ở chính giữa, quan sát góc độ nghiêng lệch. Nhờ nắm giữ vị trí đó mà mới có thể quan sát được vô vàn số liệu. Nếu ai đó đủ sức truy dấu bà ta, bọn họ có thể kéo ra ngoài ánh sáng toàn thể mặt tối của thế giới – thế giới nơi tuyên bố rằng khoa học giờ thống trị tất cả.
Tới khi đó thì chuyện gì sẽ xảy ra với thế giới?
Nếu một người sơ sẩy dòm ngó vào giới vực đó, liệu văn hoá tâm linh yếu ớt của nhân loại có đủ sức sống sót trước va chạm đấy không?
Khó mà có thể đảm bảo là nó đủ sức.
Andreae, người từng là trưởng tu viện ở Đức, tự nhận trong văn tự của ông ta rằng mình là tác giả đã soạn thảo và phân phát tư liệu của Thập tự Hoa hồng đầu thế kỉ 17, cuốn Chymische Hochzeit, khi mà ông chỉ mới 19. Ông ta nói lời thú nhận đã kết thúc ảo tưởng về hội, ấy thế, trên thực tế Hội Thập tự Hoa hồng vẫn còn sống đến tận thời điện đại. Thậm chí còn sống với tư cách một pháp hội thần bí thực hành các ma pháp “có thể sử dụng được”. Do đó, dường như thật thiển cận khi cứ thế đi chấp nhận luận điệu gian trá của người đàn ông đps. Nó giống như thể thích làm gì thì làm, mồm tuyên bố ô nhiễm phóng xạ không tồn tại chỉ vì mắt thường không thấy được.
“Hm, vậy ra chuyện này xảy tới khi người ta cố dùng keo để gắn kết lại một tác phẩm điêu khắc vỡ vụn. Là người biết toàn vẹn sự thật, đây quả thực là bức khảm trạm choáng ngợp pha lẫn sự thật và huyễn tưởng.”