Nhìn vào trong chỗ nối ra, từng đoàn từ đoàn người kéo theo vali hay túi xách đi ra từ đó.
Dần dần đập vào tầm mắt cô là ba bóng dáng hai lớn một nhỏ.
Dạ Tiểu Thi Thi vui vẻ chạy đến, làm cho ba mẹ của cô là Dạ Khâm, Ngọc La Lam và em trai nhỏ Dạ Minh không khỏi kinh ngạc.
Thật sự họ cũng không biết là cô sẽ đến đón họ vì ngày trước họ không cho phép điều đó.
Nhưng nhìn khuôn mặt vui sướng tràn đầy hạnh phúc kia baba bỗng nhiên khó tính là Dạ Khâm cũng không nói gì nhìn cô gái nhỏ đang chạy lao về phía họ.
Dạ Khâm tinh mắt có thể thấy được bàn tay chết tiệt nào đó đang nắm lấy tay của cô con gái nhỏ nhà anh.
Anh giận sôi mầu không làm gì được.
Dạ Tiểu Thi Thi chạy đến ôm lấy ba mẹ mình rồi quay sang hôn lên má của cậu em tai lanh lợi mình một cái.
Cậu bé Dạ Minh cười hì hì đưa cái đôi tay ngắn cũng ra cũng làm vẻ ôm ôm lấy cô.
" Ba mẹ, chào mừng mọi người trở về.
Mọi người có thấy bất ngờ không.
Ta da "
" Con đó cái con bé này, ra đây đón ba mẹ mà không thèm báo cho chúng ta biết một tiếng.
"
" Vì để cho ba mẹ một bất ngờ to đùng thế này mà "
" Haizzz chỉ có Hoa Nhiên mới chịu được cái tính này của con thôi "
Mẹ của cô - Ngọc La Lam bề ngoài là trách móc nhưng thật ra ánh mắt chứa đầy tình thương yêu dành cho đứa con gái lớn của mình này.
" Ai bảo ngoài tên nhóc Hoa Nhiên này ra không còn ai chịu được tính khí của con bé.
Còn có baba nữa đây cơ mà "
Dạ Khâm không chịu thua thiệt đâu nha.
Con gái tâm can bảo bối sao có thể để cho thằng nhóc nhà họ Hoa này tước đoạt được.
Lại nhìn đến cái đôi bàn tay vẫn còn chưa buông nhau ra kia.
Dạ Khâm không nhịn được mà dụ dỗ con gái nhỏ về phía mình.
" Baba có quà cho con này Tiểu Thi "
" Oa.
"
Dạ Tiểu Thi Thi kêu một tiếng rồi vui vẻ chạy đến bên cạnh ba mình.
Bàn tay đang nắm lấy giữa Hoa Nhiên và Dạ Tiểu Thi Thi cũng vì thế mà buông nhau ra.
Nhìn lòng bàn tay giờ đây trống không, Hoa Nhiên cảm thấy trong lòng hơi hụt hẫng.
Còn Dạ Khâm thì vui vẻ vì đã tách được con gái bảo bối của mình ra khỏi tên nhóc nhà Hoa Sơn kia.
Đúng là phải nói đó chính là một người vui vẻ một người không vui.
Ngọc La Lam đứng bên cạnh nhìn thấy hành động của ông xã nhà mình, môi đỏ khẽ nhấp phun ra một tiếng " Ấu trĩ " rồi kéo tay con gái và con trai đi về phía Hoa Nhiên.
" Dì "
Thấy Ngọc La Lam đi về phía mình, Hoa Nhiên lên tiếng chào hỏi.
Lúc nãy vì sao anh không chào là bởi vì anh sợ phá hỏng thời gian khi cả nhà Dạ Tiểu Thi Thi gặp lại nhau.
Chắc chắn là họ nhớ nhau lớn rồi nên là Hoa Nhiên mới không tiếng lên.
" Cảm ơn con nhá.
Hoa Nhiên thời gian qua đã chăm sóc cho Tiểu Thi giúp dì "
" Dạ không có gì đâu ạ.
Việc con nên làm mà.
Dì không cần nói lời cảm ơn con đâu "
" Vậy thì tốt quá.
Bình thường chú dì hay bận rộn, giao Tiểu Thi cho con chăm sóc chú với dì cũng yên tâm phần nào "
Dạ Tiểu Thi Thi đứng bên cạnh nghe mẹ cô nói vậy sao cô có cảm giác như mẹ cô muốn bán cô đi thế này không biết.
Nhưng nếu người mua là anh Hoa Nhiên cũng được.
Anh Hoa Nhiên đối xử với cô rất chi là tốt nha.
" Giao cho thằng bé này chăm sóc anh mới không yên tâm ý "
Dạ Khâm từ đằng sau đi đến nói ra câu thật khiến cho Ngọc La Lam muốn tẩn cho ông xẫ nhà mình một trận mà.
Hoa Nhiên cất tiếng chào Dạ Khâm cũng không phản bác gì đến lời anh vừa nói.
Sau đó cùng với gia đình nhà Dạ Tiểu Thi Thi di chuyển về nhà họ..