Mộ Huyền bị rối loạn stress sau sang chấn giằng co suốt mấy tháng, ngày ngày của Diêu Tư trôi qua trong các loại ôm ấp, hôn hôn, bồng lên cao. Trải qua cô không ngừng nỗ lực, rốt cuộc làm Mộ Huyền từ một cái hán tử ngây thơ kéo kéo tay thôi đã đỏ mặt nửa ngày, tiến hóa đến trình độ hai người nằm trêи cùng một cái giường cũng có thể mặt không đổi sắc đắp chăn cho cô, còn thuận tay đem quần áo cô cố ý kéo ra, cài nút lại.
“....”
Cùng chung chăn gối mấy tháng, cái gì cũng không có phát sinh, quả thực thuần khiết đến rối tinh rối mù.
○| ̄|_| ̄|○
Từ lúc ban đầu cô ám chỉ còn ẩn dụ các loại, về sau lại thẹn quá thành giận trực tiếp bá vương ngạnh thượng cung(), anh lại có thể như cũ ở thời điểm cuối cùng, khẩn cấp hô ngừng, còn có chuẩn bị ngăn chặn tất cả hành động vượt rào của cô, còn mịa nó dùng tới dị năng.
Diêu Tư cảm giác mỗi đêm ngực đều bị thọc một đao, sớm đã máu chảy thành sông.
Rõ ràng anh cũng động lòng, lại tử thủ phòng tuyến cuối cùng. Diêu Tư mơ hồ có cảm giác ác bá đang khi dễ thiếu nữ đàng hoàng, mà Mộ Huyền đối với cái này giải thích là___ Em còn nhỏ!
Xốc bàn!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Cmn chứ nhỏ, lão tử hận nhất người ta nói ta nhỏ, anh nha, nói cho rõ ràng, rốt cuộc nơi nào nhỏ?
Ở lúc Diêu Tư nghĩ lại chính mình ở phương diện nào làm Mộ Huyền sinh ra loại hiểu lầm này, Bách Nhất phát tới cho cô một cái tin tức quan trọng nhất.
“Điện hạ, ngày mai Dị Năng tinh, ngài đi không?”
“Dị Năng tinh?” Chưa từng nghe qua tinh cầu này a, “Đi tới đó làm gì?”
“Lễ trưởng thành của Lạc Anh a.” Hắn rút ra một tấm giống như thiệp mời nói, “Thư Thành mấy ngày trước liền phát thiệp mời cho chúng ta, ngài không nhận được sao? Không đúng a, cậu ta sót ai cũng không có khả năng sót Điện hạ a.”
Diêu Tư sửng sốt, lúc này mới nhớ tới đã lâu không thấy nhận được thông báo, trước đó vẫn luôn đều ở tinh cầu không có tín hiệu, cho nên vẫn luôn không xem. Hiện tại click mở nhìn xem, quả nhiên bên trong nằm một thϊế͙p͙ mời chưa mở.
“Ta nhận được.” Cô đem thϊế͙p͙ mời mở ra giơ giơ lên, “Chỉ là... Vì sao còn lễ trưởng thành? Em gái Lạc Anh còn chưa có thành niên sao?” Không đúng a, cô ấy không phải cùng cháu trai lớn đã lĩnh chứng rồi sao?
“Đương nhiên chưa, tôi cũng chưa có đâu!” Bách Nhất làm như nhớ tới cái gì, vẻ mặt không cam lòng nói, “Vốn dĩ tôi là muốn cùng đi với cô ấy, không nghĩ tới sau khi cô ấy hoàn thành thí luyện ở Niết Bàn tinh, không nói một tiếng liền đi Dị Năng tinh, quá đáng mà. Tên Cổ Thư Thành đó cư nhiên vô thanh vô tức đồng ý, cho tới bây giờ mới nói cho tôi cô ấy đã thông qua thí nghiệm trưởng thành.” Hắn càng nói càng tức giận, một bộ hận không thể qua đánh đối phương một trận thật đau.
“Chờ đã?! Thí nghiệm trưởng thành? Cậu có ý gì?” Diêu Tư càng nghe càng ngốc, chẳng lẽ cái gọi là lễ trưởng thành, không phải kêu bạn bè thân thích tới ăn bữa cơm sao? “Vì sao một hai phải đi Dị Năng tinh gì đó, trưởng thành còn có tiêu chuẩn hoặc chú ý thống nhất gì sao?”
“Đương nhiên là có! Bằng không sao tôi có thể tới bây giờ vẫn còn là cẩu độc thân, còn bị hai tên không có lương tâm kia đút thức ăn cho chó nhiều năm như vậy.” Hắn một bên phỉ nhổ, một bên giải thích, “Bất quá Điện hạ ngài mới vừa thức tỉnh không bao lâu, không biết loại nghi thức này cũng rất bình thường.”
Hắn theo thói quen bắt đầu phổ cập khoa học cho cô.
Thì ra thời đại vũ trụ, Huyết tộc thành niên ngày trước hoặc là đủ tuổi, hoặc là tốt nghiệp học viện là được. Hiện tại còn có một bài thí nghiệm nghiêm khắc, chỉ có thông qua thí nghiệm, xác nhận có đầy đủ năng lực tự bảo vệ mình, mới có thể nhận định là trưởng thành. Sau khi trưởng thành, Huyết tộc sẽ không còn trách nhiệm gì với công tác giáo ɖu͙ƈ của con non nữa. Càng quan trọng là, chỉ có thông qua cái thí nghiệm này, mới có thể hướng Viện Trưởng lão xin con nối dõi, tiến vào đội ngũ xếp hàng biến đổi người phục chế.
Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao Bách Nhất cùng Cổ Thư Thành là cùng một nhóm Huyết tộc truyền thừa, Cổ Thư Thành có Lạc Anh, mà Bách Nhất đến nay vẫn là cẩu độc thân. Bởi vì hắn không có thông qua thí nghiệm thành niên.
“Ban đầu chính là tên Cổ Thư Thành kia, ném tôi xuống, tự mình len lén chạy đi Dị Năng tinh thông qua thí nghiệm. Hiện tại Lạc Anh cũng như vậy, quá đáng.” Bách Nhất cả người đều tràn ngập oán niệm, “Nếu không phải Dị Năng tinh khảo sát chủ yếu là lực sát thương của dị năng. Tôi sớm đã thông qua thí nghiệm, làm sao chờ tới bây giờ còn không có con nối dõi của mình.”
Diêu Tư nhớ tới dị năng đọc tâm của hắn, ách…… Xác thật không có lực sát thương gì, thắp ngọn nến!
“Cậu nói Dị Năng tinh là chuyện thế nào?” Cô tiếp tục hỏi.
“Đó là một cái tinh cầu không người ở tinh hệ E.” Bách Nhất trả lời, “Cái tinh cầu này khí hậu, địa hình thập phần đặc thù, tuy rằng có không khí và rừng rậm thích hợp sinh tồn, nhưng khí hậu biến hóa cực nhanh, bề mặt quả đất quả thực mỗi ngày một kiểu. Hơn nữa dòng khí tinh cầu thập phần hỗn loạn, tạo thành rất nhiều hiện tượng cùng loại với dị năng. Cho nên Hội Trưởng lão mới đem địa điểm kiểm tra trưởng thành đặt ở chỗ này. Người có thể ở trêи tinh cầu bình an trôi qua một tháng, liền có thể thông qua.”
“Một tháng?” Khó trách đợt này, bên cạnh cháu trai lớn không thấy được em gái Lạc Anh, hóa ra là đi tinh cầu này.
“Đúng vậy, Lạc Anh ở nơi đó hai mươi mấy ngày, hôm sau chính là một ngày cuối cùng.” Bách Nhất bĩu môi, “Hừ, tên Cổ Thư Thành kia, mời chúng ta đi, chính là vì khoe ra mà thôi.”
“Cậu xác định chỉ cần thông qua kiểm tra trưởng thành ở Dị Năng tinh, liền có thể nhận định là Huyết Tộc thành niên.” Diêu Tư lại lần nữa xác nhận.
“Đương nhiên a!” Hắn đương nhiên gật đầu.
Diêu Tư vui vẻ trong lòng, quay đầu liền hướng về phía người nào đó đang khuấy thức uống cho cô, lớn tiếng nói, “Mộ Huyền, em muốn đi Dị Năng tinh, lập tức! Lập tức!”
“……”
Rốt cuộc có thể thoát khỏi xưng hô con non, còn không phải là ở hoang dã cầu sinh một tháng sao! Cô chịu được, xem về sau ai còn gọi cô là bảo bảo!
———————
Đối với ý tưởng đột nhiên trào dâng của cô, Mộ Huyền là phản đối, suốt hai ngày đều là vẻ mặt buồn rầu: Con non nhà ta lại muốn tìm đường chết làm sao bây giờ, cần gấp online chờ! Dưới sự kiên trì cùng năn nỉ ỉ ôi của cô, anh mới miễn cưỡng gật đầu.
Diêu Tư vội vàng tại trạm không gian chúc mừng Lạc Anh sau khi trưởng thành một chút, liền lập tức không ngừng vó chạy tới Dị Năng tinh. Trước khi đi mỗ lão ba kéo dài mặt lặp đi lặp
lại dặn dò cô các loại công việc.
“Năng lượng Quang não đầy không?
“Lượng ba năm.”
“Thiết bị phòng ngự mang theo chưa?”
“Mang theo, mười bộ.”
“Ăn thì sao? Linh thú huyết vượng, Dị thú huyết vượng, Mao huyết vượng……”
“Tất cả mang theo, đặt ở máy ổn định nhiệt độ, đều ở mức cao nhất.”
“Quần áo đâu? Mang đủ không, em thích nhất bộ trắng đen kia...”
“Có có có, đều có! Một ngày ba bộ, không trùng lặp đều đủ!”
“Còn có dược phẩm khẩn cấp.”
“Nhưng em là Huyết tộc, có thể tự lành.”
“Tự lành cũng không phải vạn năng, vạn nhất nếu xảy ra vấn đề thì sao? Nếu là gặp được tình huống em ứng phó không được thì sao! Vạn nhất……”
“Được được được, em mang em mang.”
“Ừm, còn có giản cư phòng (phòng ở đơn giản), lấy máy điều hòa, hệ thống hướng dẫn dự phòng, trò chơi giải trí, máy ru ngủ…… Ai! Nhiều đồ vật như vậy, nhìn là biết em nhấc không nổi, thôi, anh cùng đi với em vậy!”
“……”
Anh đủ rồi!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
______________________
(() “Bá vương ngạnh thượng cung” là thành ngữ xuất phát từ điển cố về một trận giao tranh giữa Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ và Hán Cao Tổ Lưu Bang. “Bá vương ngạnh thượng cung” là thành ngữ xuất phát từ điển cố về một trận giao tranh giữa Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ và Hán Cao Tổ Lưu Bang.Nghĩa rộng của cụm từ “Bá vương ngạnh thượng cung” rất đơn giản, chính là… R.A.P.E. [^^’] Ủa sao kỳ dzậy?? Là dzầy nè, “bá vương” chỉ những người siêu mạnh mẽ, “ngạnh thượng cung” tạm hiểu là “xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ” ; mà “cường cung” thì hiển nhiên sẽ bắn ra “cường tiễn”. Từ “cường tiễn” [đọc là “qiang jian”] hài âm hoàn toàn với “cưỡng gian” [aka “rape”] ; mà “cưỡng gian” thời xưa là một từ đại kỵ húy, nên cổ nhân vốn tao nhã vô biên lịch lãm vô vàn, đã dùng năm từ “bá vương ngạnh thượng cung” đặng thay thế cho hai từ “cưỡng gian”.)