“Cái này làm sao ta biết?” Lận Lung nhíu nhíu mày, “Đoạn thời gian đó ta rời đi Lam Tinh, chờ khi ta trở về, hắn cũng đã treo (chết). Cụ thể là như thế nào, có thể là....”
“Hắn tìm được khế ước giả.” Mộ Huyền khẳng định tiếp lời.
Lận Lung sắc mặt co quắp, cả người lại bắt đầu tản ra oán niệm cẩu độc thân, “Phải phải phải, các người đều có khế ước giả, mà ta không có được rồi chứ? Mẹ nó, nếu không phải bởi vì các người, lão tử đến nỗi còn lưu lại nơi này sao?”
Cùng một cái vũ trụ vị diện, tìm được một cái khế ước giả đã là kì tích. Kỳ thật hắn sớm đã nhận ra được lão đầu chết có thể là vì hắn đã tìm được rồi. Cho nên hắn mới muốn đi vũ trụ vị diện khác thử thời vận, chỉ là vẫn luôn không có cách nào rời đi mà thôi.
Cho đến Diêu Tư xuất hiện, hắn mới xác định chính mình ở bên này là tìm không ra khế ước giả. Cố tình thật vất vả nuôi ra thú vương, lại bị giết.
Diêu Tư cùng Mộ Huyền nhìn nhau một cái, nhất thời đều có chút ngượng ngùng, việc này tuy rằng về tình là có thể hiểu, nhưng nói đến cùng vẫn là bọn họ đuối lý.
“Khụ... Cái đó.” Cô đột nhiên nhớ tới một chuyện, “Anh không phải nói hai cái chủng thuần huyết, liền có thể không cần mượn dùng lực lượng của thú vương đi qua vũ trụ sao? Nếu không...” Cô quay đầu lại nhìn nhìn Mộ Huyền, tuy rằng hiện tại còn không xác định, huyết thống Mộ Huyền rốt cuộc là chuyện như thế nào, nhưng ít ra có thể thử xem, “Nếu không…… Chúng ta giúp anh thử xem?”
“……”
————————
Lận Lung cuối cùng vẫn là không có rời đi tinh tế, không phải hắn không muốn. Mà là cho dù có lực không gian của Mộ Huyền, cũng còn cần một vài công tác chuẩn bị. Hắn cần phải tìm kiếm một cái vật dẫn, chỉ có tìm được kỳ điểm tương tự với thế giới của hắn, mới có thể mở ra không gian xuyên qua chính xác. Mà cái này vật dẫn này chính là Lam Tinh, Lam Tinh là tinh cầu tiếp cận với Huyết Tộc mẫu tinh của hắn nhất trong vũ trụ, thông qua nó mới có thể trở về. Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì lúc trước hắn mất nhiều tâm tư, chữa trị Lam Tinh.
Mà Lam Tinh đã được chữa trị đó…… Khụ, đã biến thành từng khối đậu hủ rồi.
Cũng may các khối vụn Lam Tinh còn du đãng ở trong vũ trụ, muốn hồi phục như cũ so với trước đó đơn giản hơn nhiều. Nhưng muốn đem nhiều khối vụn nhỏ như vậy, từng khối từng khối dính lại cũng không phải trong nhất thời là có thể làm được. Mộ Huyền lưu lại hứa hẹn chờ hắn dính xong tinh cầu lại đưa hắn trở về, liền mang theo cô về Hồng Tinh.
Một trận phong ba cứ như vậy đột nhiên im bặt. Chỉ là từ đó về sau, tinh tế không còn xuất hiện Tinh không dị thú nữa. Nghe nói thật nhiều xí nghiệp coi đây là nghề, cứ như thế phá sản. Tinh minh vốn là bên chủ đạo trong việc săn lùng Tinh thú, lần này thu nhập trực tiếp hóa .
Ngày tháng không còn có Tinh thú, Diêu Tư tỏ vẻ nhớ nó nhớ nó vẫn là nhớ nó. Vì thế cô yên lặng nối máy với người nào đó....
“Muốn ăn Tinh thú huyết vượng, đâu có liên quan gì tới ta a? Cô lại không phải khế ước giả của lão tử, nói với ta làm gì? Cái gì? Ta nuôi?! Cô bị mù a! Không thấy được Tinh thú ngày hôm đó chết sạch hết rồi, cô bảo ta đi đâu tìm đây? Ta nói cho cô, không có! Một giọt cũng không có! Cô lợi hại như vậy, sao không lên trời đi!” Nói xong Nhị Cẩu ‘bộp’ một cái ngắt máy.
Ba ngày sau……
Cô nhận được một cái thùng hàng thật to, bên trong có ba bình máu Tinh thú mới mẻ mê người, lượn lờ hơi nóng, thoạt nhìn đủ ăn ba tuần lễ.
Diêu Tư: “……”
Có đường cung cấp riêng thật tốt a! Phía trêи ta có người!
╮(╯▽╰)╭
Sinh ý về khoản Tinh thú xuống dốc, nhưng một khoản sinh ý khác lại cực sốt, những người đó sau khi phát hiện trại chăn nuôi tinh cầu, xác định hoàn toàn không có nguy hiểm, trực tiếp khai phá thành điểm du lịch, bởi vì hồ nước có công năng đặc thù, người đến nối liền không dứt, trực tiếp kéo kinh tế các tinh cầu đó lên. Thật có thể nói là mấy nhà vui mấy nhà buồn.
Cô không khỏi nhớ tới chất lỏng màu đỏ đặc thù bên trong Hồng Tinh, dường như khác với nước nuôi dưỡng của các tinh cầu khác.
Lận Lung cho cô đáp án là, đó chỉ là nơi trước kia hắn ngủ say, nói cách khác tác dụng chủ yếu của màn sương máu đó, kỳ thật cùng chăn và gối đầu là giống nhau. Cũng không giống như những trại chăn nuôi đó, đối với dị năng có công năng đặc thù gì.
Nhóm cẩu độc thân Huyết tộc đúng là có thói quen thường xuyên ngủ say, giống như Mộ Huyền trước kia động cũng không động ngủ say mấy trăm năm, vân vân.
Nhưng lại không ai giống như Lận Lung, mở miệng chính là hơn mấy ngàn vạn năm. Thiết kế một cái màn sương máu như vậy, làm cho mình ngủ thoải mái chút, cũng là có thể hiểu được.
Hơn nữa theo Lận Lung từng nói, đám Thủy tổ bọn họ thường xuyên trước khi ngủ say sẽ phong ấn ký ức của mình, sau khi tỉnh lại sẽ làm một người mới hoàn toàn mà sống lần nữa. Diêu Tư có thể hiểu mục đích bọn họ làm như vậy, ngay cả Huyết tộc ở Hồng Tinh, cũng sẽ xuất hiện dạng như Lý Chính, sống lâu quá muốn trả thù xã hội. Huống chi kiểu muốn chết cũng không chết được như Lận Lung, nếu vẫn luôn nhớ rõ tất cả mọi chuyện, có khả năng thật sự sẽ điên.
Diêu Tư đột nhiên nghĩ tới vấn đề Mộ Huyền là chủng thuần huyết, Lận Lung rất khẳng định nói Mộ Huyền tuyệt đối là chủng thuần huyết, bằng không không có khả năng năng lực còn trêи cả hắn. Sở dĩ anh vẫn luôn cho rằng chính mình là Huyết đời thứ tư, khả năng có thể là bởi vì trước khi anh ngủ say, không đơn giản chỉ phong ấn ký ức của mình mà cũng thuận tay phong ấn phần lớn năng lực. Cho nên trước kia kiểm tra đo lường mới biểu hiện là Huyết tộc đời thứ tư. Lại ở lúc mạt thế, ngoài ý muốn thức tỉnh năng lực vốn có, mới có năng lực hiện tại.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao những năm đó cô bị chôn ở Lam Tinh, anh vẫn luôn không thể biến đổi những người khác. Cũng không phải suy đoán lúc trước là bởi vì huyết mạch nồng đậm, người Lam Tinh bình thường không cách nào thừa nhận huyết mạch của anh. Mà là bởi vì anh đã có khế ước giả, cho nên bản năng bài xích bất luận kẻ nào.
Nói cách khác, Mộ Huyền là Thủy tổ danh xứng với thực.
Như vậy làm con nối dõi của Thủy tổ, chính mình chẳng phải là.... Thế hệ một!
Đột nhiên cảm thấy bản thân có thể khoe khoang một chút!
╭(╯^╰)╮
Diêu Tư trạch ở nhà suốt hai tháng, công việc mỗi ngày chính là ăn cơm, ngủ, chơi game cùng với bị Mộ Huyền nhìn chằm chằm....
Cô thật sâu cảm thấy, Mộ Huyền bị tổng hợp chứng sau sang chấn(). Từ sau khi cô bị Lận Lung vô thanh vô tức() mang đi ba ngày, anh liền có một loại cảm giác nguy cơ không thể giải thích được.
Cảm giác toàn thế giới đều muốn cùng anh đoạt con non, cơ hồ một tấc cũng không rời trông coi cô. Có thể lôi kéo tuyệt không buông tay, có thể ôm tuyệt không lôi kéo. Ngay cả nấu cơm cũng phải thường thường ra nhìn một cái xem cô có phải đang thành thật ngốc ở trong phòng hay không.
Mỗi ngày tận tình khuyên bảo, tận hết sức lực nói cho cô, tinh tế có bao nhiêu nguy hiểm. Thậm chí giáo ɖu͙ƈ thường thức cũng biến thành《 loại phương thức làm thế nào liên hệ gia trưởng》,《 Ngồi xổm trong nhà tự mình tu dưỡng》,《 Đi theo Người dẫn đường》, 《 Con non đi nơi nào 》……
Bộ dáng khẩn trương cuống cuồng ấy, phảng phất như chỉ cần anh quay người lại, chính mình liền sẽ biến mất vậy. Trình độ gấp gáp nhìn chằm chằm người này, quả thực làm Diêu Tư cảm thấy…… Còn rất không tồi!
“Mộ Huyền, anh xem chúng ta cũng ngả bài lâu như vậy, là thời điểm tiến triển một chút, nếu không cùng ngủ chung đi?”
“Đừng…… Đừng nháo, ngoan…… Ngoan ngoãn ngủ.”
“Được rồi, bất quá một mình em, nếu là buổi tối có người bắt em……”
Thân hình chợt lóe, người nào đó một giây đồng hồ lên giường.
╮(╯▽╰)╭
Đột nhiên cảm thấy tìm được phương pháp chữa khỏi chứng thẹn thùng của Mộ Huyền.
Ừm, những ngày phúc lợi như vậy, có lẽ có thể lại lâu một chút……