Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng

chương 9

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày thứ hai tôi miễn cưỡng chống đỡ đi công ty.

“Tổng… Tổng tài chào buổi sáng!”

Nhìn vị tiểu thư ký khẩn trương thu hồ kính trang điểm, bộ dáng hoảng sợ, tôi vốn là muốn an ủi cô ta: Không liên quan, tôi cũng thích soi gương, sẽ không trừ tiền lương của cô. Thế nhưng tôi lại nghĩ, tôi đây nếu như nói như vậy, e sợ trong công ty sẽ lưu hành loại hành vi soi gương này, đồng thời sẽ nói là tổng tài cho phép, cái này thật không tốt lắm.

“Ừm.” Tôi lạnh nhạt đáp một tiếng, đi vào thang máy chuyên dụng của tôi, lỗ tai của tôi cực kỳ tốt, còn nghe được vị tiểu thư ký cùng nhóm chim nhỏ giống nhau líu ra líu ríu nghị luận:

“Mẹ nha làm tôi sợ muốn chết, tổng tài vừa nãy liên tục nhìn chằm chằm vào gương của tôi, rất sợ ngài ấy rang ta.”

“Tổng tài manh manh!”

“Tổng tài thật giống như vai nam chính trong cuốn tiểu thuyết mà ngày hôm qua tôi đá xem! Chính là, lãnh khốc tổng tài: Kiều thê dẫn bóng chạy.”

“Cái quỷ gì? Tôi là thích bá đạo tổng tài cưỡng chế yêu.”

Tôi đúng là càng ngày càng không có thể hiểu được suy nghĩ hiện giờ của những tiểu nữ sinh, tuổi quá trẻ nói chuyện không giữ ý, lời nói thô tục, còn cái gì mà manh manh? cái gì mà quỷ? đây đều là đang nói cái gì a? tôi nghe đều không hiểu. Còn có, người trẻ tuổi đôi khi không nên xem quá nhiều phim trong và ngoài nước sao?

Tôi rất là bất đắc dĩ.

Ra khỏi thang máy, tôi liền nhìn thấy ở cửa phòng làm việc các nữ sinh đang nói chuyện cái gì mà hủ nữ đi.

Hủ nữ là cái gì? Tư tưởng mục nát của nữ hài tử?

Bây giờ tiểu nữ sinh thế nào một chút cũng không có tự tin, còn như vậy làm thấp đi chính mình.

Ta càng bất đắc dĩ.

“Tổng tài chào buổi sáng!” Tiểu thư ký quay đầu lại nhìn thấy tôi, trung khí mười phần hô một tiếng, vừa lén lén lút lút đóng trang web.

Tôi hướng nàng gật gật đầu, đi.

“Tổng tài!” Tiểu thư ký lại kêu to một tiếng.

Tôi quay đầu nhìn lại:

Tiểu thư ký bộ dáng có chút xấu hổ, xoay xoay tay nũng nịu, nín thật lâu mới nói: “Ngày hôm qua trên internet bùng nổ… Nói Lý Thiệu Niên… Bị bao dưỡng… Tổng tài ngài cùng Lý Thiệu Niên thật giống như là bạn bè… Ngài có biết hay không…”

Bùng nổ?

Ngày hôm qua?

A, tôi càng thêm chột dạ, đáng thương người mẫu tiên sinh một người bị oanh tạc, không trách hắn nhìn thấy ta và cái tên bác sĩ bạch trảm kê ngủ cùng một chỗ liền sinh khí.

“Tổng tài, có phải thật vậy hay không a?” Tiểu thư ký trong lòng run sợ nhìn tôi, trong mắt có chút sợ sệt.

Tôi cảm thấy được nàng thật yêu thích người mẫu tiên sinh, bằng không cũng không dám nhấc theo lá gan mà tới hỏi tôi.

“Tôi bảo đảm tôi không nói ra đâu!” Tiểu thư ký lời thề son sắt bảo đảm.

Tôi do dự một lúc, tại trong ánh mắt tràn ngập khẩn cầu của cô ta gật gật đầu.

Tiểu thư ký ngay lập tức như điên rồi, vẫn luôn má ơi má ơi mà gọi, tôi cau mày, chính muốn dạy dỗ cô ta nữ hài tử là phải thận trọng dịu dàng, cô ấy lại rất cô đơn hỏi tôi: “Tổng tài, là người như thế nào bao dưỡng Lý Thiệu Niên a? Có tiền sao?”

Ta suy nghĩ một chút, nói: “Tôi.”

“Giống như ngài đều có tiền?” Tiểu thư ký thất lạc nói: “Quả nhiên, Lý Thiệu Niên nhất định là trong nhà xảy ra chuyện gì, nói không chừng là ba mẹ ngã bệnh, nha nha nha, cho nên hắn mới vạn bất đắc dĩ thỏa hiệp, nha nha nha nha nha…”

Ta: …

“Cái tên đó bao dưỡng Lý Thiệu Niên, hắn, hắn, hắn đẹp trai không?” Tiểu thư ký vừa lau nước mắt vừa hỏi.

Tôi nghiêm trang nói: “Tôi.”

“Giống như ngài?” Tiểu thư ký lại bắt đầu khóc, nước mắt vẫn luôn rơi.

“Giống như ngài cũng hảo, nha nha nha nha, Lý Thiệu Niên…”

Ta: …

“Người kia, rốt cuộc là ai a?”

Tôi có chút sinh khí, lạnh lùng nói: “Ta.”

“Giống như ngài? Là tổng tài? Nha nha nha nha nha nha.” Tiểu thư ký nước mắt mông lung nói: “Nha nha nha, nhưng đáng tiếc tổng tài ngài và Lý Thiệu Niên vừa nhìn liền đều là nằm phía trên, bằng không, nếu như là ngài bao dưỡng Lý Thiệu Niên liền tốt rồi, nha nha nha nha. Tổng tài, xin lỗi, tôi đi nhà vệ sinh khóc một chút, nha nha nha nha.” Tiểu thư ký bỏ chạy.

Tôi thật sự đặc biệt không biết như thế nào để nói ra câu tôi là ở phía dưới.

Tôi trầm mặc một hồi, yên lặng tiến vào văn phòng.

Truyện Chữ Hay