Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng

chương 8

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi lần đầu tiên thật sự sợ người mẫu tiên sinh.

Cái này chủ yếu là do trong lòng tôi có chút chột dạ, tuy rằng tôi cũng không biết tại sao tôi lại chột dạ, dù sao hợp đồng bao dưỡng đang ở bên trong túi xách của tôi, cũng không có viết rõ là tôi chỉ có thể bao dưỡng một mình hắn, cho nên từ pháp luật mà nói, tôi rõ ràng là vô tội.

Thế nhưng người mẫu tiên sinh thời điểm không cười đặc đặc biệt đáng sợ, âm u tĩnh mịch, tựa như tên sát thủ kinh khủng giết người liên hoàn, dù cho là như vậy thì gương mặt vẫn rất suất và dáng người vẫn rất hảo.

Ta rất là khổ não nga, bởi vì tôi cảm thấy được cho dù mua tòa nhà to nhất cũng không thể an ủi được người mẫu tiên sinh, huống chi cao ốc thứ này không phải nói muốn mua liền mua, quả là quá khoa trương.

Dọc theo đường đi tôi đều không dám nói chuyện, ra sức cầm lấy chăn vùi ở trong g của người mẫu tiên sinh.

Quá uất ức, tôi phảng phất nghe được tiếng khóc của ba tôi đến từ thiên đường.

Cuối cùng cũng trở về nhà, người mẫu tiên sinh mặt lạnh mà đem tôi ném vào bồn tắm.

“A…” Tôi có chút không cao hứng, đầu của tôi cũng rất đau, người mẫu tiên sinh hiện tại cần phải ôn nhu săn sóc mà giúp tôi nhu a nhu, còn phải nấu cháo cho tôi uống.

Hắn rõ ràng cũng biết, tôi không thể ngủ cùng người khác, cái tên bác sĩ bạch trảm kê kia cũng không thể ngủ với ta.

“Ân?” Người mẫu tiên sinh thâm trầm đáp tôi một tiếng, khóe mắt hơi hơi giương lên, con ngươi đen sì.

Tôi thật sự không dám chọc giận hắn.

“Đầu của tôi đau.” Tôi lầm bầm một câu.

Người mẫu tiên sinh tự mình làm, đem tôi từ đầu tới đuôi tẩy một lần, dùng loại ánh mắt hận không thể đem tôi nuốt vào a.

Tôi hiện tại thật sự biết hắn rất đáng sợ, thậm chí không thể tin được người mẫu tiên sinh ôn nhu của tôi như thế nào lại biến thành như vậy?

Hắn tẩy cho tôi rất lâu, tôi cảm thấy được da của tôi đều sắp đỏ hắn mới dừng lại, không nói một lời liền đem tôi ôm đến trên giường.

Tôi cho là lần này mọi việc xem như đã kết thúc, liền đẩy đẩy hắn nói: “Đầu của tôi đau, muốn ăn cháo a.”

Người mẫu tiên sinh không hề như tôi mong muốn mà đi nấu cháo, hơn nữa ung dung thong thả cởi quần áo, nhàn nhạt liếc mắt nhìn tôi một cái.

“Anh cũng đau, muốn đem em làm.”

Tôi nên nói thế nào đây? Bình thường thời điểm hắn nói mấy cái lời hạ lưu đó thanh âm rất ấm, còn mang theo ý cười, lần này không có, tràn ngập cảm giác sung mãn.

“Anh tại sao lại đau?”

Hắn không uống rượu, cũng không có bị người khác ấn trong bồn tắm mà tẩy nửa giờ, tại sao cũng đau?

Người mẫu tiên sinh ngừng một chút, lập tức ôn nhu mà cắn lỗ tai của tôi.

Tôi sợ nhất người khác động vào lỗ tai tôi, thật ngứa, cảm giác nhột làm tôi suýt khóc.

Bình thường người mẫu tiên sinh rất nghe lời của tôi, sẽ không như vậy.

“Anh không được cắn lỗ tai tôi.” Tôi không nhịn được nói một câu.

Người mẫu tiên sinh dùng đầu lưỡi liếm một chút: “Anh cứ muốn cắn.”

Lại như biểu hiện hiện tại của người mẫu tiên sinh, hắn ở phía trên ra sức chỉnh đốn khắp nơi cùng tôi đối nghịch, tôi tỏ vẻ quá sâu hoặc là quá nhanh, hắn cũng hoàn toàn không để ý tới tôi, tự mình tiếp tục thâm nhập sâu.

Tôi tỏ vẻ tâm tình của tôi hiện giờ không muốn, hắn cũng bỏ mặc, mạnh mẽ mà hôn tôi mấy lần, liền đem thứ kia của hắn tiến vào. (T^T tại sao lại là đồ chay chứ T^T)

Tôi quả thực bị làm đến chết rồi, cả người đều mềm nhũn, xương cốt đều phải tan ra.

Không biết qua bao lâu người mẫu tiên sinh mới dừng lại, ngược lại âm thanh của tôi đều hảm ách, đôi mắt tôi khóc đến muốn sưng lên, tứ chi vô lực, động cũng không động đậy được nữa.

Tôi lần đầu tiên chật vật như thế, không hề giống một vị tổng tài.

“Anh rất tức giận, Trần Dục An.” Người mẫu tiên sinh từ phía sau ôm tôi, lại rất buồn nôn mà hôn lỗ tai của tôi.

Tôi cũng lười động, tùy tiện để cho hắn hôn.

“Sau này không cho phép em uống rượu, có nghe hay không.”

Tôi mới là kim chủ, kim chủ lớn nhất.

Tôi vốn nghĩ muốn phản bác, lại cảm thấy như vậy có lẽ sẽ thương tổn lòng tự ái của hắn, liền buồn buồn ngậm miệng lại.

Mới không thèm uống rượu, lần này thụ giáo huấn là quá đủ rồi, ngày mai khẳng định lại không thể tới công ty, tiền của tôi liền ít một chút.

Nuôi người mẫu tiên sinh hỉ nộ vô thường, đúng là quá phá của.

Truyện Chữ Hay