Tinh Không Chi Dực

chương 320: chạy trốn (3)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trên quỹ đạo hành tinh số của thiên hà Alaska, nơi có căn cứ của bộ tổng chỉ huy Đồng Minh, thậm chí chỉ dùng mắt thường người ta cũng có thể nhìn rõ căn cứ Omega, cùng với sự xuất hiện của con quái vật khổng lồ đó, hơi thở của sự hủy diệt lập tức bao phủ cả hành tinh.

Cho dù đã báo động toàn bộ cũng như phát lệnh sơ tán khẩn cấp, cho dù đại bộ phận nhân viên quan trọng của Đồng Minh đã được khẩn cấp rút lui khỏi căn cứ cùng các loại tài liệu, vật tư chiến lược, nhưng sự xuất hiện quá nhanh, quá bất ngờ của Đế Quốc vẫn khiến Đồng Minh trở tay không kịp, một bộ phân nhân viên vẫn còn đang tiến hành những công việc xử lý sau cùng, số khác tuy đã ở trên các tàu vận tải nhưng chưa kịp rời bến hoặc vừa mới rời khỏi tầng khí quyển hành tinh...

Quân Đế Quốc thậm chí còn không thèm quan tâm đến những chiếc tàu vận tải đang cuống cuồng chạy trốn, những chiếc chiến đấu cơ hộ tống từ tốn xuất kích tạo thành đội hình bay bảo vệ quanh căn cứ, từ các chiến hạm, hàng đống chiến đấu cơ lao vọt ra, xếp thành đội hình rồi lặng lẽ tản ra dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn để bao vây những chiếc tàu vận tải vừa mới cất cánh từ quỹ đạo.

" Tất cả phi thuyền lập tức cất cánh, lặp lại một lần nữa, tất cả phi thuyền lập tức cất cánh, không cần đợi nữa, các chiến đấu cơ hộ tống cất cánh, chặn đánh chiến đấu cơ Đế Quốc, những ai chưa kịp lên tàu tiến vào trung tâm phòng hộ tạm lánh, màn chắn của căn cứ khởi động mở ra, hệ thống phòng ngự tiến vào trạng thái tác chiến toàn diện. Các bạn, những người anh em, chúc vận may sẽ đến với chúng ta, cho dù có chết, chúng ta cũng sẽ ngẩng cao đầu, chúng ta sẽ khiến làm cho Đế Quốc thấy quyết tâm và ý chí của Đồng Minh......"

Những tiếng cảnh báo vang dội khắp căn cứ, tiếng loa cảnh báo cứ lặp đi lặp lại mãi như một lời tuyên cáo, như khích lệ động viên những người còn lại. Không một chút hoảng loạn, những người lính Đồng Minh vội vàng tiến vào vị trí tác chiến, ai cũng hiểu rằng, cho dù không tính đến cái căn cứ khổng lồ kia, chỉ nhìn quy mô của hạm đội Đế Quốc, hôm nay họ chẳng có đường nào để có thể chạy thoát, những lời cảnh báo đã thể hiện rất rõ ràng, sẽ không có trợ giúp hay tiếp viện, với quy mô khổng lồ của hạm đội Đế Quốc trước mặt, những toán quân nhỏ có mặt cũng chỉ như muối bỏ biển, ngoài tăng thêm thương vong ra căn bản không làm nên chuyện gì, trừ phi tập kết toàn bộ các hạm đội của Đồng Minh, nhưng điều này là không có khả năng.

Các hạm đội Đồng Minh phân tán ở các thiên hà cách đây khá xa, còn nguyên hạm đội trú đóng ở thiên hà Alaska này cũng đã đi làm nhiệm vụ yểm hộ cho đại bộ phận lực lượng sơ tán, chỉ lưu lại hai tuần dương hạm cùng mấy chiếc khu trục hạm, căn bản không đủ nhét kẽ răng quân Đế Quốc.

Không ai hy vọng Đế Quốc sẽ đột nhiên mở lòng từ bi thương xót, đây là một trận chiến đấu giữa ý chí và sức mạnh, nếu không có kỳ tích nào xảy ra, có lẽ đây sẽ là trận chiến cuối cùng của tất cả mọi người, mà đối đại bộ phận những người lính Đồng Minh mà nói, đây kỳ thật mới trận chiến đầu tiên.

Đáng tiếc, đại đa số những người tham chiến cũng không biết bọn họ đang chống lại cái gì. Khi phát ra mệnh lệnh rút lui, để tránh sự khủng hoảng có thể có, tổng bộ Đồng Minh cố ý chỉ nêu mơ hồ các thông tin về căn cứ Omega, đại đa số nhân viên Đồng Minh không biết rằng căn cứ này có uy lực vượt xa những gì mà họ có thể tưởng tượng......

Trong khi một số tàu vận chuyển và tàu con thoi hấp tấp cất cánh, cố hết sức lê mình lao vào vũ trụ, số ít chiến đấu cơ kiểu Tia Chớp, Nữ Yêu, thậm chí còn có chiếc Mèo Địa Ngục vốn là thứ dùng để huấn luyện vây quanh hai chiếc tuần dương hạm và mấy chiếc khu trục hạm lao thẳng về phía các thê đội chiến đấu cơ khổng lồ của Đế Quốc. Các phi công không có hy vọng gì xa vời, bọn họ biết sự chênh lệch và kết quả của mình, nhưng nếu bọn họ có thể trì hoãn động tác truy kích của Đế Quốc để các tàu vận tải của Đồng Minh, cho dù chỉ là một vài chiếc có thể kịp trốn vào khu thiên thạch hay tinh vân, hoặc may hơn là chạy đến cổng siêu không gian, sự hy sinh của bọn họ vẫn là đáng giá.

Khoang chỉ huy trung tâm, căn cứ Omega.

" Hệ thống Lạc Nhật chuẩn bị xong, chờ mệnh lệnh của ngài." Trung tướng Corleone xoay người lại, đứng nghiêm báo cáo.

Thượng tướng Giro Steve chém mạnh cánh tay phải xuống

" Nổ súng."

Ông ta chờ giây phút này đã từ lâu lắm......

----------------------------------------------------------------------------------

Ở thiên hà New Siberia, một hạm đội chủ lực của Đồng Minh đang giấu mình trong một khu thiên thạch, đây là hạm đội do tướng quân Martin chỉ huy, ba thái không mẫu hạm lớp Ngân Hà cùng mấy chiếc chiến liệt hạm tạo thành một vành đai phòng thủ quanh tàu Đồng Minh , đây cũng là một may mắn của Đồng Minh, với tính cách của phu nhân Almeida đúng ra bà sẽ ở lại căn cứ bộ tổng đến khi những người cuối cùng được sơ tán, nhưng do khi Phi Luân phát tin cảnh báo, phu nhân đang đi thị sát xưởng đóng tàu Newpost New cho nên khi căn cứ Omega xuất hiện, bà không có mặt ở thiên hà Alaska.

Nhưng lúc này không một ai có vẻ nhẹ nhõm của những người vừa mới thoát chết, sự im lặng bao trùm khoang chỉ huy, im lặng đầy ngột ngạt, dường như ngay cả không khí cũng đang bị nén lại, bọn họ lặng lẽ lắng nghe những âm thanh truyền đến từ một nơi xa - đó là ở thiên hà Alaska, mọi người vừa chiến đấu vừa nói lên những lời cuối cùng như khắc vào tim những người ở đây; có tiếng hoan hô - lại có một tàu vận chuyển dưới sự yểm trợ của số ít chiến đấu cơ may mắn đào thoát; những tiếng cầu cứu – cho dù trên thực tế ai cũng biết không cứu viện; tiếng kêu thảm thiết - đến từ một chàng phi công trẻ tuổi còn chưa tốt nghiệp, anh ấy cùng chiếc Nữ Yêu huấn luyện của mình lao vào trận đánh không chút do dự; tiếng họ nhắc nhở nhau... cổ vũ nhau... gửi đến nhau những lời cuối cùng vĩnh biệt...... Cho dù khi vừa tiến vào thiên hà Alaska, Đế Quốc đã dùng Người Bảo Vệ thực hiện gây nhiễu thông tin, nhưng do kỹ thuật thông tin của Đồng Minh cao hơn một bậc, hơn nữa thiên hà Alaska là nơi đặt căn cứ chính của Đồng Minh, họ đã cấu trúc hoàn thiện một mạng lưới thông tin, cho nên Đế Quốc không thể hoàn toàn gây nhiễu, tuy rằng không thể truyền đi hình ảnh, nhưng thanh âm vẫn đến với những người ở thiên hà New Siberia này.

Là người lãnh đạo tối cao của Đồng Minh, mỗi tiếng kêu như một lưỡi dao cứa vào tim phu nhân Almeida, sắc mặt bà đã hoàn toàn tái nhợt, những người còn ở lại thiên hà Alaska đều là những người đã làm việc lâu năm cho bộ chỉ huy, bà thậm chí còn có thể nhận ra thanh âm của một số người, bà biết người vừa mới kêu lên tiếng nói cuối cùng của cuộc đời là ai, bà có thể nhớ rõ tên, hình dáng của người đó, nhưng giờ đây, bà chỉ có thể trơ mắt ngồi nghe bọn họ bị sức mạnh chiến tranh khổng lồ của Đế Quốc nghiền nát, còn bản thân không thể làm gì.

Cho dù vẫn giữ vẻ bình tĩnh bên ngoài, nhưng đôi tay siết chặt vào thành ghế đến trắng bệch ra đã thể hiện nội tâm của bà. Thật sự phu nhân Almeida không thể làm gì sao? Không, nếu thế có lẽ bà đã an lòng hơn một chút, là người lãnh đạo tối cao, phu nhân có quyền phái ra hạm đội tiếp viện, hoặc lệnh cho chính hạm đội đang hộ tống bà đây quay lại cứu viện, đã có vài lần, bà thiếu chút nữa lên tiếng, nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn. Thông tin từ thượng tá Phi Luân của hạm đội độc lập cơ động số thoáng qua đầu bà, tính nguy hiểm của căn cứ Omega cũng mới chỉ được suy luận ra từ một số manh mối nhỏ, đối với thiết bị “Kẻ tuần tra vũ trụ” Đồng Minh đã có sự hiểu biết tương đối, nhưng Lạc Nhật vẫn còn là một dấu hỏi, chỉ có thể từ một số những mảnh vụn nhỏ để suy đoán một kết quả khiến người ta phải sởn tóc gáy, nếu không có sự hiểu biết chi tiết về năng lực vũ khí của căn cứ Omega, phái hạm đội tiếp viện rất có thể rơi vào tình thế lấy trứng chọi đá, chẳng những không thể giúp đỡ gì, nói không chừng còn bị cuốn vào vòng chiến, tăng thêm con số tổn thất cho Đồng Minh, ấy là còn chưa nói đến một hạm đội mạnh của Đế Quốc cùng hành động với căn cứ Omega, chỉ riêng đối phó với hạm đội này đã là một vấn đề không nhỏ.

Nói một cách nghiêm túc thì tuy lần đột kích này của Đế Quốc đối tổng bộ là một tai nạn lớn, nhưng ngược lại mà nói đó chưa chắc đã không phải là một cơ hội, lần đầu tiên Đồng Minh có thể tìm hiểu về hệ thống vũ khí chính của kế hoạch Omega – hệ thống Lạc Nhật, mặc dù cái giá phải trả là không hề rẻ chút nào nhưng phu nhân Almeida biết thực tế tổn thất không lớn như Đế Quốc tưởng tượng. Do Phi Luân đã cảnh cáo kịp thời, Đồng Minh đã phát lệnh sơ tán trước khi Đế Quốc tấn công, đại bộ phận nhân viên nòng cốt, thiết bị, vật tư chiến lược đã được sơ tán, đương nhiên phần lớn những thứ cồng kềnh sẽ không biện pháp di tản kịp thời, tổn thất khẳng định sẽ rất lớn, bao gồm toàn bộ công trình bộ tư lệnh, các kho vật tư, một số công trường sản xuất và duy tu chiến hạm, còn có một dây chuyền lắp ráp chiến đấu cơ Tia Chớp cùng một xưởng đóng tàu đều đã bị phá hủy hoàn toàn, cũng may xưởng đóng tàu chính Newpost New lại được quyết định xây dựng lại ở thiên hà New Siberia, ngoài ra một dây chuyền sản xuất Tia Chớp khác cũng được xây dựng ở nơi khác, nhờ thế đã giảm bớt tổn thất. Có điều, đối với Đồng Minh mà nói, nhân tài mới là quan trọng nhất, xây dựng lại tổng bộ thì có thể nói là dễ dàng, nhưng muốn bổ sung những nhân viên có kinh nghiệm cùng kỹ thuật viên hoàn toàn không phải là chuyện đơn giản, chỉ cần những người này vẫn còn, sự tình sẽ không đến mức bi đát.

Do đó họ đã lợi dụng cơ hội này để thăm dò thực lực của căn cứ Omega sao? Dù muốn dù không...... phu nhân Almeida lặng lẽ ngồi nghe những âm thanh trên loa, đúng vậy, thực tàn nhẫn, nhưng bà không thể không làm như vậy, nếu không hiểu rõ đối thủ sẽ không thể đánh bại chúng, không thể đánh bại căn cứ Omega, vận mệnh của Đồng Minh coi như đi đến hồi kết, phu nhân phải đối mặt với vận mệnh của cả một thế hệ, với niềm tin và ý chí mà bao người đã đổ máu để có ngày hôm nay của Đồng Minh, bà không thể buông xuôi, bà phải đối mặt với chúng.

...... Âm thanh đột nhiên biến mất, khoang chỉ huy chìm trong tĩnh lặng, sự tĩnh lặng khiến người ta bất an, khiến người ta đau đớn, ai cũng có thể tưởng tượng ra được chuyện gì đã xảy ra, sự đau thương và căm giận bao trùm khắp nơi......

" Phu nhân, thông tin đột nhiên gián đoạn." Một kỹ thuật viên nghẹn giọng báo cáo "Hệ thống thông tin của chúng ta không có vấn đề gì, có thể là do căn cứ Alaska bị phá hủy, không còn có tín hiệu phát nên chúng ta không thể thu được."

" Tôi biết," Phu nhân Almeida thở dài một hơi, bà quay sang tướng quân Martin," Thượng tướng, Đế Quốc sẽ không ở lại Alaska lâu, hãy chuẩn bị phái đội cứu hộ, tìm cách cứu viện những người sống sót, khẳng định có một bộ phận tàu và chiến đấu cơ có thể chạy thoát,... Ngoài ra," Bà thấp giọng xuống "Đế Quốc cũng không có khả năng phá hủy toàn bộ vệ tinh và rada mà chúng ta đã bố trí......"

" Tôi hiểu ý của người, phu nhân, tôi sẽ làm đúng như thế." Thượng tướng nhẹ nhàng gật đầu.

" Phu nhân," Trung úy Dicken đi tới, lặng lẽ đưa cho bà một mảnh giấy," Thông tin từ thiên hà New London, bên tình báo võng đã có tin mới."

" Cái gì?" Phu nhân Almeida cần lấy, chỉ nhìn lướt qua, nét mặt của bà hiện lên vẻ vui sướng.

" Rốt cục," Bà mỉm cười, thuận tay đưa cho thượng tướng Martin," Cuối cùng cũng có một tin tốt."

" Quả thật tin tức tốt" Thượng tướng cũng lộ vẻ tươi cười," Tôi sẽ nhanh chóng thông tin cho Phi Luân, để cô bé an tâm một chút, cô ấy vẫn còn......"

"Đương nhiên," Phu nhân Almeida gật đầu, quay lại trung úy Dicken nói " Ra lệnh cho người của ta ở thiên hà New London tìm mọi cách, nhất định phải tìm được bọn họ trước Đế Quốc, đưa bọn họ trở về đây, vào thời điểm qua trọng này, chúng ta cần bọn họ hơn bao giờ." Giọng nói của bà kiên định.

"Rõ! Thưa phu nhân."

Truyện Chữ Hay