Đã được một khoảng thời gian dài kể từ khi chuyện đó xảy ra, mọi người một truyền mười, mười truyền trăm, từ đó không còn cô gái nào cố chấp tiến lên bắt chuyện với anh nữa.
Mọi người còn tưởng anh là "cốc chủ Tuyệt Tình cốc", thế mà cũng có lúc anh chủ động trò chuyện với một cô gái.
Hóa ra anh thích phong cách như Mộng Viện thật. Không phải là Hạ Thanh Hàn chưa nhử anh khai thật bao giờ, khổ nỗi anh giấu kín đến mức không một ai nhận ra.
Nghĩ đến đây, Hạ Thanh Hàn nhắn tin cho Mộng Viện: "Sao sáng nay không thấy em chạy bộ thế?"
Mười phút trôi qua nhưng điện thoại vẫn im lìm, chưa nhận được hồi âm.
Trước giờ lúc nào cô cũng thủ sẵn điện thoại trên tay, hơn nữa nếu có chuyện gì thì cô luôn trả lời ngay lập tức, không ngờ hôm nay cô lại không trả lời anh ta.
Hạ Thanh Hàn có phần bực bội. Anh ta ép bản thân không nghĩ ngợi về chuyện này nữa, vào trang web của các doanh nghiệp để chuẩn bị tìm việc làm.
Diễn đàn trường vẫn còn cãi nhau chí chóe. Mặc dù không còn thấy bài đăng kia đâu nữa nhưng vẫn có người hỏi này hỏi nọ không ngừng nghỉ.
Chỉ trong chốc lát, một bài đăng mới được ghim lên đầu trang và thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Ảnh chụp rất rõ nét, có lẽ chủ nhân của nó đã chụp ở khoảng cách gần. Hai người trong ảnh đang ở trong văn phòng Hội Sinh viên với tư thế hết sức thân mật, khiến người ta tưởng tượng đủ điều.
Dù gì thì phong cách của Cố Tinh Hà luôn là thích ở một mình xưa giờ. Hơn nữa, mối quan hệ giữa anh và Mộng Viện cũng không quá thân thiết nên người ngoài hoàn toàn không thấy được điểm liên quan gì giữa hai người.
Bạn bè khác giới có tiếp xúc với nhau cũng chẳng có gì to tát để mà làm quá lên. Có lẽ người ta chỉ trò chuyện vài câu về chuyện học tập hay chào hỏi thôi.
Nhưng bức ảnh có Hạ Thanh Hàn và Giang Thần Hi được tung ra lần này lại khác.
Trong trường, bất cứ ai cũng biết Hội Sinh viên có một quy định bất thành văn là sinh viên không được yêu nhau.
Quan trọng nhất là, Giang Thần Hi lại nhìn Hạ Thanh Hàn một cách đắm đuối. Cô ta chưa bao giờ che giấu tình yêu của mình dành cho anh ta khi ở ký túc xá cả.Cú tấn công từ dân seeding này khiến cư dân mạng quên béng bài đăng vừa nãy.
"Trời ơi, đàn anh Hạ đẹp trai nhất trường ta đã rơi vào tay người khác rồi ư!"
"Anh Hạ đỏ mặt kia, có khi nào họ hôn nhau không?"
"Nữ thần của em, sao chị không chịu quay đầu lại nhìn em chứ?"
"Thật quá đáng, họ xem văn phòng Hội Sinh viên là đâu vậy? Chúng ta phải thặt chặt kỷ luật để tránh chuyện này xảy ra lần nữa!"
"Nếu đôi này dễ thành thật thì chúng ta cứ chúc mừng họ thôi. Đằng nào anh Hạ cũng sắp tốt nghiệp, được phép yêu đương mà."
"Hay là chính chủ công khai? Đôi này nhìn thích phết chứ đùa!"
Bức ảnh này đã làm dấy lên làn sóng không nhỏ trên diễn đàn, còn người trong cuộc Hạ Thanh Hàn vẫn còn ở phòng ký túc xá chỉnh sửa hồ sơ lý lịch của mình.
Giang Thần Hi bị bọn con gái hóng hớt hỏi chuyện rất phiền. Cô ta đánh một ít kem nền lên mặt để làm mình trông nhợt nhạt hơn nữa.
Không thấy Hạ Thanh Hàn phản ứng gì, có lẽ anh ta vẫn chưa nhìn thấy bài đăng này nhỉ?
Hạ Thanh Hàn và Cố Tinh Hà là bạn cùng phòng, cả hai chàng trai này đều không phải kiểu người thường xuyên chú ý đến các đề tài đang nổi hiện nay, chắc chắn họ cũng không được ai báo tin cho.
Do đó, khi Giang Thần Hi đến tận phòng ký túc xá để tìm gặp, Hạ Thanh Hàn ngơ ngác một hồi.
Lần trước mới dặn phải chú ý xung quanh, giữ khoảng cách để tránh bị phát hiện, thế mà bây giờ cô ta lại đến thẳng phòng ký túc xá để gặp anh ta. Giang Thần Hi không sợ những người xung quanh nhìn thấy rồi đồn thổi lung tung sao?
Thế nên Hạ Thanh Hàn lạnh lùng hỏi: "Có chuyện gì không?"
"Đương nhiên là có chuyện rồi." Giang Thần Hi vừa nói vừa đẩy anh ta ra, vào phòng.
Phòng ký túc xá của Hạ Thanh Hàn rất trống trải, nhưng ưu điểm là cực kỳ sạch sẽ.
Nghĩ lại thì anh chàng Hạ Thanh Hàn này ngày nào gặp ở ngoài cũng luôn trong trạng thái sạch sẽ, thoải mái, có thể thấy anh ta là người kỹ tính. Do đó, chắc hẳn anh ta là người phụ trách việc dọn vệ sinh cho phòng.
Giang Thần Hi bước nhanh hơn vài bước, quan sát nhà vệ sinh một lượt. Nơi này có hai chiếc khăn lông màu xanh lam được treo, không có khăn lông màu hồng nhạt hay quần áo dư thừa, càng không có sữa rửa mặt hay những thứ linh tinh của phái nữ. Kết quả kiểm tra rất vừa lòng.
"Có chuyện gì thì cậu nói đi chứ."
Hạ Thanh Hàn đi theo sau cô ta, thấy rõ mồn một biểu cảm trên mặt cô ta.
Giang Thần Hi lùi về, thấy chiếc máy tính trên bàn anh ta đang mở, ở trang web tìm việc.
"Anh đang viết email xin việc sao?"
Hạ Thanh Hàn thình lình vươn tay ra gập máy tính lại, hói với vẻ không kiên nhẫn: "Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?"
"Trên diễn đàn đang có scandal chúng ta đó, anh thấy sao?"
Giang Thần Hi đi thẳng vào vấn đề. Nếu anh ta bận tâm đ ến việc này thì cô ta sẽ thuận thế nói chi bằng vào xem.
Nếu anh ta không bận tâm thì... Bình thường ai rơi vào trường hợp này cũng bận tâm cả.
Huống chi Hạ Thanh Hàn vốn đã muốn giữ khoảng cách ngay từ đầu, đột nhiên bị người ta bảo hai người trông rất thân mật với nhau, đáng lẽ ra anh ta sẽ cảm thấy bực bội và đi giải thích chứ?
Giải thích thì càng nói càng dễ gây hiểu nhầm, mọi người sẽ càng khẳng định hai người nghiêm túc với mối quan hệ này.
Quả là hay biết mấy! Giang Thần Hi không kiềm được thầm phá lên cười.
"Kể từ khi quen biết nhau tới giờ, cậu cứ luôn được đà lấn tới, nên cậu hãy tránh xa tôi một chút đi, như vậy sẽ tốt cho cả hai hơn."
Giang Thần Hi sửng sốt. Cô ta đã nghĩ đến rất nhiều phương án, thế nhưng cô ta chưa bao giờ ngờ được Hạ Thanh Hàn sẽ cho mình một câu trả lời thế này.
Từ trước đến nay, cô ta luôn là tâm điểm của chú ý, sao đến phiên Hạ Thanh Hàn lại thành cô ta cố chấp đòi anh ta quan tâm mình thế kia?
Giang Thần Hi sững sờ một lúc, nhưng rồi cô ta vẫn mặt dày tiến lại gần Hạ Thanh Hàn hơn, cười duyên dáng: "Nếu em không muốn xa anh thì sao?"
Lúc ở văn phòng Hội Sinh viên, cô ta cũng đã thấy rồi. Vốn dĩ Giang Thần Hi chỉ định trêu Hạ Thanh Hàn thôi, cô ta rõ là bạo dạn biết bao, trong khi anh ta thì đỏ bừng cả tai. Phỏng chừng anh chàng này ngượng lắm.
Bây giờ Hạ Thanh Hàn chưa có người trong lòng, không chịu chủ động tiến thêm bước nữa thì quanh đi quẩn lại chắc cũng chỉ có mỗi lý do e ngại quy định của Hội Sinh viên thôi.
Nếu vậy thì cô ta đành là người bước một bước về phía anh ta thôi. Ai bảo cô ta thích Hạ Thanh Hàn nhiều hơn chứ?
Huống chi, Giang Thần Hi còn chẳng thèm cái chức trưởng ban nghệ thuật của Hội Sinh viên. Chẳng qua là vì muốn gần Hạ Thanh Hàn hơn nên cô ta mới đảm nhận chức vụ này.
Không ai có thể phân biệt rạch ròi mình thích ai vì lý do gì. Thích chỉ đơn giản là thích thôi, chẳng vì mục đích gì cả.
Hạ Thanh Hàn thở hắt ra, nghiêm túc nói với cô ta: "Gu bạn gái của tôi là phải nền nã, hiền dịu, cậu không phải người tôi đang chờ."
"Anh có hiểu gì về em không? Anh biết em còn có sở trường gì ngoài biết chơi piano không? Những gì em đã trải qua, em thích những gì, anh có biết không? Anh đừng phán xét một ai, quyết định kế hoạch cho tương lai của anh một cách chóng vánh như vậy."
"Giang Thần Hi, tôi nghĩ tôi đã nói đủ rõ ràng rồi."
"Hạ Thanh Hàn, giống như anh đi xin việc vậy, anh có chắc rằng liệu anh sẽ tìm được việc đúng với ngành học Quản trị kinh doanh của mình không? Trên thế giới này, rất nhiều người làm công việc hoàn toàn chẳng liên quan gì tới ngành học. Trong số họ, có lẽ một số người là do phận đời đưa đẩy, nhưng một phần lớn thì tìm kiếm thú vui hoặc động lực từ công việc đó để sống tích cực, như vậy vẫn hạnh phúc mà!"
"Người khác thế nào tôi không biết, nhưng con ngươi tôi là chưa đụng tường Nam chưa quay đầu. Từ thời trung học, tôi đã quyết định mình sẽ học ngành Quản trị kinh doanh, nhất định sẽ tìm được một công việc phù hợp với ngành của mình và cống hiến vì nó. Tôi đã vạch rõ kế hoạch cho cuộc đời mình rồi, cậu không hiểu được đâu."
"Được thôi, em hiểu rồi."