Tin Tức Tố Của Ta Có Độc

chương 31

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

TTTCTCĐ - Chương

(dreamhouse)

Chương :

Vạn Dương Trạch biết, tin tức tố của hắn xác thật có chút vấn đề, tóm lại là không giống người khác.

Nhưng từ lúc khai giảng tới nay, kỳ phát tình của hắn vẫn luôn chưa từng tới, cho nên cũng không có cơ hội chứng thực có ảnh hưởng gì hay không.

Có khi nào sẽ bởi vì tin tức tố của hắn không có hương vị, hắn cũng không ngửi thấy tin tức tố của người khác mà sinh ra ảnh hưởng gì đó hay không.

Hết thảy đều không biết.

Vốn dĩ những thứ này có thể chậm rãi thăm dò dưới sự hướng dẫn của trường học, hiện tại bại lộ vấn đề ở một nơi xa lạ xác thật là nguy hiểm.

Kỳ phát tình tới trước thời gian, một phần nguyên nhân đúng là vì Du Việt.

Phản ứng của hắn đều là vì Du Việt mà sinh, hắn bị Du Việt câu vào kỳ phát tình.

Nhưng hắn cũng có loại cảm giác này với Du Việt, không liên quan đến phân chia giới tính AO, không liên quan đến phân hóa suất, càng không liên quan đến kỳ phát tình.

Nhưng Vạn Dương Trạch biết, nếu hắn nói ra những lời này, Du Việt tuyệt đối có thể tại chỗ tuyệt giao với hắn.

Tiểu tử kia sẽ cảm thấy đây là vũ nhục thân phận Alpha của y, Vạn Dương Trạch đều hiểu, chỉ có thể càng thêm cẩn thận.

Thấy Vạn Dương Trạch còn đang tự hỏi, Du Việt chỉ có thể kiên nhẫn an ủi hắn, "Vạn Dương Trạch, có tàn tật bẩm sinh không phải là lý do để ngươi tùy tâm sở ɖu͙ƈ."

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch: Đây cũng không nhất định là tàn tật đi......

"Ngươi xem, biểu tình của ngươi còn không phục." Du Việt hận sắt không thành thép nói, "Ngươi cũng không biết nếu thật sự tiếp xúc với Omega chính ngươi sẽ biến thành bộ dáng gì, nói không chừng ngươi sẽ bị bọn họ tù cấm, đưa mấy Omega chân chính cho ngươi giải quyết vấn đề. Phải biết rằng, sử dụng bạo lực với Omega là phải chịu phạt, chờ tới khi mọi chuyện thật sự xảy ra, ngươi cũng thanh tỉnh, có lẽ là không tỉnh, tới lúc đó ngươi chỉ có thể ngậm miệng không nói, thậm chí bị lừa một bút tiền."

Vạn Dương Trạch giận dỗi nói, "Nhưng ta sẽ không như vậy."

Du Việt: "Ngươi là ai? Ngươi là Dương Trạch, loại Alpha phân hóa suất thấp lại không có tiền như ngươi, chỉ cần bị bọn họ bắt được chứng cứ, đe dọa vài câu, ngươi liền phải danh ngôn chính thuận ở lại làm cu li cho bọn họ, dù sao Beta muốn thử trải nghiệm Alpha rốt cuộc lợi hại bao nhiêu cũng không phải số ít."

Vạn Dương Trạch cúi đầu, "Nhưng ngươi đi càng nguy hiểm hơn."

"Ngươi đánh rắm, lão tử lợi hại hơn ngươi nhiều, nếu hôm nay ngươi đi, sau này ta liền có thể tới thăm ngươi làm việc, đầu bảng Chiều Hôm, nghe thật mạnh!" Du Việt vỗ tay.

Vạn Dương Trạch nghẹn lời, "Đây là nhiệm vụ hai người, ta không thể để lại ngươi một mình......"

"Vạn Dương Trạch, ngươi nghe ta an bài được không? Ta đã cho ngươi đảm nhiệm nhân vật bên trêи rồi, thấy đủ đi?"

Vạn Dương Trạch: "......"

(dreamhouse)

Du Việt: "Ta không ở trong kỳ phát tình, ta rất thanh tỉnh, Omega mà bọn họ giấu đi không có năng lực tự bảo vệ, kỳ phát tình hại ngươi cũng sẽ hại bọn họ, ngươi tiêm thuốc ức chế vào, làm bộ chia tay với ta rời đi, ta là Beta, bọn họ sẽ không lợi dụng tin tức tố kiềm chế ta, chỉ cần ta làm bộ muốn trở thành Omega thấp kém, một Beta nỗ lực muốn hấp dẫn ngươi, bọn họ sẽ giúp ta huấn luyện, ta mới là người có cơ hội tiếp xúc với những Omega đó nhất."

Vạn Dương Trạch biết, thân phận kẻ yếu của Du Việt mới càng dễ được Chiều Hôm tín nhiệm hơn.

Người bởi vì phân hóa giới tính mà tự ti, lại càng dễ khống chế.

Vạn Dương Trạch tiến vào kỳ mẫn cảm, trình độ ỷ lại vào Du Việt tăng % so với trước kia, lý trí cũng nói hắn nên tin Du Việt.

Tin tưởng một mình Du Việt ở lại nơi này cũng có thể giải quyết tốt mọi chuyện, nhưng cảm tính nói cho hắn...... Du Việt là người của hắn.

Không thể chịu bất luận thương tổn gì.

Vạn Dương Trạch mở miệng, "Ta không muốn......"

Du Việt phát hiện cái tên này khó câu thông hơn trước kia nhiều, đây là điểm mà Alpha khiến người khác chán ghét, sau khi tiến vào kỳ mẫn cảm, nói đạo lý bọn họ đều không nghe.

Du Việt bóp bóp mặt Vạn Dương Trạch, "Ngươi thanh tỉnh một chút cho ta, đi tiêm thêm một mũi thuốc ức chế vào, mấy ngày này ta ở lại Chiều Hôm thu tín nhiệm, không cho ngươi trốn ra ngoài chơi, Vạn Dương Trạch, ta đưa bản đồ cho ngươi."

(dreamhouse)

Ánh mắt Vạn Dương Trạch lóe lóe, nhảy nhót cùng tràn ngập hi vọng, "Vì sao?"

Đây là biểu tình chờ mong sau khi được tín nhiệm.

Du Việt:...... Alpha thật sự là ngu xuẩn, biến hóa sau khi tiến vào kỳ mẫn cảm cũng quá rõ ràng, hoàn toàn không biết khắc chế chút nào.

Nhưng thì ra Vạn Dương Trạch cũng mong chờ được y tín nhiệm như vậy.

Tâm cảnh giác của Du Việt rất mạnh, chịu hợp tác với Vạn Dương Trạch, buổi tối giao lưng cho hắn, kỳ thật là đã tín nhiệm hắn.

Nhưng Du Việt chết cũng sẽ không nói, có cảm giác an toàn khi ở bên cạnh đối thủ một mất một còn, loại chuyện này thật sự quá mất mặt.

Du Việt: "Ngươi mang theo bản đồ của ta đi làm nhiệm vụ của hai người chúng ta, Chiều Hôm rốt cuộc có thực hiện giao dịch trái pháp luật hay không, trước khi bắt được chứng cứ, hết thảy suy đoán đều vô dụng, chúng ta không thể bởi vì một nhiệm vụ che giấu có lẽ không thể hoàn thành mà chậm trễ các nhiệm vụ khác, cuối cùng thành tích quân huấn trở thành sỉ nhục của Đông giáo, ta tin tưởng lấy năng lực của ngươi, một mình cũng có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ của hai người, chúng ta một làm nhiệm vụ ẩn giấu một làm nhiệm vụ cơ bản, tất cả đều phải lấy điểm, huynh đệ, vinh quang của ta, đều dựa vào ngươi!"

Vạn Dương Trạch bị ủy thác trọng trách, phảng phất như tìm lại được cảm giác tồn tại, rốt cuộc trịnh trọng gật đầu, "Ừm."

Du Việt: Nhìn một cái xem, đây là Alpha đơn thuần trong kỳ mẫn cảm, phảng phất như là nhi đồng trí lực kém thể lực cao.

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch biết, Du Việt rất quật cường, so với hắn, y mới phảng phất như là mỗi ngày đều đang trong kỳ mẫn cảm.

Tiểu Ngư ôm cổ Dương Trạch uống hết một ly Tequila Sunrise, biểu tình cực kỳ vui sướиɠ, "Uống ngon quá! Ta muốn nếm thử của ngươi."

Phục vụ sinh đứng xa xa khinh thường nói: "Thật sự là chưa hiểu việc đời, vậy cũng dám xứng kết giao với bạn trai Alpha!"

Tiểu thư tiếp tân lại không cho rằng như vậy, "Xác định là Beta sao? Ta cảm thấy y rất xinh đẹp, thậm chí Omega bình thường cũng không có được dáng người như y, y ngồi ở đó...... Bạn trai y thế nhưng chịu được không sờ ʍôиɠ y! Đổi thành ta ta đã động thủ lâu rồi."

Phục vụ sinh đề cao thanh điệu, "Sờ cái gì mà sờ, Alpha cũng sẽ không cả ở bên cạnh Beta."

"Ta lại cảm thấy hắn không nhất định thật sự bỏ được Beta này đi, chỉ xem mặt, xem dáng người, Tiểu Ngư kia không chịu thua chút nào."

Vạn Dương Trạch biết hai người kia đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Du Việt đưa ngón tay của hắn lên bên miệng, "Ta biết ngươi muốn nói cái gì, bọn họ đang quan sát chúng ta."

Vạn Dương Trạch: "Ừ......"

"Cho nên...... Tình lữ bình thường lúc này nên làm gì?" Du Việt mặt ngoài bình tĩnh, nhưng nội tâm lại vẫn có hơi hoảng.

(dreamhouse)

Diễn chia tay y sở trưởng, nhưng diễn thân mật, y lại không được tự nhiên lắm.

Vạn Dương Trạch suy nghĩ một lát, "Hiện tại ngươi không muốn chia tay với ta, nhưng không thể không chia tay, bởi vì AB không phù hợp...... Ngươi thương tâm, luyến tiếc ta."

Du Việt gật đầu, "Ta thương tâm......" Dúi đầu vào trong ngực Vạn Dương Trạch.

Vạn Dương Trạch nói, "Không đủ lắm."

Du Việt biết, còn chưa đủ, y muốn những người đó biết bồi dưỡng y thành Omega là sẽ có hồi báo.

Luyến tiếc hài tử không bẫy được lang, Du Việt hung hăng nói, "Sờ ta."

Vạn Dương Trạch: "Cái gì?"

"Chính là...... Chính là sờ ta, làm chuyện mà khi tiến vào kỳ phát tình ngươi muốn làm." Mặt Du Việt đỏ đến muốn nổ mạnh, y biết Vạn Dương Trạch muốn nói cái gì, kịp thời đánh gãy lời đối phương, "Không cần lo lắng ta xong việc sẽ tìm ngươi báo thù, con người ta công tư phân minh."

Công tư phân minh, Vạn Dương Trạch tâm nói, ta tin một phút đi.

Vạn Dương Trạch chậm chạp không chịu động, Du Việt đã hiểu.

Du Việt: "Này, tay của Alpha đỉnh cấp quý giá như vậy sao, ta biết để ngươi sờ mãnh A ngươi khó chịu, nhưng hi sinh cái tôi mới có tập thể a."

(dreamhouse)

"Ừm." Vạn Dương Trạch đặt tay lên eo Du Việt, sau đó bắt đầu sờ xuống.

Du Việt dựng thẳng sống lưng.

Eo y sắp nhũn rồi.

Vạn Dương Trạch duỗi tay nắm cằm Du Việt, "Nhìn ta."

Du Việt đột nhiên trừng lớn mắt, ánh mắt vô tội ướt dầm dề.

"Tiểu Ngư, sau khi chia tay ngươi nhất định phải học được cách cự tuyệt người khác."

Tiểu Ngư: "Ta......"

Dương Trạch thò qua, đặt một nụ hôn lên trán y, "Hôn chia tay."

Tiểu Ngư rất thương tâm, "Chia tay cũng chỉ hôn trán thôi sao, ngươi không phải là chán ghét thân thể của ta đi?"

Nhân viên quầy bar đối diện cùng bảo tiêu mới vào cửa không ngừng đánh giá bọn họ.

Bảo tiêu: "Thế nào, ta đã hỏi thăm rõ rằng, hai tiểu tử nghèo, đi du lịch chia tay, nam nhân kia phân hóa thành một Alpha phân hóa suất thấp, không muốn ở lại bên cạnh bạn trai cũ, đứa nhỏ kia tên Tiểu Ngư, tuy rằng là một Beta nhưng ta thấy xinh đẹp hơn Omega nhiều, thật sự là một đứa nhỏ đáng thương."

(dreamhouse)

Tiểu thư tiếp tân lại nhìn thoáng qua, tò mò không chịu được, "Alpha này thật sự là một kẻ cặn bã, ta còn tưởng rằng hắn thật sự muốn chia tay cơ, kết quả, chia tay rồi còn muốn sờ người ta."

"Chậc, đêm qua bọn họ còn đánh dã chiến trong lều ngoài bãi biển đây, ngươi cũng không biết, kêu đến thật sự là dễ nghe." Bảo tiêu nói.

Kỳ thật bảo tiêu không nghe thấy, đều là não bổ, dù sao lều trại cũng rung rất lợi hại.

Phục vụ sinh lại chua không chịu được, "Có lợi ích gì, Beta sao có thể xứng đôi với Alpha."

"Tiểu Ngư kia phỏng chừng cũng nghĩ như vậy, y không có tiền trả phí ghế dài, ta dụ y vào làm việc rồi, đến lúc đó cho y trải nghiệm thử dùng tin tức tố bắt chước, dỗ y ở lại Chiều Hôm, y vì Dương Trạch, khẳng định cái gì cũng nguyện ý làm." Bảo tiêu đắc ý nói.

Dương Trạch ôm Tiểu Ngư vào trong ngực của mình, đè y lên sô pha thân thiết.

Bảo tiêu càng xem đôi mắt càng hồng, "Ta biết tiểu tử Alpha kia không có ý tốt mà, còn không phải là ăn trong chén nhìn trong nồi sao, bộ dáng hắn chính là luyến tiếc thân thể của Tiểu Ngư, lại không bằng lòng bỏ qua thân phận Alpha của mình, kế tiếp kiểu gì cũng trở lại treo Tiểu Ngư, loại chuyện này ta đã thấy nhiều."

Bartender lười biếng đánh một cái ngáp, "Ngươi không phải là có ý tứ với Tiểu Ngư kia đi? Y là một Beta không tồi, ta thấy bạn trai y chưa chắc đã muốn chia tay với y, cũng chỉ là vì bất đắc dĩ với thân phận của mình, ngươi kéo người ta xuống hố cẩn thận sau này bạn trai người ta quay về tìm ngươi báo thù."

Bảo tiêu hừ lạnh một tiếng, bartender lại nói, "Tiểu Ngư kia thật sự nguyện ý ở lại Chiều Hôm sao?"

(dreamhouse)

Bảo tiêu: "Nguyện ý, chỉ cần nói cho y có cách khiến bạn trai y hồi tâm chuyển ý, y khẳng định nguyện ý."

Vạn Dương Trạch đè lên người Du Việt, Du Việt yểm hộ tiêm cho hắn một mũi thuốc ức chế, "Tốt hơn chưa?"

Vạn Dương Trạch gật đầu, Ừ."

Du Việt ôm cổ hắn nói, "Quá kϊƈɦ thích, ta cảm thấy nhiệm vụ này tiếp không lãng phí."

Vạn Dương Trạch: "......"

Nếu không phải người cộng sự với ngươi là ta, người ôm ngươi có phải cũng có thể đổi không.

Vạn Dương Trạch hoàn toàn không cảm thấy kϊƈɦ thích chút nào, hắn chỉ cảm thấy may mắn.

Vạn Dương Trạch: "Ngươi uống nhiều rượu như vậy, ta không yên tâm buổi tối hôm nay để ngươi lại nơi này."

Du Việt ít có một lần nghiêm túc, "Ta cũng không yên tâm để ngươi lưu lạc đầu đường tối nay, vạn nhất ngươi không khống chế được chính mình......"

Vạn Dương Trạch: "......"

Hai người uống uống chơi chơi, trong quá trình, Tiểu Ngư còn kéo Dương Trạch lên sàn nhảy, kết quả không biết bị ai sờ eo, cuối cùng Dương Trạch đen mặt kéo y ra, không cho y tiếp tục chơi nữa.

(dreamhouse)

Tiểu Ngư tựa hồ là thật sự uống say, nhào vào trong ngực Dương Trạch, "Dương Trạch, có phải ngươi vẫn để ý đến ta đúng không? Ngươi đang ghen, người khác chiếm tiện nghi của ta, ngươi...... Có phải ngươi cũng không muốn chia tay đúng không?"

"Tiểu Ngư, ngươi thanh tỉnh một chút."

Tiểu Ngư điên cuồng lắc đầu, "Ta không, ta không thanh tỉnh! Ngươi không phải là muốn Omega thôi sao, ta cũng có thể, ta có thể làm bộ đến kỳ động ɖu͙ƈ, chúng ta có thể nhận nuôi hài tử, vẫn có thể rất hạnh phúc, tuy rằng ta là Beta, nhưng ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi!"

Dương Trạch bị Tiểu Ngư cọ đến ý loạn tình mê, "Tiểu Ngư, chúng ta không thích hợp, sau này ngươi sẽ tìm được người thích hợp với ngươi."

Tiểu Ngư nhón mũi chân, "Nhưng hôm nay ta cảm thấy ngươi rất thích hợp, ngày mai lại đi được không?"

Dương Trạch: "...... Được."

Tiểu Ngư muốn kéo Dương Trạch ra ngoài, kết quả bị bảo tiêu chặn lại.

Bảo tiêu: "Ai, Tiểu Ngư, muốn đi?"

Tiểu Ngư xấu hổ nhìn bảo tiêu, "Thật xin lỗi, thúc thúc...... Chờ cuối tuần ta kết toán cho các ngươi được không, ta sẽ không chạy, chúng ta ở ngay phụ cận."

Bảo tiêu chỉ sợ vừa không để ý tiểu tử này liền chạy, làm bộ dùng hết toàn lực suy nghĩ cho y, "Ai, ở nơi khác sao có thể thoải mái bằng ở khu ký túc xá cho nhân viên của Chiều Hôm!"

(dreamhouse)

Tiểu Ngư kinh ngạc cực kỳ, "Nơi này cũng có ký túc xá cho nhân viên?"

"Đương nhiên, ngày mai ngươi có thể đi làm rồi đi? Ta xin cho ngươi ngủ ở khu ký túc xá một buổi, nếu ngươi muốn mang theo bạn trai thì mang, nhưng hắn không thể trường kỳ ở lại nơi này."

Tiểu Ngư cao hứng liên tục nói lời cảm tạ, "Cảm ơn! Cảm ơn! Sáng mai hắn sẽ trở về, chúng ta khẳng định không chiếm dụng quá nhiều thời gian của Chiều Hôm! Tiền ta kiếm được trong thời gian kiêm chức cũng đều trả lại cho Chiều Hôm!"

Dương Trạch đại khái là trời sinh thích ăn cơm mềm, thấy Tiểu Ngư vừa cầu tình lại vừa bán rẻ tiếng cười cho người ta, cuối cùng còn tranh thủ được cơ hội ở lại Chiều Hôm một đêm, hắn cũng không cảm thấy có gì không đúng.

Chính là một tiểu bạch kiểm trông cậy vào bạn trai làm giàu.

Bảo tiêu mang hai người bọn họ ra cửa sau Chiều Hôm, đi xuống tầng hầm số một.

Tạp âm vẫn còn, nhưng thanh tĩnh hơn nhiều.

Bảo tiêu quay đầu lại nhìn Tiểu Ngư một cái, duỗi tay muốn đỡ y xuống, "Cẩn thận thang lầu."

Kết quả Dương Trạch trực tiếp ôm chầm lấy Tiểu Ngư, "Cảm ơn."

Bảo tiêu nghĩ thầm, nghèo còn khoe khoang, rõ ràng là muốn tìm một Omega lợi hại hơn lại luyến tiếc vứt bỏ Tiểu Ngư, chờ ngươi đi rồi Tiểu Ngư chính là đầu bảng Chiều Hôm.

(dreamhouse)

Tiểu Ngư đi một đường không ngừng cảm thán, "Oa, trêи mặt đất còn trải thảm nữa, ký túc xá cho nhân viên của các ngươi đều tốt như vậy sao?"

Bảo tiêu: "Điều kiện trong ký túc xá rất tốt, hôm nay hai người các ngươi thật may mắn, có một công nhân không tới cho nên có một gian phòng trống."

Tiểu Ngư: "Công nhân ở lại nơi này giao nhiều tiền thuê phòng không?"

Bảo tiêu: "Khu ký túc xá này là dành riêng cho công nhân, công nhân của Chiều Hôm đều có thể ở miễn phí, phúc lợi đãi ngộ rất tốt."

Dương Trạch không nghe nổi nữa, nói Tiểu Ngư một câu, "Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, còn muốn ở lại nơi này công tác trường kỳ sao?"

Tiểu Ngư rụt rụt cổ về, "Ý của ta không phải như vậy, ta chỉ tò mò."

Thời điểm Tiểu Ngư cho rằng bảo tiêu sẽ tiếp tục dẫn bọn họ đi tiếp, bảo tiêu dừng lại, mở ra cánh cửa của một gian phòng, "Hôm nay các ngươi ở lại nơi này đi."

Tiểu Ngư nhìn hành lang bên trong, phát hiện cửa của mấy ký túc xá kia đều tốt hơn bên này nhiều, thoạt nhìn quý giá xa hoa lại phong bế.

Tiểu Ngư là một hài tử rất hay tò mò, "Thúc thúc, vì sao ký túc xá bên kia tốt hơn bên này?"

"Tiểu hài tử không nên quá tò mò, ngoan ngoãn ở lại trong phòng này của ngươi đi." Nói xong bảo tiêu liền đi mất.

(dreamhouse)

Thời điểm hắn rời đi còn nghe thấy Dương Trạch hỏi Tiểu Ngư, "Ngươi rốt cuộc làm giao dịch gì với hắn?"

Tiểu Ngư ủy khuất, "Cái gì, người ta là thấy chúng ta đáng thương......"

Dương Trạch: "Ta là Alpha, sau này không cần bất luận kẻ nào thương hại ta."

Hai tiểu hài tử khắc khẩu vào phòng, bảo tiêu nghĩ, đây là Alpha yếu ớt, tự tôn như những mảnh nhỏ ghép thành, vừa động vào liền vỡ.

Vừa vào cửa, Du Việt khóa trái cửa phòng, nhỏ giọng nói: "Ngươi đừng nói nữa, phòng cho công nhân của bọn họ thật sự không tệ, không khác gì khách sạn, ta muốn tắm rửa trước một cái."

Vạn Dương Trạch gật đầu, "Phúc lợi tốt, lãi suất nhiều, có thể hấp dẫn càng thêm nhiều người đang bồi hồi do dự."

Lại quay đầu nhìn, Du Việt đã vọt vào trong phòng tắm.

Sau khi hai người thay phiên tắm rửa, cùng nhau nằm trêи giường, Du Việt đột nhiên cảnh giác, "Cht , chúng ta có nói cái gì không thể nói không, có ghi âm không?"

Vạn Dương Trạch lắc đầu, "Hiện tại ngươi mới nhớ tới? Ta đã tra qua, không có ghi âm."

Du Việt yên tâm, xuống giường thăm thú một vòng.

Vạn Dương Trạch lại nói, "Nhưng có camera."

(dreamhouse)

"......" Động tác sờ soạng của Du Việt hơi dừng lại, sau đó tiếp tục, "À, ta là một hài tử bần cùng tự ti, sờ sờ chút đồ không tính là cái gì đi, chúng ta có nên phá hỏng camera không?"

Vạn Dương Trạch đang trong tự hỏi, Du Việt lại lắc đầu, "Bỏ đi, không chừng bọn họ sẽ cảm thấy năng lực phản trinh sát của chúng ta có vấn đề."

Nhưng biết rõ camera chỉ về phía giường, hai người liền phải thương lượng chút đối sách, là tình lữ đang trong thời kỳ nồng nhiệt lại không thể không chia tay, nghĩ thế nào cũng cảm thấy xấu hổ.

Du Việt: "Chúng ta sẽ không cần làm cho camera xem đi?"

Vạn Dương Trạch nhìn cái chăn bên cạnh, "Có thể che lại."

Du Việt lộ ra biểu tình mệt mỏi, "Chính ngươi động đi ha, cái thứ kia mệt chết người."

Vạn Dương Trạch: "......" Năng lực tiếp thu của Du Việt còn rất mạnh.

Tắm cũng tắm xong rồi, không làm một pháo chia tay thật sự là không thể nào nói nổi.

Tiểu Ngư mắt đầy xuân thủy bổ nhào lên trêи người Dương Trạch, "Lại tới một lần có thể chứ bảo bối?"

"Được......"

Dương Trạch đẩy Tiểu Ngư lên trêи giường, sau đó kéo chăn lên, không lâu sau, quần áo của hai người liền rải đầy đất.

(dreamhouse)

Bên kia camera quả nhiên có một nam nhân đang hút thuốc, nhìn một màn kϊƈɦ thích nửa ngày, cuối cùng nâng mắt nhìn bảo tiêu, "Chất lượng quả thật không tồi, xác định không thành vấn đề đi?"

"Chỉ là hai tiểu tử nghèo, Beta có thể làm ra chuyện gì, Alpha kia cũng không có chút thế lực nào, nếu thực sự có vấn đề gì, cùng lắm thì phá hỏng camera thôi, Cửu ca, ngài xem...... Ngày mai có nên cẩn thận huấn luyện một chút không?" Bảo tiêu mong chờ hỏi.

Nếu sau này Tiểu Ngư có thể kiếm tiền, hắn liền có thể trường kỳ lấy % lợi tức.

Nam nhân được gọi Cửu ca dụi tắt tàn thuốc, "Xác định người tên Tiểu Ngư này muốn làm Omega?"

Bảo tiêu: "Đương nhiên! Bạn trai y là Alpha, hai người ở bên nhau rất lâu, bởi vì y là Beta bạn trai liền muốn chia tay y, trong lòng khẳng định rất ghen ghét."

"Y có cái tâm đó là được, Beta này đẹp hơn Omega lần trước ngươi mang về nhiều, chỉ cần y không có tâm làm phản, cung phụng cho tốt, để y kiếm chút tiền, sau này y tự nhiên liền khăng khăng một mực."

"Đã rõ Cửu ca!"

Vạn Dương Trạch ở trong chăn thở hổn hển với Du Việt, nhịn nửa ngày, rốt cuộc lần đầu tiên cảm thấy thuốc ức chế có thể trân quý như thế.

Du Việt một bên đá chăn, một bên nói, "Sau khi ngươi rời khỏi đây trộm hết camera ở các ký túc xá tới cho ta, ta muốn biết tình hình của mấy ký túc xá bên kia."

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch: "Được, ngươi muốn làm cái gì cứ việc làm, chuyện kế tiếp ta sẽ an bài tốt."

Nửa ngày sau, trước camera, Tiểu Ngư ghé vào trong ngực Dương Trạch, đầu tóc đều ướt.

Du Việt ủy ủy khuất khuất nói, "Chúng ta vì nhiệm vụ che giấu hy sinh quá lớn, Vạn Dương Trạch, ngươi hối hận không?"

Vạn Dương Trạch: "Không hối hận."

"Vậy thì tốt, ta cũng không hối hận. Hiện tại ta đang nghĩ mà sợ, nội dung trong camera có thể truyền ra ngoài hay không, nói không chừng sau này bọn họ sẽ dùng những thứ đó tới uy hϊế͙p͙ chúng ta, không nói là chúng ta đang làm nhiệm vụ, vậy chẳng phải là có thể nhẹ nhàng khống chế được chúng ta rồi sao?" Du Việt nâng đầu lên.

"......" Vậy trực tiếp không thừa nhận không phải được rồi sao.

Ngủ đến sáng sớm hôm sau, Dương Trạch phải đi, Tiểu Ngư dụi dụi mắt nói, "Ngươi đi trước đi, nhà ngươi ở phụ cận, ta phải ngủ đủ đã, buổi chiều sẽ ngồi xe buýt trở về sau, đừng chờ ta."

"Được."

Dương Trạch nghĩ nghĩ, ý bảo chỉ chỉ vị trí của camera cho Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư: "?"

(dreamhouse)

Chỉ thấy Dương Trạch cúi người xuống.

Bảo tiêu ngồi phía sau camera nhìn thấy Dương Trạch cùng Tiểu Ngư đang hôn - triền - miên.

Trong lòng lại bắt đầu chua, Alpha thật cặn bã, đã không muốn ở cùng Beta còn muốn ra ngoài gây họa.

Sau đó, Dương Trạch rời khỏi phòng.

Du Việt nằm trêи giường, biểu tình tan rã, nửa ngày cũng không phản ứng lại, cuối cùng sờ sờ miệng mình, chui đầu vào trong ổ chăn.

Khó có thể tin.

Y cùng Vạn Dương Trạch thế nhưng hôn môi!

Tuy rằng biết Vạn Dương Trạch là vì muốn biểu diễn hình tượng thâm tình lại chưa đã thèm thật tốt, nhưng không thể không bội phục tinh thần chuyên nghiệp của hắn.

Du Việt ở một khắc trước khi Vạn Dương Trạch rời đi còn đang do dự nên nói thế nào để Vạn Dương Trạch để lại cho y càng thêm nhiều khí vị mê điệt hương trấn an y.

Nhưng Vạn Dương Trạch thế nhưng trực tiếp...... Mùi mê điệt hương che trời lấp đất đánh úp tới, làm Du Việt cơ hồ lâm vào hôn mê ngắn ngủi.

Sau khi thanh tỉnh, y hình như càng có tinh thần hơn trước kia.

Vạn Dương Trạch, trời xui đất khiến tiêm một mũi thuốc ức chế Omega cho y.

(dreamhouse)

Truyện Chữ Hay