Tin Tức Tố Của Ta Có Độc

chương 30

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

TTTCTCĐ - Chương

(dreamhouse)

Chương :

Nghe thấy y nói mình không phải Omega, biểu tình của bảo tiêu lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy thất vọng xuống.

Cũng phải, vưu vật như Omega sao có thể tràn đầy đường cái.

Chẳng qua đứa nhỏ này lớn lên thật sự quá tốt, vừa nghèo lại vừa không có cốt khí, đôi mắt ướt dầm dề, nhìn biểu tình đáng thương kia thật sự khiến người ta muốn ra sức yêu thương một phen, dùng để bồi dưỡng khá tốt.

Cho dù không phải Omega, đặt trêи thị trường cũng là hàng hóa bỏng tay.

Ánh mắt bảo tiêu đảo đảo, "Không phải, bộ dáng của ngươi đẹp như vậy, tâm địa lại thiện lương, khẳng định người tốt có phúc báo, ngươi chờ ta một chút."

"Được." Tiểu Ngư mong chờ xoa xoa tay.

Hai phút sau, bảo tiêu đã trở lại, "Lão bản của chúng ta nói có thể, chỉ mở trường hợp đặc biệt cho một mình ngươi thôi đấy, kiêm chức hai ngày chẳng những có thể uống miễn phí, tiền lương còn không thấp đâu."

Du Việt: Hai phút đủ để ngươi chạy đến văn phòng của lão bản sao? Chậc chậc, chuyện như vậy làm nhiều rồi đi.

Tiểu Ngư cao hứng cực kỳ, liên tục cúi đầu khom lưng với bảo tiêu, "Cảm ơn! Cảm ơn thúc thúc! Ta đi gọi bạn trai ta."

Bảo tiêu cười ý vị thâm trường, khóe mắt kéo ra một cái khe thật dài, côn điện trong tay không tự chủ vỗ vỗ lên lòng một bàn tay khác, "Đi thôi."

Tiểu Ngư đi hai bước, đột nhiên chuyển qua nói khẽ với hắn, "Đúng rồi thúc thúc, xin ngươi đừng nói cho bạn trai ta chuyện ta muốn đi kiêm chức, hắn không thích ta ở quán bar......"

(dreamhouse)

"Ngươi yên tâm."

Tiểu Ngư yên tâm trở về gọi bạn trai y.

Tâm nói, thúc thúc ta tin ngươi cái đại đầu quỷ.

Bộ dáng đẹp ngươi khẳng định đều nói có thể kiêm chức, còn cố ý nhấn mạnh mở trường hợp đặc biệt cho ta, nói vậy, mấy học sinh đáng thương mất tích kia, hơn phân nửa cũng trải qua tao ngộ tương tự.

"Đến đây đi, ta mời ngươi uống rượu." Tiểu Ngư đứng ở trước mặt Dương Trạch.

Dương Trạch lộ ra vẻ mặt không tín nhiệm, "Ngươi lấy đâu ra tiền? Ngươi nói cái gì với bọn họ đó?"

"Là ta giấu tiền riêng, muốn giữ lại uống rượu ở Chiều Hôm với ngươi một bữa, ta cũng không nói cho bọn họ cái gì, ngươi đến đây đi."

Dương Trạch lại không chịu động, "Ngươi có tiền này không bằng giữ lại, kế tiếp thuê một căn phòng, tìm công tác nuôi sống chính mình, ta là Alpha, không có khả năng sẽ mãi ở cùng ngươi...... "

Tiểu Ngư không kiên nhẫn xen vào lời của hắn, "Được rồi, ta biết ngươi là Alpha, một Alpha % còn muốn nói đến trăm lần sao?"

Dương Trạch: "......"

(dreamhouse)

Tiểu Ngư chậm rãi đi tới kéo cánh tay hắn, "Lúc chúng ta mới vừa hẹn hò ta đã nghe qua tên của quán bar này, còn dự định đợi sau khi tốt nghiệp nhất định phải tới xem một lần, nhưng hiện tại chia tay, sau này liền không có cơ hội, cho dù ta cùng người khác tới, đối với ta mà nói cũng mất đi ý nghĩa, tốt xấu gì cũng đã ở bên nhau ba năm, ngươi đáp ứng ta đi?"

Tiểu Ngư càng nói càng thương tâm, dúi đầu vào trong ngực Dương Trạch, thoạt nhìn giống như là muốn nhào vào trong lòng hắn khóc một lát.

Đây là lần đầu tiên Vạn Dương Trạch chứng kiến thiên phú diễn tinh của Du Việt.

Nếu không phải biết hai người bọn họ không có ai là Dương Trạch, không có ai là Tiểu Ngư, chính Vạn Dương Trạch cũng phải tin bọn họ đang ở trong một chuyến lữ hành chia tay.

Lữ hành chia tay...... Nghe không may mắn chút nào cả.

Dương Trạch tựa hồ hơi động tâm, Tiểu Ngư giữ chặt tay hắn, "Được rồi, một ngày cuối cùng, ta không cho phép ngươi không vui như vậy."

Dương Trạch thoạt nhìn miễn miễn cưỡng cưỡng đi theo y vào trong Chiều Hôm.

Bảo tiêu cười hì hì, hắn có thể nhìn ra tiểu tử Dương Trạch kia dã tâm rất lớn, không phải là không có tiền lại không dám vào chơi thôi sao.

Nói không chừng ban đầu chính là hắn xúi giục Tiểu Ngư vào Chiều Hôm uống rượu.

Du Việt một giây trở nên cao hứng, phấn chấn lôi kéo Dương Trạch vào trong Chiều Hôm.

Cửa vừa đẩy ra, Du Việt liền không nhịn được lui ra sau một bước, Vạn Dương Trạch vội vàng đỡ lấy eo của y.

(dreamhouse)

Du Việt xấu hổ đào đào lỗ tai nói: "Âm thanh quá mạnh......"

Vạn Dương Trạch: "......"

Ổn định thân thể, Du Việt lại lần nữa nắm lấy tay Vạn Dương Trạch đi vào trong.

Nơi này quá rối loạn, gào lên cũng không thể nghe thấy thanh âm của chính mình, Du Việt ghé vào bên tai Vạn Dương Trạch nói, "Ta vốn dĩ cảm thấy chúng ta nên giả vờ không thích ứng một chút, nhưng hiện tại ta phát hiện ta không cần giả, ta căn bản chưa từng tới nơi như thế này! Ta quả thực là đồ quê mùa!"

Vạn Dương Trạch: "......"

Nói thật, hắn cũng chưa từng tới.

Hai người không phải là không trả nổi, chẳng qua từ nhỏ đến lớn bọn họ chưa mấy khi rời khỏi Đông Quận, chỗ ăn chơi ở Đông Quận tám chín phần mười lại đều thuộc sở hữu của hai nhà Vạn Du.

Chân trước vừa tới cửa quán bar, sau lưng liền bị người khác tố cáo đến tận nhà.

Còn phải bị phạt.

Lần này xem như mượn cơ hội chơi một lần, Du Việt phá lệ có hứng.

Hai người bọn họ qua thực là bị đám người đẩy về phía trước.

Du Việt: "Ta không hiểu vì sao vừa vào cửa liền có nhiều người như vậy, là sợ chúng ta không đủ thả lỏng, để chúng ta theo tiết tấu mà chơi sao?"

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch cái gì cũng không nghe được, hắn chỉ nhìn thấy miệng Du Việt đóng mở liên hồi, hắn nói ở bên tai Du Việt: "Ngươi nói cái gì?"

"Không có gì......" Du Việt rụt rụt cổ.

Thời điểm Vạn Dương Trạch tới gần, y liền cảm thấy chân mình mềm nhũn.

Xem ra thính lực của Alpha đỉnh cấp ở trong môi trường tạp âm cũng không chịu nổi một kϊƈɦ.

Sân nhảy ở ngay cửa vào, xuyên qua sân nhảy vào sâu bên trong mới an tĩnh một chút, rốt cuộc cũng có chỗ để ngồi.

Tiểu Ngư nhút nhát sợ sệt lôi kéo Dương Trạch tìm một chỗ không người, lập tức có phục vụ sinh cầm thực đơn tới.

Phục vụ sinh tuổi trẻ nhìn Tiểu Ngư, lại nhìn Dương Trạch, cuối cùng đặt ánh mắt ở trêи người Dương Trạch, "Tiên sinh, ngài muốn uống cái gì?"

Tiểu Ngư nổi giận đùng đùng trực tiếp đứng lên, chen vào giữa Dương Trạch cùng phục vụ sinh, "Ta mời bạn trai ta uống rượu, ngươi đưa thực đơn cho ta là tốt rồi, cảm tạ."

Phục vụ sinh lưu luyến không rời nhìn Dương Trạch, cuối cùng nhìn trang phục của bọn họ, khinh miệt đưa thực đơn tới trước mặt Tiểu Ngư, "À, rượu Cocktail tiện nghi nhất ở bên trái, phần ăn hai người đồng, hôm nay là cuối tuần, ghế dài có tiêu phí thấp nhất, chỗ các ngươi đang ngồi là ghế dài đồng, tiêu phí thấp nhất đồng"

Tiểu Ngư một bộ chịu nhục lại không chịu thiệt, cắn răng chỉ vào hàng trêи cùng, "Ta mua nổi, không cần phần ăn tiện nghi nhất, ta muốn S.εメ on the Beach cùng Tequila Sunrise."

Phục vụ sinh khá là kinh ngạc, nhưng nghĩ rồi lại nghĩ, nam sinh tuổi này luôn có biện pháp kiếm được chút tiền không đứng đắn.

(dreamhouse)

Cắn răng uống đồ quý khá tốt, y còn có thể kiếm được chút phần trăm, phục vụ sinh đã dùng phương thức này kiếm được không ít tiền.

Phục vụ sinh trước khi đi còn lưu luyến nhìn Dương Trạch một cái, y hỏi, "Ngươi...... Không phải là một Alpha đi?"

Dương Trạch cũng đánh giá phục vụ sinh một vòng, gật đầu, "Ừm."

Phục vụ sinh cười, vừa lòng lắc ʍôиɠ rời đi.

Tiểu Ngư lại không vui ồn ào lên, "Vì sao ngươi muốn nói cho y ngươi là Alpha? Vì sao ngươi muốn làm như vậy? Không phải đã nói ở cùng ta liền quên đi thân phận đó sao, y chính là mắt thèm thân phận Alpha của ngươi, ngươi có ý nói cho y, có phải là coi trọng y không, sau khi chia tay với ta liền muốn đi cùng y?"

Dương Trạch vẻ mặt không kiên nhẫn, "Ta chính là chán ghét bộ dáng cuồng loạn này của ngươi, chúng ta hảo tụ hảo tán, không cần xé da mặt khó coi như vậy."

Tiểu Ngư tức giận ngồi xuống thở hổn hển, qua một lát lại lập tức dán tới, "Thật xin lỗi Dương Trạch...... Ta không phải cố ý, ta sai rồi, chúng ta đều không đề cập tới Alpha cùng Omega gì đó được không?"

Dương Trạch không để ý tới y, Tiểu Ngư đi đến bên tai hắn nói.

Vạn Dương Trạch biết Du Việt là có chuyện muốn nói cho hắn, đơn giản trực tiếp ôm eo Du Việt để y khóa ngồi trêи đùi mình.

Du Việt: "!"

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch ấn đầu y lên vai mình, "Ngươi muốn nói cái gì?"

Tim Du Việt đập đặc biệt nhanh, giảm xóc nửa ngày mới nói, "M, Vạn Dương Trạch, ngươi thật có năng lực a!"

Vạn Dương Trạch: "......"

Du Việt tò mò hỏi hắn, "Làm sao ngươi nghĩ ra được tư thế này? Ta cảm thấy A chết rồi, nếu ta là Tiểu Ngư, ta đại khái sẽ yêu Dương Trạch đến không thể tự kiềm chế."

Vạn Dương Trạch nhíu mày: "Vì sao?"

"Bởi vì rất A a, rất chọc người." Du Việt tìm một tư thế thoải mái ngồi xuống, "Ta có nặng quá không? Chân của ngươi có ổn không?"

Vạn Dương Trạch thấp giọng ho khan, "Ta không sao, ngươi cứ ngồi như vậy được rồi, đừng dịch đến trước nữa."

Du Việt ôm cổ Vạn Dương Trạch, "Vì sao? Ta muốn dịch lên trêи một chút, ta cảm thấy như vậy sẽ thoải mái hơn."

Mười giây sau, Du Việt: "Xin lỗi, xin lỗi......"

Du Việt lại lui về.

Du Việt cảm thấy xấu hổ cực kỳ.

(dreamhouse)

Muốn trực tiếp từ trêи đùi của Vạn Dương Trạch nhảy xuống vực sâu vạn trượng.

Vạn Dương Trạch lại nhấn chặt eo của y, thấp giọng nói nhỏ bên tai Du Việt, "Ngươi động cái gì, bạn trai ngươi yêu nhất sắp chia tay ngươi, ngươi lại bởi vì hắn có phản ứng mà rời khỏi, cốt truyện này không hợp lý."

Du Việt: "...... Đúng là không thích hợp, ta chỉ rất muốn biết trong quán bar có Omega đang động ɖu͙ƈ hay không? Vì sao ngươi lại không quá bình thường, ý ta là......"

Vạn Dương Trạch nhìn chằm chằm bình thuốc nhỏ trêи cổ Du Việt, "Đây chỉ là phản ứng bình thường, ngươi đang nhích tới nhích lui trêи đùi ta, ta......"

Du Việt cảm thấy chính mình thật sự điên rồi, y cùng Vạn Dương Trạch đối nghịch nhiều năm như vậy, thế nhưng vẫn có thể làm tên kia sinh ra phản ứng với y?

Đây là phát hiện kỳ kỳ diệu diệu cỡ nào.

Chẳng lẽ hương vị tin tức tố của y làm Vạn Dương Trạch đánh mất thần chí?

Nhưng thuốc cách trở khí vị không thể vô dụng như vậy, trừ phi Du Liên là một Alpha % rất vô dụng.

Du Việt thử thăm dò hỏi hắn: "Ngươi có ngửi thấy hương vị gì không?"

Vạn Dương Trạch ngửi thấy đủ các loại mùi vị hỗn loạn trong quán bar, hắn lắc đầu, "Không."

Du Việt: "Ừm...... Ta cho rằng ta sẽ làm ngươi sinh ra bóng ma tâm lý, thế cho nên nhìn thấy ta liền không lên được, ngươi như vậy, có phải đã quá xem thường Alpha % rồi không? Ta chính là Alpha."

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch giải thích, "Không có, ta chỉ là, có lẽ là tiến vào kỳ mẫn cảm."

Du Việt: "!"

Đột nhiên càng muốn xuống khỏi đùi của hắn!

Chính y không biết khi nào động ɖu͙ƈ thì thôi đi, Vạn Dương Trạch thế nhưng lại đi vào kỳ mẫn cảm?

Hiện tại đang làm nhiệm vụ, Alpha tiến vào kỳ mẫn cảm rất dễ dàng táo bạo bất an, mất đi lý trí, ɖu͙ƈ vọng chiếm đoạt Omega tăng mạnh, không thể khống chế cảm xúc của chính mình, thậm chí sẽ vi phạm bản ý làm ra một số loại chuyện cường thủ hào đoạt.

Du Việt trực giác mà cảm thấy nguy hiểm, "Vậy ngươi nhanh tiêm thuốc ức chế đi."

"Ừ, đã dùng." Vạn Dương Trạch thấp giọng nói.

Chỉ là liều lượng sắp không đủ.

Du Việt vỗ vỗ trái tim nhỏ của mình, "Ngươi nha, làm ta sợ nhảy dựng."

Vạn Dương Trạch: "Ngươi là Alpha, sợ cái gì?"

Du Việt: "...... Ta sợ ngươi vì sinh hoạt tình cảm tư nhân chậm trễ tiến độ làm nhiệm vụ."

Vạn Dương Trạch: "À."

(dreamhouse)

Du Việt: Kỳ mẫn cảm thật sự bắt đầu rồi? Sao sao cảm thấy Vạn Dương Trạch bắt đầu âm dương quái khí?

Du Việt nghĩ, không thể tiếp tục ôm như vậy, người khác có thể thanh giả tự thanh, nhưng y chính là một Omega, bị Vạn Dương Trạch đã tiến vào kỳ mẫn cảm tiếp xúc gần gũi thế này......

Vạn Dương Trạch tiến vào kỳ mẫn cảm hơn phân nửa là bởi vì y.

Nhưng phục vụ sinh kia đã trở lại.

Dáng đi thướt tha mềm mại, ánh mắt tràn đầy xuân tình, mị thái câu nhân, khom lưng cúi người ở trước mặt Vạn Dương Trạch, "Tiên sinh, Tequila Sunrise của ngài."

Tiểu Ngư một tay ôm cổ Dương Trạch, một tay nhận lấy ly, "Ly này là của ta, ly kia mới là của bạn trai ta, ngươi để đó đi, chúng ta không cần ngươi."

Du Việt muốn cho chính mình điểm, biểu diễn hình tượng Beta bình thường quấn lấy bạn trai Alpha không phóng khoáng vô cùng nhuần nhuyễn, quá tuyệt vời.

Quả nhiên, phục vụ sinh trợn trắng mắt, lại lặng lẽ nhìn Dương Trạch một cái, nhét một tờ giấy vào trong quần đùi của Dương Trạch xong mới rời đi.

Du Việt lấy tờ giấy kia ra, chưa vội nhìn mà uống một ngụm rượu cocktail, "Chậc chậc, uống ngon thật."

Vạn Dương Trạch kéo lấy ly rượu kia, "Ngươi uống thật?"

Du Việt: "Chúng ta nghèo như vậy, ta dựa vào làm công trả nợ mua rượu còn không uống một ngụm không khoa học, ta chưa hiểu việc đời, ly đế cũng phải ɭϊếʍ sạch sẽ."

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch lo lắng, "Ta sợ ngươi uống say."

Du Việt không lo lắng chút nào, "Cha mẹ ta đều có tửu lượng mạnh, ngươi xem thường ai đó?"

"......"

Du Việt lại uống một ngụm, làm bộ luyến tiếc uống xong đặt lên trêи mặt bàn.

Tiểu Ngư muốn mở tờ giấy ra, Dương Trạch không chịu cho y xem.

Tiểu Ngư ủy khuất nói, "Chúng ta còn chưa chia tay đã có người đưa phương thức liên hệ cho ngươi, Dương Trạch, ngươi không thể đối xử với ta như vậy!"

Dương Trạch không có biện pháp, bực bội xoa xoa giữa mày, chỉ có thể cho y xem.

Tiểu Ngư mở ra, thì thầm, "Soái ca? Phân hoá suất bao nhiêu? Chỗ chúng ta có rất nhiều Omega thích hợp, bạn trai Beta không thỏa mãn được ngươi đi? Đặc biệt là Alpha sau khi tiến vào kỳ

phát tình rất dễ dàng mất khống chế, cảm giác đó thật sự không dễ chịu, chúng ta có thể cung cấp Omega giúp ngươi dễ dàng vượt qua kỳ phát tình, nếu có yêu cầu có thể tới hậu trường liên hệ ta, PS: Chúng ta có tin tức tố bắt chước Omega, tuy rằng ta là Beta, nhưng ta có thể dùng tin tức tố bắt chước miễn phí giúp ngươi, ngươi quá soái rồi!"

Sau khi đọc xong, Du Việt quả thực mở rộng tầm mắt, "Thì ra còn có tin tức tố bắt chước, khó trách Chiều Hôm làm nhiều mánh lới như vậy, nói rằng có rất nhiều Omega, nhưng lại chưa bao giờ triển lãm trêи mặt bàn."

Vạn Dương Trạch cũng gật đầu, suy tư nói, "Tin tức tố bắt chước Omega cũng xem như một loại chứng cứ, đây là manh mối điều tra quan trọng, có thể cung cấp cho lão bản siêu thị."

(dreamhouse)

"Ừ!" Du Việt hưng phấn cực kỳ, "Chuyện này bao ở trêи người ta!"

Vạn Dương Trạch nhíu mày, "Ngươi đi lấy? Không cần, ta đi hậu trường tìm phục vụ sinh kia."

"Ngươi điên rồi đi?" Du Việt cảm thấy cái tên này đầu óc có lỗ thủng, "Ngươi đang trong kỳ mẫn cảm, trước không nói tin tức tố bắt chước có thể khiến ngươi mất khống chế hay không, vạn nhất ngươi không chịu được cái gì kia, kết quả đối phương lại không thật sự là Omega, ai tới cứu ngươi?"

Người học qua một chút thường thức về sinh lý đều biết, vì sao Alpha nhất định phải định kỳ tiêm vào thuốc ức chế, ở thời điểm không có Omega, Alpha phát tình sẽ mất khống chế giống như là Omega động ɖu͙ƈ, thậm chí hành vi bạo lực cũng sẽ gia tăng.

Tựa như Vạn Dương Trạch này, ngày thường thoạt nhìn ra mô ra dạng, nếu thật sự tới kỳ phát tình, không biết sẽ dày vò người bao nhiêu đâu.

Vạn Dương Trạch lại suy nghĩ cặn kẽ, "Bọn họ dám làm loại sinh ý này, tự nhiên có biện pháp giải quyết, hơn nữa...... ta không ngửi thấy hương vị tin tức tố, cũng không cần lo lắng những thứ đó."

Du Việt khó có thể tin: "Cái gì?"

Vạn Dương Trạch: "Tin tức tố của ta không có hương vị, ta cũng không ngửi thấy hương vị tin tức tố của những người khác, khí vị của Omega bình thường căn bản không thể làm ta mất khống chế."

Du Việt lần đầu tiên nghe thấy loại chuyện này, nhưng không kịp tìm tòi nguyên lý.

Du Việt: "M ngươi không mất khống chế ngồi ở đây đã có phản ứng, ngươi còn muốn mất khống chế đến thế nào nữa, ngươi cho rằng ngươi không ngửi thấy, nhưng thân thể của ngươi rất thành thật, Vạn Dương Trạch, nhiệm vụ quan trọng, nhưng nó không phải duy nhất, nếu ngươi bởi vì chút chuyện này xảy ra cái gì ngoài ý muốn, đời này lão tử cũng sẽ không tha thứ cho ngươi."

Vạn Dương Trạch trầm mặc.

Du Việt nói rất có đạo lý.

Nhưng Vạn Dương Trạch cảm thấy không liên quan.

Hiện tại hắn có phản ứng, là bởi vì người ngồi trêи đùi hắn là Du Việt.

(dreamhouse)

Truyện Chữ Hay