「Birth Driver dường như không có gì bất thường」
Cô Satonaka nói với Gotou. Gotou nhận được thông báo của cô Satonaka tại văn phòng của chủ tịch Kougami. Chủ tịch đã đi ra ngoài.
「Vậy sao......」
Gotou cúi đầu xuống, khó khăn cất lời.
「Mẹ nó chứ」
Nói rồi, cậu đấm mạnh vào tường. Trên tường bỗng xuất hiện một vết lõm. Xem ra không uổng công cậu đã mệt mài rèn luyện thân thể.
「Tiền sửa chữa bức tường sẽ trừ vào tiền lương tháng này của anh đấy nhá」
「Ơ kìa」
「Hôm nay, anh hãy liên hệ với nhân viên bảo trì, thuận tiện hỏi phí sửa chữa. Sau đó nhớ gửi tôi tờ biên lai」
「Được! Tôi sẽ gửi biên lai cho cô sau. Vậy còn, chi phí sửa chữa Birth Driver thì sao」
Sau sự cố, tôi được gửi đến phòng thí nghiệm để tiến hành kiểm tra tổng quát.
Nhưng họ không phát hiện được bất kỳ thiệt hại nào. Ngay cả tôi cũng phải bó tay. Theo lẽ thường, các công cụ hoàn toàn có thể phát hiện nguyên nhân gây ra lỗi.
Nhưng không hiểu lý do vì sao tôi vẫn không thể chuyển hóa được người dùng.
Tôi nghĩ chỉ có một lý do duy nhất. Đó là do Tiến sĩ Maki đã tạo Yummy từ cơ thể tôi. Chỉ có thể là như vậy thôi.
Chừng nào chưa đánh bại được cái tên Rider quái dị kia, thì tôi không thể chuyển hóa người dùng.
「Thật đáng tiếc khi anh chỉ vừa mới trở thành Birth」
「Có lẽ tôi biết nguyên nhân là do đâu」
Gotou đã nhận ra rồi sao. Đúng vậy. Chắc chắn là do con Yummy kia rồi.
「Là do tôi không xứng đáng trở thành Birth. Nguyên nhân là vậy đấy」
〝Phải phải. Là do Gotou không xứng đáng với Birth...Gì chứ, này〟
Vậy là tôi vô tình trở thành một Tsukkomi[note52722]. Chiếc thắt lưng đó là tôi đây.
「Tôi vẫn chưa được cậu chàng này công nhận. Vì vậy, tôi mới không thể biến thân」
Không phải. Là do con Yummy kia mà.
Đúng là tôi không công nhận Gotou. Nhưng tôi cũng đâu phải cái loại thắt lưng nhỏ nhen không cho người khác biến thân vì cái chuyện cỏn con ấy.
「Mà không phải lúc trước anh biến thân được đó sao」
「Mấy lần trước biến thân được vì lúc đó tôi không biết sợ là gì. Hay nói đúng hơn, tôi vẫn còn là một chú ngựa non háu đá. Lúc đó tôi vẫn tin rằng bản thân là người được chọn để cứu lấy thế giới. Tôi đã rất tin vào điều đó. Nhưng giờ tôi đã không còn là chàng trai khi đó nữa rồi. Đôi khi trưởng thành đồng nghĩa với việc thụt lùi theo thời gian」
「Vậy thì. Cái lần anh kế thừa chiếc thắt lưng từ Date-san mấy ngày hôm trước thì sao」
「Nếu lúc đó mà không biến thân được, thì sao đáng mặt là một thằng đàn ông chứ. Cô không nghĩ vậy sao?」
「Thì tôi cũng nghĩ giống như những gì anh mới nói thôi」
Tôi đồng ý với ý kiến của cô Satonaka. Tôi hiểu cảm giác đó là như thế nào.
「Lúc đó Date-san đã chết. Mà thực ra là anh ấy vẫn còn sống. Nhưng nếu Date-san thực sự ngã xuống, trong trường hợp đó, nếu tôi không thể biến thân, thì tốt hơn hết là dẹp cái ý định trở thành Birth đi」
「Thật vậy sao」
「Là như vậy đấy」
Tôi thì không nghĩ như vậy. Hai người họ hiểu sai vấn đề rồi.
「Tôi sẽ khiến chiếc thắt lưng này phải công nhận bằng chính sức mình」
「Chuyện đó thật phản khoa học. Thật không ngờ, Gotou-san là kiểu người như vậy đấy?」
「Kiểu người gì cơ?」
「Thấy anh là người hay đọc sách. Tôi không nghĩ rằng anh lại là người tín tâm tin vào thuyết vạn vật hữu linh như vậy」
「Thích thì cứ cười đi. Là nội tôi bảo vậy đó」
「Là bà nội anh nói sao?」
「Tôi là do một tay bà nuôi nấng. Là bà đã dạy cho tôi mọi thứ」
「Vậy ra anh sống cùng bà nội sao」
「Bà đã dạy tôi rằng đối tốt với người ta, người ta sẽ chân thành đáp lại. Là do tôi chưa đủ tốt. Thế nên mới có chuyện không thể biến thân」
「Hả」
Với tư cách là một công cụ, rất cảm ơn tấm chân tình của cậu, nhưng cậu nói nhiều quá.
「Tôi cần phải bồi dưỡng tình cảm với Birth Driver」
Đã bảo vấn đề không nằm ở đó rồi mà.
「Tôi có ý này. Hiện tại, Date-san vẫn đang ở Nhật Bản, hay là anh thử đi hỏi anh ấy xem sao」
Ý kiến hay. Cứ làm như vậy đi. Làm ơn triển khai luôn đi.
「Không được. Date-san đã tin tưởng giao phó cậu chàng này cho tôi. Hơn nữa, mới gặp có chút chuyện đã đến làm phiền người ta......。Tôi không thể làm thế được」
「Nói thật, làm thế mất mặt lắm」
「Không thể làm như thế được, không được」
〝Bây giờ không phải là lúc để cậu bốc đồng đâu, Goto〟
「Vậy giờ, anh tính làm gì?」
「Tập luyện thôi. Chúng tôi sẽ hòa vào làm một. Tôi sẽ đeo vật này suốt quá trình tập luyện. Mà không chỉ lúc luyện tập. Cả lúc ăn và ngủ nữa. Tất nhiên tính luôn cả thời gian đi tắm nữa」
〝Báo cáo sếp, khả năng chống thấm nước của em chỉ có giới hạn thôi. Sếp chiến đấu dưới nước thời gian ngắn thì không sao, chứ lặn thêm một lúc nữa là xin vĩnh biệt cậu đấy.
Hơn nữa, cứ tưởng tượng cậu ta khỏa thân rồi đeo tôi lên eo xem. Trông có khác nào một tên biến thái không. Người ta mà nhìn thấy thì tôi biết lấy cái gì mà đội〟
「Thứ đó không có bảo hành chống thấm nước đâu, bị hỏng thì cứ lấy tiền của Gotou-san mà bù vào」
〝Satonaka, cô nói chí phải〟
「Vậy trừ lúc tắm ra là được chứ gì」
Vấn đề không nằm ở chỗ đó......。
「Dù sao thì, tôi phải lên núi tu hành đây」
「Đi lên núi sao......」
「Phiền cô nhắn lại chủ tịch giúp tôi, ba ngày nữa tôi sẽ quay trở lại. Trong ba ngày này, tôi nhất định sẽ nghĩ ra cách để biến thân」
「Chờ đã」
「Đừng có ngăn cản tôi, tôi sẽ không đổi ý đâu」
「Gotou-san, anh sẽ không trả lương đâu đấy. Theo quy định của công ty, anh phải thông báo nghỉ phép trước một tháng mới được lĩnh lương」
「Ể? Không phải chuyện đó thuộc thẩm quyền của cô sao?」
「Đừng nghĩ công ty là nơi vô tổ chức như vậy. Hơn nữa, Gotou-san, việc anh làm trái quy định của công ty và tự ý hành động là rất nghiêm trọng. Không lẽ lúc còn là cảnh sát, anh cũng tự ý hành động như vậy sao?」
「Nhưng tôi làm vậy để cứu thế giới mà」
「Coi chừng có ngày anh bị sa thải đấy」
「Không sao. Vậy cô cứ tính đây là nghỉ không phép đi」
「Tôi sẽ ghi là anh nghỉ ốm vậy」
「Cảm ơn cô. Satonaka」
Nói rồi, Gotou vớ lấy tôi rồi đeo vội lên eo. Sau đó, cậu ta xách hành lý và hướng về phía cửa ra vào của văn phòng chủ tịch. Tuy nhiên, cậu ta đột nhiên dừng lại.
「Trước khi lên đường, kiểm tra lại lần nữa coi.....。Henshin」
Gotou lấy ra một chiếc Cell medal, nhét vào người tôi rồi quay số.
Tất nhiên, chẳng có gì xảy ra cả.
「Được rồi. Tôi đi đây」
「Chúc anh thượng lộ bình an」
Thế là Gotou và tôi bắt đầu cuộc sống trong túp lều trên núi.
Tôi phải sống trên eo của cậu ta mỗi ngày. Nhưng có làm như vậy cũng chẳng ích gì.
Tôi âm thầm quan sát quá trình huấn luyện của Gotou.
Mà cũng ngạc nhiên thật đấy. Tôi cứ ngỡ Gotou sẽ liên miệng nói chuyện với tôi trong suốt quá trình huấn luyện, nhưng không. Cậu ta chẳng hề hé răng nửa lời.
Gotou cứ thế âm thầm luyện tập.
Tôi cũng nhận được tin tức từ cô Satonaka, tên Yummy sinh ra từ cơ thể tôi dường như đã bắt đầu điên cuồng tấn công.
Mỗi khi Yummy xuất hiện, Hino đều lao đến hiện trường để chiến đấu với Yummy, nhưng cuối cùng hắn vẫn thoát được.
Những nơi Yummy xuất hiện đều tồn tại công cụ mạnh mẽ.
Máy móc hạng nặng khổng lồ trên công trường.
Xe tăng của Lực lượng Phòng vệ.
Siêu máy tính trong phòng thí nghiệm.
Cuối cùng là nhà máy điện khổng lồ.
Yummy trả sức mạnh của những công cụ đó về hư vô. Cứ thế lặp đi lặp lại.
Loại bỏ sức mạnh ra khỏi thế giới này.
Đó là ham muốn của Yummy sinh ra từ tôi.
〝Đó là những gì mình muốn sao?〟
Tôi nghĩ về sức mạnh của các Core medal mà tôi đã chứng kiến trong trận chiến đầu tiên. Lúc đó, tôi cảm thấy bản thân là một kẻ vô tích sự khi sử dụng năng lượng từ Cell medal. Tôi muốn có thêm sức mạnh.
Khi hợp tác với Cộng sự, chúng tôi phối hợp rất ăn ý với nhau. Đó là lý do tại sao tôi gần như không bao giờ hoài nghi về sức mạnh của bản thân.
Nhưng bây giờ thì khác. Bây giờ tôi phải đối mặt với sức mạnh của chính mình.
Liệu tôi có làm được không đây?
Thật là trớ trêu đối với một kẻ còn không đủ sức chuyển hóa người dùng thành Birth, nhưng đó thực sự là một vấn đề nghiêm trọng.
Nói thực, tôi không có đủ tự tin.
Có lẽ Yummy ra đời từ ý nghĩ đó của tôi.
〝Ham muốn có được sức mạnh. Sức mạnh đánh bại tất cả kẻ thù và mang lại
thắng lợi cho người dùng......〟
Ý nghĩ đó đã khai ra Yummy, kẻ ra tay phá hủy những công cụ mạnh mẽ hơn tôi.
Tôi ghét sự yếu đuối của bản thân.
Mặc dù chỉ có ba ngày, nhưng thời gian trôi qua rất nhanh. Như thường lệ, Gotou lại tiếp tục luyện tập mà không nói lấy một câu.
Số lần cậu ta mở miệng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thời điểm duy nhất cậu ta mở miệng là khi cố gắng biến thân.
「Henshin」
Giọng của cậu vang vọng khắp ngọn núi.
Mỗi lần thất bại, cậu ta lại tiếp tục lao vào luyện tập.
Đã là đêm thứ ba rồi. Lại một cuộc gọi từ cô Satonaka như mọi hôm.
Nhưng người nghe máy không phải Satonaka mà là một người mà cậu không ngờ tới.
「Gotou-kun. Cuộc sống của cậu ở trên núi thế nào rồi」
「......Chủ tịch. Tôi xin lỗi vì đã tự ý đi lên núi mà không nói với ngài một câu」
「Hửm? Không sao. Ẩn cư trên núi à. Thật tuyệt vời! Không ngờ một chàng trai thời hiện đại như cậu lại sử dụng phương pháp cổ xưa như vậy. Tôi không có trách cậu đâu. Cứ việc thực hiện ham muốn của cậu đi. Nhưng tôi vẫn phải trừ vào tiền lương của cậu đấy」
「Cảm ơn ngài đã hiểu cho tôi」
「Vậy giờ cậu đã biến thân được rồi đúng không」
「Xin ngài thứ lỗi. Tôi vẫn chưa làm được」
「Vậy sao. Thế giờ cậu tính sao đây?」
「Ngày mai tôi sẽ trở lại. Dù không thể trở thành Birth, tôi vẫn có thể hỗ trợ cho Hino」
「Tôi rất mong chờ đấy. Cậu cho rằng việc cậu không thể biến thân thành Birth là do bản thân cậu, nhưng cũng có khả năng không phải như vậy. Vẫn còn một lý do khác khiến cậu không thể biến thân. Cậu nên mang Birth Driver đi kiểm tra lại tại phòng thí nghiệm. Hãy giao nó cho Satonaka-kun khi cậu quay về」
「Chuyện gì sẽ xảy ra với vật này?」
「Phân tích kết cấu, rồi tìm ra khuyết điểm, nếu không tìm ra được vấn đề, có lẽ nên bỏ nó đi thôi」
Vứt bỏ sao......。
Xem ra điều đó là không thể tránh khỏi.
Kể từ khi sinh ra Yummy, tôi không thể chuyển hóa được nữa. Tuy đó chỉ là suy đoán của tôi. Dẫu vậy, chính sự bất cẩn của tôi là nguyên nhân gây ra chuyện đó.
Người ta thường nói rằng các công cụ chỉ tồn tại khi chúng còn hữu ích đối với con người.
Một khi những thứ công cụ trở nên vô dụng, chúng sẽ lập tức bị vứt bỏ. Xã hội này là vậy đấy.
Tôi cảm thấy bàn tay của Gotou đang nắm lấy tôi.
Gotou miệng không nói nhưng bàn tay vẫn siết chặt.
〝Gotou......〟
「Thế nhé, tôi chờ ngày cậu trở về」
「Tôi có thể nhờ ngài một việc được không?」
「Chuyện gì vậy?」
「Ngài có thể tìm người khác phù hợp với Birth được không?」
〝Gotou, cậu đang nói cái gì vậy. Không phải cậu rất muốn trở thành Birth sao〟
「Nghe tôi nói đây. Bỏ Birth Driver đi không có nghĩa là cậu không thể biến thành Birth. Các bộ phận của Birth Driver đó rồi cũng sẽ được tích hợp vào Birth Driver mới thôi mà」
「Cho dù là như vậy」
「Tôi hiểu cậu đang nghĩ gì. Dù sao chiếc thắt lưng đó cũng là tín vật mà Date-kun đã giao phó lại cho cậu. Nhưng tôi đã quyết rồi. Gotou-kun」
「Chủ tịch」
「Tôi đã chi biết bao tiền để huấn luyện cậu trở thành Birth. Mới hôm trước, tôi còn phải trả học phí của cậu cho Date-kun. Nếu cậu có thể lấy lại số tiền đó từ Date-kun, tôi còn có thể xem xét」
「Tôi không thể làm thế được」
「Đúng vậy, số tiền đó là chi phí phẫu thuật cho Date-kun. Cậu vẫn phải tiếp tục chiến đấu thôi. Thế đấy, cho đến ngày trận chiến kết thúc, cậu chính là Kamen Rider Birth」
Chủ tịch nói xong liền cúp máy.
Gotou ngước nhìn lên bầu trời. Bầu trời đêm nay đầy sao. Gotou không di chuyển, mắt vẫn nhìn đăm đăm về các vì sao.
Sinh ra ở thành thị, tôi bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của bầu trời đầy sao.
Đan xen với cảm giác choáng ngợp là một chút chạnh lòng khi tôi biết có những công cụ được chu du đến thế giới của những vì sao kia.
〝Mình thật bất lực làm sao〟
Đang lúc tôi suy nghĩ như vậy, Gotou đã ngừng ngắm sao và ngồi trước đống lửa.
Và rồi, cậu ấy đã nói với tôi câu đầu tiên kể từ khi chúng tôi đặt chân tới đây.
「Thực xin lỗi. Tôi cũng lực bất tòng tâm rồi」
〝Không sao đâu. Dù sao tôi cũng chỉ là công cụ mà thôi. Công cụ có bổn phận riêng của chúng. Cái số tôi sinh ra đã là công cụ rồi. Thế nên, cậu cứ chiến đấu cùng với Birth Driver đời kế tiếp đi. Đừng bận tâm, cứ trở thành Birth rồi chiến hết mình đi. Không cần lo cho tôi đâu!〟
Tôi biết Gotou là đang nghĩ cho tôi. Nhưng tôi thật muốn sút cho cậu ta vài cái vì nói ra mấy lời sến sủa như vậy.
〝Ủy mị như này làm sao cậu giành chiến thắng được đây. Cậu học được những gì từ Cộng sự rồi?〟
Tôi thì thầm với Gotou trong khi cố kìm nén cảm xúc.
〝Nhưng tôi đã rất vui. Cảm ơn cậu nhiều〟
Ngọn lửa bập bùng giữa bầu trời đầy sao. Thật đúng là một nơi lý tưởng.
Cảm xúc của tôi lúc này hẳn đã chạm đến Gotou.
「......Ước gì tôi có thể nghe thấy giọng nói của cậu」
〝Ừ. Ước gì điều đó thành hiện thực〟
Dù thế nào thì tôi vẫn không thể truyền đạt được suy nghĩ của bản thân.
Tôi là thứ công cụ chỉ biết phát ra những tiếng như「Breast Cannon」mà thôi.
「Nói cậu nghe này. Là sự yếu đuối trong trái tim tôi đã tạo ra Yummy đó」
〝Không, chờ đã. Nếu nói vậy, không phải Yummy đó sinh ra từ phiền muộn của tôi sao〟
「Yummy mà Tiến sĩ Maki tạo ra là hiện thân của suy nghĩ của vật chủ. Ham muốn mà người sở hữu công cụ kia không thể đạt được sẽ khai sinh ra Yummy」
......Phải rồi. Đúng là có chuyện như vậy.
「『Bảo vệ hòa bình thế giới』là ước mơ của tôi. Nhưng sau khi gặp Date-san, tôi mới nhận ra bản thân bất lực như thế nào. Trận chiến lần trước cũng vậy. Khi đó, tôi đã hết sức chiến đấu với cả ba Greeed, thế mà vẫn giành chiến thắng mới hay chứ. Nhưng là do ăn may cả thôi. Chứ có cho tôi thử lại mười lần, chưa chắc tôi đã thắng được một nửa」
Khả năng phân tích của cậu ấy đã cải thiện rõ rệt. Nhưng thế này cũng khiêm tốn quá đi. Tôi nghĩ tỷ lệ thắng của cậu sẽ nhiều hơn thế một chút.
「Vì thế, tôi đã nghĩ. Giá mà tất cả những thứ mạnh mẽ trên thế giới này đều biến mất nhỉ. Trong thâm tâm, đã có lúc tôi cầu cho Date-san biến mất. Nếu Date-san đi rồi, tôi sẽ có cơ hội được trở thành Birth. Vì thế mà, khi biết rằng Date-san gặp chấn thương, tại góc khuất nào đó trong tim, tôi còn cảm thấy vui mừng」
Ăn nói xà lơ. Không phải lúc đó cậu lo sốt vó lên hay sao, vui vẻ cái nỗi gì chứ.
「Thực ra, nếu không phải vì Date-san bị thương, còn lâu tôi mới được trở thành Birth」
Đó là nhờ năng lực của cậu. Ai cũng phải công nhận điều đó mà.
「Vị trí người dùng của Birth đột nhiên rơi vào tay làm tôi thấy tự ti. Nếu không có ai mạnh hơn tôi thì tốt biết bao. Đó là lý do tại sao Yummy phá hủy những vật sở hữu sức mạnh to lớn. Là vì sự yếu đuối của tôi đấy」
Lắng nghe những lời tâm sự của Gotou, tôi chợt nhận ra một điều.
〝Mình và Gotou thật giống nhau. Có lẽ Yummy đó được sinh ra từ cả hai người chúng ta. Hắn được sinh ra từ trái tim yếu đuối của hai kẻ này đây〟
Sáng hôm sau, chúng tôi đi xuống núi.
Dưới chân núi, là cô Satonaka đang đợi. Cô lái xe đưa hai người chúng tôi quay trở lại thành phố.
Gotou không nói gì thêm sau lời tâm sự đêm qua.
Tất nhiên, tôi cũng chẳng nói năng gì (thật đáng buồn thay......).
Gotou và cô Satonaka đã bàn giao tôi cho các nhà nghiên cứu.
Cho đến lúc này, Gotou cũng không nói lấy một câu.
Nhìn bóng lưng của Gotou đang rời viện nghiên cứu để chạy đến bên Hino và những người khác, tôi chỉ có thể thì thầm trong miệng.
〝Tạm biệt nhé. Cộng sự〟
Nhưng lời thì thầm đó của tôi đã chẳng thể chạm tới Gotou được nữa.