Chương 19: Naru
--------
Tôi đã tặng xong cho cha, anh trai và Yard đá ma thuật rồi.
"... Tác dụng của đá ma thuật này đã được thử nghiệm rồi, nên mọi người cứ thoải mái mà dùng đi ạ."
Khi tôi thông báo thành quả thí nghiệm thì bỗng nhiên người của cha và anh trai tôi hóa đá. Mặt của Yard cũng trở nên cứng đờ.
"Broudo-sama đã thề là ngài ấy không làm gì vi phạm quy tắc xã hội rồi ạ… tội nghiệp ngài ấy…"
Anh trai thì thầm với cha.
"Broudo-sama thực sự là một người tuyệt vời, đúng không ạ?"
Yard lẩm bẩm với một giọng điệu mỉa mai.
"Yard, cuối cùng em cũng đã hiểu được sự vĩ đại của Broudo-sama rồi sao?"
"Cái 'tuyệt vời' mà em lấy khác hẳn chị, Ane-sama…"
Khác cái gì nhỉ?
Cùng lúc đó, cha tôi bên cạnh nhìn xa xăm rồi nói.
"Ta đã nghĩ là tất cả người của Hoàng tộc là một lũ ngu, nhưng có vẻ Broudo-dono thực sự là một quý ông nhỉ?"
"Vâng ạ. Broudo-sama nhất định là một quý ông siêu ngầu!"
Cha tôi thở dài rồi mỉm cười nói.
"Đến chỗ Broudo-dono thôi nào, chúng ta phải cảm ơn cậu ấy."
"Vâng ạ, thưa cha."
************
Khi tôi đến chỗ của Broudo-sama, thì tôi được dẫn đến phòng khách.
"Có vấn đề gì sao, Thủ tướng?"
"Tôi ở đây để bày tỏ lòng biết ơn của gia đình tôi với ngài. Thực sự cảm ơn ngài đã hỗ trợ con gái tôi trong việc nghiên cứu ạ."
"Không, không cần đâu. Dù sao ta cũng không giúp gì được nhiều. Đa số tất cả là do công sức của Tiểu thư Cardinal."
Broudo-sama cười nhẹ rồi nói.
"Broudo-dono… Thế còn ngài, ngài có muốn tiếp tục thực hiện dự án nào cùng với Cana không?"
"Dự án khác?"
"Vì Cana có tinh thần học hỏi rất cao, tôi cảm thấy tốt nhất là để con bé ở cạnh ngài. Ngài thấy sao?"
Broudo-sama nhìn tôi rồi quay ra nhìn cha tôi.
"Tôi thì vẫn ổn thôi. Nhưng chúng ta cũng nên nghĩ đến cả ý kiến của Tiểu thư Cardinal chứ nhỉ?"
"Con muốn nghiên cứu tiếp cùng với Broudo-sama. Làm việc với một người tài giỏi rất vui ạ!!"
Tôi cười rồi quay sang nhìn Broudo-sama, những đáp lại tôi chỉ là một nụ cười cay đắng.
Có phải mình đã gây phiền toái cho ngài ấy không nhỉ?
"Cana cũng đã đồng ý rồi. Thế nên mong hai đứa sau này sẽ hòa hợp với nhau nha… Mà, nhân tiện, ngài có thấy việc gọi con bé là [Tiểu thư Cardinal] hơi thừa thãi không?"
"Đúng ạ!! Nhưng mà, nếu ngài gọi em là Cana thì… đấy là biệt danh chỉ có gia đình em mới gọi thôi… Dina? Không, không được, nghe giống như [Dinner] ý… Kadi… Naru? Đúng rồi!! Từ giờ ngài hãy gọi em là Naru nhé!!"
Sau khi tôi nói xong, người Broudo-sama bỗng nhiên bị đông cứng lại, rồi anh ấy chậm rãi nói.
"...Tiểu thư Naru?"
"Bỏ [Tiểu thư] đi ngài. Chỉ gọi Naru thôi!"
"... Naru."
Cái này là gì nhỉ? Cảm giác như hai đứa đã thân thiết hơn với nhau vậy á!
"Em vui lắm ạ!"
Mặt tôi tỏ rõ vẻ vui mừng.
Thấy vậy, cha xoa đầu tôi.
"Dù sao thì, Cana đã đồng ý rồi… Broudo-dono, tôi thực sự khâm phục độ kiềm chế của ngài đối với con gái tôi. Cứ coi đây là một đãi ngộ đặc biệt với ngài đi. Thế nên, tôi sẽ không đấm ngài, được chứ? Dù sao, từ bây giờ, cũng phải nhờ ngài chăm sóc cho Cana."
Kiềm chế?
Cái gì thế nhỉ?
Vì không biết họ đang nói cái gì nên tôi chỉ biết cười trừ.