Chương
"Nếu ta hoàn toàn git chết được Hàn Dạ Minh, ngươi sẽ để nàng gả cho ta chứ ?"
Bắc Chi Hạc vẻ mặt nghiêm túc hỏi Cửu U Hoàng , Cửu U Hoàng nghe xong cũng không ngạc nhiên gì.
"Nếu nàng đồng ý ta sẽ không phản đối.
Nàng gả cho ai ta không có quyền can thiệp !"
Nói là không can thiệp nhưng nếu đối phương dám làm ra chuyện có lỗi với nàng , hắn tuyệt đối sẽ không để yên.
"Ta sẽ khiến Huyền Nhi đồng ý gả cho ta !"
"Ta sẽ chờ xem ngươi làm thế nào có thể khiến Huyền Nhi đồng ý gả cho ngươi !"
Bắc Chi Hạc tới Thời Không Giới trong vòng vài ngày sẽ không trở về Thanh Hạm Quốc , cũng chính vì vậy mà khiếp nạn sắp tới Tuyệt Tình Thủy chỉ sợ khó qua khỏi.
Huyền Hầu Phủ.
Huyền Dạ giúp Tuyệt Tình Thủy sử lý xong tấu chương , lúc quay lại Hầu Phủ đã là gần nửa đêm.
Đèn trong phủ vẫn sáng trưng như ban ngày.
Ngự Linh Lăng biết được Huyền Dạ đã hồi phủ , tay cầm một chiếc bình sứ , khóe miệng nhếch lên một độ cong âm hiểm.
Điều tra quá khứ của một phàm nhân đối với nàng là chuyện vô cùng đơn giản.
Huyền Gia bao đời là thương nhân , trong một lần vô tình có được một cây long mạch.
Long mạch là một loại dược liệu quý hiếm , thường mọc ở trên đỉnh ngọn núi cao , cách vài trăm năm mới mọc một lần.
Truyền thuyết kể lại , năm xưa có hai con Thần Long đã đại chiến một trận với nhau , đến nỗi là trời long đất nở.
Cuối cùng , cả hai đều chết vì kiệt sức.
Xương cốt bọn chúng hòa làm một với đất trời , còn máu biến thành những cây thảo dược mọc trên đỉnh núi.
Nghe đồn long mạch có khả năng chữa được bách bệnh , tăng thêm tuổi thọ , khiến cho một bà lão tuổi hồi xuân thành thiếu nữ tuổi , thậm chí là có khả năng cải tử hoàn sinh.
Mấy chục năm trước , có một vị Tướng Quân mắc phải một căn bệnh lạ , ngay cả thái y trong cung cũng lắc đầu không trong trị được.
Không biết hắn nghe ngóng ở đâu được chuyện Huyền Gia có long mạch , bèn sai người âm thầm huyết tẩy cả Huyền Gia.
Cả một Huyền Gia trong vòng một đêm máu chảy thành sông.
Chỉ là tên tướng quân kia không ngờ được trưởng tử Huyền Gia vẫn còn sống sót.
Mấy chục năm sau trở thành một trong những người có quyền lực cao nhất trong triều , quay lại báo thù.
Người duy nhất sống sót của Huyền Gia năm đó không ai khác chính là Huyền Dạ !
Huyền Dạ báo thù được rồi , nhưng nếu đem chủ mưu huyết tẩy Huyền Gia năm đó thành người hoàng thất Thanh Hạm Quốc thì sao nhỉ ?
"Tuyệt Tình Thủy , ta giết không được ngươi vậy để Huyền Dạ ra tay.
Để ngươi chết dưới tay Huyền Dạ không phải sẽ vui hơn sao ?"
Ngự Linh Lăng nở một nụ cười điên loạn , hình ảnh phản chiếu trong gương có phần ghê rợn.
Rõ ràng gương mặt xinh đẹp đến thế nhưng lại khiến người ta lạnh hết sống lưng.
Huyền Dạ ở trong thư phòng , trực giác đột nhiên cảnh báo hắn nguy hiểm đang tới.
Nhưng cho dù có giỏi tới đâu thì hiện tại cũng chỉ là người phàm , sao đấu lại Ngự Linh Lăng tu vi Linh Thần Hậu Kỳ.
Trong đầu vang lên một giọng nói nữ nhân có phần mị hoặc.
"Người huyết tẩy Huyền Gia năm đó là Hoàng Đế đời trước của Thanh Hạm Quốc , hắn chết rồi vậy để đời sau trả !"
Câu nói cứ liên tục lập lại.
Đôi mắt Huyền Dạ thoáng hiện lên ánh đỏ.
Một luồng khí màu đèn từ trong người hắn chui ra.
Nhưng chỉ vài giây sau mọi thứ lại trở về như không có chuyện gì.
Chỉ là có một số thứ sẽ không như vậy !
Chương
Yên ổn được hai ngày thì lại xảy ra chuyện lớn . Mà lần này không chỉ mình Tuyệt Tình Thủy gặp chuyện , toàn bộ Thanh Hạm Quốc đều bị biến động theo.
Trong hoàng cung , thi thể ở khắp nới , đâu đâu cũng là cảnh tượng thảm sát .Máu nhuộm hoàng cung , tiếng la hét vang khắp nơi , nhiều người chết còn không nhắm mắt , cảnh tượng như một địa ngục trần gian thu nhỏ lại.
Tuyệt Tình Thủy đứng ở Ngự Hoa Viên , Tiểu Ngọc Tử đứng chắn bảo vệ nàng , đối diện chính là Huyền Dạ tay cầm một thanh kiếm đã nhuốm máu , sắc mặt lạnh lùng , ánh mắt không chút cảm xúc nhìn bọn họ.
Tuyệt Tình Thủy nhìn nàng , nàng biết hắn đã không còn là Huyền Dạ nàng biết nữa rồi !
Nàng không sợ hãi , nhìn Ngự Hoa Viên từng rất xinh đẹp nay đã bị máu phủ lên , trong lòng tự chế nhạo bản thân một trận.
Xem ra hôm đó Ngự Linh Lăng không lừa nàng , Huyền Dạ thật sự muốn giết nàng !
"Bệ Hạ , người mau đi !"
Tiểu Ngọc Tử vừa dứt lời , máu từ trong miệng hắn đã chảy ra , trước mặt nàng từ từ ngã xuống.
"Tiểu Ngọc Tử !"
Tuyệt Tình Thủy cả người run rẩy cả , quỳ rạp xuống đất , lay người Tiểu Ngọc Tử . Người chăm sóc nàng gần chục năm , cứ như vậy mà chết đi . Cho dù lúc chết , ánh mắt hắn vẫn luôn hướng tới nàng bảo nàng chạy.
"Thời gian quá lâu , quên mất ai mới là chủ tử . Nếu đã như vậy , chết đi cũng không oan !"
"Huyền Dạ, ngươi chuẩn bị ngày này trong bao lâu ?"
"Hơn một ngày !"
Tuyệt Tình Thủy kinh ngạc nhìn hắn . Thế lực của hắn đã lớn tới mức này rồi sao ?!
Muốn tạo phản , mất ít nhất cũng vài năm . Năm đó , vị thân vương kia tạo phản , cũng mất mấy chục năm chuẩn bị , vậy mà Huyền Dạ hắn chỉ mất có hơn một ngày để làm điều này.
Trách ai được đây ?
Người đáng trách chỉ có bản thân nàng mà thôi !
Là nàng quá ngây thơ , biết yêu hắn sẽ không có kết cục tốt nhưng vẫn đâm đầu.
"Hoàng Thúc , đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi bằng xưng hô này . Ngươi biết không , ngay từ đâu giữa chúng ta đã chú định một kết cục , đó là người thua luôn là ta !"
Huyền Dạ dần tiến tới trước mặt nàng . Mũi kiếm ma sát trên mặt đất tạo thành tiếng động vô cùng chói tai . Nàng không lùi lại , không tránh né mà đối mặt thẳng.
"Có trách thì xuống đó trách phụ hoàng ngươi đã diệt cả gia tộc ta !"
"Ra là vậy , hóa ra ngươi là trả thù ! Cả Tuyệt Thị chỉ còn lại mình ta , bách tính Thanh Hạm Quốc vô tội , đừng làm hại bọn họ !"
Tuyệt Tình Thủy nở một nụ cười nhẹ . Ánh sáng lóe lên , máu chảy xuống , Tuyệt Tình Thủy cúi đầu , thanh kiếm đã đâm thẳng vào ngực nàng xuyên qua tim.
Cả người vô lực ngã xuống , nước mắt từ khóe mắt chảy ra.
Người cứu nàng khỏi cái chết là hắn , người giết nàng cũng là hắn !
Trước mắt dần tối đi , cảm giác cơ thể nhẹ dần , nàng dần không còn cảm nhận được những gì xung quanh nữa.
Đột nhiên nhiệt độ giảm dần một cách nhanh chóng , những đốm trắng nhỏ từ trên trời rời xuống . Lúc đầu chỉ vài đốm trắng nhỏ , dần dần rơi càng ngày càng nhiều.
Tuyết rơi rồi !
Tuyết rơi giữ bầu trời đêm mùa thu !
Kỳ lạ là bông tuyết đầu tiên rơi xuống tóc nàng , mái tóc theo đó mà dần biến thành một màu bạch kim tuyệt đẹp.
Hắn nhìn nàng , đột nhiên tim trở lên đau nhói , quỳ rạp xuống bàn tay trở lên run rẩy chạm lên mái tóc nàng . Đôi mắt sinh ra không có cảm xúc nay lại lộ ra biểu cảm đau đớn . Bóng dáng nữ tử bạch y hằng đêm hắn mơ thấy dần hiện rõ trong đầu.
Nàng mặc bạch y , chân váy thêu rất nhiều mạn châu sa hoa đang nở rộ như mọc trên Hoàng Tuyền , gương mặt tuyệt sắc , trán điểm chu sa , mái tóc bạch kim dài buông xõa , đôi mắt nhắm nghiền như đang ngủ.
Gương mặt nàng và Tuyệt Tình Thủy rất giống nhau !
Bàn tay hắn chạm lên khuôn mặt Tuyệt Tình Thủy, máu từ khóe miệng hắn chảy xuống , cả người cũng ngã xuống bên cạnh thi thể Tuyệt Tình Thủy . Hô hấp dần trở lên khó khăn , cuối cũng đã không còn thở nữa.
Tuyết rơi ngày càng nhiều , phủ lên thi thể của những người đã chết . Cơ thể nàng và hắn đần lạnh đi , lạnh như bầu trời đêm nay.
Bắc Chi Hạc đuổi tới nơi đã muộn , Tuyệt Tình Thủy đã chết , Huyền Dạ cũng đã chết !
Bước chân Bắc Chi Hạc nặng nề tiến tới ôm thi thể Tuyệt Tình Thủy đã lạnh ngặt . Chỉ là đột nhiên , cả thi thể Tuyệt Tình Thủy lẫn Huyền Dạ biến thành hai luồng ánh sáng biến mất trong không khí.
Bắc Chi Hạc nhìn bàn tay trông trơn , hắn biết nàng đã quay về !
Và cũng biết hắn cũng đã trở lại !
Tuyệt Tình Thủy , Huyền Dạ chết , còn có một người cũng không mấy ổn . Ngự Linh Lăng đột nhiên thổ huyết , tu vi tụt lùi xuống chỉ còn Linh Đế sơ cấp , trên mặt nàng ta hiện lên biểu cảm khiếp sợ , không dám tin.
"Cổ trùng hạ trên người hắn bị phản phệ ,là ai đã giết hắn ?"
Không quan trong chuyện đó nữa , hiện tại cần nhanh chóng hồi phục tu vi.
Nàng biết nếu bản thân không còn giá trị lợi dụng nữa , chắc chắn sẽ bị vứt bỏ !