Chương
Ngự Linh Lăng không rời đi ngay , tới gần nàng nói nhỏ vào tai nàng gì đó.
Tuyệt Tình Thủy chỉ cảm thấy trái tim như thắt lại , nước mắt rơi xuống.
Khóe miệng Ngự Linh Lăng câu lên , sau đó mới rời đi để lại Tuyệt Tình Thủy ở lại với đám nam nhân kia.
Nhìn đám nam nhân xấu xa đang lại gần , nàng không khỏi cảm thấy tuyệt vọng.
Lần này ai có thể tới cứu nàng đây ?
Trong đầu lần nữa vang lên câu nói lúc nãy của Ngự Linh Lăng.
Nàng ta nói , người muốn nàng rơi vào kết cục này chính là Huyền Dạ.
Nàng ta cũng nói người đưa nàng ta vào trong cung mà không bị ngăn cản cũng chính là Huyền Dạ.
Nàng không muốn tin , nhưng thái độ lạnh nhạt đó khiến cho nàng thấy đau lòng vô cùng !
Hôm nay thật sự phải bỏ mạng ở đây sao ?
Tiếng hét thảm thiết vang lên , mùi máu tươi xông thẳng vào mũi Tuyệt Tình Thủy.
Bốn tên nam nhân kia ngã xuống.
Mặc dù hiện tại không nhìn thấy gì nhưng nàng cảm nhận được bọn chúng đã chết.
Là ai tới ?
Sau đó nàng cảm nhận được cơ thể bị người nào đó bế lên , bên tai vang lên một giọng nói quen thuộc đầy lo lắng , rồi hoàn toàn mất đi ý thức.
Vài canh giờ sau , Ngự Linh Lăng đắc ý quay lại.
Nghĩ tới bản thân đã đem hủy hoại nàng , Ngự Linh Lăng trong lòng không nói lên lời thỏa mãn.
Chỉ là cảnh tượng chờ đợi nàng ta không phải cảnh Tuyệt Tình Thủy bị lũ nam nhân xâm hại mà là bốn xác chết đạp vào mắt nàng ta.
Sao có thể ?!
Tuyệt Tình Thủy đã sớm không còn sức lực để phản kháng , tuyệt đối không thể nào giết mấy tên nam nhân này.
Là ai đã tới cứu nàng ta ?
Đáng chết !
Tốt nhất đừng để nàng biết là ai đã cứu Tuyệt Tình Thủy đi , nếu không sẽ khiến cho kẻ đó cùng chung kết cục !
Ngự Linh Lăng không cam lòng mà rời đi.
Hiện tại cũng chỉ là người phàm , không giết được lần này thì để lần khác.
Nàng không tin vận may của Tuyệt Tình Thủy lại tốt tới mức thoát được lần hai !
Bên này , Tuyệt Tình Thủy được Bắc Chi Hạc cứu đi , đem nàng bí mật trở lại tẩm cung.
Nghĩ tới hậu quả khi bản thân đến muộn chút nữa , hắn thật không dám nghĩ tới.
Đem Tuyệt Tình Thủy ôm chặt trong lòng , đôi mắt hiện lên mạt sát khí.
Ngự Linh Lăng , hắn thật sự hối hận vì năm đó tí thí không giết nàng ta luôn !
Đem Tuyệt Tình Thủy đặt lên giường , giúp nàng giải độc.
Hắn không rời đi mà ở bên cạnh nàng suốt đêm , cho tới khi Tiểu Ngọc Tử tới hắn mới âm thầm rời đi.
Chẳng qua là trước khi rời đi , hắn có khiến cho nhiệt độ cơ thể nàng cao lên một chút để cho người khác hiểu lầm nàng bị phong hàn , như vậy hôm nay sẽ không cần phải thượng triều nữa.
Nữ Đế bị nhiễm bệnh , tin tức này rất nhanh đã được truyền ra.
Hôm nay không thượng triều , tấu chương chỉ có thể đưa tới Ngự Thư Phòng chờ Tuyệt Tình Thủy xem.
Huyền Hầu Gia Huyền Dạ và Bắc Thừa Tướng Bắc Chi Hạc đồng thời tiến cung , hai người chạm mặt nhau ở của cung.
Tuyệt Tình Thủy ngồi trên giường, mặc cho thái y đang bắt mạch.
Có lẽ bởi do nhiệt độ cơ thể nên gương mặt có chút đỏ.
Nàng hôm nay thật trầm tính , từ lúc tỉnh lại mặc cho Tiểu Ngọc Tử nói gì , hỏi gì đều không hé răng nói một lời.
Huyền Dạ cùng Bắc Chi Hạc đứng phía sau thái y , sau một lúc bắt mạch cuối cùng cũng thu tay lại , vẻ mặt không sao nói.
"Bệ Hạ chỉ là bị nhiễm phong hàn , nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là không sao.
Dạo này thời tiết về đêm trở lên lạnh hơn , Bệ Hạ nhớ chút ý !"
Chương
Thái y dặn dò vài điều , kê đơn thuốc rồi rời đi . Huyền Dạ cũng chỉ hỏi thăm vài câu rồi tới Ngự Thư Phòng giúp nàng giải quyết tấu chương . Chỉ có Bắc Chi Hạc từ đầu tới cuối vẫn chưa nói gì , chỉ khi hai người kia rời đi hắn mới nói chuyện.
"Tiểu Ngọc Tử , ta muốn ở lại trò chuyện với Bệ Hạ một lúc nữa , ngươi tới dược phòng sắc thuốc đi !"
"Vâng !"
Tiểu Ngọc Tử cũng rời đi rồi , tẩm điện thoáng chốc im lặng , hai người không ai lên tiếng . Bắc Chi Hạc đứng ở cuối giường , nhìn nàng tinh thần suy sụp không khỏi hiện lên tia đau lòng.
Nàng như này đã bao lâu rồi hắn chưa thấy ?
"Bắc Chi Hạc, là ngươi đã cứu ta đúng chứ ?"
"Sao ngươi đoán là ta ? Ngươi không nghĩ đó có thể là Huyền Dạ sao ?"
"Huyền Dạ sẽ không tới . Cửu U Huyền nói với ta chuyện này là chủ ý của hắn !"
"Ngươi tin lời nàng ta nói ?"
Tuyệt Tình Thủy lắc đầu . Nàng không tin , nhưng không hiểu sao nàng đau . Khoảng khắc tuyệt vọng đó , người nàng hi vọng lại không tới . Có lẽ hắn sẽ chỉ cứu nàng một lần duy nhất.
Ngoài mặt Bắc Chi Hạc không tỏ vẻ gì nhiều nhưng trong lòng đã thấp thoáng chút thất vọng.
Cứ nghĩ sự xuất hiện của Ngự Linh Lăng sẽ khiến tình cảm của nàng bị lung lay , ai ngờ...
"Yên tâm đi , lúc ta tới bọn chúng chưa kịp làm gì ngươi . Còn nữa , nữ nhân đó không phải tên là Cửu U Huyền, nàng ta tên thật là Ngự Linh Lăng !"
Nhắc đến Ngự Linh Lăng , đôi mắt Bắc Chi Hạc thoáng trầm xuống . Cần phải sớm nghĩ cách giải quyết mối hậu họa này mà không phải kinh động tới người phía sau.
"Làm sao ngươi biết ?"
"Nàng là kẻ thù của ta !"
Giữa hắn và Ngự Linh Lăng chưa từng có mối huyết hải thâm thù nào , nhưng Ngự Linh Lăng lại muốn giết nàng . Chỉ cần muốn làm hại nàng , không cần biết người đó là ai , cũng sẽ trở thành kẻ thù của hắn . Cho dù có là Thiên Đạo đi chăng nữa , hắn cũng sẽ giúp nàng diệt trừ mối họa trước mặt !
Hơn nữa tên của nàng không phải là thứ kẻ khác có thể dùng !
"Âm mưu của Ngự Linh Lăng có phải rất lớn ?"
Ngay cả Hoàng Đế cũng dám động thủ , nói không có âm mưu , ai tin chứ !
"Chuyện đó ngươi không cần biết . Ngươi chỉ cần biết mọi chuyện đã có ta !"
Ánh mắt Bắc Chi Hạc nhu hòa xuống.
"Ta lớn rồi , đừng xem ta là hài tử nữa ! Nếu Ngự Linh Lăng kia thật sự muốn mạng của ta đến vậy , ta cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ta !"
Bắc Chi Hạc nghe vậy chỉ cười nhẹ cho qua . Nàng không cần hắn bảo vệ , nhưng hắn muốn khi còn có thể hắn sẽ bảo vệ nàng tới cùng !
Bởi vì Nữ Đế bị bệnh nên Huyền Dạ và Bắc Chi Hạc ở lại trong cung giúp nàng xử lý tấu chương đến tận đêm khuya mới về phủ . Chỉ là Bắc Chi Hạc không trở lại Phủ Thừa Tướng mà đi tới nơi khác.
Thời Không Giới, hoàng cung.
"Nàng luân hồi xong rồi ?"
Cửu U Hoàng một thân bạch y , đứng trên đài quan sát cao vút , phía sau hắn không ai khác chính là Bắc Chi Hạc.
"Chưa !"
"Ta còn tưởng nàng đã khôi phục trí nhớ rồi chứ !"
Lúc nàng đi hắn đã nói với Bắc Chi Hạc không cần hắn đi tìm chuyển thế của nàng , nhưng hắn không chịu nghe . Hắn còn nói nếu nàng vẫn chưa khôi phục trí nhớ thì sẽ không quay về . Bắc Chi Hạc tìm tới hắn làm hắn còn tưởng muội muội của hắn đã trở lại.
"Ta chỉ là tới muốn hỏi ngươi một câu !"
"Hử ?"
"Nếu ta hoàn toàn git chết được Hàn Dạ Minh, ngươi sẽ để nàng gả cho ta chứ ?"