Mười bốn thế giới , không phải nơi nào con người cũng có thể tu luyện.
Vấn Linh Đại Lục của Thiên Đạo Phó Tử Thuần chính là một trong những nơi con người không thể tu luyện.
Vấn Linh Đại Lục bao gồm năm quốc gia lớn và sáu quốc gia nhỏ.
Phân chia gọi là Ngũ Đại Đế Quốc và Lục Tiểu Quốc.
Ngũ Đại Đế Quốc bao gồm Ninh Viên Quốc , Thanh Hạm Quốc , La Đông Quốc , Trầm Mông Quốc , Tả Đỉnh Quốc.
Cho dù ở thời đại nào cũng vậy , những quốc gia lớn mạnh ngoài mặt thì vô cùng hòa thuận nhưng luôn đấu đá ngầm với nhau.
Ở Thanh Hạm Quốc , hoàng thất Tuyệt Thị đời này gặp biến cố , toàn bộ Hoàng Tử đều chết hết chỉ còn duy nhất Cửu Công Chúa là huyết mạch cuối cùng.
Cửu Công Chúa Tuyệt Tình Thủy còn nhỏ tuổi ngây thơ chưa hiểu sự đời trở thành Nữ Đế đầu tiên trong lịch sử.
Vì tuổi nhỏ , nên Cửu Công Chúa không thể xử lý triều chính nên người có quyền lực nhất trong triều lức bấy giờ là Huyền Hầu Gia Huyền Dạ buông rèm nhiếp chính thay Tân Đế xử lý chính sự.
Huyền Hầu Gia không chỉ đơn giản có chức vị Hầu Gia trong triều mà hắn còn là Đế Sư , là người dậy dỗ Cửu Công Chúa ngay từ khi còn nhỏ.
Cửu Công Chúa không chỉ gọi hắn một tiếng Đế Sư , mà sau này khi trở thành Nữ Đế lúc tám tuổi đã đổi cách xưng hô thành Hoàng Thúc.
Hiện tại Tuyệt Tình Thủy đã tròn mười lăm tuổi , cách gọi Hoàng Thúc đó vẫn không thay đổi.
Bề ngoài đều biết Tuyệt Tình Thủy gọi Huyền Dạ một tiếng Hoàng Thúc coi như là bày tỏ sự kính trong đối với hắn , chẳng qua không ai biết trong lòng nàng đã sớm nảy sinh thứ tình cảm khác thường đối với hắn.
Nhưng thứ tình cảm mà nàng dành cho hắn chính là điều cấm kỵ.
Bởi vì giữa bọn họ chính là quan hệ sư đồ , lại thân là vua một nước , không thể vượt quá giới hạn khiến cho Tuyệt Tình Thủy chỉ có thể đem tình cảm này chôn giấu trong lòng.
"Bệ hạ , người chạy chậm thôi ! Cái đầu của nô tài sắp phật chuyển nhà rồi a !"
"Nhiều lời như vậy làm gì ? Tiểu Ngọc Tử , ngươi còn không nhanh lên Trẫm thật sự sẽ đem cái đầu ngươi chuyển nhà !"
Thiếu nữ mười lăm tuổi khuynh quốc khuynh thành , không giữ hình thượng xách váy lên mà chạy thục mạng , trên mặt hiện lên vẻ sốt ruột.
Chắc là chưa tới đâu !
Thấy tốc độ của bản thân rất chậm không nghĩ nhiều liền dùng khinh công bay lên mái nhà mà chạy.
Tuyệt Tình Thủy đang thục mạng chạy bên này , phía khác Huyền Dạ một thân hắc bào cũng đang đi tới nơi nào đó.
Mà nơi này lại chính là điểm đến của cả hai người.
Nhan Cảnh Cung !
Tuyệt Tình Thủy nhảy từ của sổ vào trong phòng , lập tức đi thay y phục , sau đó ngồi nghiêm chỉnh trên ghế tay cầm một quyển sách giả vờ như đang đọc.
Đúng lúc này một giọng nói the thé từ bên ngoài vang vào.
"Bệ Hạ , Hầu Gia tới !"
"Hoàng Thúc tới , còn không mau mời vào !"
Cánh cửa được mở ra , Huyền Dạ gương mặt lạnh lùng đi vào , hơi cúi người
"Thần , Huyền Dạ tham kiến Bệ Hạ !"
"Hoàng Thúc miễn lễ !"
Tuyệt Tình Thủy đem cuốn sách buông xuống , gương mặt nở một nụ cười tươi như hoa , khiến cho thái giám đứng đằng sau cho dù đã tịnh thân cũng không khỏi tim đập nhanh.
Cái này không thể trách hắn , Bệ Hạ thật sự quá đẹp !
Nhưng thật bất ngờ là Huyền Dạ vậy mà vẫn giữ nguyên nét mặt lạnh lùng đó.
"Bệ Hạ , trên mặt người có chút mồ hôi , có phải hay không vừa nãy lại trốn khỏi cung ?"
"Không có ! Đổ mồ hôi là do trong phòng nóng mà thôi , Trẫm tuyệt đối không có rời khỏi cung !"
Nếu để hắn biết nàng thật sự trốn đi chơi , còn không phải sẽ lại để cho nàng chép sách hay sao.
Nàng mới không ngốc tự nhận !