"Huyền Nhi , ngươi cuối cùng cũng tới !"
Cửu U Hoàng một thân hỉ phục bước tới , Cửu Tiên Hi nhìn thấy hắn chạy đến.
Hắn đem Cửu Tiên Hi bế lên , ánh mắt không hề che giấu sự sủng nịch.
"Hi Hi có thích a dì không ?"
"Đương nhiên là thích ! Phụ thân , ngươi xem , a dì cho Hi Hi rất nhiều kẹo đó !"
Cửu Tiên Hi xòe bàn tay nhỏ của mình ra , vài viên đan dược trên đó.
Cửu U Hoàng nhìn cũng chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ lắc đầu.
"Hi Hi đừng ăn quá nhiều đấy ! Lần trước chỉ vì ăn nhiều quá mà con bị đẩy bụng !"
"Con đâu có ăn nhiều !"
Cửu Tiên Hi chu môi , bất mãn nói , trông rất đáng yêu.
Cửu U Hoàng thả Cửu Tiên Hi xuống , xoa đầu nói
"Hi Hi chạy tới chỗ mẫu thân , phụ thân có chuyện muốn nói với a dì của con !"
Hai người đi tới một tòa tháp trong hoàng cung.
Đứng từ đây có thể nhìn thấy gần như toàn bộ hoàng cung.
"Chúc mừng ! Cuối cùng ngươi cũng được như ý muốn , thành thân với tẩu tẩu !"
Bình thường Cửu U Hoàng đều chỉ mặc duy nhất một bộ màu trắng , trước đây cũng vậy , bây giờ cũng vậy.
Hôm nay hắn thành thân , khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực.
Quả thật mang đến một phong vị khác.
Nhưng có một điều vẫn không thay đổi.
Khí chất trên người hắn !
Cửu U Hoàng dù là mặc màu nào đều mang đến cảm giác thư sinh dễ gần !
"Có phải hay không đã xảy ra chuyện gì ?"
Cửu U Hoàng nhìn muội muội nhà mình , cảm giác nàng so với mấy tháng trước còn trầm tính hơn.
Hắn đoán nàng có lẽ lại vừa trải qua chuyện gì đó.
"Ta cũng không biết nữa ! Nhưng mà ca ca , ta muốn tới nói lời tạm biệt với ngươi.
Có lẽ sắp tới chúng ta sẽ không gặp nhau trong một thời gian khá dài không xác định !"
"Ngươi muốn đi đâu ?"
"Luân hồi ! Ta muốn vào luân hồi để tìm kiếm vài thứ !"
Thực sự mà nói , chính bản thân nàng cũng không biết vào luân hồi để tìm cái gì nữa.
Chỉ đơn thuần là muốn biến mất một thời gian , quên đi hiện tại.
"Huyền Nhi , ngươi rất mạnh mẽ ! Mạnh tới mức đã sớm không cần ai bảo vệ nữa rồi !"
"Ngươi cảm thấy vậy sao ?"
"Phải ! Nhưng , sự mạnh mẽ đó của ngươi cũng chỉ là vỏ bọc che đi sự mất phương hương bên trong ngươi mà thôi ! Ngươi không biết bản thân nên đi hướng nào tiếp theo , đi như thế nào.
Cho tới bây giờ ngươi vẫn không thể nào tìm được mục đích thật sự để ngươi bước tiếp là gì.
Đều nói ngươi là một Thiên Đạo , nhưng đó là trách nhiệm chứ không phải mực đích !"
Nàng là một Thiên Đạo , một Đế Quân Quang Giới.
Phải , đúng là không sai !
Nhưng đó chỉ là trách nhiệm của nàng đối với thân phân trói chặt nàng mà thôi !
Còn mục đích nàng tồn tại cho tới bây giờ là gì ?
Là Cửu U Hoàng sao ?
Không phải , đó không phải là mục đích nàng tồn tại tới tận bây giờ.
Bản thân Cửu U Huyền vẫn chưa biết bản thân nàng đang sống là vì cái gì !
Nàng chưa tìm ra được thứ thuộc về mình.
"Ca ca , ngươi nói đúng , ta thật sự không biết ! Có lẽ , quyết định luân hồi lần này là đúng !"
"Đi đi ! Chỉ cần ngươi nhớ một điều , không có Quang Giới , không có thân phận Thiên Đạo , vẫn có Thời Không Giới này chống lưng cho ngươi ! Ca ca già rồi , nhưng vẫn có thể cầm vũ khí lên bảo vệ ngươi ! Hãy nhớ ngươi vẫn còn một thân phận khác , Công Chúa của Thời Không Giới !"
"Phốc ! Từ khi nào mà ngươi biết nói mấy lời đó chứ ? Ta không cần làm Công Chúa đâu !"
Cửu U Hoàng kéo nàng ôm vào lòng , tay xoa tóc nàng
"Đừng đi quá lâu !"
Không khí thoáng chốc có chút ấm áp.
Cửu U Huyền cảm thấy một dòng nước nóng chảy trong lòng.
Thật quyết luyến cảm giác này !
Nhìn khắp nơi Thời Không Giới đang nhộn nhịp , nàng không ở lại tham dự đại hôn.
Bước tới cánh cửa luân hồi , một nam nhân đã đứng chờ sẵn ở đó.
"Phù Dị , ngươi ở đây làm gì ?"
"Chờ ngươi !"
"Chuyện gì ?"
"Không có gì ! Chỉ là hi vọng sau này vẫn có thể cùng ngươi đồng lòng chống lại Ám Đế !"