Tiểu Binh Truyền Kỳ

chương 213: hạm đội thần bí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chiến hạm quân Đại Đường nghe được mệnh lệnh, nòng pháo toàn bộ chĩa vào quân Đạt Luân Tư và Đường Thống.

Chính vào lúc pháo thủ chuẩn bị ấn nút, chiến hạm đột nhiên rung lắc mạnh.

Máy tính hạm tải cũng điên cuồng kêu lên: “Bị tấn công màng năng lượng tổn thất %, tổn thất %, tổn thất %!”

Nghe thấy tiếng cảnh báo liên tiếp không ngừng này, cho dù binh lính Đại Đường xuất thân từ người máy cũng hốt hoảng, càng không cần phải nói binh lính Đại Đường có thân phận là con người.

Máy tính hạm tải đặc biệt trong chiến hạm chỗ ngồi của đội trưởng trở lên, thì lập tức báo cáo: “Quân địch có chất sơn tang hình, ở tọa độ XXX, số lượng khoảng triệu, loại hình chiến hạm địch không rõ!” Đồng thời tự động phóng to hình ảnh của địch ra trước mặt.

“Đây là chiến hạm của thế lực nào vậy?” Đường Long nhìn thấy những chiến hạm đen, ngoại hình dữ dằn đáng sợ giống như cá chim, bất giác chau mày hỏi.

“Không rõ, trong máy tính căn bản không có bất cứ tư liệu nào của loại chiến hạm này.” Phương Sương lắc đầu nói.

“Chiến hạm loại hình mới sao? Tấn công tiêu diệt đám này cho ta!”

Đường Long không nhận được câu trả lời, đành quyết định tiêu diệt kẻ địch thần bí này.

Còn về quân của Đạt Luân Tư và Đường Thông tạm thời tránh sang một bên, dù gì bọn họ cũng là kẻ địch của nhau, cũng không sợ bọn họ nhân cơ hội tấn công ngược trở lại với mình, dù gì hồi nãy mình không tấn công bọn họ.

Những chiến hạm thần bí này sau khi đột nhiên xuất hiện liền tấn công, vừa tấn công liên tục vừa nhào đến chỗ quân Đại Đường. Dựa vào khí thế và sức tấn công của bọn họ, đột tiến vào trận thế của Đại Đường cũng là chuyện chỉ trong chốc lát.

Quân phía sau của Đại Đường mặc dù vì bị tấn công đột ngột tổn thất thảm trọng, nhưng nhìn thấy ý đồ của quân địch, cũng bất chấp hành vi tự sát quay đầu ở trước mặt quân địch, dựa vào tính cách mạnh mẽ được hun đúc nhiều năm trong cuộc đời chinh chiến, càng lập tức quay đầu quay nòng pháo phản kích.

Đương nhiên, hành động này khiến quân phía sau tổn thất hơn nửa, gần như bị tiêu diệt toàn bộ.

Nhưng cũng vì hành động của quân phía sau của Đại Đường, ngăn chặn ý đồ tiến vào trận thế của quân Đại Đường, khiến cho bồ đội phía sau có thời gian quay lại nghênh chiến.

Đạt Luân Tư và Đường Thống vốn vẫn còn vì sự xuất hiện của quân Đại Đường mà đổ mồ hôi hột, mặc dù quân Đại Đường không tấn công mình, nhưng người phàm cũng biết được quân Đại Đường có ý không tốt với mình, nếu như không phải chiến hạm thần bí xuất hiện, mình bây giờ đã bị quân Đại Đường tiêu diệt.

Cho nên bây giờ bọn họ nhìn thấy một đội quân thần bí tấn công quân Đại Đường, đều vui mừng cả lên, thậm chí chuẩn bị tạm thời ngừng tấn công lẫn nhau, quay ngược lại cùng nhau liên hợp với hạm đội thần bí tấn công quân Đại Đường.

Chiến hạm Ngân Ưng bao vây chiến hạm Hổ Kình xuyên qua chiến hạm Hổ Kình tụ tập ở bên cạnh Đạt Luân Tư, còn chiến hạm Hổ Kình tấn công Đạt Luân Tư cũng lùi về bên cạnh Đường Thống, hai bên đồng loạt quay đầu nhắm bắn quân Đại Đường, chỉ đợi một tiếng ra lệnh cùng hạm đội tần bí giáp công quân Đại Đường.

Nhưng kế hoạch này của bọn họ không thể thực thi, vì hạm đội thần bí không những tấn công quân Đại Đường, còn tấn công luôn cả Đạt Luân Tư và Đường Thống.

Vốn dĩ còn cho rằng là đạn lạc của hạm đội thần bí, nhưng nhìn thấy hiển thị trên màn hình máy tính thì không phải như thế, hạm đội thần bí kia hiển nhiên đã xem cả phe đều là địch.

Bị đánh đương nhiên là đánh trả lại, Đạt Luân Tư và Đường Thống không còn cách nào khác, đành quay nòng pháo bắn về phía hạm đội thần bí kia.

Hạm đội thần bí mặc dù binh lực hàng triệu, nhưng đối diện với tình hình triệu binh lực của Đường Long, triệu binh lực của Đường Thống, triệu binh lực của Đường Thống, cộng lại gần chục triệu, không những không chùn chân, ngược lại liều mạng đánh.

Mà điều khiến người ta ngạc nhiên là, bọn họ không những dám khai chiến với kẻ địch nhiều hơn mình gấp lần, hơn nữa lại còn chiếm thế thượng phong.

“Chiến hạm của bọn họ là sao vậy? Sao tính năng của chiến hạm còn tốt hơn chúng ta?” Đường Long vừa nhìn tình hình cuộc chiến nghiêng về một bên, bất giác ngạc nhiên hỏi.

Phượng Băng lập tức vừa gõ máy tính vừa nói: “Đã do thám ra được tính năng của chiến hạm đối phương, dài m, rộng m, cao m, chủ pháo năng lượng heli khẩu, phó pháo hạt nhân khẩu, độ phòng ngự . So sánh theo tính năng, bình thường chiến hạm như thế có thể đấu với chiếc chiến hạm bạch kình của chúng ta.

“Cái gì? Lại có khẩu pháo năng lượng heli? Bọn họ làm sao chế tạo ra được?” Đường Long kinh ngạc nói.

“Chủ pháo năng lượng heli? Công nghệ bây giờ đã có thể nghiên cứu phát triển ra được loại chủ pháo này sao? Ta nhớ theo sự phát triển của khoa học kỹ thuật hiện nay, làm sao cũng phải qua , năm nữa mới có thể chế tạo ra loại chủ pháo này.” Lam Mộng Vân sắc mặt không tin nói.

Đường Long tán đồng gật đầu, hắn từ chỗ mèo đen nhỏ biết được chuyện của chủ pháo năng lượng heli này.

Lúc đầu mèo đen nhỏ nói chủ pháo năng lượng heli này, dựa vào kỹ thuật của Đại Đường ít nhất phải mất , năm nữa mới có thể chế tạo ra, không còn cách nào khác, mặc dù Đại Đường có thể nói là tập kết công nghệ kỹ thuật cao của toàn vũ trụ, nhưng có quá nhiều thiết bị công nghệ cơ bản còn chưa phát triển, có quá nhiều công nghệ mới cao chỉ là lý luận mà thôi.

Đại Đường của mình bây giờ có thể nói là thiết bị kỹ thuật lợi hại nhất toàn vũ trụ, nhưng như thế cũng cần thời gian vài năm, mà hạm đội thần bí này đã trang bị cho bồ đội chủ pháo năng lượng heli, lẽ nào sức mạnh công nghệ thế lực phía sau hạm đội thần bí này còn lợi hại hơn Đại Đường?

Quân Đường Thống ở vào tầng thứ hai của chiến tuyến, mặc dù trước mặt có quân Đại Đường chắn hạm đội thần bí, nhưng vẫn bị hỏa pháo lợi hại kia của hạm đội thần bí tấn công.

Một phát pháo tấn công đã tiêu diệt hàng ngàn chiến hạm của Đường Thống.

lần như thế, quân đội của Đường Thống đã mất đi hàng chục ngàn chiếc.

Đường Thống mặc dù có hàng triệu binh lực, nhưng cũng không chịu nổi chuyện một phút mấy đi hàng chục ngàn binh lực này, cho nên anh ta lập tức ra lệnh thuộc hạ liều mạng tấn công về phía trước.

Theo anh ta, nếu như hỏa lực của mình đã không thể so với hạm đội thần bí, vậy thì dựa vào bồ đội người máy trên hạm đội của mình để tiến hành cuộc chiến giáp lá cà, nếu không như thế mình chỉ đành chờ chết.

Nghe lệnh của Đường Thống, người máy trí tuệ cao cấp bị ra lệnh đi chấp hành cuộc chiến giáp lá cà, lập tức ngồi lên phi thuyền bỏ chạy về phía sau, chỉ có những người máy trí tuệ trung cấp, cấp thấp nghe theo lệnh, chỉ huy chiến hạm nhào về phía hạm đội thần bí.

Nhìn thấy những chuyện này, Đường Thống nghiến răng nghiến lợi, nén giận.

Hắn biểu những người máy trí tuệ cao cấp này đã có ý thức sinh mạng, cho nên không chịu đi chết.

Đối với đám người này, Đường Thống không còn cách nào khác, đành xem như là không thấy, dù gì bọn họ cũng là thân tín của mình.

Đường Long không rảnh suy nghĩ Đường Thống bên kia còn hay mất.

Hắn nhìn thấy bồ đội tiền tuyến của mình dưới sự tấn công mãnh liệt của hỏa pháo sắp bị tiêu diệt hết, bất giác hét lớn: “Phó chủ pháo cứ điểm chuẩn bị tỏa đáng chưa?”

Hắn bây giờ không dám sử dụng chủ pháo cứ điểm, vì cứ điểm ngân giáp bị quân Đại Đường bao vây trùng trùng, nếu như bắn chủ pháo, xiu xẻo trước tiên đó chính là chiến hạm của mình.

Còn về bảo những chiến hạm chắn đường đó tránh ra? Làm ơn đi, đợi bọn họ đều nhường xong vị trí, hạm đội thần bí đã nhân cơ hội tiến vào trận hình tiêu diệt sạch bọn họ.

“Chủ công, đã nhắm chuẩn xong, chiến hạm của ta ở vị trí của nòng pháo đã thoát khỏi khu vực khu hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể bắn!” Pháo thủ cứ điểm Ngân giáp lập tức đáp.

Cũng may mà bọn họ là người máy, đồng thời cũng nhờ máy tính của cứ điểm Ngân giáp lợi hại, nếu không thật không còn cách nào khác có được khe trống từ trong nhiều chiến hạm như thế, tính toán ra được chỗ nào là vị trí bắn an toàn.

“Được, chuẩn bị …” Lúc Đường Long giơ tay cao chuẩn bị ra lệnh bắn, lính radar đột nhiên hét lớn: “Không tốt, chiến hạm của Đế quốc Hổ Kình chắn chỗ của nòng pháo!”

Từ trên màn hình nhìn thấy tất cả tính toán tốt, khó khăn lắm chiến hạm của mình mới có được tọa độ bắn an toàn cho chiến hạm của mình, đều bị đám chiến hạm Hổ Kình không biết xuất hiện từ đâu chắn ngang, Đường Long bất giác giận dữ quát mắng: “Cái đám ngu ngốc kia muốn làm gì?! Mau bảo bọn họ tránh ra!”

Lính thong tin lập tức phát ra chỉ ý của Đường Long, nhưng nhận được đáp án khiến người cười khổ mà thôi: “Chủ công, bọn họ nói bọn họ là tiến hành cuộc chiến giáp lá cà, yêu cầu chúng ta tiến hành tấn công yểm trợ.

“Cuộc chiến giáp lá cà?! Trời ơi, đám ngu ngốc này! Lẽ nào bọn họ không thấy hỏa pháo của địch mạnh đến mức nào sao? Lại chạy đi giáp lá cà? Bọn họ không biết mình còn chưa đến gần thì đã tiêu rồi sao?”

Đường Long nghe lấy câu trả lời tức giận đấm một cái, ta đã chuẩn bị dùng phó chủ pháo để bắn những kẻ địch kia, ngươi lại chạy đến chắn nòng pháo của ta, hơn nữa còn yêu cầu ta tấn công yểm trợ.

Bây giờ vị trí bắn của nòng pháo đã bị chặn, ngoài việc trực tiếp cho nổ cùng với chiến hạm Hổ Kình, thì chỉ có đợi sau khi bọn họ rời đi mới có thể bắn được.

Trước khi hạm đội thần bí xuất hiện, Đường Long thật sự có can đảm bắn vào những chiến hạm Hổ Kình này, chỉ là hạm đội thần bí này xuất hiện, phe của mình đều trở thành kẻ địch của hạm đội thần bí kia.

Vì để tránh mình trước sau bị giáp công, vẫn nên nhẫn nhịn.

Nghĩ đến những thứ này, Đường Long không còn cách nào khác đánh thay đổi ra lệnh: “Sử dụng, phó pháo, bắn yểm trợ.”

Mệnh lệnh vừa ra, mấy trăm ngàn khẩu phó pháo được cải tạo của cứ điểm Ngân giáp lập tức xuất hiện, bắn về phía chiến hạm Hổ Kình đang tiến về.

Chiến hạm Hổ Kình sớm đã bất chấp nguy hiểm mưa pháo xông vào trận địa của Đường Long, chuẩn bị nhào đến hạm đội thần bí vừa nhìn thấy cảnh này, lập tức giống như những con ong của đội cảm tử bay nhào đến.

Đừng xem thường tinh thần cảm tử của chiến hạm Hổ Kình, bọn họ dưới sự yểm rợ của hỏa pháo Đại Đường, sau khi tổn thất phần binh lực trong tổng số bồ đội đánh giáp lá cà, đã dễ dàng áp sát hạm đội thần bí.

Hạm đội thần bí đương nhiên sẽ không cho phép bọn họ nhàn nhã khoan lên thân chiến hạm của mình.

Chiến hạm thần bí ở phía sau lập tức thay đổi mục tiêu, nhắm bắn vào những đội quân cảm tử này, nhưng chỉ là nhắm vào những chiến hạm Hổ Kình phía sau còn chưa tìm thấy mục tiêu kia.

Bọn họ không dám tấn công chiến hạm Hổ Kình áp sát quân mình, nên biết uy lực của một chiến hạm phát nổ có thể kéo theo chiến hạm gần kề xuống địa ngục cùng.

Những chiến hạm thần bí bị đội cảm tử áp sát kia cũng không chuẩn bị từ bỏ phản kháng, không những bắt đầu rải thủy lôi, thả tên lửa, liều mạng điều khiển phó pháo tiến hành tiếp cập bắn ở cự li gần, cũng không sợ lúc bắn nổ đối phương sẽ liên lụy cả mình.

Đường Thống núp ở phía sau nhìn thấy cảnh này vội vỗ đầu hét lên: “Đáng chết, đám người máy ngu ngốc này không có đầu óc, các người áp sát quân địch rồi còn khoan cái gì? Lẽ nào muốn bắt sống bọn họ sao? Trực tiếp tự cho nổ kéo quân địch đi cùng không phải được rồi sao?

“Hài, sớm biết lúc đó ra lệnh như thế cho rồi, ta còn lo lắng sự cảm thụ của những đồng bào kia mà cố ý thay đổi bằng cuộc chiến giáp lá cà, bây giờ những đồng bào của ta đã núp ở phía sau cả rồi, lúc đầu ta lo lắng nhiều như thế làm gì cơ chứ?” Đường Thống nói rồi đành bất đắc dĩ thở dài.

Hắn cũng không phải không muốn thay đổi mệnh lệnh, chỉ là lúc những đồng bào lâm trận rút lui kia của mình rời khỏi bồ đội của mình, đã tắt chức năng liên lạc tiếp nhận mệnh lệnh kỳ hạm rồi, để tránh khiến mình phát hiện bọn họ bỏ chạy mà cưỡng ép bọn họ quay trở lại tiền tuyến.

Khiến cho anh ta bây giờ đành tiếp nhận tin tức của những cảm tử quân kia truyền về, nhưng lại không thể ra lệnh cho bọn họ được.

Nghĩ đến những thứ này, Đường Thống cảm thấy những đồng bào kia của mình thật là quá lắm rồi.

Mặc dù mình không tiếp xúc nhiều với con người, nhưng nhìn từ những tư liệu có liên quan, phần lớn những đồng bào của mình này tập kết những thói quen xấu của con người.

Chuyện này rốt cuộc là sao? Cảm giác những đồng bào này và những đồng bào trong tưởng tượng của mình có chút gì đó không giống nhau mà đang suy nghĩ, Đường Thống đột nhiên bị một âm thành vọng đến làm giật mình.

Anh ta ngước lên nhìn, phát hiện đội cảm tử kia của mình đã tiến vào bên trong hạm đội thần bí, lúc này bọn họ đang hò hét: “A ha, đám người chết tiệt này lại là con người, các huynh đệ hãy giết hết đám người hạ tiện này!”

Vốn dĩ những người máy này tưởng rằng đối thủ là đồng loại với mình, nhưng không ngờ sau khi giết chết đối phương mới phát hiện, đối phương lại là con người, điều này khiến những người máy đã từng tàn sát con người lập tức hưng phấn.

Một số người máy trí tuệ trung đẳng còn thở dài nói: “Hài, thời buổi này người máy đều có vẻ ngoài giống con người, khiến cho bọn họ chỉ có nhìn thấy máu thịt trong cơ thể mới có thể nhận ra được con người.

“Hài, tại sao những người máy trí tuệ như chúng ta, khi sinh ra lại không thể có được vẻ ngoài đặc thù của người máy trí tuệ, sao chúng ta không giống như con người thì lại là người, thật sự không vui chút nào.”

Kỳ thực bây giờ người sinh hóa cũng có vẻ ngoài của con người, có được cơ thể máu thịt của con người, ngoài bản thân bọn họ ra, căn bản không thể phân biệt ra được có phải là con người chân chính hay không.

Đường Thống hai mắt phát sáng hét lên: “Đáng chết, chúng ta lại bị những con người hạ tiện giết chết nhiều đồng bào của chúng ta như thế, tiêu diệt bọn họ cho ta!”

Đường Thống nhìn cảnh máu thịt bay khắp nơi trên màn hình, bất giác nói lớn tiếng, hắn quên đội cảm tử không thể nhận được mệnh lệnh của mình.

Không thèm để ý đến những người máy trí tuệ điên cuồng kia, hãy xem Đạt Luân Tư ở phía sau như thế nào!

Vốn dĩ lúc quân Đại Đườn dđến, hắn đã muốn chạy rồi.

Lúc liều mangh chiến đấu hắn còn ôm ý định chết cùng, lúc đó nhiệt huyết sôi sục, đầu óc sớm đã mơ hồ, làm gì còn nghĩ được những chuyện khác.

Nhưng sau khi trận chiến dừng lại, cơ thể đã bị cuộc sống xa xỉ thoải mái ăn mòn lập tức nói với anh ta, mình không thích hợp sống những ngày chiến đấu căng thẳng.

Hơn nữa cơ thể cũng nói cho hắn biết, mình bây giờ cần rượu ngon, thức ăn ngon, cái giường thoải mái, gái đẹp. Có những thứ dục vọng này, hắn làm gì có thể chấp nhận giao mình cho chiến trường này!

Nhưng hắn chưa kịp chạy, tình hình cuộc chiến đã thay đổi.

Quân Đại Đường như hổ rình mồi không có ý định tốt, đột nhiên bị tập kích bởi hạm đội thần bí, mặc dù hạm đội thần bí kia số lượng chỉ có khoảng triệu binh lực, nhưng lại đánh cho quân Đại Đường say xẩm mặt mày.

Đạt Luân Tư đang muốn nhân cơ hội này bỏ trốn nhưng không ngờ, hạm đội thần bí kia không những tấn công quân Đại Đường, mà tấn công luôn cả Đế quốc Hổ Kình và Đế quốc Ngân Ưng của mình, bất luận mình phát ra bao nhiêu thông tin biểu thị trung lập cũng không thể tránh được.

Nhìn thấy phương thức đánh nhau của hạm đội thần bí kia, dám chắc là muốn thôn tính binh lực gần chục triệu của cả phe mình này.

Nhưng may mắn là, mình ở phía cuối cùng, hỏa pháo của hạm đội thần bí tấn công đến suýt chút nữa nữa là trút lên thân mình.

Mặc dù không biết hạm đội thần bí chỉ có khoảng triệu binh lực, có năng lực tiêu diệt gần chục triệu chiến hạm kia không, nhưng mình lười không thèm lo lắng nhiều như thế!

Đạt Luân Tư có cách nghĩ như thế lập tức ra lệnh: “Toàn quân thả thủy lôi ở phía sau của hạm đội Hổ Kình cho ta, sau khi làm xong lập tức rút lui theo ta!”

Các sĩ quan vốn cũng có cách nghĩ giống như Đạt Luân Tư nhưng sợ Đạt Luân Tư trách phạt mà ép mình nhẫn nại bất động, nghe thấy lời này lập tức hoan hô vui mừng truyền lệnh xuống.

Bọn họ lau mồ hôi trên trán cảm thán: “Trời ơi! Cuộc chiến này thật không phải nơi con người ở lại, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị tiêu diệt, sau này nên giao cho người máy, mình ở trên hành tinh hưởng phúc là tốt nhất.”

Mệnh lệnh vừa ra, chiến hạm Ngân Ưng bất luận ba bảy hai mươi mốt, chạt đến phía sau trận hình của Hổ Kình cách đó không xa, mở cửa kho, rải đầy thủy lôi khắp nơi.

Đợi lúc bọn người Đường Thống có phản ứng, thủy lôi đã rải đầy khắp nơi, bịt kín đường rút lui của chiến hạm Hổ Kình.

Còn Đạt Luân Tư sớm đã dẫn theo bồ đội, huýt sáo núp ở phía xa xem náo nhiệt.

Hi hi, ai bảo các ngươi đều đến tấn công ta, cũng đừng trách ta chơi các ngươi.

Mẹ nó, cái tên Đạt Luân Tư vong ơn phụ nghĩa! Ông đây liều mạng che chắn những kẻ địch hung ác này cho ngươi, ngươi ngay cả lời cám ơn cũng không nói, không những bỏ chạy ra xa xem náo nhiệt, hơn nữa còn thả thủy lôi chặn đứng đường rút lui của ta? Ta chưa xong với ngươi đâu.”

Đường Thống sau khi nhận được tin tình báo, lập tức giận dữ mắng chửi Đạt Luân Tư.

Nhưng hắn mắng vẫn còn văn minh một chút, những thuộc hạ kia của hắn lời mắng chửi nào cũng nói ra, cũng không biết những người máy trí tuệ này học ở đâu nhiều câu mắng chửi như thế.

Đường Thống sau khi mắng một trận, cảm thấy mắng như thế cũng không phải là cách, đành ngừng lại ra lệnh chiến hạm hạm bên cạnh quét thủy lôi.

Cũng không thèm lo đến những chiến hạm có chức năng chỉ huy này có chức năng quét thủy lôi hay không, dù gì những thuộc hạ sợ chết kia của mình cũng sẽ cố gắng giải quyết nỗi lo về sau.

Đừng xem thường đội cảm tử kia của Đường Thống, bọn họ sau khi đi vào hạm đội thầin í, kẻ địch gặp phải căn bản không chịu nổi một đòn, dường như trong chớp mắt đã bị những người máy trí tuệ này giết chết.

Tỉ lệ thương vong của hai bên đạt đến tỉ lệ kinh người :, trong tình hình chiến đấu kém xa như thế, đội cảm tử của Đường Thống thuận lợi cướp đoạt được mấy chục ngàn chiến hạm của hạm đội thần bí.

Nhưng, những chiến hạm thần bí đoạt được này, cuối cùng có thể quay nòng súng hoặc là an toàn trở về trận địa phía sau, chỉ có vài trăm chiếc mà thôi.

Những chiếc khác sau khi đối phương biết chuyện không ổn, toàn bộ không phải là tự cho nổ thì là kêu gọi đồng đội bắn mình chết cùng với những người máy kia.

Đường Long nhìn thấy những thấy những chiến hạm thần bí bị bắt kia bất giác cảm thấy rất quen thuộc, nên biết Đại Đường của mình còn chưa nghiên cứu phát triển pháo năng lượng heli, có những vật sống như thế này, sợ rằng mình sẽ sớm có thể trang bị cho toàn quân loại pháo năng lượng heli này.

Có cách nghĩ này, hơn nữa nhìn thấy chiến hạm Hổ Kình phần lớn đều bị phái đi làm đội cảm tử, Đường Long cũng lười khách sáo, trực tiếp đoạt lấy những chiến hạm thần bí bị Đế quốc Hổ Kình bắt làm tù binh này.

Hắn không sợ trở mặt với Đế quốc Hổ Kình, không nói đến chút chiến hạm còn sót lại không đủ tạo nên sự uy hiếp, cho dù có thể tạo ra được sự uy hiếp thì sao? Đế quốc Hổ Kình toàn bộ đã bị mình chiếm, còn sợ chút ít chiến hạm còn sót lại này sao?

Đường Thống vốn nhìn thấy thuộc hạ của mình bắt được một nhóm chiến hạm thần bí đưa về sau, bất giác có chút đắc ý.

“Hi hi, vẫn là ta thông minh, chỉ có chiến giáp lá cà mới có thể bắt được chiến hạm, bây giờ ta không phải đã bắt được vài trăm chiến hạm rồi sao?”

“Trở về mổ xẻ phân tích những chiến hạm này, ta sẽ có được vô số chiến hạm có hỏa pháo mạnh như thế, đến lúc đó cả vũ trụ này còn không phải mặc ta tung hoành sao?”

Đường Thống đang được thuộc hạ nịnh bợ đắc ý, đột nhiên ngây người, ngu ngốc nhìn Đường Long dễ dàng đoạt lấy chiến hạm thần bí mình bắt được kia.

Mãi một lúc sau hắn mới hét lên với vẻ mặt không dám tin: “Chuyện này là sao? Đường Long lại dám ăn chặn tù binh của ta? Hơn nữa đám chết tiệt kia, lại cứ như thế một chút phản kích cũng không có, ngoan ngoãn đi vào vòng tay của Đường Long?”

“Bị Đại Đường ngăn chặn bọn họ tại sao không lập tức tự phát nổ? Lẽ nào bọn họ dám phản bội ta? Không thể nào người máy trí tuệ sao có thể phản bội ta được?”

Đường Thống đối với việc Đường Long dễ dàng đoạt lấy những chiến hạm thần bí kia từ trong tay mình, suy nghĩ mãi mà không có lời giải đáp, hắn quả thực không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lúc này trên cứ điểm Ngân giáp, Đường Long đang vui mừng lắc lắc đĩa từ nói với Lam Mộng Vân: “Ha ha, Lam Mộng Vân, chương trình này của cô thật là có ích, dễ dàng thay đổi được đối tượng trung thành của những người máy trí năng trong vài trăm chiến hạm thần bí kia.

“Cũng may những người mấy trí năng này đều là ngu ngốc, lại tùy tiện tiếp nhận thông báo hỏi thăm của ta, khiến ta dễ dàng chuyển chương trình vào trong, nếu không chỉ cần ta tỏ rõ ý đồ, bọn họ sẽ lập tức tự phát nổ trung thành với Đường Thống kia.

Lam Mộng Vân không để ý đến lời khen của Đường Long, ngược lại chau mày hỏi: “Tại sao ngươi lại không sử dụng với toàn bộ bồ đội phía sau của Đường Thống? Bây giờ đối mặt với kẻ địch lớn, tăng cường thực lực, thống nhất hiệu lệnh mới là tốt nhất.”

“Ờ, cái này … cái này … ây da, bây giờ đồng minh chắn nòng pháo của chúng ta đã biến mấy, là thời cơ tốt để phát động tấn công. Phó pháo chủ pháo chuẩn bị!” Ngại ngùng không dám nói ra mình không có nhiều tiền để nuôi nhiều người máy như thế, Đường Long đành dùng cái cớ kém cỏi vô cùng này để chuyển đề tài.

Lam Mộng Vân không nhận được câu trả lời chau mày nhìn Đường Long.

Cô ấy đang nghĩ, Đường Long tại sao không sử dụng chương trình của mình trên phạm vi rộng lớn?

Lúc tấn công Đế quốc Hổ Kình, Đường Long chấp nhận tổn thất do quân địch phản kháng cũng không sử dụng chương trình, có thể hiểu được Đường Long rất không muốn sử dụng chương trình này.

Có lẽ là do Đường Long lo lắng chương trình của mình có cài đặt backdoor, sợ sau khi có được lượng lớn bồ đội, mình sẽ lôi kéo những bồ đội này về phía mình.

Trong lòng Lam Mộng Vân than: “Hài, những người nắm quyền đều đa nghi như thế, nhưng Đường long lo lắng như thế cũng không phải là thừa, vì mình quả thực có cài đặt chương trình backdoor trong đó. Mình làm như thế không phải là vì tranh bá, chỉ là một thủ đoạn để bảo vệ mình mà thôi.”

Nghĩ đến đây, Lam Mộng Vân cũng không thúc dục Đường Long sử dụng chương trình đó, dù gì như thế cũng sẽ khiến người ta nghĩ mình có âm mưu.

Đương nhiên, mình cũng sẽ không nói cho Đường Long biết sự thật, Đường Long bây giờ đã không phải là bạn học của mình, mà là một kẻ độc tài. Quỷ mới biết được kẻ độc tài này gặp phải chuyện uy hiếp sẽ làm sao, trong những bộ phim hay tiểu thuyết sớm đã miêu tả rất nhiều.

Đường Long không biết Lam Mộng Vân hiểu lầm mình, đợi pháo thủ báo cáo đã chuẩn bị xong, lập tức vẫy tay ra lệnh nói: “Bắn!”

Trong nháy mắt, chum laser chủ pháo bắn ra, vừa khéo thông qua khoảng trống giữa các chiến hạm, trực tiếp bắn nổ những khẩu pháo năng lượng heli trên thân chiến hạm thần bí.

Trận hình những chiến hạm thần bí lập tức lộ ra chỗ khuyết, hỏa pháo đầy trời cũng lập tức yếu đi.

“Được! Nhân cơ hội lập tức phái cơ giáp Liệt ảnh trong cứ điểm ra!” Đường Long vỗ tay ra lệnh.

Cũng không trách Đường Long lúc này mới trực tiếp phái ra vũ khí cận chiến lợi hại.

Lúc trước đó, hỏa pháo của hạm đội thần bí phần lớn tập trung vào cứ điểm Ngân giáp, căn bản không có cơ hội phái ra cơ giáp liệt ảnh.

Tình hình lúc đó, cơ giáp cho dù sau khi được phái ra cũng không dám mạo hiểm xuất đầu lộ diện, vì hỏa lực mạnh đến nổi chỉ cần vừa rời khỏi phạm vi yểm trợ của cứ điểm, tuyệt đối sẽ bị bắn nát, nên biết chiến hạm bảo vệ cứ điểm không ít bị tai bay vạ gió.

Nhưng chuyện này cũng không còn cách nào khác, cứ điểm Ngân giáp ở trong vòng bảo vệ của các chiến hạm căn bản không có chỗ trốn.

Ai bảo cứ điểm này là mục tiêu tuyệt đối cơ chứ, không đánh nó thì đánh ai?

Nếu như không phải độ phòng ngự cao, sớm đã bị bắn nát rồi.

Nhìn thấy ngàn cơ giáp Liệt ảnh mạnh mẽ nhanh chóng bay về phía địch, Đường Long trong lòng lại bắt đầu ngứa ngáy.

Vốn định mượn cớ giải quyết nỗi buồn đi đánh một phen, nhưng sớm nhận được sự căn dặn của mọi người, hơn nữa biết được Đường Long muốn làm gì, Phượng Băng Phượng Sương theo sát bên cạnh Đường Long, tỏ rõ hai người mình bất luận thế nào cũng sẽ không rời khỏi Đường Long nửa bước, cho dù Đường Long đi vệ sinh cũng phải theo cùng, khiến Đường Long đành ở trong cứ điểm, chỉ huy pháo thủ đánh đó đánh đây!

“Chủ công, đã phá giải được máy tính hạm tải của chiến hạm thần bí, số liệu đã chuyển vào trong máy tính.” Lúc này một giọng nói của một sĩ quan vang lên bên tai của Đường Long.

Đường Long lập tức vui mừng vừa ra hiệu cho Phượng sương giúp mình lấy tư liệu ra, vừa nói với sĩ quan kia: “Cực khổ cho các cậu, những tư liệu này có tác dụng rất lớn trong việc tìm hiểu kẻ địch của chúng ta!”

“Đây là chuyện chúng thuộc hạ nên làm.” Sĩ quan này nói đến đây, chần chừ một láy, sau đó giống như được lấy hết cam đảm nói: “Chủ công, lúc chúng tôi phá giải máy tính chiến hạm của địch, phát hiện thành viên trên chiến hạm địch toàn bộ đều là con người.”

Truyện Chữ Hay