Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(mười một)
Lại lần nữa thấy soái ca là ta đang gặp gỡ đối tượng xem mắt.
Đối tượng xem mắt là một nữ sinh có điểm ngọt ngao, hơn nữa cũng là Beta giống ta.
" Ngươi vì cái gì thích bánh kem?" Nữ sinh Beta ngồi đối diện hỏi ta.
"Ách, chỉ cần là bánh kem, ta đều thích." Ta thật sự không nghĩ ra có loại bánh kem mà ta không thích, " Ta có thể một ngày chỉ ăn bánh kem mà không cần ăn cơm."
Nghe ta nói xong, nữ sinh trừng mắt lớn nhìn ta, "Vì sao mà ngươi lại không béo."
"Hẳn là ta mỗi ngày đều phải đi làm thí nghiệm thực vật." Mỗi lần nghiên cứu xong một loại thực vật ta đều siêu cấp đói, cứ hai tiếng là ta phải ăn tấc bánh kem.
Nữ sinh từ bàn lấy ra một hộp bánh kem," Nghe nói ngươi thích bánh kem, cho nên ta liền đem theo bánh kem ta làm cho ngươi, ngươi nếm thử."
(mười hai)
Ở thời điểm ta ăn bánh kem, ta cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm ta, ta liền bị nhìn thành một cái lỗ. Ta liền ngẩng đầu về phía có tầm mắt cực nóng nhìn lại, là bánh kem mà cao lãnh mỹ nhân như đưa cho.
Mỹ nhân nhìn ta, khoe miệng hơi hơi giơ lên.
Nhìn khoe miệng hắn giơ lên, bánh kem trong miệng liền không có hương vị, nghĩ muốn đi lên liếm khóe miệng hắn, không biết miệng của hắn có phải hay không cùng bánh kem ngọt như nhau.
Ta yên lặng đem đầu cúi xuống tiếp tục nhắm nháp bánh kem, ta sao lại có thể sắc, tình như vậy.
"Ăn rất ngon, chỉ là bánh kem còn thiếu chút mềm xốp." Ta đưa ra ý kiến đúng trọng tâm.
Đột nhiên, muốn ăn bánh kem mỹ nhân. Ta đột nhiên nghĩ đến.
Ở trên đường, nữ sinh tiếp điện thoại liền rời đi.
(mười ba)
Ta ngồi trên ghế, uống trà sữa, nghĩ, nghĩ bộ dáng của mỹ nhân.
Ai? Ta nhìn mỹ nhân kéo ghế dựa ở phía đối diện ta ra, ưu nhã ngồi xuống, sau đó cùng ta đối diện.
"Tống Thực, bánh kem lần trước ăn ngon sao?" Ta nhìn miệng của mỹ nhân "nhất khai nhất hợp", mơ hồ lộ ra đầu lưỡi đỏ tươi bên trong.
"Ăn ngon, ăn rất ngon!" Ta nhanh đem tầm mắt từ miệng hắn dời đi. Cúi đầu quấy trà sữa.
Mỹ nhân đột nhiên u oán mà nói, "Tống Thực, người cư nhiên đã quên mất ta?"
Ai ai ai ta trợn ta mắt nhìn mỹ nhân, ở trong trí nhớ mà tìm tòi hình bóng của nhân vật này, nhưng trong trí nhớ hiện lên tóc vàng, mắt lam cũng chỉ có kẹo bông gòn ngọt ngào – Đàm Mặc. Ta không xác định mở miệng, "Đàm Mặc?"
Mỹ nhân khẽ gật đầu.
Nhưng trong trí nhớ Đàm Mặc có hơi béo, thường xuyên nhìn ta cười khờ, là cái đuôi nhỏ đi sau ta.
Mỹ nhân trước mắt có dáng người cao gầy, mắt đào hoa mang theo ý cười, làm người không thể trèo lên cao phú soái.
Ta có chút không thể tin được.
(mười bốn)
Cùng Đàm Mặc nhận ra nhau, ta liền dẫn hắn đến nhà của ta đang ở.
Bởi vì Đàm Mặc nói, hai chúng ta nhiều năm như vậy không gặp mặt, khó có dịp gặp mặt, cho nên hắn muốn đi nhà ta ở vài ngày. Ta liền ngốc ngốc mà đáp ứng rồi.
Nhìn Đàm Mặc ở trên giường ta ngủ trưa, ta liền có chút hỗn độn.
Đàm Mặc là Omega, mà ta là Beta, OB có khác nhau a, hắn sao lại có thể không đề phòng mà ngủ trương trên giường một Beta được.
Ta ngồi trên ghế ở bên mép giường, ta ngồi đối diện nhìn dáng người Đàm Mặc.
Nếu không phải biết Đàm Mặc là Omega, ta rất khó tin tưởng hắn không phải là Alpha.
Đàm Mặc cao m so với Beta như ta cao hơn nửa cái đầu, hơn nữa hắn còn có tám khối cơ bụng, ta chỉ có một khối mềm mại như thịt luộc, ta nhéo thử. Không vui.  ̄へ ̄
(mười lăm)
Đàm Mặc nói phải làm bánh kem cho ta ăn, nhưng nhà ta không có dụng cụ làm bánh kem.
Hắn liền chở ta đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, còn mua khuôn đúc cùng một cái lò nướng.
Ta liền ở bên cạnh nhìn Đàm Mặc hứng thú bừng bừng mua đồ vặt, hắn còn cùng ta nói loại soda phấn làm bánh kem sẽ tương đối mềm xốp. Hỏi ta ngày mai muốn ăn bánh kem gì. Có loại hạnh phúc cưới được lão bà.
Nhưng Omega Đàm Mặc có gia gia là Đại Nguyên soái, hắn sẽ gả cho một Alpha có thân hình cao lớn. Mà không phải ta vừa nhược lại còn lùn, còn không bằng một Omega.
Đột nhiên muốn ăn bánh kem Đàm Mặc làm.
Soda phấn là baking soda nha mn
Edit: nhớ like cho mình nha mn