Edit: Huyền Thục dung.
Beta: Huệ Hoàng hậu.
Từng chút từng chút nước đường sền sệt khô dính lại ở trên người nàng, có thể nhận thấy rõ ràng những vùng da thịt có dính nước đường đang từ từ cứng lại, mang theo vài phần cảm giác quái dị. Làn da càng trở nên căng ra, như là bị ai đó dùng tay kéo về hai phía vậy.
“Để trẫm xem thành quả nào.”
Tề Ngọc chậm rãi cúi thấp người xuống, tiến đến trước mặt nàng, trưng ra vẻ mặt nghiêm túc quan sát.
Lời hắn vừa thốt ra, ngón tay trỏ đã vươn đến, nhẹ nhàng mà búng búng nhũ hoa hồng hồng trên ngực trái của Thẩm Vũ, thành công khiến nàng phát ra tiếng rên rỉ, ý cười giảo hoạt trên mặt Tề Ngọc càng lúc càng sâu.
“Bây giờ ái tần chính là đồ chơi làm bằng đường của trẫm, mỹ nhân bước ra từ tranh vẽ.”
Hoàng thượng vừa nói vừa bước rộng hai chân, ngồi lên đùi của nàng. Sau đó chậm rãi cúi người và đầu xuống, vươn đầu lưỡi tới những nơi có nước đường lưu lại trên cơ thể nàng, từ từ liếm láp.
Tề Ngọc vô cùng giảo hoạt, những nơi được lưu lại nước đường đều là những điểm nhạy cảm. Nơi đầu tiên hắn liếm, thế nhưng lại là rốn của Thẩm Vũ.
Một chút lại một chút, đầu lưỡi quét qua mặt trên của rốn, mạnh mẽ làm cho nước đường rơi ra, mang theo chút cảm xúc khác lạ. Giống như tất cả máu trong người nàng đều chảy ngược về rốn, Thẩm Vũ nhẹ nhàng cắn môi, nhưng vẫn không kìm nén được mà phát ra tiếng rên rỉ.
Rốn thật sự là vị trí vô cùng nhạy cảm, Tề Ngọc lại không hề có ý buông tha cho nàng, mà ngược lại càng liếm càng hăng hái thêm, cho đến khi liếm sạch miếng đường thật dày nơi rốn, mới có ý định ngồi dậy.
Đến khi Tề Ngọc ngồi thẳng ngay ngắn, khôi phục lại tư thế nhìn từ trên cao xuống, lúc nhìn nàng đã thấy trên trán nàng đổ một tầng mồ hôi mỏng. Nàng biết trên người mình dính rất nhiều nước đường, chỗ này chỉ là vị trí thứ nhất thôi, mà nàng đã có chút chịu không được. Có thể thấy được lúc trước khi Hoàng thượng nói muốn nàng bồi thường, dù có đi cũng không kịp.
Tề Ngọc cũng không cho nàng thời gian thở dốc, vẻ mặt lại hưng phấn bừng bừng một lần nữa. Nhỏ giọng nói:
“Được rồi, nên tiếp tục ở phía dưới.”
Thẩm Vũ nhìn thấy hắn muốn cúi người xuống thêm lần nữa, vội vàng sợ tới mức dùng hai tay đỡ mặt đất, chậm rãi nâng thân người lên, gấp gáp nói:
“Hoàng thượng, nhanh làm đường rớt xuống là được. Đừng chậm chạp như vậy.”Nàng vừa nói vừa cúi đầu, nhìn thoáng qua thân thể trần trụi của mình, đợi đến khi nàng nhìn rõ ràng, suýt chút nữa sợ đến mức ngất đi.
Cái này có chỗ nào giống là mỹ nhân trong tranh, rõ ràng chính là thú vui quái ác của Hoàng thượng. Chủ yếu chọn những điểm mẫn cảm trên người nàng, sau đó lưu lại một lượng lớn nước đường, hiện giờ nước đường đã khô dính lại thành từng mảng. Đặc biệt là hai bên nhũ hoa hồng hồng, bị hắn trực tiếp xếp thành một đỉnh núi, nhìn xấu hổ chết người.
Cho dù là Thẩm Vũ đã sống hai đời người, lúc này trong lòng cũng không tránh khỏi một trận kinh hoàng. Cái này mà đợi liếm cho hết thì tới bao giờ!
Nàng đột nhiên ngồi dậy đương nhiên khiến Hoàng thượng vô cùng bất mãn.
Hắn cười như không cười nhìn nàng, tay sờ đến eo, chậm rãi tháo đai lưng ra. Sau đó đè bả vai của nàng, lại lần nữa đẩy nàng ngã nằm xuống đệm.
Thẩm Vũ còn đang trong trạng thái buồn bực, đôi tay đã bị người nắm lấy, đặt trên đỉnh đầu. Tề Ngọc cầm lấy đai lưng, vừa vặn dùng để trói chặt hai cổ tay của nàng, trực tiếp buộc vào một góc chân bàn, như vậy cả người Thẩm Vũ cơ hồ đều không thể cử động được.
“Ái Tần thật là không biết nghe lời, sao lại có thể tùy tiện lộn xộn như vậy? Ngộ nhỡ làm hỏng kiệt tác của trẫm, như thế không phải rất uổng phí công sức của trẫm sao?”
Hắn lại ngồi ngay ngắn một lần nữa, vẻ mặt có chút bất mãn, hơi hơi chau mày nhìn về phía Thẩm Vũ, như là đang nghĩ cách nên trừng trị nàng như thế nào. Bỗng nhiên mặt hắn lộ ra chút ý cười, vẻ ủ dột vừa rồi đã ngay lập tức liền biến mất không chút tăm hơi bóng dáng, trong đôi mắt liền lóe lên tia giảo hoạt.
“Nhưng mà nếu A Vũ đã nói muốn trẫm làm nhanh một chút, như thế trẫm sẽ không khách khí nữa. Vốn còn đang thương xót cho A Vũ nhát gan, hiện tại xem ra, lá gan của nàng cũng thật lớn.”
Tề Ngọc chậm rãi từ từ nói ra những lời này, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng nhưng cũng mang theo vài phần tính kế trong đó, như là vừa gặp được chuyện gì rất thú vị vậy.
Thẩm Vũ vừa nghe được những lời nói này, trong đầu liền “Ong—“ lên một tiếng, hơi lạnh nhanh chóng lan nhanh từ trong lòng ra đến toàn thân. Chuyện kế tiếp mà Hoàng thượng muốn làm, khẳng định là cực kỳ xảo quyệt.
Chính là trong lúc nàng còn đang miên man suy nghĩ, bỗng nhiên từ bụng nhỏ truyền đến cảm giác căng thẳng, như là bị thứ gì đó mạnh mẽ ấn một chút. Ngay sau đó “rộp rộp” âm thanh nhấm nuốt liền truyền đến, thanh âm sắc nhọn này, như là vô số binh lính đang dàn trận, khiến toàn bộ đầu óc của Thẩm Vũ đều đau đớn co rút theo từng tiếng rít.
Hay lắm, lúc này Hoàng thượng đặt đầu trên bụng nhỏ của nàng, hé miệng bắt đầu cắn những khối đường dính trên đó. Tiếng giòn tan do răng cắn vào khối đường vang lên, khiến cả người nàng run rẩy. Cả người nàng cảm thấy không ổn, xem đi, linh hồn của ai đang lơ lửng rồi kìa.
Tề Ngọc ăn đến vui vẻ, còn ngẩng đầu lên, cong môi cười với nàng. Vẻ mặt hắn lộ ra ý cười ôn hòa, mang theo mười phần gợi đòn.
“Hoàng thượng, người cẩn thận một chút, tần thiếp lo lắng hàm răng của người sẽ ---“ nàng còn chưa nói xong, giọng nói liền đột nhiên im bặt, ngay sau đó chính là một tràng âm thanh rên rỉ.
Tề Ngọc, ngươi là chó à~~~. Thế nhưng lại cắn thật.
Sau một lúc nước đường sẽ không còn cảm giác dính dính nữa, mà ngược lại là vô cùng giòn. Hiếm khi Tề Ngọc lại ăn đến thoải mái như thế, đặc biệt là khi hắn nhìn Thẩm Vũ đang nghiến răng nghiến lợi, dáng vẻ vô cùng tức giận nhưng không thể làm gì được, cảm giác vui sướng trong lòng càng rõ ràng hơn.
Tề Ngọc nhìn về phía nàng cười xấu xa, ánh mắt dừng lại ở đôi nhũ hoa hồng hồng của nàng bị hắn đắp nước đường trở thành một ngọn núi nho nhỏ. Ánh mắt hưng phấn của hắn không cần nói cũng có thể nhận thấy, Thẩm Vũ càng thêm run rẩy, hàm răng cắn bụng nhỏ của nàng cũng dừng lại, cũng may da thịt trên bụng dày, nếu là cắn trên ngực, nàng sợ rằng sẽ thật sự cắn được một miếng thịt.
“Rộp rộp” Tiếng vang giòn tan lại vang lên lần nữa, Thẩm Vũ nhắm hai mắt lại, trong lòng vô cùng sợ hãi, mí mắt nàng liên tục run run.
Nam nhân kia còn có lúc sẽ ngậm một khối đường trong miệng, quét đến quét lui trên người nàng. Dần dần nỗi sợ tận đáy lòng của Thẩm Vũ cũng bị chút cảm giác kích thích xâm lấn, trong lòng nhẹ nhõm thở phào một hơi.
Ban đầu là Tề Ngọc muốn trêu đùa nàng, chỉ là muốn ăn vài miếng đường. Nhưng qua một lát, ý nghĩ ban đầu liền thay đổi, từ từ trở thành ái muội cùng thèm khát.
Vào lúc Hoàng thượng đang dùng môi lưỡi chơi đùa nhũ hoa hồng hồng bên trái của nàng, Thẩm Vũ không nhịn được liền phát ra tiếng rên rỉ. Đôi tay chậm rãi đặt lên gáy của hắn, hiển nhiên đây là lần đầu tiên Tề Ngọc làm qua chuyện này, có đôi lúc sẽ không cẩn thận để hàm răng quét qua, hại Thẩm Vũ bị đau cũng có thêm chút tê dại, đôi tay theo bản năng mà nắm nắm lấy phần tóc phía sau đầu của hắn.
Tề Ngọc không tránh khỏi đau đớn, môi lưỡi vì thế mà ra sức càn quét hơn.
Khi nhũ hoa bị hắn mút đến có chút sưng đỏ lên, Tề Ngọc mới ngừng miệng buông tha cho nàng. Khối đường dính trên người nàng còn một ít, lúc này Tề Ngọc đã không còn tâm trạng nhàn hạ mà gỡ xuống từng chút nữa, hắn trực tiếp dùng ngón tay gỡ ra. Những mảng đường đã khô cứng từng mảng từng mảng chậm rãi bong ra, rơi xuống, đương nhiên có một số ít dính rất chặt, khi gỡ ra, khiến Thẩm Vũ không nhịn được mà rên rỉ.
Khó khăn mới gỡ xuống sạch sẽ số đường trên người nàng, hai người đều lăn lộn đến mồ hôi đầy đầu. Tề Ngọc âm thầm cắn chặt hàm răng, nói thầm: tự làm bậy không thể sống.
Hắn đột nhiên dùng sức xé váy lụa phía dưới của Thẩm Vũ ra, lột sạch từng cái từng cái một, sau đó ngựa quen đường cũ đưa ngón tay thâm nhập vào bên trong mật huyệt giữa hai chân của Thẩm Vũ, đương nhiên Thẩm Vũ ngay thời điểm này - sau một lúc bị hắn động chạm lung tung cũng đã động tình, cũng lược bớt được không ít thời gian dạo đầu.
Hắn cởi quần, nhẹ nhàng xoa xoa "gậy nóng" của hắn, nhìn thấy nó lại lớn thêm một vòng mới đỡ lấy nó, lập tức di chuyển vòng eo, chuẩn bị tiến vào.
Cảm giác thoải mái trơn trượt, vừa ấm áp lại vừa mềm mại bao bọc lấy hắn, hắn có thể cảm nhận được mình đang từng chút từng chút một tiến vào bên trong cơ thể của Thẩm Vũ. Vào lúc hai người kết hợp chặt chẽ với nhau, luôn luôn tốt đẹp mà kỳ diệu như thế, luôn làm cho hắn không thể nào khống chế được, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bắn ra.
Tề Ngọc âm thầm cắn cắn môi, hơi cau mày, dừng động tác lại, nghỉ ngơi một lát mới đột nhiên khởi động vòng eo.
Hai tay Thẩm Vũ vẫn bị trói, nhưng cả người lại bởi vì theo động tác của Hoàng thượng mà đong đưa lên xuống. Nàng có thể cảm thấy thân thể của mình bị hắn khai phá từng chút từng chút. Hai đùi thon dài trắng nõn, theo bản năng mà vòng qua khoanh lấy eo hắn, tiếng rên rỉ thốt ra, tiếng sau so với tiếng trước càng lớn hơn, như là phối hợp với nhịp điệu ra vào của hai người bọn họ vậy.
Tề Ngọc lâm vào tình trạng hăng say mãnh liệt va chạm vào nơi sâu nhất, như là buông bỏ hết tất cả, chỉ muốn cùng Thẩm Vũ đạt đến cao trào.
Nơi nhạy cảm chạm vào nhau phát ra tiếng “bạch bạch” vang lên trong phòng, nhưng mà cũng may hiệu quả cách âm cũng không tệ, với lại tẩm điện của Hoàng thượng là ở trung tâm, những cung điện khác đều cách hắn một khoảng cách xa.
Tuy rằng những chủ tử khác không nghe thấy, nhưng nhìn những thủ vệ đứng canh ở bên ngoài kia mặt đỏ tai hồng, những người thông minh vừa nhìn thì trong lòng đã hiểu rõ.
Từ miệng Tề Ngọc cũng liên tục phát ra tiếng gầm nhẹ, như là vô ý muốn đẩy nhanh tốc độ của bản thân. Cho đến khi "gậy nóng" của hắn chạm vào nơi sâu nhất của nàng, sau đó bỗng nhiên ngừng lại một chút, thân thể run lên, rồi đột nhiên bắn ra hai đợt.
Thẩm Vũ nằm trên đệm mềm, nàng ép mình nhận lấy dòng nhiệt cực nóng chảy vào nơi sâu nhất, thân thể vì thế cũng run lên theo. Cả người sớm đã ướt đẫm mồ hôi, ánh mắt có chút mê ly, giống như nàng đang chìm đắm trong dư vị của hoan ái.
Tề Ngọc tạm nghỉ một lát, sau đó lập tức lấy lại tinh thần phấn chấn.
Đã một thời gian rồi hắn không chạm vào nữ nhân, lần này lại là Thẩm Vũ ở bên cạnh hắn, khó có được cơ hội như vậy, đương nhiên muốn tận hứng cũng là lẽ thường tình.
Cả người hắn đè trên người Thẩm Vũ, duỗi cánh tay dài ra cởi bỏ dây lưng ở góc bàn. Hắn cầm lấy đai lưng, một đầu khác của đai lưng vẫn đang trói hai cổ tay của Thẩm Vũ.
Hắn vươn một bàn tay, ôm Thẩm Vũ ngồi lên trên đùi hắn, đầu của hắn chui vào vòng tay của Thẩm Vũ, tư thế hiện tại của hai người là nàng đang ôm hắn, hai người mặt đối mặt, khoảng cách rất gần.
Một lần nữa "gậy nóng" của Tề Ngọc căng cứng lên, cực kỳ phấn chấn ngẩng cao đầu, hắn thuần thục xóc vài cái, rồi cúi đầu nghiêm túc đỡ gậy tiến vào giữa hai chân Thẩm Vũ.
Cảm giác vẫn trơn trượt như trước, cho đến khi tiến vào toàn bộ, Tề Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn vươn tay đem hai đùi của Thẩm Vũ vòng qua bên hông của mình, hai tay liền tùy tiện đặt trên vòng eo thon nhỏ của nàng.
“A Vũ, sắp bắt đầu rồi.”
Hắn khẽ nói một câu, rồi lập tức rung hai chân lên xuống, mượn lực để Thẩm Vũ cùng hắn trên dưới vận động.
Hai chân Thẩm Vũ dùng sức khoanh chặt lấy vòng eo của hắn, đồng thời cũng theo động tác của hắn, cùng nhau vận động.
Nàng nhẹ nhàng nhắm hai mắt, đầu hơi ngưỡng ra sau, một giọt mồ hôi từ trên trán nàng nương theo tóc mái chảy xuống. Nàng có chút thất thần mà nghĩ: hiện tại có lẽ Hoàng thượng quá hưng phấn, đến nỗi đổi xưng hô ái tần ban đầu thành A Vũ.
Nàng còn chưa cảm thán xong thì đã một lần nữa chìm vào cực lạc hoan ái.