Cẩn Thần Hi không biết hôm đó đã làm sao sống sót trở về nhà. Con chó đó chạy cũng nhanh thật, mãi không cắt đuôi nổi. Mấy ngày nay đúng là nhiều chuyện ập đến làm cô buổi tối ngủ rất ngon.
Tại sao nhiều chuyện mà cô lại ngủ ngon chứ? Chắc là do cô từ nhỏ đã phát triển ngược. Nếu mấy ngày mà bản thân không gây chuyện thì y rằng buổi tối ngủ không say giấc!
Lãnh Hoa buổi tối ngâm mình trong bồn tắm rộng lớn, tĩnh dưỡng ngăn cản kết giới của Ngũ Đế xâm nhập cơ thể. Đó là lí do tại sao lâu như vậy nhưng hắn vẫn sử dụng được / tiên lực của bản thân.
Bồn tắm rất rộng lớn, là một bồn hình tròn dưới mặt đất, bán kính rộng đến m. Hắn tựa mình vào thành bồn, đầu ngả lên mặt bồn, nhắm mắt dưỡng thần. Mặt nạ thường đeo trên mặt đã bỏ ra. Gương mặt điển trai không tì vết lộ ra trước ánh nến lung linh và ánh trăng huyền ảo.
Cơ thể săn chắc dập dềnh trong làn nước thả cả ngàn cánh hoa hồng cùng tinh dầu thơm.
Trăng đêm nay rất sáng. Trời ít sao, quả thật như dự báo khí tượng đã nói đêm nay có nhiều mây. Quả thật cũng chỉ là ngày bình thường trong những ngày bình thường, hoàn toàn không thích hợp để ngắm sao.
Ngẫm nghĩ lại suốt những ngày qua... Từ khi xuống hạ giới cũng đã là ngày, xảy ra không ít chuyện. Số lần nói chuyện và tiếp xúc với cô nhiều hơn tất cả những năm ở Thiên giới cộng lại. Nhớ năm ấy... hắn cũng chẳng nhớ năm nào nữa... chỉ thấy cô rất đáng yêu. Đi ăn trộm đào tiên bị đánh đòn, lại còn đổ tội cho con khỉ canh vườn đào.
Môi chu ra, hai má phồng lên, mặt kiên cường. Nói dối không chớp mắt, lại còn bày ra vẻ kiên cường bất khuất. Thà hi sinh tất cả chứ không chịu bị bắt!
Hắn lúc đó, tuổi còn trẻ thấy việc bất mãn rành rành ngay trước mắt, tất nhiên không chịu để yên. Lật mặt cô giữa sự chứng kiến của lão Vương canh vườn đào và Thiên Đế. Lúc đó cô quả thật muối mặt, bị đánh mấy roi nhưng không khóc một giọt nào.
Từ đó, cô cũng chẳng ưa gì hắn.
Bất quá... sau này hắn mới biết. Quả thật cô không ăn trộm đào mà là khỉ con cứ đòi nằng nặc. Cô nói, không có lệnh của Thiên Đế thì không được ăn đào tiên. Nhưng bộ dạng lúc đó của khỉ con rất đáng thương, vì bị ốm nên mới vô lí như vậy. Chung quy lại nó vẫn là trẻ con không phải sao? Vẫn cần an ủi vỗ về, nhất là những khi bị ốm như vậy.
Những khi bị ốm quả thật là những lúc người ta yếu đuối nhất. Cẩn Thần Hi trời sinh thể chất khỏe mạnh nên rất ít khi bị ốm, nhưng nếu bị ốm thực sự thì liệt giường vài tháng và chuyện khỏi phải bàn. Khi ấy, cô nhớ mẹ... chỉ muốn ôm Tiểu Ly khóc hết ngày này qua ngày khác.
Thấy khỉ con như vậy nên cô mới thủ thỉ với bác canh vườn, cho hái xuống quả. Ai ngờ bác không đồng ý, vậy là cô đành phất tay hái quả làm việc tốt... Ai ngờ...
Haizz....
Gió mùa hạ thanh mát từ cửa sổ thổi vào. Lãnh Hoa nâng ly rượu vang đỏ lên khẽ uống vài ngụm. Màu đỏ sóng sánh trong ly thủy tinh có mị lực cuốn hút lạ thường. Đối với rượu, hắn vốn không có hứng thú lắm. Đến bây giờ, hắn mới hiểu được tại sao cô nhóc kia lại thích uống rượu như vậy. Có chút nâng nâng khó tả, có vị chua đắng nơi đầu lưỡi và cuống họng.
Rất có sức hút!
Cô người làm tóc nâu tên là Ngân Ôn, gõ cửa phòng tắm của hắn, ôm chiếc áo tắm trắng tinh bước vào.
" Cậu chủ... em giúp cậu mát xa"
" Được"
Lãnh Hoa để mặc cô nàng như rắn nước bóp vai, đấm lưng cho bản thân. Hắn thấy như vậy không có gì để nói, ở Hải Điện cung nữ cũng thường xuyên hầu hạ tắm giặt và thay y phục.
Cô nàng cúi người gần tai hắn, phả hơi nóng, giọng nói ngọt tới mức đường còn phải tan chảy.
" Cậu chủ...~ Người cảm thấy có thích không?"
" Cũng được"
Hắn không mở mắt, thư giãn để mặc cô nàng trổ tài. Cũng có khả năng, gần bằng cung nữ ở Hải điện rồi.
" Vậy sau này em thường xuyên đến mát xa cho cậu nhé. Em học được cách mát xa này từ bà lão ở trên núi, rất hiệu nghiệm xua tan căng thẳng"
" Ừ, em về được rồi"
Nhanh như vậy đã muốn đuổi? Cậu chủ đẹp trai như vậy, thật khó để từ bỏ.
" Ngâm mình xong, cậu nhớ mặc quần áo, kẻo cảm lạnh"
Ngân Ôn đứng lên, người vô lực ngã về phía sau, ầm cái xuống hồ bơi. Làn tóc nâu dập dềnh trong nước, cô ôm chặt lấy cánh tay rắn chắc của hắn.
" Cậu chủ... em bị ngã~"
Cố gắng sát gần, ôm chặt, muốn khơi gợi dục vọng nguyên thủy của hắn. Cô gái xinh đẹp trong đêm trăng thanh, dưới làn nước hoa hồng, hơn nữa lại rất tinh khiết... Là đàn ông thì khó mà kìm lòng được.
Ấy vậy mà, bộ đồ maid còn dính chặt lên người vì ướt, bộ ngực còn thấp thoáng hiện. Lãnh Hoa di chuyển yết hầu nhưng vẫn đẩy cô nàng ra. Mặc áo tắm lên người, lạnh giọng.
" Biết thân phận một chút"
Cẩn Thần Hi sau đêm nghỉ ngơi lại tràn đầy sinh lực. Cô nhìn trời vừa tờ mờ sáng liền rón rén đến nhà kho. Chắc bây giờ con chó đầu vẫn đang ngủ nhỉ? Đem đồ ăn đặt vào là xong.
Cô vác một bao nặng thức ăn cho chó trên vai, dè chừng ở đoạn cửa ra vào. Chó đầu vẫn còn đang ngủ, đầu gối vào chân, thở phì phò.
Đi thật chậm, thật chậm là được. Cô hơn người khác ở chỗ lòng tin rất vững trãi! Đang đi, chân đột nhiên vấp phải cành cây, kêu rắc tiếng, than thầm trong lòng, định quay người bỏ đi nhưng con Khuyển cẩu vẫn không thức giấc. Vậy nên trút được mối nặng trong lòng, đem thức ăn đổ vào bát cho nó.
Xong! Đi thôi!
Nhiệm vụ như vậy đã tính là hoàn thành rồi nhỉ?
" Thượng tiên..."
Nghe tiếng gọi, Cẩn Thần Hi giật nảy mình, da gà da vịt không hẹn mà đồng loạt nổi lên. Chó ba đầu tỉnh từ lúc nào không biết, mắt sáng dáo dác nhìn cô.
" Mày... mày... biết nói?"
" Tất nhiên tôi biết nói rồi"
" Vậy tại sao mày không nói sớm. Thành tinh rồi nên chắc không ăn thịt người đâu ha~"
"....."
" Cũng không hẳn. Nếu cô chọc ta thì ta sẽ tính luôn mối thù khúc xương"
" Được, ăn đi. Ta đi đây, bye bye~"
Dẫu sao nó cũng chỉ là con chó, muốn ăn, muốn gặm cô lúc nào mà chả được, tốt nhất nên ra khỏi đây càng sớm càng tốt.
" Khoan đã"
" Làm... sao?"
" Ta không ăn thứ này"
" A, đừng ăn thịt tao mà. Tao xin mày đấy, tao sẽ tìm xương Rồng về cho mày mà! Tao thề đó, lời thề đáng giá nghìn vàng, tuyệt không thất hứa"
" Ý ta là, ta muốn ăn viên đan trên người cô"
" Đan? Ta làm gì có đan nào?"
" Tấm bùa trên người, tổng cộng chiếc. Nó là dạng linh đan, rất có mị lực và sức mạnh"
Cẩn Thần Hi lấy từ túi áo ra tấm bùa, đây không phải bùa Tiểu Tống cho cô hôm đi ăn trưa sao?
" Ta chỉ cho tấm thôi"
" Được"