Lạc Vũ áp chế đi nỗi niềm vui mừng, từng chút một áp súc linh lực tới tận cùng, từng viên đan dược bị hoà tan, từng dòng linh khí bị áp súc khiến căn cơ của hắn càng trở nên vững chắc.
Hắn đâu biết rằng tốc độ tu luyện cùng quá trình tu luyện của hắn đã rất nhanh và thuận lợi hơn người rồi. Tất cả chỉ vì thứ nằm sâu trong.....
......
Cao Hoàng thở hòng hộc, từng giọt mồ hôi rơi trên đất. Khuôn mặt hắn nhăn nhó, trên thân thể đang xếp bằng thi thoảng loé lên ánh lôi đình cuồng bạo màu xám đỏ.
Hắn sau khi giết được bầy Kim Mao Yêu Sư liền đi tiếp, hướng về phía di tích thời xa xưa của Man Quyền bộ lạc.
Lúc Cao Hoàng vừa bước vào toà cung điện có chút nguyên vẹn nhất thì một cái đại môn hư huyễn hiện trước người hắn. Một thứ kêu gọi đến từ tận sâu trong huyết mạch của hắn đối với hư môn. Và.... theo đó hắn bước vào....
Bất tỉnh một lúc lâu, hắn tỉnh dậy thì phát hiện trong thức hải của mình nhiều ra một cái quả cầu. Với trạng thái không mấy tốt lắm, hồn niệm của hắn đụng vào...
Một luồng thông tin xông vào linh hồn của hắn, hắn mới biết hoá ra thế giới này rộng lớn tới vậy. Có nhiều thứ thông tin kỳ huyễn khiến thân hình to lớn của Cao Hoàng run run, còn có xuất thân của hắn nữa....
Và....
Hắn theo thông tin trong não hải...
Chạm vào quả cầu lôi điện trước mặt mình, dựa vào phương pháp trong ký ức mà luyện hoá nó....
Dị lôi đứng hàng thứ : Cuồng Chiến Hoang Lôi. Thứ dị lôi màu xám đỏ mang theo sức mạnh của hiếu chiến, hoang tàn một khi lĩnh ngộ được bản chất của nó, kẻ đó sẽ kích hoạt được trạng thái giúp kẻ chiến đấu với % thực lực của chính mình. Kinh khủng nhất chính là kẻ sở hữu càng chiến sẽ càng mạnh mẽ hơn lúc đầu nhiều lần.....
.........
Lạc Vũ gầy đi một vòng sau khi uống vào dược dịch mà hắn mới luyện chế được. Loại dược dịch này giúp bài trừ tạp chất bằng đường “hậu” khiến hắn phải trụ trong nhà xí cả buổi chiều.
Hắn làm vậy là vì muốn bài trừ đi tạp chất cùng đan độc giúp tỉ lệ đột phá cao hơn. Mặc dù có đan dược nhưng hắn vẫn muốn mình ở trạng thái “tốt nhất” a.
Hắn bây giờ chỉ còn thời gian ngày, trong vòng ngày này hắn phải đột phá lên Linh Sư. ngày sau chính là lúc khảo thí đệ tử mới nhập môn của Mộc Đằng sơn.
Nuốt một viên Uẩn Linh đan, phục dụng linh dịch được nấu từ Linh quả, Lạc Vũ vận chuyển Minh Linh công lên bắt đầu luyện hoá chúng thành linh lực dạng khí.
Ở cấp độ Linh Sĩ, tu luyện giả phải ngưng tụ các tia linh lực, khi đạt tới tia liền có thể đột phá. Bất quá muốn đột phá phải hấp thu thật nhiều linh khí rồi chuyển hoá thành linh lực dạng khí.
Dạng linh lực này rất phiêu miểu, hư ảo, nó ngưng tụ hơn linh khí nhưng thưa thớt hơn linh lực dạng tia. Công dụng chủ yếu ở giai đoạn này là cung cấp linh lực khi đột phá mà thôi.
Canh giờ sau...
Lạc Vũ luyện hoá hết chúng cũng đã là chiều tối, bụng hắn đói cồn cào. Một viên đan hoàn thơm phức hiện lên trên tay hắn.
Đây là hắn đem các loại thịt yêu thú đem qua chế biến phức tạp cuối cùng cô lại thành một viên hoàn nhỏ xíu trên tay. Nó chứa các loại chất dinh dưỡng, huyết nhục tinh hoa của thịt động vật mà thành, bên trong lại gia thêm các loại gia vị, linh thảo khiến nó như một bữa ăn thịnh soạn đầy đủ linh khí.
Một viên này đủ để hắn no bụng ngày rồi. Tất nhiên hắn có ích cốc đan, bất quá hắn cũng không thích tư vị suốt ngày không có gì trong bụng a.
Hắn tĩnh thần thêm mấy khắc canh nữa thì đứng bật dậy, bắt đầu ngâm Dưỡng Thân dịch cùng mấy loại dược liệu khác nhau giúp rèn luyện thân thể.
...
Tối, đêm khuy thanh vắng. Bầu trời chìm vào hắc ám, thi thoảng đám mây trôi đi để lộ chút tinh quang lấp lánh. Mây đen dần, báo hiệu một cơn mưa lớn vào ngày mai.
Lạc Vũ tâm tình tĩnh lặng, đôi mắt nhắm nghiền. Bỗng, hắn mở mắt, lật tay hiện lên một hộp ngọc.
Mở nắp hộp, mùi thối xộc vào mũi khiến gã dù đã chuẩn bị trước vẫn xém ngất xỉu. Lạc Vũ cầm lên Đoạn Tục đan thối nhất rồi cho vào miệng, “nhấm nháp” mùi thối kinh khủng như hầm phân. Nhưng từng dòng linh khí tinh thuần bị hắn luyện hoá thành linh lực vân vụ tràn đầy đan điền. Một phần dược lực bị điều động rèn luyện thân thể huyết nhục.
Chẳng biết bao lâu...
Tụ Linh Ngưng Nguyên đan lại bị Lạc Vũ phục dụng. Tích luỹ từ mấy hôm nay bị hắn tập trung lại, xông phá màng ngăn hư ảo trên đan điền.
Một mũi tên linh lực hiển hiện, xung phong khai phá mảnh mây hắc ám trong đan điền, kéo theo đó là sự càn quét của linh lực.
Đám mây đen từng chút một bị tán đi.....
Chút nữa....
Chút nữa....
Chút nữa....
.....
Lại một chút.....
Mảng mây đen dần mỏng đi....
Nhưng...
Khu vực đan điền của hắn lại quặng đau mỗi lần trùng kích, từng ngụm máu ngòn ngọt trào khỏi yết hầu....
Mỏng, mỏng dần. Cơn đau cũng tăng dần.
Hắn không nghĩ chỉ đột phá một cảnh giới thôi lại gây ra đau đớn tới mức như bị phanh thây ra. Hắn cũng chẳng hề biết chút gì, Lạc Vũ cứ tưởng cùng lắm là quặng đau một cái liền thôi a.
Mỏng.....
Đán mây tan mất chỉ để lại một màng chắn mỏng manh....
Và....
Ầm....ầm....ầm....
Màn chắn bị vỡ nát, khung cảnh trong đan điền như một trận đại hồng thuỷ, bất quá “nước” của nó lại chảy ngược lên trời a.
tia linh lực tinh thuần nhất, thuần chất nhất, đậm đặc nhất được bảo hộ trong đám linh lực, linh khí xông ra ngoài hướng về đỉnh đan điền bay đi.
Bỗng....
luồng quang mang từ trên nóc đan điền được hình thành, từ trong đó thi thoảng sẽ thấy một chấm đen nhỏ cùng màu.
Và chúng có màu....
Đỏ, đại diện cho lửa-Hoả.
Trắng vàng, nó đại diện cho ánh sáng-Quang.
Và cái cuối cùng mang một màu xanh đẹp đẽ, tràn đầy một cỗ ôn hoà khí tức. Nó màu lục, đại diện cho cây cối-Mộc.
Chúng bay xuống, định trụ ngay chính giữa đan điền, lũ linh lực cũng bay lên, chúng chia nhau đầu nhập vào từng luồng tinh quang.
Lạc Vũ ngay lúc ấy càng là khó tin vào mắt mình, bất quá hắn nhanh tay đen viên Cố căn đan và hai viên Uẩn Linh đan ăn vào, linh khí lại không ngừng cung cấp cho quá trình dung hợp.
Hắn cơ thể mệt mỏi, sau nhiều lần trùng kích khiến hắn chịu tổn thương không nhẹ. Hắn vừa vận Minh Linh công lên liền ngất đi...
Bất quá lúc hắn ngất đi, Minh Linh công không ngờ vẫn vận chuyển bình thường, từng dòng linh khí bị luyện hoá,..
Bỗng, dị biến phát sinh. Dòng linh khí vốn thong thả bị chuyển đổi thì bỗng tăng tốc, linh khí trong Cố Căn đan, hai viên Uẩn Linh đan và hai viên linh thạch trên hai tay cấp tốc bị hút khô luyện hoá.
Chúng lũ lượt kéo về phía đan điền, tia linh lực không ngờ lại bị ngưng luyện trực tiếp trong đan điền. Chúng gia nhập thành tia linh lực vờn quanh nhau.
Bỗng chúng chia ra phần, mỗi phần tiến về một lũ tinh quang. phần còn lại vo tròn với nhau rồi biến mất.
Thương thế của Lạc Vũ không ngờ bị một luồng ánh sáng xanh lá lưu chuyển chữa trị khắp thân.
Mấy canh giờ qua đi....
Lạc Vũ hắn ngồi dậy, thân thể nhứt nhói, từng mảng máu đã khô lại. Hắn lấy hồn niệm nội thị trong khu vực đan điền. Khung cảnh bên trong liền hiện ra trong não hải của hắn:
Đây là một không gian hình cầu nhìn cực to lớn, chính giữa lơ lửng quả cầu hư ảo như hạt đào màu đỏ, vàng nhạt và xanh lục. Hắn, vậy mà mang tới loại thuộc tính a.
Phải biết thế giới này tồn tại một thứ gọi là Linh tử. Chúng tồn tại ở chỗ sâu trong đan điền, khi đột phá tới Linh Sư liền sẽ hiện ra. Linh tử chia làm cấp Thiên Địa Nhân và cửu phẩm.
Hơn nữa mỗi linh tử sẽ mang theo một loại thuộc tính. Nó gồm loại thuộc tính Ngũ Hành là Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ cùng với Băng, Lôi, Phong, Quang, Ám và Độc loại thuộc tính khác. Ngoài ra còn tồn tại loại thuộc tính thuộc cấp bậc truyền thuyết, trăm năm mới xuất hiện lần là Tử Vong, Sinh Mệnh, Không Gian và Thời Gian.
Người nào mang nhiều loại thuộc tính sẽ có tốc độ tu luyện nhanh hơn tu sĩ bình thường rất nhiều.
Hắn, hắn vậy mà có tới loại thuộc tính hỏi sao hắn không vui. Nghĩa là tốc độ tu luyện của hắn gấp lần người bình thường rồi a.
Lạc Vũ bình tĩnh lại, hắn cũng không quá kì quái tại sao hắn có thể đột phá. “Hẳn là lúc mình ngất thì mình đã đột phá xong rồi nhỉ, còn đan dược chắc là tự động tẩm bổ rồi”
Loại bỏ tạp niệm, Lạc Vũ đem linh thạch và đan dược ra, chậm rãi củng cố cảnh giới. Hắn bây giờ chính thức là Linh Sư rồi, chẳng mấy chốc sẽ chính thức thành đệ tử nội môn của Mộc Đằng sơn rồi a.
Hắn nhìn lên mấy cái đồng hồ cát, hắn đột phá vậy mà đã trải qua hơn canh giờ ( giờ). Bây giờ cũng là buổi tối rồi.
......
Sắp tới main sẽ có kẻ thù:)))