“chờ chút, tôi thu thập phòng ngủ một chút, tí tôi với Tiểu Hổ ngủ chung được rồi” Trần tiên sinh mang mấy rương hành lý của đại nhân nhà mình vào phòng khách.
Thủ trưởng đại nhân mặt lạnh quét qua Tiểu Hổ, bắt đầu giận dỗi.
Tiểu Hổ bình tĩnh kéo lấy góc áo Trần tiên sinh
“Ba ba, con đã tuổi, có thể chăm sóc tốt cho bản thân, ba cho con ngủ một mình đi.”
Trần tiên sinh xoa đầu Tiểu Hổ, cười nói: “ba ba muốn cùng con củng cố tình cảm cha con thôi nha ~”
Tiểu Hổ lét lút nhìn thủ trưởng đại nhân mặt lạnh, đáy lòng im lặng nói: củng cố tình cảm cha con..
“Hắn không còn nhỏ, con trai không nên nuông chiều quá.” Thủ trưởng đại nhân lên tiếng.
“ách… Được rồi.” Trần tiên sinh xoay người chuyển rương hành lý.
Tiểu Hổ ở nơi mà Trần tiên sinh không nhìn thấy, hướng về đại nhân làm động tác: “mặt lạnh cố lên”, sau đó trở về phòng.