Thứ Nguyên Chi Môn

chương 147: chương 147: mượn tiền cơ vô dạ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cơ Vô Dạ được xưng tụng là Hàn quốc trăm năm đến nay Binh gia kỳ tài, một màn này đều do hắn thông đồng với hai vị vương gia ăn chia nuốt trọn tiền lương.

Là một đá hạ chim nhân cơ hội triệt hạ đối thủ ngán chân của mình trong triều là tướng quốc Trương Khai Địa lớn mạnh vây cánh của mình.

Còn nuốt luôn một lượng lớn của cải, lợi dụng địa điểm gây án năm xưa Hàn Ai Hầu thất tín lừa diết quân Trịnh từ đó có tên Đoạn Hồn Cốc mà ra tay.

Thật ra số tiền đả bị Cơ Vô Dạ thông qua hai vị vương gia này dọn đi từ trước, cái mà bọn họ áp tải chính là Thủy Tiêu Kim rất giống vàng nhưng gặp mưa liên tan biến.

Cho nên hai vì vương gia này mới nấn ná chần chờ lại chọn ngày mưa mà khởi hành, thiên thời địa lợi có nhân chứng đầy đủ khó ai mà tìm ra được dấu vết.

Có điểu Cơ Vô Dạ có nằm mơ cũng không ngờ là có một tồn tại như Thiên An biết rõ hết thảy, mà số tiền hắn cướp được cất giấu yên tĩnh cũng nhanh chóng bị bòn rút.

Núi hoang cô quạnh cao gần hai ba trăm mét, cây cối san sát mà lên, nhìn bốn phía một chút Thiên An nhanh chóng xuyên qua trong rừng, hướng về trên núi mà đi.

Rất nhanh liền mò tới bên vách núi, phía trên có thật dài quái nham thạch nhô ra, đều to ở gốc rồi nhỏ dần đến ngọn, cực kỳ đáng sợ chỉ cần bị nó rơi xuống cũng lên bàn thờ mà ngồi.

“ Đến đây là mất đấu, không còn dấu vết người để lại có khi nào trong núi có cơ quan không đây”

Thiên An lẩm bẩm đi đến nhìn vách núi phía trước, dưới con mắt của hắn tìm tòi một hồi xem thử có cơ quan hay không?

Khi mà hắn biết thế giới này trịnh đồ chế tạo cơ quan chỉ bằng những thanh gỗ kim loại mà chế tạo nên những cỗ máy phản mẹ nó khoa học.

Mặc Gia và Công Thâu Gia là hai trường phái chế tạo máy móc cơ quan mạnh mẻ nhất thế giứi này, xem qua anime hắn chính là kinh hô lên “ thần mẹ nó kỳ”

Khi mà méo có con chíp vi mạch điện tử điều khiển gì cả, lắp ráp mấy khung gỗ kim loại lại có thể điều khiển cơ quan thú chậy ầm ầm, so với robot hiện đại còn lợi hại hơn.

Nhất là việc mất đi tay chân trường hợp như Ban lảo đầu và Công Thâu Cừu lại có thể đem cơ quan bổ sung vào thân thể thiếu hụt đến ngay cả hiện đại y thuật cũng méo làm được như vậy.

Nghĩ đi cánh tay bị đứt sờ sờ ra lại lắp cánh tay gỗ cơ quan vào lại có thể điều khiển hoạt động như thường, riêng Công Thâu Cừu một tay hai chân bắp đùi đến lưng phía sau đều có cơ quan kim loại ẩn trong da thịt không khoa học mà.

Càng để hắn im lặng hơn là sau này Vô Song Quỷ bị Cái Nhiếp một chiêu Bách Bộ Phi Kiếm một nhát đoạn hầu chết, rơi vào tay Công Thâu Cừu đem hắn cải tạo thành hình người cơ quan lại chẳng khác nào robot nhân tạo cả.

Gần hơn nửa tiếng loay hoay mày mò nhưng vẫn không phát hiện được gì, ánh mắt không tự chủ được ngẩng đầu lên nhìn về vô số lao đá tua tủa vươn ra bên trên vách núi kia, trong đầu thoáng qua quang mang.

“ Đến đây mà mất giấu, chỉ còn ở trên kia mà thôi, thử vậy không thì chờ Mặc Nha giết hai tên vương gia kia úp sọt” Thiên An lẩm bầm đi đến vách đá lòng bàn chân chạm vào vách đá cứng rắn, rồi chỉ thấy chân kia cũng đặt lên cả thân hình hắn lại nằm ngang vuông góc với mặt đá kỳ lạ lại không rơi xuống mặt đất gì cả.

Tiền bạc với hắn bây giờ cũng chẳng còn quan trọng, hắn chẳng qua là muốn xem cho biết nơi giấu quân lương của Cơ Vô Dạ mà thôi.

Dù sao khi xem qua anime hắn chỉ biết Vệ Trang bám theo đội quân của Cơ Vô Dạ, sau đó giết rụng rồi cướp lương về.

Thiên An đem chakra phóng xuất ra số lượng vừa phải bao trùm tại bàn chân giờ chẳng khác nào là thạch sùng một dạng, lòng bàn chân hắn như mọc rể bám vào vách đá bên trong.

Theo đó thân ảnh lại cất bước giống như trên đất bằng một dạng bước đi, thân hình vuông góc với vách đá,

Nhoáng vài cái hô hấp liên tục búng người khoảng cách không ngừng kéo giãn mấy trăm mét thẳng đứng vách đá không ngừng rút gọn, những vách đá lởm chởm quái trụ đâm ra càng ngày càng gần.

Thiên An tung người nhảy lên một quái trụ đá môi nhích lên độ cong khi nhìn về một chỗ nơi quái trụ chi chít tua tủa mọc ra thấy được vài bỏng ảnh lấp lóe bên trên.

“ Giấu ở trên này, chả trách không tìm ra, Bách Điểu trăm loài chim nơi này xem như là tổ chim đi!”

Thiên An lẩm bẩm tiếp tục di chuyển lại gần đứng bên dưới bám lên một thanh quái trụ chòm người lên, bên tai nghe lấy tiếng bước chân qua lại còn thấy rõ một cái mặt nạ chim ưng mang trên tay hai thanh vuốt trảo qua lại.

Có thể nói chổ giấu tiền này công phu khó ai mà nghĩ ra được, từ bên dưới nhìn lên chỉ thấy quái nham che lấp, ai có thể biết được bên trên nơi quái thạch lởm chởm như tổ chim kia lại là một sơn động khác được nhân công gọt đẻo.

Vô luận theo dưới núi góc độ nào nhìn lên đèo không thể thấy được, cũng chả ai nghỉ đến việc đem vạn hoàng kim dời lên trên cao mấy trăm mét kia cả.

Chỉ có ở trên cao nhìn xuống mới có thể nhìn ra mánh khóe, có thể nói đây là một thủ đoạn cao minh khi mà thời đại này lấy đâu ra phương tiện di chuyển trên cao.

Chỉ có những cao thủ khinh công thân hình khinh linh như chim yến di chuyển trên các vách đá mới lên được, mà để tiếp cận liền bị thủ hạ bên trên bắn hạ ngay lập tức.

Canh giữ bên trên là Bách Điểu sát thủ thành viên, đều là những tay giết người không ghê tay một cái nhăn mày nào cả.

Bằng thủ đoạn của hắn đám người này hoàn toàn không phải là hắn đối thủ, thân ảnh lại thông qua nhãn lực của mình nháy mắt xuất hiện ở bên trong hang động.

Chổ canh gác tài bảo cũng rất ít quân sỉ canh giữ, dù sao bọn họ cũng không tin có người vào trong này mà đồng bạn bên ngoài không phát hiện ra.

Thành ra chính sự chủ quan của họ dẫn đến một tên nghịch thiên xuất hiện ở bên trong, mà không một ai hay biết. Còn hồn nhiên không biết có người đả xuất hiện ở nơi này.

Tiện tay mở ra một cái rương, nhất thời lộ ra một mảnh ánh sáng vàng kim lộng lẩy làm cho không gian u tối sáng lên, bên trong đều là vàng nguyên chất đang phản chiếu ánh kim của mình.

“Cơ Vô Dạ mượn chú ba vạn lượng vậy” Thiên An cười nói, ánh mắt khẻ nhắm lại theo đó không gian bên cạnh đột nhiên vặn xoắn từ đó một hắc động hé mở ra, mà những đồng tiền vàng cũng nhanh chóng bị trôi vào bên trong.

Hai lăm năm trôi qua hắn cũng đả đem mảnh dị không gian do nhãn đồng bá đạo có đồng hóa cùng nội thiên địa.

Đặc biệc là khi mở ra không gian của nhãn đồng sẻ không ồ ạt hấp thu thiên địa linh khí gây chú ý như việc trực tiếp mở cổng nội thiên địa, xem như là một trạm trung chuyển.

Làm xong hết thảy hắn lại dùng nhãn đồng của mình nháy mắt dịch chuyển vị trí rời đi.

Sử dụng nhãn lực tiêu tốn một lượng rất lớn chakra, nhưng nhiều năm qua nội thiên địa bên trong không chỉ có thiên địa linh khí mà chakra của hắn, lẫn hồn lực mà hắn chấn vở không biết bao nhiêu linh hồn cũng tràn khắp nơi này.

Bất cứ lúc nào cũng có thể thu hồi về, thân ảnh nhanh chóng rời đi khỏi nơi cất giấu quân lương, thần không biết quỷ không hay mà đi.

Lấy đi vạn quân lương là hắn hứng thú để cho tuồng kịch thêm sinh động, thử xem thử vở kịch mà hắn xem có nhảy ra chút gì không?

Rời khỏi nơi này, cũng không có trở về Tử Lan Hiên mà trực tiếp đi đến một tổ chức hắc bang khác.

“ Thiên đường có cửa không đi, địa ngục không môn lại nhiều kẻ thích đâm đầu” Thiên An cười cười, thân ảnh đạp không di chuyển trong đêm tối.

Truyện Chữ Hay