Vương cung Đại Việt.
Thân ảnh Mộng Dao lén lút bước vào bên trong gian phòng, ánh mắt dòm trước ngó sau thấy không thấy một ai trong gian phòng thở phào một hơi, ánh mắt hưng phấn thấy rõ liền cất bước di chuyển đến đại sảnh phòng lớn, nơi một bộ sofa rộng lớn chiễm chệ ở đó, đi đến chiếc tủ lạnh lớn liền mở ra.
Đem tay tóm lấy một lon coca cola liền mở nắp ra một hơi uống lấy.Đôi mắt to tròn híp lại hưởng thụ, đối với loại thức uống mới này nàng thích mê không thôi: “ Tuyệt vời, hừ cũng may bổn công chúa thông minh, không cho muội uống, hừ, còn lâu”
“ Thập ca thối, bảo bối nhiều như vậy, hẳn là bên trong còn rất nhiều thứ tốt” Mộng Dao uống xong hai ngụm nước coca, đột nhiên trong đầu nảy lên suy nghỉ.
Con mắt liền sáng lên nhìn qua một hồi sau đó chạy đến một gian phòng khác, là nơi nghỉ dưỡng của Thiên An. Sáng hôm nay nàng vốn là đi học, nhưng nữa chừng lại trốn tiết trở về vương cung. Từ khi thấy được Tú Nương, Tử Dận, Hoàng Anh nhận được một chiếc điện thoại khác, nàng biết lần trước Thiên An là lừa gạt nàng khi mấy thứ tốt chơi như vậy đả hết rồi.
Gương mặt thoáng ửng hồng bàn tay đẩy nhanh chiếc cửa lớn, không rõ chất liệu gì bước vào bên trong, tay nhỏ đặt lên cửa liền dừng lại lẩm bẩm nói: “ Thập ca, thương ta nhất nhất định sẻ không trách phạt đâu, chỉ xem một chút mà thôi”
Lời vừa dứt, tay nhỏ đẩy ra gương mặt phiếm hồng lên bước vào bên trong, một gian phòng cũng không rộng lớn lắm, một chiếc giường lớn nằm ở trung tâm, xung quanh là các tủ kệ bày biện chưng bày các vật phẩm khắp nơi.
Đều là trân bảo hiếm thấy lẫn các thanh danh kiếm trong đó, còn có cả một gian phòng vệ sinh nhỏ, trong phòng còn trồng lấy những chậu hoa nhỏ xinh đẹp.
“ Ồ.. là bảo bối sao?” Mộng Dao ánh mắt đột nhiên bị thu hút ở góc phòng.
Cất bước đi nhanh đến, nàng thấy được một khối vải đen phủ lên một vật thể khá lớn nằm ở vị trí khá khuất, nếu không tinh mắt khó mà để ý thấy, đem tay nắm lấy rèm vải đen tâm trạng hưng phấn lên giựt mạnh nó ra.
“ Xe đạp, nhìn không phải à” Mộng Dao thốt lên nhưng rất nhanh phủ định khi thứ nàng thấy phía trước.
Một màu đen bóng giống như xe đạp một dạng nhưng hình thể lại to lớn hơn nhiều, hai chiếc bánh to lớn cao tầm một mét năm, dài gần mét rưỡi, ở chiếc bánh sau lại nhô ra ba thanh tròn kim loại ống tròn nhô lên, khá là kỳ lạ mắt to tròn chớp chớp liên tục.
“ Thật giống như xe đạp, để bổn công chúa xem thử” Mộng Dao nhìn hai chiếc ống bô lớn ở bánh xe sau chổng lên.
Tay chạm lên yên xe chân nhón lên leo lên yên xe, thân ảnh vừa ngồi lên yên có phần hoảng sợ khi thấy chiếc xe lắc lư qua lại rồi nhanh chóng ốn đỉnh lại, khi leo lên nàng cũng hiếu kỳ không thôi khi khác với chiếc xe đạp chiếc xe này lại không có chân chống để giữ thăng bằng.
“Thập ca, lại dấu thứ này, hừ” Mộng Dao bỉu môi lên.
“ Giống như tay điều khiển, hẳn là đây đi” Mộng Dao nhìn hai tay nắm ơ hai bên phần đầu, liền đưa tay chạm lấy, dù sao nàng đối với xe đạp cũng nhận biết, Thiên An còn đặc biệc làm cho nàng một chiếc xe cở nhỏ đây.
Mà ngay lúc nàng leo lên xe bàn tay chạm lấy chiếc xe vốn đen tuyền liền nổi lên những đường sáng, ngay vị trí đầu một màn hình điện tử nhỏ hiện ra, Mộng Dao nhìn thấy thế môi nhích lên độ cong ngón tay nhỏ chọn vào một dòng chữ trên đó.
“ Xoẹt”
Chỉ thấy ngay khi nàng ấn xuống ở vị trí hai bánh xe trước dài hơn một mét đen tuyền rộng tầm một tấc được lắp ở trục bánh chậm rải dựng đứng lên, giống như một chiếc quạt được xòe ra.
Khác chăng những chiếc khung nan hiện giờ là những chuôi kiếm an vị trên đó, ba thanh trường kiếm hết sức hoa lệ. Danh kiếm Vấn Thiên, vô hình chi kiếm Tiêu Luyện, Hàm Quang.
“ Kiếm, thì ra là chổ đựng kiếm, ồ đây là chữ gì.. để xem” Mộng Dao nhìn dòng chử bên trên màn hình màu xanh, bàn tay liền click vào dòng chữ đó.
“ Ầm”
Chỉ thấy ngay khi nàng chạm vào, thân ảnh Mộng Dao bị giật ngược về sau khi chiếc moto khởi động, một tay nàng bên kia lại vặn lấy tay côn trong nháy mắt chiếc xe phát lấy tốc độ nhanh chóng từ ở góc phòng tông mạnh vào bức tường phía trước.
Đem lớp tường gỗ mỏng đục thủng xé thành một lổ lớn, cả thân hình bay vọt qua gian phòng kế bên.
“ Ầm” “ Choang choang”
Tiếng đổ vở lập tức phát sinh, hàng loạt các vật dụng bày trí trong gian phòng kệ tủ bi ngả xuống, tiếng vở nát vang lên.
“ Ai u.. đau quá à” Mộng Dao từ dưới đất bò lên, tay ôm lấy mông mình vừa rồi nàng không kịp phản ứng bị hất mạnh về sau.
“ Không xong” Một hồi qua đi, Mộng Dao nhìn thấy kiệt tác do mình bày ra liền biết lần này mình gây họa rồi.
Hai tiếng sau.
Nhìn chỉ loli ánh mắt rưng rưng phía trước, hắn có phần lắc đầu đem tay vươn ra búng lấy trán nàng, cất lời: “ không có lần sau biết không?”
“ Vâng” Mộng Dao thành thành thật thật như gà con mổ thóc một dạng.
“ Hừ” Diễm Linh Cơ hừ một tiếng, đi đến nhìn chỉ loli phía trước, nói: “ chép phạt trang giấy cho tỷ”
“ Linh Cơ tỷ” Mộng Dao lập tức hô lớn, nhưng nhận được cái trừng mắt của nàng liền quay sang cầu cứu ca ca mình.
“ Đừng nhìn hắn, lần này trốn học trở về, ca ca muội cũng không cứu được. Có biết đó là chậu hoa mà ta yêu thích không?” Diễm Linh Cơ lên tiếng.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["fadabbbedcefadecf","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“ Tê tê tê” Đầu xà vương đỏ hồng nằm rạp trên mặt đất, phun ra lưởi rắn.
Diễm Linh Cơ tiếp tục nói: “ nếu không phải là tiểu hồng, là người khác hắn bị muội đụng chết rồi”
Mộng Dao một bên quay đầu đi, ủ rũ nhăn nhó: “ vâng, tỷ tỷ”
Thiên An cúi người nhìn đầu xui xẻo xà vương nằm không cũng trúng đạn của Mộng Dao, cũng may còn có tiên đậu nếu không chỉ e đầu xà này đả lên dĩa làm thức ăn trưa nay rồi.
“ Thiên An, đây là loại cơ quan xe mới sao?” Tử Dận nhịn không được dò hỏi.
Thiên An cười nói: “ Nó có thể di chuyển km/ h, trong vòng giây có thể tăng tốc từ đến km/h, có cơ chế tự cân bằng, ngoài di chuyển ra nó còn được lắp thêm hai khẩu súng ở đầu bên hông, còn có chổ cất trử vũ khí, nàng nói có lợi hại không?”
“ Hả, như vậy h có thể đi được dặm, nhanh như vậy” Tử Dận giật mình khiếp sợ, nàng đối với hệ đo lường của Đại Việt trong thời gian này cũng nhận biết.
“ s có thể tăng đến tốc độ tối đa, như vậy tốc độ đó sẻ như thế nào” Tú Nương một bên động dung lên, ánh mắt quang mang nàng muốn thử chứng kiến tốc độ đáng sợ kia.
“ Nghe rất lợi hại, ca ca, muội cũng muốn thử” Mộng Dao nhanh chóng hưng phấn.
Trong nhận thức của đám người, trừ xe buýt tàu hỏa di chuyển ra, trên thất quốc ngựa là phương tiện chủ yếu để di chuyển, từ hành quân đánh giặc đến chuyên chở các xe ngựa. Mà bảo mã thần tuấn nhất cùng lắm đạt tốc độ km/h tức dặm/h mà thôi, còn cổ máy mới Thiên Hàn đem ra lại gấp , lân như vậy thử hỏi bọn họ không sợ mới lạ.
“ Cốc” Hồ Mỹ Nhân đi đến cho nàng một cái cốc đầu: “còn không đi chép phạt đi, không được nhờ người khác chép phạt giùm”
Mộng Dao như quả bóng xì hơi, nhìn đám người một hồi, cúi cùng ủ rũ cất bước rời đi khỏi gian phòng, trở về gian phòng của mình mà nhận hình phạt do Diễm Linh Cơ phạt xuống cho mình.
Chiếc moto siêu khủng này chính là một trong những món đồ đi theo Thiên An đến nơi này, Behance moto bá cháy từ Fifa fantaty XIII thế giới.
Có thể nói tồn tại của Thiên An đả là bugg lớn của thế giới này, hắn đả đứng lên đỉnh của kim tự tháp từ lâu. Khi những người ở thời đại này còn phụ thuộc vào đèn nến khi đêm về, thì hắn hằng đêm dưới đèn điện hiện đại trong phòng trọng lực. Khi họ di chuyển bằng xe ngựa hắn đả có moto để chạy, thậm chí tự do bay lượn.
Thành viên gia đình thông qua smartphone hiện đại giao lưu, hoàn toàn bỏ xa phần còn lại của thế giới ngàn vạn dặm. Như trời đất cách biệc, không thể bù đắp được chênh lệnh, cách biệc quá lớn.
Chỉ tính riêng chiếc Behace này hắn cũng có thể hoành hoành không một chút sợ hãi, ở trong vạn quân cũng có thể tự do vào ra được. Đặc biệc hơn, chiếc xe này lại giống như những chiếc xe ma thuật trong thế giới Fairytail cần cung ứng ma lực, tốc độ nhanh chậm theo người điều khiển cung cấp cho nó.