Một tháng sau, Sở quốc đất cũ, Tương Quận, Lăng Sương thành.
Đêm tối một khu vực lầu các rộng lớn, bên trong đang xảy ra một cuộc chém giết không khoan nhượng cực kỳ máu tanh, đáng nói một bên lại là một người nhưng lại đem hơn mấy trăm người đả thương xuống.
Đáng sợ là gần hai trăm nhân thủ đứng bất động cơ thể tay chân xuống hiện những vết rách rướm ra máu tươi, ánh mắt tràn đầy sợ hãi nhìn kẻ địch. Vũ lực của người này bày ra khiến cho bọn họ chấn kinh sợ hãi.
“Vì sao, Tam Lang bang chúng ta đả làm gì?” một tên trung niên máu tươi rỉ ra miệng, ánh mắt tràn đầy không hiểu được nhìn về thân ảnh nử tử đứng phía trước.
Gương mặt bị một nữa tấm mặt nạ che lấy, một bộ áo da bó sát cơ thể tôn lên thân hình nổi bậc lồi lỏm của nàng, mái tóc đen dài ngang đến eo mặc dù dung nhan không thấy rõ nhưng ngủ quan đến làn da trắng ngần hé lộ một phần hẳn là một phương giai nhân.
“ Việt vương có lệnh, thuần phục hoặc chết” Tú Nương kiều mị lên tiếng ngón tay xoay chuyển tại các đầu ngón tay lại xuất hiện óng ánh các sợi tơ nhỏ trong suốt.
Một đại trận khổng lồ các sợi tơ giăng kín khắp bên trong gian kiến trúc rộng lớn này đem những thành viên bên trong trói buộc chặt chẽ. Chỉ cần nàng động sát tâm, những người ở nơi này đều bị vô hình kiếm trận của nàng giết chết.
“ Việt vương” người trung niên đồng tử co rút lên, dù sao Tam Lang bang cũng là một hắc bang nhỏ tồn tại trong tòa thành này, không tin được lên tiếng: “ Không thể nào, Việt vương không thể nào?”
Tú Nương cất lời: “ quyết định của ông đây?”
Nhìn thiếu nữ kiều mị bàn tay đưa lên các ngón tay khép lại theo đó các sợi tơ vô hình càng thêm siết chặt, lòng trở nên hốt hoảng không thôi, nhịn trong lòng nghi hoặc lẫn kinh sợ hốt hoảng nói: “ thuần phục, tiểu nhân thuần phục”
“ Tốt” Thiếu nữ thốt lên một tiếng bàn tay thả ra các sợi tơ vô hình cũng nói lỏng giải thoát cho đám người, cười nói: “ Ba ngày nữa, ta muốn thấy người của ông tại Thái Tùng sơn”
Mà trong đêm tối toàn bộ các hắc bang lớn nhỏ trong tòa thành đều bị người viếng thăm, cuộc hành động này còn có sự tham dự của Tử Dận. Mục đích của Thiên An chính là toàn diện khống chế tòa thành bên trong.
Lớn mạnh thế lực của mình, mà những hắc bang lớn nhỏ này chẳng khác nào đúng khẩu vị của hắn cả.
Hắn chính là muốn đem các hắc bang này thu về trở thành tai mắt giám sát toàn lảnh thổ nước Sở cũ, cho dù cỏ lay gió thổi động tĩnh hắn phải biết được, quan trọng nữa nếu hướng bọn họ theo quân đội chính quy thì sức chiến đấu còn bạo tăng lên.
Một đêm có không ít người chết, những ai ngoan cố chống cự đều bị mạt sát cả một cuộc thanh trừng diễn ra. Khi mà mặt trời mọc lên toàn bộ thế lực lớn nhỏ trong thành đều quy thuận Thiên An, không chỉ hoàng cung mà cả quân đội cũng được huy động vào tiêu trừ.
“ Hừ” Tử Dận trên tay Kinh Nghê kiếm lấp lóe kiếm mang, thân ảnh xoay người đi để lại bên trong sát chết vô số, cùng mười mấy thân ảnh còn lại đang run rẩy quỳ lạy.
“ Đem những cổ xác chết này kéo về”
“ Vâng” Đám binh sỉ lập tức cung kính hành lễ, quân giáp đều đặn đi vào đem những cổ xác chết này khiên ra.
Ba ngày thời gian nhanh chóng qua đi, trong ba ngày này không ít giang hồ nhân sỉ chết đi, xác chết được kéo về một chổ trở thành dưỡng chất cho Bỉ Ngạn Hoa hay là nội thiên địa của Thiên An hấp thụ.
Không chỉ vậy toàn bộ ngục giam của đất Sở cũ thiết lập, người bên trong đều được thả ra, mang đến tụ tập một chỗ.
“ Từ nay về sau, không còn Tam Lang Bang, Sa Nhan Khẩu, Tam Độ Sơn, Tư Khúc Phái.. Bình Hồ Cốc” Tú Nương đọc một hơi hai mươi ba hắc bang lớn nhỏ.
Thời đại loạn lạc những bang phái này mọc lên như nấm, cái không thiếu nhất trên bảy quốc chính là sát thủ. Cơ hồ tòa thành nào cũng có các thế lực như này, trong bóng tối làm những việc mờ ám để sinh tồn.
Mặc kệ đám người biểu hiện khác nhau, Tú Nương tiếp tục nói: “ Từ nay các ngươi sẻ là thành viên của Thiên Võng, một tổ chức do Việt vương tạo ra. Lệ thuộc Cục Tình Báo, là tay mắt của Việt vương, tất cả thành viên trong tổ chức sẻ được thăng cấp trả lương, thậm chí chết đi gia đình cũng sẻ được Đại Việt chiếu cố, đây là cơ hội mà Việt vương cấp cho các ngươi”
Đám người bên dưới nghe được xì xào bàn tán lên nhưng lập tức im lặng, kết quả này để cho bọn họ vui mừng thân phận lắc mình chuyển đổi, hiện giờ là quan binh gia thân chứ không phải là giang hồ thảo mảng côn đồ cắc ké nữa, thân phận lại được thăng cấp.
Phụng sự dưới trướng Việt vương Thiên An chưởng quản Đại Việt, có đần cũng biết tương lai sáng ngời hơn trước đây.
Bọn họ làm hắc bang vất vả không phải là kiếm cơm ăn sao? Thậm chí tính mạng còn nguy hiểm, sóng trên đầu mũi dao đao kiếm, tùy ý có thể bị chết đi.
Nhưng giờ lại khác, bọn họ nếu được Việt vương thu nhận vào tổ chức, đả là quân sỉ của Đại Việt.
Phải biết đi lính cho Đại Việt chính là tiền đồ một mảnh, tiền lương nhiều thăng quan tiến chức. Lại chết rồi gia đình cũng không lo lắng, thậm chí tên tuổi còn được ghi vào Nghĩa Trang Liệt Sĩ ghi lại công lao.
Thời đại này quân đội có địa vị cực kỳ vi diệu, bất cứ quốc gia nào cũng không thể thiếu nhưng tồn tại lại lưng chừng.
Tầng lớp thấp bé giống như cỏ rác chết không mấy ai quan tâm, chỉ những tướng lĩnh xông xáo ra được quân công thì còn may nhớ đến.
Mà Nghĩa Trang Liệt Sỉ đem ra khiến cho quân lính sục sôi phấn chấn, cho dù có chết đi nữa bọn họ vẫn còn được nhớ đến không phải biến mất đi.
“ Sa Khắc, A Ly, Mãn Đân, Chí Mâu, A Ma Nhĩ, đám người này giao lại cho ngươi, ta muốn dệt một tấm lưới bao trùm bốn quận nhanh nhất có thể.” Tú Nương quay sang nhìn năm tên thuộc hạ phía trước nói.
“ Vâng, cục trưởng” Năm người lập tức hành lễ.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["fadabbbedcefadecf","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Bây giờ thân phận của nàng đả thay đổi, là vương phi của Đại Việt cuộc sống bây giờ nàng ưa thích, cũng nguyện ý đem sức lực xây dựng đất nước tươi đẹp này.
Nhìn đám người phía trước, đại não mơ hồ hình ảnh lại hiện ra, một tháng trước nàng cũng từ Thiên An nhận lấy công việc cho mình.
« Thiên Võng » Tú Nương thốt lên.
Thiên An gật đầu: « Cục Tình Báo giao cho nàng đảm nhiệm, Thiên Võng là thành viên nòng cốt, là một tấm lưới vô hình giăng lên Đại Việt, trong tối diệt trừ hết thảy mầm họa cho đế quốc. »
Tú Nương gật đầu, Cục Tình Báo nàng cũng biết lấy là một trong những cơ quan của bộ máy Đại Việt. Tại nơi này nử tử có rất lớn quyền lợi, ba tỷ muội của nàng cũng tham dự vào bộ máy này đảm nhiệm từng người chức vị khác nhau.
Nàng thân là vương phi lại có một thân thực lực, cũng không nguyện ý làm bình hoa trưng bày cả.
Khi tìm đến Thiên An thì hắn liền để nàng chấp chưởng cơ quan này, quyền lực không hề nhỏ. Có thể giám sát quan lại bộ máy, trực tiếp bắt giam hành xử tùy theo mức độ lần chức vị quan lại.
« Trước mắt Thiên Võng phủ sóng Đại Việt lảnh thổ, sau đó là giăng một tấm lưới lớn lên Trung Nguyên, kiểm soát hết thảy tình báo nội và ngoại đế quốc » Thiên An đi đến gần Tú Nương, cười nói: « ta giao nó cho nàng »
« Ân » Tú Nương đi đến cả người dựa sát vào người Thiên An, lên tiếng: « chàng không sợ, Tú Nương làm hỏng sao? »
« Hỏng thì sao chứ? có ta ở, các nàng cứ mặc sức mà làm, trời có sập cũng đả có ta chống cho các nàng cả » Thiên An tay vươn ra hấp lấy chung rượu gần đó.
« Càng ngày lại bị chàng mê hoặc nhiều hơn rồi » Tú Nương nỉ non, gương mặt lại ửng đỏ lên khi thấy y phục mình bị hắn cởi xuống, thẹn thùng nói: « còn sớm như vậy, chàng lại không đứng đắn rồi »
« Không sớm, đả trể rồi » Thiên An đem chung rượu uống lấy, sau đó hướng về đôi môi đỏ mọng của Tú Nương hôn xuống.
Tình báo hết sức quan trọng, cho nên Thiên An sẻ không bỏ qua được, Thiên Võng giao cho Tú Nương là hắn muốn nàng dệt ra cho hắn một tấm lưới vô hình bao trùm hết thảy Đại Việt thổ địa.
Giám sát từ bình dân đến quan lại, triều đình đến giang hồ, cho dù gió lay cỏ thổi hắn đều biết được.
Xa hơn là tràn vào trung nguyên cắm lấy quân cờ cho mình, thu thập tình báo cho Đại Việt, thông qua các thương đoàn Đại Việt mà cài người vào đó.
Từng bước một đoạt lấy thổ địa trung nguyên vào tay mình.