Ngóng mấy ngày rồi, mèo của gia cuối cùng cũng đến, đi cùng đại ca bọn họ, kì thực gia muốn là người đầu tiên xông lên, nhưng như vậy sẽ giống như gia nhớ mèo lắm ấy, tuy rằng gia nhớ y là không sai.
Nhưng nhìn thấy mèo của gia rồi, gia lại không cao hứng nổi, gia sao có thể quên mất còn có nữ nhân đó cơ chứ! Mèo của gia đến rồi, nhưng nữ nhân đó cũng đi theo đến luôn, chỉ cần nghĩ đến trên đường đi, mèo của gia lúc nào cũng ở cùng nữ nhân đó, lòng gia lại thấy thoải mái không nổi. Vì vậy lúc nhị ca nói chuyện với y, gia không chút do dự ngắt ngang, quả nhiên mèo của gia tức giận rồi, con mắt trừng lên thật đáng yêu nha, cái điệu bộ ủy khuất đó, hại gia cảm thấy hình như mình làm hơi quá rồi.
Coi như là gia quá phận đi, thì liên quan quái gì đến nữ nhân kia chứ! Nữ nhân đó dựa vào gì mà thay mèo của gia ra mặt, mèo của gia cùng nàng ta có quan hệ quái gì chứ! Cư nhiên còn la lối chúng ta om sòm, đúng là người đàn bà đanh đá, hèn gì đại ca cũng không muốn gặp nàng ta, còn không muốn giao hài tử cho nàng ta nữa chứ, đại ca, làm tốt lắm! Cho nàng ta tức chơi!
Bị nữ nhân đó làm tức giận đến quên mất chính sự luôn rồi, may mà nhớ lại kịp, mấy ngày nay gia và mấy ca ca đã được nếm thử thân thủ của con mèo kia, đã lên kế hoạch cả rồi, kì thực mấy ca ca không biết, căn bản không vì tranh thái tử, cho dù sau cùng mèo thua, gia cũng nhất định sẽ tìm cớ kéo mèo ở lại, sau đó cùng y quay về Khai Phong giải quyết án. Nói cách khác, con mèo đó không thể không thua, vì chuyện này liên quan đến địa vị chủ nhân gia đình sau này của gia. [nhắc cái này hoài, cứ sợ người ta tưởng nhầm chú nằm dưới ấy = =”]
Thế là ném nữ nhân đó cho đại tẩu, còn gia chạy đến chỗ ước hẹn chờ mèo của gia, gia một điểm cũng không lo lắng, mấy vị ca ca của gia tuyệt đối chặn mèo của gia không được, bất quá ca ca bọn họ cũng làm con mèo đó tốn không ít thể lực nha, gia coi như thắng rồi, đừng nói gia đê tiện chứ, đây cũng là bất đắc dĩ thôi, gia và con mèo đó kẻ tám lạng người nửa cân, thắng bại là năm năm, nếu là bình thường gia sẽ đường đường chính chính phân cao thấp, nhưng gia thích con mèo đó, đây lại là lần đầu cả hai giao chiến, gia nhất định không thể thua.
Mèo của gia cuối cùng đến rồi, hắc hắc, nhưng tại sao vừa thấy gia câu đầu tiên y hỏi lại là về nữ nhân kia? Bộ gia không bằng nữ nhân kia sao? Gia không thèm nói y biết, chờ đánh xong đi rồi nói. Bất quá mèo của gia cũng thật dễ lừa, gia chỉ nói là nếu y thắng gia sẽ nói y chỗ của nữ nhân kia, cũng không nói nếu y thua thì sẽ phải làm gì, đợi y thua rồi gia nhất định yêu cầu y sau khi án tử kết thúc phải cùng gia đi chơi. [ồ, ra chỉ là đi chơi, được, chú còn có chút “nhân tính” =D]
Nhưng gia và mèo của gia còn đang bất phân thắng bại thì có cháy, ai thiếu đạo đức như thế hả? Phóng hỏa phóng đến Hãm Không đảo, còn phá đám trận tỉ thí của gia, không phải muốn tìm chết chứ hả! Đừng có mà để gia bắt được. Còn phải gấp gáp quay về, lo không biết thái tử có bị thiêu cháy chưa.
Chờ đến lúc gia, mèo của gia và mấy vị ca ca hừng hực lửa giận quay về, cái tên thủ phạm phóng hỏa đã tự xuất đầu lộ diện rồi, cư nhiên lại là cái tên hỗn đản chết tiệt Đồ Thiện, tên hỗn đản này cư nhiên còn phóng hỏa tiễn, làm bị thương đại ca của gia, gia nhất định không để yên cho hắn.
Nhưng mà, tại sao lúc nào cũng là con mèo đó, tại sao lúc nào cũng là con mèo đó mang người đi, gia làm sao đây? Đại ca sinh tử chưa rõ, hài tử kia nguy hiểm bủa vây, Hãm Không đảo lại gặp cháy lớn, gia trăm triệu không ngờ đều là do con mèo kia một tay thiết kế, đều là do gia không tốt, nếu không phải vì truy theo con mèo kia, cố ý dẫn y lên đảo, đại ca cũng sẽ không gặp chuyện.
Huynh đệ chúng ta thế là cùng con mèo đó đánh một trận, tên Đồ Thiện kia thì ở một bên châm lửa thổi gió, nói cái gì mà cùng con mèo kia là nhất điện vi thần, tự nhiên là cùng một hội. Đúng a! Gia thế nào lại quên mất, con mèo kia là người quan phủ, là gia tự mình đa tình rồi, đều do gia bị mỹ sắc làm cho trầm mê, làm liên lụy mấy ca ca, gia sẽ liều mạng với con mèo đó. [hự, tự chú đa tình rồi đổ lỗi là sao, đồ ba trợn liếc]