CHƯƠNG
Hai người cho rằng tâm tình suy sút của Thiên Ái
phân nửa nguyên nhân là bởi ngày giỗ của viện trưởng, phân nửa còn lại là do bị
bạn học bắt nạt. Hai người càng thêm yêu thương nhìn Thiên Ái ngủ say, khuôn mặt
nhỏ nhắn còn mang theo lệ ngân nhàn nhạt. Bọn họ không ngờ tới Thiên Ái là vì
nghĩ hai người họ không còn để ý đến cậu nữa mới sinh ra thương tâm.
Lý Ân dùng nhãn thần băng lãnh hung hăng trừng mắt
nhìn mấy nam sinh đang nói mấy lời thô tục, mấy người kia nhìn thấy ánh mắt lạnh
lẽo của Lý Ân, có loại cảm giác như độc xà đang nhìn con ếch, sợ đến không thể
động đậy.
Tương phản, Lạc Tư lớn mật nhẹ nhàng ôm lấy
Thiên Ái đang ngủ say, có chút yêu thương nhìn quầng thâm nhạt nhạt dưới vành mắt
của cậu, còn có bọng mắt bởi vì khóc mà hơi sưng, đem Thiên Ái kéo vào trong
lòng, cánh tay vận sức một cái liền đem Thiên Ái nằm hẳn vào lòng.
Lạc Tư thỏa mãn ngửi mùi hương trên người Thiên
Ái. Thân thể vừa tắm xong mang theo mùi sữa tắm nhàn nhạt, gương mặt nho nhỏ
bình thường, làn da trắng nõn lại hiện lên bệnh trạng vàng vọt, thân thể gầy yếu,
tất cả đều làm Lạc Tư yêu thích không buông tay. Nhìn Thiên Ái, biết cậu nhất định
là bởi lần trước tự sát, hơn nữa bản thân ăn uống không đầy đủ, da mới có thể lộ
ra bệnh trạng như vậy, “Lý, sau này phải làm cho Tiểu Ái ăn nhiều một
chút, anh xem, làn da vốn trắng nõn của em ấy lại lộ ra vàng vọt như vậy, tiếp
tục như thế Tiểu Ái sẽ sinh bệnh!”
“Đương nhiên, hiện tại chúng ta rốt cuộc
cũng được ở chung cùng một chỗ với Ái Ái, anh còn tưởng rằng Ái Ái vĩnh viễn sẽ
không nói ra câu muốn gặp chúng ta! Thật là…. Rốt cuộc là ai quy định nhất định
phải đi vào trong mộng của vợ chờ vợ nói câu muốn gặp, mộng ma chúng ta mới có
thể đi gặp vợ hả? Tức chết anh!”
Nghe tâm linh Lý Ân sinh oán giận, Lạc Tư hiểu ý
cười cười, trong ngực cũng bất mãn rất nhiều. Hai người là đôi song sinh khó gặp
trong mộng ma giới, bởi vì khả năng sinh dục của mộng ma cực kì thấp, một nữ mộng
ma nếu có thể sinh con, mặc kệ là con trai hay con gái, đều sẽ được tộc nhân
tôn kính đến già chết mới thôi. Kỳ thực đó là vì thai nhi mộng ma phải ở trong
cơ thể mẹ sinh tồn sáu đến mười năm, quá trình thập phần gian khổ. Thông thường
nữ mộng ma sinh con xong sẽ bị suy nhược quá độ, nặng hơn có thể mất mạng.
Mà đứa bé bởi vì ở trong cơ thể mẹ tu luyện ma lực
sáu đến mười năm, lúc thoát ly cơ thể mẹ có thể lập tức cấp tốc lớn đến ngoại
hình trên dưới tuổi của nhân loại, cho nên người mộng ma tộc là chiến binh
trời sinh!
Nữ mộng ma sinh ra hai người bởi vì một lần sinh
đôi, ma lực hao hết, còn bị hai người vừa sinh ra đã có ma lực siêu cường phản
phệ, sinh xong liền mất mạng. Người mẹ vừa sinh mình ra đã qua đời làm cho hai
người rất thương tâm, thế nhưng bọn họ lại ngay lập tức cảm ứng được sự tồn tại
của vợ, bi thương được hòa tan, vui vẻ muốn đi tìm vợ lại bị tộc trưởng lúc đó
ngăn cản.
Tộc trưởng nói cho bọn họ, phải chờ lúc vợ đối mặt
bọn họ nói muốn gặp bọn họ ngoài đời thực bọn họ mới có thể chân chính đi gặp,
trước đó, chỉ có thời gian năm ngày trước trăng tròn mới được tiến nhập vào
trong mộng của vợ, cho dù hai người là sự tồn tại cường đại nhất trong mộng ma
tộc cũng không thể cãi lại chỉ lệnh này.
Hai người tâm không cam lòng không nguyện cũng
chỉ có thể hảo hảo tu luyện để có thể nhanh hơn tiến nhập vào trong mộng của vợ.
Cái ngày Thiên Ái tuyệt vọng thương tâm vừa vặn là ngày trăng tròn, lực lượng của
mộng ma phát huy đến lớn nhất. Song song tu luyện, hai người phát hiện ra khí tức
của vợ bắt đầu yếu ớt, lòng nóng như lửa đốt, rất nhanh kết thúc tu luyện, tiến
nhập vào trong mộng của vợ, thế mới biết vợ tên là Thiên Ái, là một nhân loại
có tâm linh kiên cường mà yếu đuối. Từ lần đầu tiên gặp mặt Thiên Ái, hai người
đã không tự chủ được muốn biết tất cả về cậu. Nhìn qua kí ức của Thiên Ái, vừa
yêu thương vừa thương tiếc lẻn vào trong mộng của cậu, cùng nhau thổ lộ ái ngữ
khiến kẻ khác mặt đỏ tim đập.
Trong tên của vợ có một chữ “Ái”, thế
nhưng những người từng yêu cậu lại lần lượt bị thần thu lại, nhưng mà…. không
sao, chúng ta là ma, sẽ không bị thần thu đi, chúng ta bất lão bất tử, hơn nữa….
chúng ta sẽ yêu em! Ngày đó, hai người nhìn Thiên Ái phát thệ, đây là lời thề
vĩnh hằng bất biến!
Lạc Tư cùng Lý Ân, hai người đồng dạng mê muội
nhìn Thiên Ái, bởi vì giáo viên cách rất xa nên cũng không phát hiện dị trạng của
hai người, nhưng mà, ta nghĩ….. cho dù giáo viên có phát hiện hai người ngồi
trên lớp không nghe giảng lại nhìn chằm chằm Thiên Ái, hai người họ cũng sẽ
không để ý đâu!
Ngoài vợ ra, những thứ bên ngoài đều không đáng
quan tâm, chỉ có vợ là trọng yếu nhất, đây là chuẩn tắc đã khắc sâu trong gen của
hai người, hai người có thể nói là vì Thiên Ái mà sinh ra, mặc kệ cậu là nam
hay nữ, là béo hay gầy, hai người cũng không ngại, đối với bọn họ mà nói, tất cả
những người khác so ra đều kém hơn một sợi tóc của Thiên Ái!
Có thể nói như vậy có chút khoa trương, thế
nhưng đối với hai người họ thì đây là chuyện rất bình thường, từ một khắc khi vừa
sinh ra hai người đã cùng cảm thụ được hỉ nộ ái ố của Thiên Ái. Vì chuyện này,
hai người đã từng không ngừng chống cự nhưng chung quy không chống lại được mị
lực của cậu, cam tâm tình nguyện thần phục dưới chân cậu. Mỗi lần tới trăng
tròn, hai người vừa nhìn thấy Thiên Ái, miệng sẽ không tự chủ nói ra một ít lời
dỗ ngon dỗ ngọt đến chính bản thân cũng thấy kinh ngạc.
Hai người vì chuyện này đã nhìn qua Thiên kính để
tìm hiểu kiếp trước, biết được Thiên Ái là người yêu của mình từ nhiều kiếp,
hơn nữa trước đây hai người vốn là một, khi chuyển kiếp thành mộng ma, không biết
thế nào linh hồn lại tách làm hai. Hơn nữa hai người biết, sang đến kiếp này là
kiếp cuối cùng được gặp lại vợ, mặc kệ thế nào cũng phải biến Thiên Ái thành
người của mộng ma tộc, cứ như vậy, Thiên Ái sẽ không cần chuyển kiếp, bọn họ có
thể đời đời kiếp kiếp ở chung một chỗ!
Thú ái – chương