Thiếu nữ được nuôi dưỡng bởi Thần chết ôm chặt thanh kiếm đen tuyền

chương 3.1: long hổ tranh hùng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: SCKurumi

Beta reader chưa nấu ăn xong nên có lỗi gì mọi người check xong cmt bên dưới giúp mình nha

~~~

I

Đồng bằng Rias

Toạ lạc ở phía đông của Thánh quốc Mekia, đồng bằng Rias nằm ngay cạnh dãy núi với con sông lớn chia cắt khu vực thành hai phía đông và tây. Mùa xuân đã đến, và nơi này đã luôn nổi tiếng với hàng sa số loài hoa nở rộ— nhưng hiện giờ, khung cảnh đó không còn là trung tâm của đồng bằng nữa.

Một lượng lớn người hành quân qua đồng bằng, kết thúc tuổi thọ ngắn ngủi của những bông hoa đang nở. Hai đội quân, Thiên Dực đoàn và công quốc Stonia, tổng cộng 90.000 người, đã sẵn sàng để đối đầu ở nơi này.

Căn cứ Công quốc Stonia

Thống chế Auguste Gibbs Lanvinstein - một người đàn ông to lớn với thân hình vạm vỡ - đang toả ra bầu không khí vô cùng khó chịu.

Năm Âm lịch 997, khi Đế Quốc yêu cầu Công quốc Stonia phải phục tùng như một quốc gia chư hầu, Auguste đã kiên quyết phản đối đến phút cuối cùng. Tuy nhiên, nghe lời khuyên của thủ lĩnh trong Tứ Hiền Nhân là Roman, Công tước Silvester đã chọn trở thành một nước chư hầu. Auguste đã thua Đế Quốc trước cả khi được ra trận.

Sau đó, anh dành hàng ngày để uống cho vơi đi sự khó chịu. Và bây giờ, Công tước Silvester lại ra lệnh xâm lược Thánh Quốc Mekia.

Khi nhận được sắc lệnh này, Auguste cười nhạt trong lòng. Họ trở thành nước chư hầu để tránh chiến tranh, nhưng cuối cùng, họ vẫn phải chiến đấu.

Và đối thủ là vùng đất linh thiêng thuộc về những tín đồ của Nữ thần Citresia. Với tình trạng của họ lúc này, thà chiến đấu với Đế Quốc ngay từ đầu còn có kết quả tốt hơn.

「— Ta bị sao thế này?」

Auguste nhìn những lá cờ quân đội màu tím tung bay trên cao và những người lính mặc quân phục màu xanh nhạt, và nói với Tham mưu trưởng— Thiếu tướng Cecilia Para Cadio, người đang đứng bên cạnh ông. Cô được coi là người phụ nữ tài năng nhất kể từ khi Công quốc Stonia thành lập, và giành được vị trí hiện tại sau khi vượt mặt nhiều sĩ quan tài năng khác.

「Thưa ngài Thống chế, tức giận là chuyện đương nhiên. Nhưng giờ có nói gì thêm cũng vô ích, Công tước đã ra quyết định rồi.」

Auguste cũng biết điều đó nhưng anh vẫn phải nói ra. Anh phải nói rõ suy nghĩ của mình trước khi trận chiến ngu ngốc này bắt đầu. Nhưng nếu anh, Thống chế, còn phàn nàn, sĩ khí toàn quân vốn đã thấp của công quốc Stonia sẽ còn trở nên tồi tệ hơn.

(Quả là một tình thế rắc rối…)

Gạt những suy nghĩ đen tối trong lòng qua một bên, Auguste lớn tiếng động viên những người lính đã mất tinh thần dưới trướng mình.

「—Dù sao thì, kẻ thù ít thật đấy. Ta nghe nói chúng ta phải chuẩn bị tinh thần để chiến đấu với khoảng 40.000 đến 50.000 quân.」

Họ ước chừng chỉ có khoảng 30.000 quân địch, rất khác so với thông tin do sứ thần Đế quốc đưa ra.

「Đúng vậy... Chẳng nhẽ Đế quốc đã ước tính sai?」

Cecilia nói và nhìn chếch sang phải, về phía người đàn ông mặc áo giáp và áo choàng màu xanh - cố vấn quân sự được gửi bởi Đế quốc cho cuộc chiến chống lại Thánh quốc Mekia, Felixus von Sieger. Ngay bây giờ, anh đang khoanh tay quan sát chiến trường một cách nhàn nhã.

「Không, không thể có chuyện đó được. 『Dương viêm』, đơn vị tình báo của Đế quốc, vô cùng xuất sắc. Và họ cũng gửi đến người mạnh nhất Đế quốc… Chà, quả đúng là một tên đẹp mã.」

Phái nữ hay gọi Felixus, kẻ thù của cánh đàn ông theo một phương diện nào đó, là『Quý ông thiên thanh』 và hoàn toàn say đắm anh ta. Những cuộc cãi cọ về ánh nhìn của anh đang hướng về ai liên tục nổ ra.

Dù nghe có vẻ ngu ngốc, nhưng Auguste phải thừa nhận rằng Felixus thực sự là một người đàn ông đẹp trai. Mái tóc sẫm màu quyến rũ, sống mũi và đôi môi hoàn mỹ, đôi mắt xanh sẫm của anh toát lên vẻ dịu dàng và thông thái cứ như trái ngược với danh xưng người đàn ông mạnh nhất Đế quốc.

Không nhiều người có khả năng làm đau mắt người xung quanh chỉ bằng việc đứng yên một chỗ, Auguste có thể hiểu tại sao phái nữ lại phát cuồng đến như vậy. Ngay cả con gái Công tước cũng nhìn anh ta như vậy, điều này khiến Auguste bất lực đến mức chẳng thể khó chịu nữa.

「Anh ấy đẹp trai kinh khủng…」

Cecilia lẩm bẩm như đang mong muốn điều gì đó. Auguste thầm thở dài『Cả cô cũng…』

「E hèm! —Tham mưu trưởng Cecilia.」

「X-Xin lỗi. Giả sử ước tính của Đế Quốc không sai, thì chỉ có một giả thuyết.」

Cecilia có một biểu hiện khó xử. Hiểu ý cô ấy, Auguste nhíu mày.

「Cô đang nói rằng Thiên Dực đoàn đang coi thường chúng ta?」

「Tôi không có nói thế……」

「Bên ta đã cúi đầu trước Đế quốc trước mà chẳng phản kháng gì, nên cũng không sai nếu họ nghĩ như vậy.」

Tiếng cười khan của Auguste vang vọng trống rỗng. Nếu anh ở trong vị trí của họ, hẳn anh cũng sẽ thấy như vậy. Ngay cả với ý nghĩ đó, chẳng phải 30.000 là hơi quá đáng sao?

Anh ta không biết chỉ huy bên kia đang nghĩ gì, nhưng quân số sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến cơ hội chiến thắng, vì vậy, đương nhiên, Auguste sẽ luôn bung toàn bộ lực lượng mà anh có trong tay.

「Bên ta có quân số gấp đôi họ. Tôi không nghĩ chúng ta có thể thất bại, nhưng…」

Trái ngược với giọng điệu mạnh mẽ của cô ấy, khuôn mặt của Cecilia căng lại.

Auguste thêm vào:

「Sĩ khí bên ta đang vô cùng thấp, nên ngay cả khi bên ta có quân số gấp đôi cũng không thể đảm bảo chiến thắng— đó là những gì cô muốn nói phải không,?」

Sau vài giây do dự, Cecilia gật đầu.

「Thật đáng tiếc, nhưng đã có khá nhiều người đào ngũ trong cuộc hành quân của chúng ta.」

「Có phải những người lính đó là tín đồ của Nữ thần Citresia không?」

「Đúng như ngài nói, họ là những người theo đạo nặng hơn trong số những người sùng đạo.」

Auguste hít một hơi thật sâu và nhìn lên bầu trời. Bất kể lý do là gì, việc đào ngũ luôn dẫn đến tử hình, bất kể dù có thành công. Vậy mà họ vẫn chọn chạy trốn, đủ để thấy niềm tin của họ sâu sắc đến mức nào.

「Nữ thần Citresia... Thật rắc rối. Chỉ có một vị thần duy nhất, và chúng ta cũng chỉ cần một, đó là Thần Chiến tranh, Zorbes.」

Thần chiến tranh Zorbes là Thần bảo trợ của Công quốc Stonia từ thời cổ đại.

Một vị thần ba đầu sáu tay, sử dụng chakram và đinh ba làm vũ khí. Không như Nữ thần sáng tạo Citresia, ngài nổi tiếng với sức mạnh hủy diệt.

「Thần chiến tranh Zorbes... Đã lâu lắm rồi tôi mới nghe thấy cái tên đó. Lần cuối cùng tôi đọc về ngài là trong Biên niên sử Công quốc Stonia mà tôi đọc hồi 5 tuổi.」

Cecilia hồi tưởng. Nhân tiện, Biên niên sử Công quốc Stonia không phải là cuốn sách dành cho trẻ em, nó là công cụ nghiên cứu của các nhà sử học.

Auguste sửa lưng cô mà nói tiếp.

「Người trẻ thời nay không quá quan tâm đến thần thoại, vậy mà, Nữ thần Citresia lại nổi tiếng đến đáng kinh ngạc, cô có nghĩ vậy không, Tham mưu trưởng Cecilia?」

「V-Vâng.」

Vì lý do nào đó, Cecilia gật đầu với tâm trạng lo lắng.

「Đừng bận tâm, bỏ qua chuyện đó đi. Cô đã làm gì với những người cố gắng đào ngũ? 」

「Đừng lo, tôi chỉ giam giữ họ. Theo luật quân sự, họ phải bị xử tử công khai, nhưng tôi chúng ta nên coi lần này là ngoại lệ.」

Bất cứ ai khác ngoài Cecilia sẽ xử tử họ ngay tại chỗ. Điều đó là hiển nhiên. Tuy nhiên, Cecilia không phải là người cứng nhắc theo các quy tắc mà có cách xử lý khá linh hoạt, đó là lý do tại sao Auguste đánh giá cao cô đến vậy.

「Thực vậy. Mọi thứ sẽ không kết thúc trong hòa bình chỉ bằng chiến thắng, tôi không nghĩ rằng Nhà thờ Thánh Illuminous sẽ đứng yên. 」

Nếu biết rằng những người sùng đạo bị hành quyết, Nhà thờ Thánh Illuminous sẽ điều động đoàn Hiệp sĩ của nhà thờ tham gia cuộc chiến. Để ngăn mọi chuyện phát triển đến mức đó, họ phải đối xử với những người sùng đạo một cách thận trọng.

Mọi chuyện quá khó khăn, nhưng đó là thực tại tàn khốc mà Công quốc Stonia phải đối mặt.

「Bệ hạ, quân tiên phong của kẻ thù đã bắt đầu tấn công.」

Auguste nhận thấy kẻ thù đang triển khai đội hình Mũi tên. Cả đạo quân di chuyển gọn gàng với kỷ luật vô cùng xuất sắc, thể hiện rõ quá trình huấn luyện nghiêm ngặt mà họ đã trải qua.

「Lấy đội hình Mũi tên chống lại một đội quân gấp đôi số lượng của họ… Họ đang nghĩ gì vậy?」

「Họ phải có niềm tin mãnh liệt vào chiến thắng của bản thân mới dám làm vậy.」

Quân địch chưa bao giờ bước vào một trận chiến thực sự sao? Trong toàn bộ những trường hợp anh có thể nghĩ tới, đây là một viễn cảnh tốt đẹp nhất.

「Thống chế, chúng ta nên làm gì?」

「Chẳng phải bọn chúng đang lao tới như thiêu thân sao? Nhử chúng vào trung tâm đội hình rồi quét sạch. Việc này sẽ phần nào nâng cao tinh thần quân ta.」

「Đã rõ, tôi sẽ tiến hành chuẩn bị.」

Giọng nói cao vút của Cecilia vang vọng trên chiến trường.

Thiên Dực đoàn, Đội tiên phong

Trong số 30.000 người của Thiên Dực đoàn, Amelia dẫn đầu 7.000 bộ binh hạng nhẹ làm quân tiên phong. Cô hất nhẹ mái tóc ra sau, rồi nhàn nhã nhìn đội quân 60.000 người Stonia đang xếp hàng trước mặt.

Lực lượng Vệ binh Thần thánh tỏa ra khí chất đáng sợ sau khi triển khai đội hình Mũi tên, trái ngược hoàn toàn với Quân đội Stonia khắc kỷ. Một trong Mười hai vệ binh có cánh bảo vệ 『Cổng sáu』ở Lâu đài La Shaim là Đại đoàn trưởng Jan Alexia, người sử dụng một cây kích. Anh ta đi đến chỗ Amelia, người đang đứng đầu đội hình và chào.

「Thiên sứ Amelia, mọi việc chuẩn bị đã hoàn tất, chúng tôi sẵn sàng tấn công theo lệnh của ngài!」

Amelia lấy ra chiếc đồng hồ bỏ túi màu trắng sau khi nhận được báo cáo đó. Cô mở chiếc nắp có chạm khắc Nữ thần Citresia rồi nói.

「15 phút để dàn xếp đội hình, quá lâu. Mặc dù đây là một cuộc chiến để thể hiện vinh quang của Thánh Thiên thần với toàn thế giới.」

Amelia nói rõ ràng và báo cáo của Jan nuốt nước bọt.

「Tôi vô cùng xin lỗi!」

「… Ta sẽ bỏ qua lần này.」

「Vô cùng cảm kích sự nhân từ của ngài!」

「Không có lần sau đâu, nhớ cho kĩ.」

Amelia nhìn lại và cái lườm của cô ấy khiến Jan lùi lại một bước. Nhưng anh ấy ngay lập tức đứng dậy và nói một cách kiên quyết.

「Đã rõ! Tôi sẽ khắc ghi lỗi lầm lần này vào trái tim mình!」

「Ngoài ra, hãy cảm thấy vinh dự khi được tham gia đội tiên phong. Truyền đến toàn bộ quân lính, ta sẽ tự tay loại bỏ bất cứ ai tỏ ra sợ hãi trước kẻ thù.」

「Đã rõ! Mong muốn của ngài sẽ được thực hiện, thưa Thiên sứ Amelia! 」

Anh quay người và nhanh chóng di chuyển. Sau đó, các Thánh vệ binh giơ cao vũ khí của họ với một tiếng thét lớn.

「「Nữ thần Citresia sẽ luôn dõi theo Thánh dực đoàn!!」」

「「Nhân danh Thánh Thiên thần, chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta!」」

「Vậy thì bắt đầu tấn công chúng đi, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi.」

Amelia vung kiếm với tinh thần phấn chấn và phát lệnh tấn công.

Truyện Chữ Hay