Thiếu nữ được nuôi dưỡng bởi Thần chết ôm chặt thanh kiếm đen tuyền

đoạn chương: sự hào hứng của ellis

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thủ đô Hoàng gia Fizz, khu phía Nam

Trên con phố Grimoire, nơi nổi tiếng là một con phố nhộn nhịp cho dù toạ lạc tại phía nam thịnh vượng của thu đô, có hai người phụ nữ xinh đẹp hiếm thấy đang đi dạo. Một người là Ellis Crawford, trông như thể đang tận hưởng quãng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời, người còn lại là Olivia Valedstorm, đang tham lam hít lấy mùi đồ ăn từ các quầy hàng.

「Olivia Onee-sama, tiết trời hôm nay thật tuyệt, quả là hoàn hảo cho một buổi hẹn hò!」

「Hẳn rồi. Nhân tiện, cô đang đưa tôi đi đâu, Ellis? 」

Olivia hỏi Ellis đang ngân nga vui vẻ bên cạnh cô. Không giống như Ellis đang mặc đồng phục, Olivia mặc áo giáp đen.

Họ không có ý định chiến đấu, đây chỉ là yêu cầu của Ellis.

「Cho phép em giữ bí mật một lúc nhé.」

Ellis mỉm cười sau khi dùng ánh mắt la liếm toàn bộ cơ thể của Olivia. Olivia hiểu rằng cô ấy không muốn nói, và chỉ vào một trong nhiều cửa hàng dọc phố.

「Cửa hàng đó thì sao?」

「… Cửa hàng xuống cấp đó ư?」

Ellis cau mày.

Đây là một tòa nhà khá nổi bật với bộ mái ngói màu cam đã bạc màu. Nhân tiện, biển hiệu 「Le Franchell」 nghiêng hẳn sang bên phải, trông như có thể rơi ra bất kì lúc nào.

Khi Olivia mới đến nơi này, cô ấy cũng có phản ứng tương tự như Ellis.

「Chà, Ashton đã chỉ cho tôi nơi này - một cửa hàng bánh ngọt chỉ người sành ăn mới biết. Chiếc bánh ở lễ kỷ niệm chiến thắng tại lâu đài rất ngon, nhưng cửa hàng này ở một đẳng cấp hoàn toàn khác. Điều đó không tuyệt sao?」

「Vậy đây là cửa hàng mà Olivia Onee-sama đã nghĩ đến suốt thời gian qua?」

「Phải, chính là nó.」

「Aha… em hiểu rồi…」

Ellis nói khi cô nhìn lên bảng hiệu một lần nữa.

Khoảng nửa tháng trước, Olivia vòi vĩnh mãi nên Ashton đã miễn cưỡng đưa cô đến cửa hàng này. Lúc đầu, Olivia cảm thấy khó chịu về bề ngoài xập xệ của cửa hàng khiến cậu cũng bồn chồn theo. Nhưng khi miếng bánh đầu tiên vào miệng Olivia, nó dường như đánh bay mọi lo lắng trong cô. Chỉ từ ngon là không đủ để diễn tả cái bánh, cảm giác như nó đang tan chảy trên đầu lưỡi cô vậy.

Olivia vẫn nhớ khi cô ấy cảm ơn Ashton, cậu thở phào nhẹ nhõm với khuôn mặt như muốn nói 『Đã bảo rồi mà.』

Olivia đã quyết định sẽ ăn ở đó hàng ngày trong khoảng thời gian ở thủ đô, nhưng Claudia đã ngăn điều ấy với lý do『Nó có thể ngon, nhưng ngài sẽ phát ngấy nếu phải ăn nó mỗi ngày.』 Olivia thấy có lí và nghe theo lời khuyên của cô ấy.

Đã hai ngày trôi qua kể từ lần cuối Olivia đến đây.

「Ellis hẳn cũng sẽ thấy đồ ăn ở đây rất ngon.」

Nhưng Ellis chẳng phản ứng với lời của cô. Olivia lắng nghe và thấy tiếng lầm bầm 「Olivia Onee-sama và bánh ngọt, Olivia Onee-sama và bánh ngọt, Olivia Onee-sama và bánh ngọt, Olivia——」 Cô ấy cứ lặp đi lặp lại điều tương tự.

Cảm nhận được nguy hiểm, Olivia từ từ lui ra xa Ellis, nhưng Ellis ngay lập tức thu hẹp khoảng cách như Dạ xoa.

「Olivia Onee-sama, tại sao chị lại tránh xa vậy?」

Ellis nghiêng đầu đáng yêu và hỏi với một nụ cười.

「C-Cô có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó quan trọng lắm, nên tôi không muốn làm phiền.」

「Em sẽ không bao giờ coi Olivia Onee-sama là một mối phiền toái, ngay cả khi trời sập. 」

「V-Vậy sao— Còn chiếc bánh?」

「Quả là một lời đề nghị hấp dẫn, nhưng em không có hứng thú lúc này.」

「H-hiểu rồi.」

Dù bị từ chối vậy mà Olivia chỉ cảm thấy nhẹ nhõm— nhưng cảm giác ấy cũng không kéo dài lâu.

「Và do đó, chúng ta có thể ăn bánh sau khi làm xong việc. Một mũi tên trúng hai đích. 」

Olivia không hiểu điều Ellis vừa nói. Nhưng cô biết là mình không thể chống lại nụ cười của Ellis, vì vậy cô tiếp tục gật đầu. Đây là sự ra đời của một con quỷ nữa, khác biệt hoàn toàn với Claudia.

「Chắc chắn hôm nay sẽ là ngày tuyệt vời nhất.」

「T-tôi không hiểu lắm, nhưng điều đó thật tuyệt.」

Olivia nhìn Ellis đang mê mẩn ôm lấy bản thân bằng cả hai tay bằng tâm trạng phức tạp.

(Con người có vẻ phức tạp và khó hiểu hơn những gì Z đã nói với mình. Mình vẫn còn nhiều điều phải học.)

Olivia nghĩ về hình bóng của Z đang giảng dạy cho cô với cuốn sách trên tay.

~~~

「Olivia Onee-sama, chúng ta đến rồi.」

Ellis vội vã mở cửa và kéo Olivia vào.

「Đây là nơi mà cô muốn đưa tôi đến?」

Olivia tò mò quan sát cửa hàng.

Bố cục của cửa hàng được thiết kế khá bắt mắt với các cô gái trẻ, với những bộ quần áo hợp thời được bày ngay ngắn trên kệ. Theo người bán hàng, thậm chí Đệ Tứ công chúa, Sara, cũng thường bí mật đến thăm nơi này— nhưng điều đó không quan trọng với Ellis.

「Đúng vậy, nhưng chúng ta không ở đây để chọn quần áo.」

Vào những ngày nghỉ, Olivia chỉ mặc vài bộ trang phục và toàn bộ đều đã phai màu. Olivia không chú ý nhiều đến quần áo, Ellis cũng không có mong muốn mua cho cô quần áo mới. Olivia đã là một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo, ngay cả khi chỉ mặc vải vụn.

Trước Olivia, ngay cả Nữ thần sắc đẹp Aphrodia cũng phải lu mờ khi so sánh.

(Fufu, nếu Olivia Onee-sama mặc nó…)

Trong khi Ellis mỉm cười một mình, một người quen của cô chạy tới. Đó là nhân viên bán hàng mà cô ấy đã tiếp xúc lúc trước.

「Cô Crawford, chúng tôi đang đợi cô đấy. Cô đến để nhận đơn hàng phải không? 」

「Phải, nó đã xong chưa?」

「Đây chắc chắn sẽ là kiệt tác của thợ may bên tôi. Tôi cũng đã làm mọi thứ theo ý thích của cô, cô Crawford. Vui lòng đợi một lát. 」

Sau đó, nhân viên bán hàng lui lại vào sâu bên trong cửa hàng.

Ellis nhận nhiệm vụ đóng vai thế thân của Olivia và nhận được một khoản tiền thưởng kha khá. Khi nói rằng tiền bạc không phải vấn đề, thái độ của nhân viên tại cửa hàng thay đổi ngay lập tức. Một lúc sau, người bán hàng quay lại với hai chiếc hộp.

「Cảm ơn vì đã chờ đợi, đây là hàng mà cô đã đặt.」

Nhân viên bán hàng mở hai cái hộp cẩn thận rồi cẩn thận đặt những thứ ở bên trong lên quầy. Một bên là áo choàng vai trái màu trắng để dùng trong nghi lễ, bên còn lại là áo choàng ngắn màu đỏ để dùng trên chiến trường. Cả hai đều có cùng một biểu tượng ở giữa, một đôi lưỡi hái bắt chéo và một chiếc đầu lâu phủ đầy hoa hồng— gia huy của nhà Valedstorm đã gieo rắc nỗi khiếp sợ cho Quân đội Đế quốc.

Olivia nhìn đi nhìn lại hai chiếc áo choàng và hỏi.

「Chúng có huy hiệu Valedstorm... Là dành cho tôi sao?」

「Vâng, đây là một món quà để chúc mừng Olivia Onee-sama được thăng cấp Thiếu tướng, xin hãy nhận chúng.」

Khi biết bộ áo giáp đen của Olivia là món quà từ Ashton, Ellis ngay lập tức đặt hai chiếc áo choàng này để ganh đua với cậu.

「Cảm ơn, Ellis!」

Olivia ngay lập tức khoác chiếc áo choàng màu trắng và nở một nụ cười. Ellis tự nhiên thấy chóng mặt, nhưng vẫn gắng gượng mượn nhân viên bán hàng một chiếc gương.

Olivia đứng trước gương và quay qua quay lại.

「Thế nào? Trông có hợp với tôi không?」

「Hoàn hảo... Em đang chảy máu mũi.」

「Hả? Nhưng tại sao?」

「Olivia Onee-sama, con người là sinh vật sẽ chảy máu mũi khi nhìn thấy những thứ tuyệt vời.」

「Haha, tôi không biết con người lại như vậy.」

Olivia kinh ngạc gật đầu, sau đó lấy ra một cuốn sổ màu đen và viết nguệch ngoạc lên đó. Khi nhìn vào mắt người bán hàng, cô lảng đi chỗ khác.

「Sau khi quay lại, tôi muốn cho Ashton và Claudia xem cái này càng sớm càng tốt.」

「Hai người họ chắc chắn sẽ sốc khi nhìn thấy chị— Vậy thì, giờ là điểm đến tiếp theo của chúng ta.」

「Chúng tôi mong chờ lần viếng thăm tiếp theo của quý khách.」

Sau khi thanh toán, nhân viên bán hàng tiễn họ đi với một nụ cười. Hai người tiến đến cửa hàng bánh Olivia vừa nói.

~~~

Một tiếng sau-

「Ellis?」

「Ah~」

「Ừm…」

「Ah~」

「H-hiểu rồi.」

Ellis đã thành công trong việc ép buộc Olivia đút bánh cho cô.

Claudia, khi biết tin về cặp áo choàng, đã ngay lập tức tìm Ellis và bóp cổ cô trong khi nở một nụ cười, nhưng đó là câu chuyện khác.

Truyện Chữ Hay