Sau khi rời khỏi cửa hàng 4S, Trần Ngao lái thử một vòng thì trở về Hoa Viên Tĩnh Hải.
“Tiểu Ngao, con đã về rồi à” Nhìn thấy Trần Ngao trở về, Trương Lệ lập tức kích động tiến lên đón, “Con với Gia Hi nói chuyện với nhau như thế nào rồi?”
“Cũng được, đi dạo một vòng thì để cô ấy trở về." Trần Ngao tùy ý nói, cũng không kể lại cho bà nghe về chuyện đã xảy ra ở phố cổ, nhưng ngược lại lại cảm thấy có chút thắc mắc, bình thường mẫu thân rất ít hỏi đến chuyện của mình, sao hôm nay lại quan tâm thế.
“Con không cùng Gia Hi đi ăn một bữa cơm à?” Sắc mặt Trương Lệ khẽ biến, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tiếp tục mở miệng:
“Cái đứa nhỏ này, làm sao mà đến một bữa cơm cũng không biết mời người ta, muốn theo đuổi con gái thì con phải chủ động, sao con lại giống chai kem đánh răng vậy, không bị bóp thì không thể tự chui ra.”
“Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy?” Trần Ngao không biết nên khóc hay nên cười, đây là xảy ra chuyện gì, “Con và Nam tiểu thư chỉ là bạn bè bình thường mà thôi.”
“Chỉ là bạn bè bình thường?” Khi Trương Lệ nghe Trần Ngao nói những lời này thì vẻ mặt có chút thất vọng rồi thở dài: “Thật đáng tiếc, tiếp xúc thì mẹ rất thích tiểu cô nương Gia Hi này, con bé tốt hơn rất nhiều lần so với Chu Cầm trước đó, nếu có thể...”Khi bà nghĩ đến chuyện người phụ nữ tên Chu Cầm kia dám ở sau lưng Trần Ngao qua lại với một ông già, thì càng thêm tức giận.
Nói rồi, Trương Lệ chợt nhận ra có cái gì đó không đúng, vội vàng im lặng: “Con trai, mẹ không cố ý chọc vào nỗi đau của con, nhưng...”
“Không sao đâu, mẹ, chuyện của con và Chu Cầm đã qua lâu rồi, con không còn để trong lòng nữa”
Trần Ngao nhún nhún vai, anh không có nói dối, lúc trước anh chỉ có một mình Chu Cầm, toàn tâm toàn ý với cô ta, nhưng bị cô ta phản bội, từ rất lâu rồi anh đã không còn trông mong gì vào người phụ nữ thấp hèn đó, chưa nói đến sau khi anh nhận được truyền thừa của Tiêu Dao môn, thì tâm nhìn của anh cũng đã trở nên khác biệt hơn, đương nhiên anh cũng sẽ không để tâm gì về quá khứ nữa.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi” Trương Lệ thở phào nhẹ nhõm, bà thật sự rất lo lắng rằng Trân Ngao sẽ không thoát ra được khỏi quá khứ đen tối, “Đúng rồi, anh họ và dì của con sẽ đến thành phố Tùng Sơn này ở một thời gian, đến lúc đó hẹn bọn họ cùng nhau ăn cơm.”
“Lưu Oánh?”
Nghe mẹ nói thế, Trần Ngao nhịn không được khẽ cau mày, dưới đáy mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, đối với những người trong gia đình này, Trần Ngao đã lạnh lòng rồi, nhớ lúc mẹ anh nhập viện cần chỉ phí để phẫu thuật, anh đã từng đến †ìm người nhà của anh họ, nhưng gia đình của dì lại trực tiếp †ìm đủ mọi loại lý do để từ chối, thậm chí bọn họ còn không đến thăm mẹ anh khi bà nằm viện.
Không chỉ vậy, bình thường gia đình của dì anh rất kiêu ngạo, mỗi lần bọn họ gặp nhau, bọn họ đều không có thái độ tốt với mẹ con anh, thường xuyên chế giêu mẹ anh, nhưng mỗi khi có chuyện gì muốn khoe khoang khoác lác thì người đầu tiên bọn họ nghĩ đến là mẹ con anh, bọn họ chỉ sợ gia đình anh không biết họ có đồ tốt.
Lần này, anh đoán là bọn họ lại đang có chuyện gì muốn khoe khoang với anh.
Nhưng vì mẹ anh đã nói như vậy, anh cũng không tiện để nói thêm gì nữa, vì vậy sau khi ăn cơm anh liền lên lầu nghỉ ngơi.
Sau khi bình tĩnh lại, Trần Ngao bắt đầu tu luyện, mặc dù bây giờ anh đã cảm nhận được lợi ích của truyền thừa mà Dương Thanh tiền bối mang lại, nhưng anh cũng nhớ đến lời cảnh cáo của Dương Thanh tiền bối rằng anh phải nhất định chăm chỉ tu luyện Vạn Tượng Đạo Pháp, dù sao đây cũng là nền tảng của mọi thứ.
Ngồi xếp bằng, Trần Ngao hít sâu một hơi, lại bắt đầu tu luyện.
Đây là lần đầu tiên anh tu luyện từ khi đột phá tầng thứ hai, khi tâm trí được thả lỏng, anh lập tức cảm thấy dường như có thể có một luồng khí tức, khi luồng khí tức này chạy khắp †ay chân, anh cảm thấy như cả toàn thân tràn đầy sức mạnh.
“Bang...”
Bạn đang đọc truyện mới tại .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!