Hoàng Hậu bất mãn Hạ phi đã lâu nhưng triều đình lấy người tài làm trọng. Gia tộc Huyền thị xuất thân tướng quân chấn áp biên cương, chiến công hiển hách. Lại nói tháng vừa qua ca ca của Huyền quý nhân là Huyền Tuấn Vũ liên tiếp thắng trận, chiến công vang dội. Bây giờ giáng chức vị như này thì thật không hay.
Nhớ lại sau ngày hôn lễ giữa hoàng thượng khi ấy còn là thái tử và người thì Huyền thị cũng nhờ chiến công lớn từ phó tướng thành đại tướng quân, Huyền Phiên Hạ chỉ định đến Đông cung làm trắc phi. Từ ngày vào Đông cung thì luôn kiêu ngạo, chính phi không yên ổn, thiếp thất chịu ủy khuất. Vì không muốn tiên hoàng khó xử với Huyền thị lúc bấy giờ nên người chỉ dám nhẫn nhịn.
Mọi thứ đều có mức độ của nó cả. Nếu hôm nay hoàng thượng không hạ lệnh đưa đứa con của Hạ phi đến cho người thì có lẽ người cũng quên mất bản thân bà đã từng mất một đứa con. Cảm giác không được nhìn thấy, không được gần gũi chăm sóc người làm mẹ đều hiểu được. Nhưng cái mà người đau khổ nhất chính là không được nhìn thấy đứa con của người ra đời, vì nó đã bị hủy khi người mang thai tháng thứ tư.
Thay vì nói là hủy thì nên nói là do ảnh hưởng từ xạ hương thì đúng hơn a. Lúc đấy, người cũng có sai thủ vệ của Thẩm thị điều tra sự việc. Nhưng chỉ phát hiện sự việc do ai làm thôi, còn chứng cứ đã bị thủ tiêu nên chẳng thể tố cáo, và người đó không phải ai khác mà chính là Huyền Phiên Hạ. Không thể tố cáo, chứng cứ lại bị hủy nên Hoàng Hậu chỉ có thể nuốt hận nhẫn nại chịu đựng.
Bây giờ ả thất thế lại mất quyền làm mẹ người cũng cảm thấy hả dạ đôi chút, nhưng... việc chẳng thể nhìn thấy hình hài trong bụng lớn lên, chưa kịp chào đời thì đã chết rồi... chết trong bụng người! Không kịp nhìn ánh sáng, không kịp bên người một chút liền đi rồi!
Huyền Phiên Hạ gây ra cho người bao nhiêu chuyện, tính kế người bao nhiêu lần. Nhưng có lẽ hận nhất là người chẳng thể tự tay giết chết ả trả thù cho giọt máu mà người mang năm đó.
Bây giờ, ả thất thế, Huyền thị cũng có dấu hiệu bị sá sút người thật muốn lật lại chuyện năm xưa, lôi mọi thứ ra ánh sáng, lấy mạng ả để đền mạng cho đứa con vô tội của người.
"Hoàng thượng" Hoàng Hậu lên tiếng: "Gần đây theo như quan hộ vệ giám sát Tinh Thiên Quốc có đề cập vấn đề tham nhũng. Chẳng hay bệ hạ định sẽ làm thế nào?"
Bây giờ trực tiếp lôi chuyện năm đó ra chẳng khác gì để mọi người hoài nghi đương kim Hoàng Hậu oán hận không dứt, lòng dạ không sạch sẽ thì thật không hay. Nếu chẳng thể trực tiếp giết vậy thì mượn chuyện này mà diệt ả.
Nghe đến Dạ Thiên Việt giật mình. Mấy tháng trở lại đây, biểu ca nhà ngoại của hắn vì có được chức quan tứ phẩm mà tham nhũng của cải, thậm chí là cả đồ cứu tế dân nghèo. Nhiều lần còn mở miệng xin hắn mấy vạn lượng vàng, đó đều là con số lớn. Dù sao cũng là thân thích nên tự nhiên sẽ bao che, giúp nhau làm việc, chỉ cần không bại lộ thì sẽ không sao. Chỉ là bây giờ Hoàng Hậu lại tố cáo việc này lên chắc chắn là đã nắm được việc gì đó rồi.
Hoàng thượng gật đầu: "Trẫm biết, trong triều cũng không ít kẻ dâng tấu sớ về việc này. Nhưng vẫn phải điều tra thêm vì chưa biết kẻ bày đầu tham nhũng là ai."
Hoàng Hậu mỉm cười, dáng vẻ đoan trang lại hài lòng. Người biết rõ kẻ đó là ai vì quan hộ vệ từ lớn cho đến nhỏ đều do Thẩm thị cầm quyền, lại nói thủ vệ điều tra trong cung cũng do Thẩm thị can dự, thế lực trọng yếu và trận pháp chiến trường cũng là Thẩm thị. Thậm chí đệ đệ của Hoàng Hậu cũng là tướng quân ngang hàng với Huyền thị về địa vị, chỉ kém là binh quyền trong tay chỉ nắm được bốn phần. Cứ cho là Huyền thị lớn mạnh về binh quyền, nếu không có Thẩm thị trợ giúp điều khiển binh pháp, pháp trận liệu có được như vậy không? Khi điều tra ra là ai thủ vệ luôn báo cáo cho Hoàng Hậu trước, người luôn biết nắm bắt thời cơ vậy nên cứ đợi tội trạng thật lớn rồi bung chuyện, khi đó chỉ còn nước chôn thân.
Kỷ Nguyệt nhìn nhận, nàng nhận thấy Hoàng Hậu như có tâm ý gì liền lên tiếng: "Hoàng thượng, việc điều tra này cứ giao cho người của con đi!"
Dẫu sao Hoàng Hậu cũng luôn đối tốt với nàng, nhiều lần cũng giúp đỡ nàng. Hơn thế đối với nàng người cũng như thân mẫu, chi bằng nàng ra tay giúp người giải quyết đi.