Thế Thân 49 Ngày

chương 30: ừ.. tôi thích anh ấy

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

_" Anh Nam... không sao rồi ". Triệu Mẫn nghĩ là anh vì kể chuyện mẹ anh nên xúc động mà cần bờ vai, nên cô cũng nhẹ nhàng vuốt lưng của anh an ủi nói.

_" Linh Nhi... Anh đã từng nói nếu anh nhận án cãi giúp em vụ này thì em nợ anh ân tình, em còn nhớ hay không ". Lý Mỹ Nam vẫn không buông cô ra nói.

Giọng nói của anh rất bình thường nhưng nếu không phải tấm lưng rắn chắc của anh đang rung nhẹ lên bán đứng cảm xúc của anh lúc này thì Triệu Mẫn vẫn không biết anh đang đau lòng đến khóc. Chẳng qua anh là đàn ông nên không thể khóc thoải mái như phụ nữ được, nên có buồn cũng ráng nén vào trong lòng thôi.

_" Anh có chuyện gì muốn em làm cho anh hay sao ". Triệu Mẫn chân mày nhíu nhẹ nói. Cô thấy Lý Mỹ Nam lúc sáng và bây giờ khác xa nhau thật.

_" Linh Nhi.. anh muốn hàng ngày được trang điểm cho em có được không ". Lý Mỹ Nam nhẹ nhàng nói.

_" Ách.... chuyện này. Không phải anh nói chỉ trang điểm cho cô gái anh yêu thật lòng thôi sao ". Triệu Mẫn ngạc nhiên nói.

_" Em đừng hiểu lầm.. tại anh lâu rồi chưa có người mẫu thực tập nên muốn em làm người mẫu cho anh thực hành thôi. Anh nhờ người khác cũng được, nhưng nếu để lộ ra Cậu ấm của Lý Gia đường đường là Luật Vương khét tiếng giới luật sư mà lại đam mê trang điểm cho phụ nữ thì không hay cho lắm. Đây là bí mật của anh nên anh muốn tìm ai đó có thể giúp anh giữ bí mật này. Bí quá mới nhờ đến em thôi ". Lý Mỹ Nam ráng nén cảm xúc đau thương lại mà như thường ngày vẫn bày ra nụ cười lãng tử quen thuộc nhìn cô nói. Hít hơi cho bình ổn cảm xúc anh làm tiếp phần trang điểm cho cô công đoạn còn lại.

Triệu Mẫn im lặng quan sát Lý Mỹ Nam chút nhưng thấy ánh mắt của anh không hề pha lẫn tạp chất nào, và yêu cầu của anh cũng không có gì là quá đáng nên cô mới gật đầu đồng ý. " Được thôi.. Em đồng ý ".

_" Vậy từ giờ em là người mẫu cho anh rồi đó. Em đã hứa rồi là không được nuốt lời đâu ". Lý Mỹ Nam cười nói. " Linh Nhi.. Anh sẽ làm cho những tháng ngày cuối cùng của em mỗi ngày đều là cô gái xinh đẹp nhất, lúc nào cũng giữ được nụ cười trên môi, những chuyện rắc rối của em anh sẽ thay em giải quyết hết. Mãi mãi bình yên nhé cô bé của anh ". Anh nhìn cô nghĩ thầm trong đầu câu.

Triệu Mẫn mỉm cười gật đầu. Lý Mỹ Nam trang điểm bước cuối cùng cho cô xong thì Triệu Mẫn phải há miệng kinh ngạc vì tay nghề của anh không thua gì thợ trang điểm chuyên nghiệp chút nào. Khúc Linh Nhi vốn đẹp rồi nhưng dưới sự hóa phép của anh thì nhan sắc của Khúc Linh Nhi càng trở nên xinh đẹp vượt bậc.

_" Anh Nam.. Anh khéo tay thật. Em không nhận ra em nữa rồi ". Triệu Mẫn rờ rờ gương mặt của Khúc Linh Nhi cười nói.

_" Cũng tạm được thôi.. vốn dĩ là em đã rất xinh rồi, anh chỉ làm nhẹ nhàng chút thì em đã trở nên cực kỳ xinh đẹp rồi. Linh Nhi .. Tối nay em thật đẹp ". Lý Mỹ Nam nhìn cô mỉm cười nói.

_" Hahaha.. thật sao.. công của anh có % cơ mà. Chúng ta đi thôi em đói rồi " Triệu Mẫn khẽ cười kéo tay của anh đi ra xe. Lý Mỹ Nam mỉm cười đi theo phía sau, anh nhìn tay của cô đang kéo tay của mình thì bất giác thấy ấm áp. Bé Moon được anh ôm trên người nên bé càng cười tít con mắt.

Cả đến nhà hàng sang trọng mà cô chưa đến đây bao giờ. Cô xuống xe nhìn vòng tham quan nhà hàng này. Nhà giàu có khác, đến đi ăn đêm đơn giản thôi cũng phải chọn nơi cầu kỳ đến như vậy.

_" Vào thôi em ". Lý Mỹ Nam mỉm cười kéo tay cô đi vào. Gia đình nhà cô cũng thuộc trung lưu cơ mà, sao anh thấy anh mắt cô ngạc nhiên quá vậy.

Người phục vụ thấy Lý Mỹ Nam đến thì anh chẳng cần hỏi nhiều lập tức đưa anh đến phòng Vip mà anh mỗi lần đến đây anh đều được ưu tiên đến phòng đó. Cả chưa kịp bước vào bên trong thì Phong Tình và Hồng Ân cũng vừa đi đến. Phong Tình thấy Khúc Linh Nhi ở đây thì ngạc nhiên. Tay đang được hồng Ân nắm anh cũng vô thức kéo cánh tay ra.

Tối nay Phong Tình mặc âu phục màu đen tuyền nhìn cực kỳ đẹp trai. Anh cứ như vương tử con cưng của trời vậy, Còn Hồng Ân thì lại mặc đầm trắng ngắn đến gối. Cô xinh đẹp như cô công chúa và đang hạnh phúc đi bên cạnh chàng hoàng tử Phong Tình vậy.

_" Mỹ Nam.. ". Hồng Ân mừng rỡ lên tiếng. Cô kéo tay Phong Tình nhanh chóng đến chào hỏi Mỹ Nam.

_" Mẹ... Ba Phong Tình kìa ". Bé Moon thấy Phong Tình hét lên. Triệu Mẫn nghe vậy nhanh chóng bịt miệng bé Moon lại. Cô thấy Phong Tình đi chung với bạn gái của anh thì cô cũng không dám làm phiền hay phá đám anh. Chỉ là ánh mắt của cô nhìn người Hồng Ân và Phong Tình đang nắm tay nhau thì thoáng quá tia mất mát rất nhanh rồi vụt tắt. Bàn tay đó của anh cô cũng muốn nắm nhưng cô không đủ dũng cảm thôi.

Hồng Ân vừa đến nghe bé Moon gọi Phong Tình là ba thì cô dừng lại. Ánh mắt nghi hoặc nhìn Phong Tình. Cô có rời anh có năm đi lập nghiệp thôi Phong Tình đã có con hồi nào vậy. Ánh mắt nghi ngờ của Hồng Ân nhìn chằm chằm vào Bé Moon và Triệu Mẫn. Cô như muốn nhìn ra cái gì bất thường trong chuyện này. Bé Moon tuy rất xinh đẹp nhưng không có chút nét nào giống với Phong Tình cả. Điều này làm cô càng yên tâm.

_" Mẹ.. Sao không cho con chào ba Phong Tình ". Bé Moon hiếu kỳ lên tiếng.

_" Moon.. Con nên gọi là Chú Phong Tình biết không. Chú Phong Tình đang đi cùng người yêu. Con gọi là Ba thì cô ấy sẽ giận chú Phong Tình mất ". Triệu Mẫn nói nhỏ câu.

_" Con không thích. Con chỉ thích gọi Ba Phong Tình thôi... ". Bé Moon chu môi nhỏ nói câu. Bé không vui liếc mắt nhìn cô gái tên Hồng Ân đang dành Ba Phong Tình của bé cái.

_" Moon.. Con không được nhõng nhẽo ". Triệu Mẫn nhắc nhở bé câu. Cô không muốn Phong Tình lâm vào tình huống khó xử. Bé Moon mím môi như muốn khóc vậy.

_ " Hồng Ân, Phong Tình. Không phải người đi ăn với các nguyên lão ở King rồi sao, sao lại chuyển hướng qua nhà hàng Queen vậy ". Lý Mỹ Nam giúp Khúc Linh Nhi đánh lạc hướng nói.

_" Sao ?. Cậu không cho tôi đến đây hay sao. Khúc Linh Nhi.. Em từ chối tôi vì đã nhận lời của Mỹ Nam từ trước rồi sao ? ". Phong Tình thấy Khúc Linh Nhi và Lý Mỹ Nam đi chung với nhau thì không vui. Anh nhắn tin cho cô nhiều như vậy mà cô lại từ chối đi ăn tối với anh, bây giờ cô lại đi ăn với Lý Mỹ Nam là cô có ý gì. Không lẽ cô thích Lý Mỹ Nam rồi sao.

Là đàn ông thì sao Lý Mỹ Nam lại không biết anh mắt này của Phong Tình là ý gì, còn nói mấy lời chua chua kiểu này nữa. Anh biết chắc lúc này Phong Tình đang ghen tị với anh đi.

_" Phong Tình.. Cậu muốn đến thì đến, tôi làm sao có thể cản cậu được chứ. Cậu chăm sóc Hồng Ân cho tốt đi. Em ấy lâu lắm rồi mới về nước cậu nên dành thời gian cho em ấy nhiều chút thì hơn ". Lý Mỹ Nam cười nói.

Ý của anh là muốn nhắc khéo Phong Tình là anh đang đi chung với Hồng Ân thì tốt nhất nên cách xa Khúc Linh Nhi chút. Anh thức sự không muốn Khúc Linh Nhi những tháng ngày còn lại phải đấu tranh với mấy cô gái khác để dành chút tình cảm của Phong Tình. Anh biết rõ tính của Hồng Ân trước giờ khá tiểu thư, trước giờ cô muốn thứ gì đều phải làm mọi cách để có được. Anh sợ Hồng Ân sẽ gây khó dễ cho Linh Nhi thôi.

_" Anh Phong Tình.. nếu không ngại thì chúng ta ngồi cùng nhau cũng được ". Triệu Mẫn ép cảm giác không tên khó chịu lại nói. Cô vừa cất tiếng thì thu hút sự chú ý của người.

_" Được.. vậy chúng ta ngồi chung đi ". Phong Tình nhìn chằm chằm vào Khúc Linh Nhi nói. Anh thấy cô đi với Lý Mỹ Nam thì trang điểm kỹ càng xinh đẹp như vậy thì anh không vui chút nào. Cô và Lý Mỹ Nam lúc này cực kỳ xứng đôi đến anh phải ganh tị.

_" Cô là ai ? ". Hồng Ân nhìn Khúc Linh Nhi lên tiếng. Cô thấy ánh mắt của Phong Tình nhìn cô gái đã có con này rất khác thường, linh tính của cô cho cô biết có mùi nguy hiểm không bình thường ở đây.

_" Tôi là Khúc Linh Nhi. Chỉ là bạn bình thường với anh Nam và Anh Phong Tình mà thôi. Rất vui được làm quen với cô. Cô và anh Phong Tình rất đẹp đôi ". Triệu Mẫn khẽ cười nói.

Cô vừa dứt lời thì Phong Tình lấy độ mắt thường kéo mây đen thui, nhưng Triệu Mẫn trực tiếp bỏ qua ánh mắt kèm theo chút giận dỗi của Phong Tình mà khẽ cười với Hồng Ân.

_" À.. Ra vậy. Phong Tình, Anh Nam chúng ta vào trong thôi ". Hồng Ân nói rồi ôm cánh tay của Phong Tình tình tứ kéo Phong Tình đi trước mặt Triệu Mẫn. Phong Tình nhìn Khúc Linh Nhi cái rồi nhìn sang Lý Mỹ Nam rồi bước đi.

_" Đi thôi em.. ". Lý Mỹ Nam cũng kéo tay cô đi.

người ngồi cùng ngồi chung bàn. Cả bàn tiệc vì Triệu Mẫn và Phong Tình mà làm không khí cả bàn tiệc lâm vào không khí cứng ngắc. Chỉ có Lý Mỹ Nam cố bắt chuyện với Hồng Ân để xóa tan đi không khí có chút không bình thường này.

Phong Tình lắc nhẹ ly rượu trên tay rồi lâu lâu lại nhìn Khúc Linh Nhi cái. Anh thấy cô giả vờ nhạt nhẽo và giống như không hề quen biết với anh thì tim của anh thoáng qua cảm giác khó chịu. Anh không vui nên chỉ ngồi uống rượu mình mà không nói thêm lời nào. Trong đầu anh lúc này chỉ có suy nghĩ là Khúc Linh Nhi có chút nào thích anh hay không, hay từ đầu đến cuối chỉ mình anh thích cô mà thôi.

Triệu Mẫn thì giả vờ chăm sóc cho bé Moon nên không tham gia nói chuyện và cô cũng không hề nhìn Phong Tình đến cái nào hết. Gặp Phong Tình tại đây mới làm cô nhớ đến kết quả xét nghiệm nghiệt ngã kia. Kết quả cô đã đoán được từ trước rồi nhưng khi cầm kết quả xét nghiệm trên tay cô cũng thấy đau lòng và xót xa cho cố chủ Khúc Linh Nhi. người con gái chịu khổ trăm bề về thể xác và lẫn tinh thần, có lẽ Khúc Linh Nhi chết cũng là giải thoát với cố chủ. Triệu Mẫn Cô biết định mệnh đã định cô và Phong Tình đã không thể yêu nhau và đến được với nhau rồi, thì bây giờ cô cố níu kéo anh cũng không được gì. Chỉ cần thấy anh hạnh phúc là cô vui rồi.

_" Khụ.. khụ ". Triệu Mẫn cầm khăn tay quay đầu đi ho nhẹ cái thu hút ánh mắt của mọi người. Cô nhìn thấy chút máu nhỏ dính trên khăn tay thì cô nhanh chóng giấu nó đi. Cô làm thật nhanh nên không ai thấy cái gì, sắc mặt cô lại trở về bình thường như không có chuyện gì cả.

Trong người thì chỉ có mình Lý Mỹ Nam hiểu nguyên do. Anh nhìn qua cô bằng ánh mắt quan tâm nói. " Linh Nhi .. em uống chút nước đi ".

_" Linh Nhi .. Em không sao chứ. Uống chút nước đi ". Phong Tình cũng quan tâm lên tiếng, tay của anh cũng cầm ly nước đưa cho cô.

_" anh làm sao vậy. Em chỉ ho nhẹ thôi mà, anh có cần làm quá lên vậy không ". Triệu Mẫn nhìn ly nước ở trước mặt của mình thì khó xử nói. Cô cầm ly nước của mình uống ngụm để nuốt cái vị tanh tưởi của máu còn đọng lại trong miệng xuống.

Lý Mỹ Nam nhìn cô chút thì hiểu ý của cô là không muốn để cho Phong Tình và anh biết là cô bị bệnh như vậy. Chắc cô sợ bị bọn anh biết rồi đâm ra thương hại cô, nên cô định giấu cả anh và Phong Tình luôn. Nhưng cô sẽ không biết là Lý Mỹ Nam anh đã biết hết rồi. Phong Tình thấy cô không cầm ly nước của anh thì lại càng không vui.

Hồng Ân nhíu mày nhìn Phong Tình và Lý Mỹ Nam rồi nhìn cả người con gái tên Khúc Linh Nhi kia nữa. Cô đánh hơi được mùi vị bất thường ở đây. Nghĩ đến trái tim của Phong Tình không thuộc về cô thì gương mặt xinh đẹp của Hồng Ân khẽ nghiến răng cái.

_" Em xin phép đi nhà vệ sinh chút ". Triệu Mẫn vẫn tỏ ra bình thường nói. Rồi cô làm như không có chuyện gì bước đi.

_" Em cũng đi rửa tay chút ". Hồng Ân cười nói rồi bước đi. Chỉ còn lại người đàn ông ngồi ở lại mà thôi.

_" Lý Mỹ Nam. Cậu đây là ý gì ". Phong Tình lên tiếng trước.

_" Ý anh là sao. Tôi không hiểu ". Lý Mỹ Nam nhẹ cười nói.

_" Không phải cậu nói không tham gia việc tán tỉnh Khúc Linh Nhi và nhường cô ấy cho tôi rồi hay sao. Cậu đổi ý rồi à ". Phong Tình nhìn Lý Mỹ Nam nói.

_" Phải thì sao ?, không phải thì sao ". Lý Mỹ Nam cười nụ cười lãng tử quen thuộc nói.

_" Hừ... Vậy lúc đầu sao lại nói quân tử không đoạt đồ bạn thích. Giờ lại muốn chân. Giờ tôi mới biết cậu sống lòng như vậy ". Phong Tình không vui nói.

_" Tôi chỉ không muốn mình lần nữa phải hối hận mà thôi ". Lý Mỹ Nam thoáng qua tia đau lòng nói. Phải... anh thực sự không muốn mình phải hối hận. Anh vốn dĩ không muốn dành Khúc Linh Nhi với Phong Tình gì cả. Anh chỉ muốn làm theo trái tim anh mách bảo mà chăm sóc cho cô nhưng tháng ngày cuối cùng để cô hạnh phúc mà nhắm mắt mà thôi. Lúc này anh có chút lẫn lộn giữa mẹ anh và Khúc Linh Nhi, giống như anh đang cố gắng làm điều gì đó để bù đắp những lỗi lầm khi xưa đã xa lánh mẹ của anh, và không thể chăm sóc cho bà khi xưa vậy.

_" Hừ... Cô ấy là của tôi. Cậu có xen chân vào cũng không được gì đâu ". Phong Tình hừ nhỏ đánh dấu chủ quyền nói.

_" Tôi chỉ làm theo trái tim mách bảo thôi, nên cô ấy chọn tôi hay không cũng không quan trọng. Chỉ cần cô ấy hạnh phúc là được rồi. Những chuyện khác tôi không quan tâm ". Lý Mỹ Nam nhấp chút rượu nói.

Phong Tình nhìn Lý Mỹ Nam chút. Anh thấy Lý Mỹ Nam thoáng tia đau thương, nét mặt cũng mang rất nhiều tâm sự thì anh cũng không lên tiếng nữa. Khúc Linh Nhi thuộc về ai không phải chỉ nói là được, mà còn phải dựa vào hành động nữa. Tranh cãi chỉ làm tình cảm anh em bấy lâu nay thêm xức mẻ mà thôi.

Bên trong nhà vệ sinh Hồng Ân thấy Triệu Mẫn đi ra thì cô cầm tay Triệu Mẫn lại nói. " Khúc Linh Nhi... nói chuyện với tôi chút đi ".

_" Hồng Ân.. Có gì cũng không nên nói ở nhà vệ sinh chứ ". Triệu Mẫn rút kinh nghiệm từ vụ của Thủy Chi mà nhìn Hồng Ân nói.

_" Phong Tình là của tôi. Tôi thích anh ấy từ năm tuổi rồi. Cô tránh xa anh Phong Tình ra cho tôi ". Hồng Ân vào thẳng vấn đề nói.

_" Hồng Ân.. Cô thích thì đi tỏ tình nói với anh ấy đi. Cô nói với tôi có giải quyết được gì đâu ". Triệu Mẫn nén lại cảm giác không vui nói.

_" Cô không phải cũng thích anh ấy hay sao ". Hồng Ân nhíu mày nói.

_" Cô nói là thích chứ không phải yêu. Ừ.. Tôi thích anh ấy, nhưng thích chỉ là thích. Nếu cô muốn giữ anh ấy cho riêng cô thì đi mà đi làm động lòng anh ấy kìa, chứ không phải chặn đường của tôi để nói những lời này không có kết quả đâu. Chúc cô thành công. Tôi có chuyện đi trước cô cứ tự nhiên ". Triệu Mẫn nhếch môi cười nói rồi tự tin bước đi bỏ lại Hồng Ân có chút nghiến răng nhìn bóng lưng của cô.

_" Đồ của Hồng Ân tôi thích. Ai dám cản đường của tôi thì đừng trách tôi vô tình ". Hồng Ân nói nhỏ câu. Cô thoa lên môi lớp son đỏ rực nữa rồi mới bước ra

IT'S_ME_

: pm. //

Oxford, Mississippi State, US

Truyện Chữ Hay