Bên trong một hang động ở Trường Tinh Thể.
Tôi và Silfa đang trị thương cho cô gái mà tôi đã cứu.
Hơi thở cô ấy khó nhọc, nhưng hiện tại cổ đã ngủ yên bình rồi.
“Độc tố đã được loại bỏ và vết thương cũng đóng lại hoàn toàn. “Trị Liệu” của Raze thật tuyệt.”
“Ra vậy. Giờ ổn rồi.”
Tôi đóng mở bàn tay, kiểm tra sức mạnh của mình.
Năng lực cùng độ chính xác không tệ. Nhưng nếu tôi tìm thấy cô gái elf sớm hơn một chút, tôi có thể không để cho cô ấy bị thương.
“Nhờ có Raze, cô ấy đã được cứu.”
“Tôi không cứu cô ấy. Chỉ thuận tay khi diệt trừ đống rác đó thôi.”
“Đúng vậy. Nhưng mà... Raze rất tuyệt vời là sự thật.”
Silfa cố gắng động viên tôi.
“Quan trọng hơn, Silfa. Em có thể cho tôi xem lại kĩ năng của mình không?”
“Được chứ. Vậy hãy nhìn vào mắt em.”
Như những lần trước, Silfa quan sát năng lực của tôi với “Ma Nhãn” của cô ấy, sau đó truyền cho tôi bằng “Ý niệm Tinh thần.”
<>
[Tu Sĩ]
[Quỷ Vương]
<>
[Quỷ Vương Uy Quyền]… Có khả năng phát triển ma thuật và kĩ năng phù hợp với Quỷ Vương.
[Nghịch Đảo]… Đảo ngược một số ma thuật.
[Hủy Diệt Tất Thảy]… Khuếch đại hiệu năng ma thuật tấn công (Cực đại).
[Lõi Ma Lực]… Liên tục tạo ma lực trong cơ thể, tương đương với lượng ma lực tiêu thụ.
[Kinh nghiệm Chiến đấu]… Nhận biết chính xác chuyện gì diễn ra trên chiến trường.
[Vô Niệm]… Có thể bỏ đi không cần niệm thần chú ma pháp.
[Dập tắt Ma lực]… Giảm thiệu hiệu năng của ma thuật đối địch (Đại). Hoàn toàn vô hiệu hóa ma thuật tình trạng bất thường Rank III hoặc thấp hơn.
[Ác quỷ Nhân loại]… Cung cấp trạng thái tấn công đặc biệt đối với loài người (Cực đại).
[Bất Tử Hộ Thân]… “Trị Liệu,” “Lực Lượng,” “Điều Trị” luôn trong trạng thái kích hoạt đối với bản thân. Hiệu năng vĩnh viễn, không thể hủy bỏ.
<>
[Trị Liệu]… Ma thuật Phục hồi/ Thuộc tính: Ánh sáng/ Rank: IV.
[Lực Lượng]… Ma thuật Tăng cường/ Thuộc tính: Ánh sáng/ Phạm vi: IV.
[Điều Trị]… Ma thuật Thanh tẩy/ Thuộc tính: Ánh sáng/ Rank: IV.
[Tỉnh thức]… Ma thuật Nhận thức/ Thuộc tính: Ánh sáng/ Phạm vi: IV.
[Thế Đao]… Ma thuật Hồi sinh/ Thuộc tính: Ánh sáng/ Rank: IV.
[Chuyển Dịch]… Ma thuật Chuyển đổi/ huộc tính: Không/ Phạm vi: IV.
[Cải Biến Trị Liệu]… Ma thuật Phá hủy/ Thuộc tính: Bóng tối/ Rank: IV. Độc nhất.
[Cải Biến Lực Lượng]… Ma thuật Suy yếu/ Thuộc tính: Bóng tối/ Rank: IV. Độc nhất.
[Cải Biến Điều Trị]… Ma thuật Ăn mòn/ Thuộc tính: Bóng tối/ Rank: IV. Độc nhất.
[Cải Biến Tỉnh Thức]… Ma thuật Tẩy não/ Thuộc tính: Bóng tối/ Rank: IV. Độc nhất.
[Cải Biến Thế Đao]… Ma thuật Đột tử/ Thuộc tính: Bóng tối/ Rank: IV. Độc nhất.
“Nhìn qua rất rõ ràng. Raze đã trở nên mạnh hơn.”
Đã một tháng qua đi từ sự việc ở thị trấn quỷ.
Tôi tiếp tục mài dũa sức mạnh của mình. Tôi đã có thể kiểm soát sức mạnh của quỷ vương - kẻ mà tôi đã gần như hoàn toàn đồng hóa.
Đã có hai sự thay đổi quan trọng.
Đầu tiên là ma thuật nguyên gốc của tôi khi là tu sĩ đã có thể dùng lên quỷ nhân cũng như các chủng tộc khác mà không gây tác dụng phụ, thậm chí hiệu năng còn tăng lên đột biến.
Thứ hai, đó là sự tiến hóa của ma thuật thành “Nghịch Đảo.”
Tôi có thể đảo ngược ma thuật hồi phục của tu sĩ và biến nó thành ma thuật hủy diệt với hiệu ứng hoàn toàn khác trước.
Tôi đã tin chắc khi tôi nhận được ma thuật nghịch đảo này.
Sức mạnh nguyên thủy của quỷ vương vượt qua hết thảy mọi thứ.
Chính xác như những gì Silfa nói hồi đó.
Thậm chí kể cả “thất hùng” được ví là mạnh nhất trái đất cũng chẳng đáng để mà so sánh.
Sau một thời gian, cô nàng elf tỉnh dậy.
Tôi và Silfa cẩn thận giải thích những chuyện đã xảy ra, đồng thời hỏi về tình trạng của cô.
Mái nhà của cô ấy đã bị con người thiêu rụi, nên họ đã phát động tấn công trả đũa, và kết cục trở thành mục tiêu.
Chính là khi chúng tôi giải cứu cô ấy.
Hiểu hết mọi việc, cô ấy cúi đầu và cảm ơn chúng tôi.
“Tôi thật sự... cảm kích. Raze-dono. Silfa-dono.”
“Đừng bận tâm.”
“Raze nói đúng. Với lại chúng tôi không thể để cô thế này. Chúng tôi sẽ hộ tống cô trở về với đồng bạn. Được không, Raze?”
“Cứ làm những gì em muốn.”
“Cảm ơn các bạn vì tất cả...”
“Cô có biết nơi đó ở đâu không?”
“À... Do tôi chạy đến lãnh thổ quỷ tộc để trốn khỏi con người, tôi không biết mình đang ở đâu nữa... Thật thảm hại mà.”
“Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tôi sẽ dẫn cô đi.”
Silfa nói như thể chẳng có gì.
"Bạn hữu của cô ở “Bạch Địa Lâm?” Hay có thể là “Khu rừng Lam Phong” chăng?”
Trước lời nói của Silfa, cô gái elf tròn xoe mắt.
“Silfa-dono, cô biết địa điểm ẩn của yêu tinh ư?”
“Tôi có mọi bản đồ trên thế giới ở trong đầu. Tôi cũng biết những nơi loài người, quỷ tộc, và các chủng loài khác sinh sống.”
Tôi lẫn cô gái elf đều kinh ngạc. Còn Silfa vẫn hoài nghi mà không nhận ra bản thân mình tuyệt vời đến nhường nào.
***
Nơi ở của yêu tinh nằm sâu trong rặng núi gập ghềnh.
Con đường đã bị che giấu bởi rất nhiều ma thuật ảnh ảo. Cô nàng elf bảo đó là để ngăn chặn ngoại địch xâm nhập, bảo vệ quê nhà của họ.
Khi chúng tôi đặt chân đến khu định cư, một khung cảnh thành thị hiện ra dọc theo thân cây đại thụ trong rừng.
Tôi không khỏi sửng sốt vào lần đầu tiên chứng kiến.
“Phi thường thật. Silfa, em đã đến đây bao giờ chưa?”
“Chưa, em mới chỉ biết qua tri thức, đây là lần đầu tiên em tới đây.”
Silfa vẫn vô cùng thành thật, hơn một tháng qua, tôi đã hiểu thêm nhiều điều về cô ấy.
Mặc dù không thể hiện ra ngoài mặt, Silfa hiện tại thấy khá vui.
Mặc dù là con gái của quỷ vương, Silfa còn trẻ con hơn cả tôi.
Đột nhiên, hình ảnh của Liz chồng lên với Silfa.
“... Raze, chuyện gì vậy?”
“Không, không có gì.”
“Raze-dono, Silfa-dono! Lối này! Toàn tộc chào mừng hai người!”
Chúng tôi đi theo cô gái elf tiến vào nơi định cư.
***
“-Ta hiểu rồi. Sau tất cả, loài người...”
Trưởng làng elf khẽ nhíu đôi mày xinh đẹp.
Chúng tôi gặp trưởng làng elf tại một căn phòng xây bên trong đại thụ.
Mặc dù cô ấy là người đứng đầu ngôi làng, ngoại hình của cổ vẫn vô cùng trẻ trung xinh đẹp. Tôi biết yêu tinh có tuổi thọ cao hơn con người và quỷ, nhưng tôi chưa mường tượng ra cô gái trước mặt mình này bao nhiêu tuổi.
“Nhưng, các bạn đã giúp đỡ đồng bào của ta. Cô ấy là một thành viên quan trọng và là một nữ anh hùng. Ta thật sự... không biết cảm ơn các bạn sao cho đủ. Ta thay mặt tộc elf cảm ơn các bạn. Mời các bạn nghỉ ngơi lại chốn này. Để chúng tôi tận lòng hiếu khách.”
“Cảm ơn, chúng tôi đánh giá cao điều đó.”
“Có điều gì chúng tôi có thể làm không?”
“Không”
Tôi đáp thẳng.
Trưởng làng elf lộ vẻ bối rối. Nhưng đó là sự thật.
Tôi chỉ thực hiện việc báo thù của mình. Hợp tác với người khác là không cần thiết.
Nhưng, thay vào đó Silfa lại nói.
“Tôi chỉ có một yêu cầu. Tôi muốn khu định cư này bảo vệ cho người già và trẻ nhỏ ở các làng quỷ tộc.”
Silfa giải thích về lũ trẻ mà chúng tôi đã gặp ở khu trú ẩn.
Ngay lúc này, chúng đang tạm thời ẩn náu ở làng quỷ. Trước khi tới đây, Silfa đã thảo luận với các quỷ nhân và hạ quyết tâm.
“Được. Ta sẽ cử người đón họ.”
“Cảm ơn.”
“Tôi sẽ cho cô vài lời khuyên.”
“Vâng, cậu nói đi, Raze-dono.”
“Các mạo hiểm giả con người đã nói đến những thứ kì lạ. Rằng đại thánh đường của vương quốc sẽ sớm bắt tay vào hành động cho cuộc thanh lọc chủng tộc.”
“Ý cậu là một cuộc xâm lược đại quy mô sẽ sớm bắt đầu?”
“Tôi không biết chi tiết, nhưng có khả năng là thế.”
Các yêu tinh lo lắng nhìn nhau.
“Đừng lo. Nếu bọn chúng gây tổn hại tới nơi đây. Tôi sẽ xóa sạch chúng, không còn dấu vết.”
Tôi không bận tâm tới bầu không khí, tuyên bố rõ ràng.
***
Cô gái elf chúng tôi đã cứu dẫn tôi xuyên qua làng sau khi trở lại. Silfa đang được đám trẻ elf bao quanh.
“Raze, mừng anh về.”
“Chúng có vẻ yêu mến em nhỉ?”
Đám yêu tinh tí hon chẳng hề sợ hãi Silfa dù cô là quỷ nhân.
Trái lại, mọi người cũng rất thân thiện, nở nụ cười thật tươi.
“Thật không ngờ... thông thường, bản năng elf sẽ cảnh giác với quỷ và người. Ý tôi là, khó mà lũ trẻ yêu mến...”
Một yêu tinh nêu ấn tượng.
Tôi nhớ lại cảnh ở khu trú ẩn quỷ tộc.
Silfa sở hữu bản năng người mẹ đặc biệt.
Có lẽ đó là tài năng cô ấy nhận được dưới tư cách con gái quỷ vương.
“Ma ma...”
Một đứa trẻ ôm lấy Silfa trong khi vẫn mút ngón cái của cô. Silfa nhẹ nhàng xoa đầu thằng bé, rồi vì lý do nào đó mà chỉ về phía tôi.
“Mẹ đây. Và kia là Bố.”
“O-O-Oa...! Vậy sao...?”
Tôi thoáng thở dài trước trò đùa của Silfa.
Trong lúc lắng nghe tiếng ngáy nho nhỏ của cậu bé đang nằm ngủ trong vòng tay Silfa, tôi nói với cô ấy suy nghĩ của mình.
“Silfa, tôi sẽ đi đến thủ đô hoàng gia.”
Cô ấy lập tức lộ ra vẻ khác thường.
“Quá nguy hiểm.”
“Tôi phải đi. Để tìm hiểu “thất hùng” đang lên kế hoạch điều gì.”
Không có gì lạ khi Silfa thấy lo.
Đối với quỷ nhân, vương quốc là nhà của kẻ địch. Đối với tôi bây giờ cũng vậy.
“Anh có đồng minh trong vương quốc không, Raze?”
“Chà...”
Tôi cứng họng.
Có rất ít đồng minh. Cho dù có, thì cần tiếp xúc liên lạc với người đó tại nơi thích hợp để có những thông tin giá trị.
Tuy nhiên, vẫn rất nguy hiểm, ngay cả khi tin tưởng vào giám mục Zeoral.
Không thể tin người nào được nữa--
Một nụ cười độ lượng xuất hiện thoáng qua tâm trí tôi.
Không, có đấy.
Trong tình cảnh này, chỉ duy nhất người đó tôi nghĩ có thể tin cậy tuyệt đối.
“Đừng lo. Tôi có một người trong đầu rồi.”
“... Là đàn ông hay phụ nữ?”
“Một cô gái... Có vấn đề gì sao?”
“Em sẽ đi cùng.”
“Không, tốt hơn em nên ở lại--”
“Em bảo là sẽ đi cùng.”
Silfa nói với vẻ nghiêm túc.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy cổ cứng đầu đến vậy.
***
Trời tối tại khu định cư elf.
Tôi được đưa đến phòng cho khách sau khi đã thưởng thức rất nhiều đồ ăn ngon.
Khác với loài người, nhà của elf có kiến trúc lạ thường như thể họ vẫn giữ cho khu rừng tiếp tục sinh trưởng. Trên tường lẫn trần nhà, có thể thấy những thân cây lượn sóng nhô ra.
“Ngài có thể nghỉ ngơi tại đây.”
“Cảm ơn.”
Tôi đáp lại không cảm xúc rồi bước vào phòng.
Tuy nhiên, vì lý do nào đấy mà trong đó đã có người.
Họ là elf.
Tóc vàng hay tóc bạc, da trắng hay da nâu, tai dài hay tai ngắn,… mặc dù ngoại hình khác nhau, nhưng điểm chung của họ là vô cùng xinh đẹp, da thịt lộ liễu, và toát ra khí chất mời gọi.
“... Xin lỗi, có vẻ tôi vào nhầm phòng.”
“Không, không phải nhầm lẫn đâu. Vào đây, lại đây đi.”
Các nàng elf dẫn tôi vào phòng như muốn giữ tôi lại.
“Các cô có việc gì với tôi sao?”
“Đúng vậy. Chúng em đến để phục vụ nhu cầu của Raze-sama.”
“...Hả?”
“Có một số elf rất giỏi trong việc này đó. Chúng em đây sẵn sàng phục vụ ngài bất cứ lúc nào. Được rồi, chọn người mà ngài thích đi.”
Sau đó, họ rũ bỏ trang phục đang mặc.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi nhìn thấy phụ nữ khỏa thân, trừ Liza.
Một cảnh tượng quyến rũ mà bạn không bao giờ có thể tưởng tượng. Nếu không phải do đã hợp nhất với quỷ vương, chắc tôi đã ngất đi rồi.
“Chờ đã.”
Mặc dù đã bảo dừng lại, có lẽ do ý thức mãnh liệt về công việc của mình, các nàng elf bán khỏa thân cứ thế sáp lại gần tôi.
Tôi gặp khó khăn khi đối mặt với chuyện này. Mặc dù đã kết hợp với quỷ vương, tôi vẫn chỉ là một tu sĩ tội nghiệp mà thôi.
“Ngài không hài lòng với chúng em ư...?”
“Không. Không phải như thế.”
Các cô nàng chạm vào đùi và đẩy ngực tôi xuống.
“Ngài không cần phải lo đâu.”
“... Nếu là chuyện đó, thì không cần thiết.”
Tôi nhẹ nhàng đẩy họ ra.
“Tôi không có cái nhu cầu đó. Cho đến khi đạt mục tiêu của mình.”
Trả thù là tất cả với tôi bây giờ.
Các cô gái elf bối rối.
“Chuyện đó, tôi cảm kích ý định của các cô, nhưng...”
“Chuyện gì vậy?”
“Dù cô có hỏi vậy... Tôi là một tu sĩ và... Silfa!?”
Tôi không khỏi bất ngờ.
Vì lý do nào đó, Silfa đang đứng trước cửa phòng, vẻ mặt vô cảm đáng sợ.
“Em đứng đó từ khi nào...?”
“Vừa mới thôi. Raze, giải thích tình huống cho em.”
“À, thì... em thấy đấy, tình huống này không lường trước.”
Một nàng elf da ngăm thân thiện tặng tôi một nụ hôn lên má.
Cảm nhận sự hiện diện hắc ám tỏa ra từ Silfa mà tôi chưa từng thấy trước đây, tôi lịch sự yêu cầu bọn họ rời đi.
“Trời đất...”
“Raze, anh thích những chuyện như vậy à?”
“Tôi không hiểu ý em là sao, nhưng chỉ là hiểu lầm thôi. Thay vào đó, em nên đi ngủ đi thôi-”
BOOM--
Trong cơ thể tôi, thứ gì đó gào thét.
Nó giống như lần đó. Khi lần đầu tôi sử dụng sức mạnh quỷ vương tại thị trấn quỷ.
Toàn thân tôi nóng như thiêu như đốt.
“... Raze?”
“Guh... ahh...! Ahhhhhhh...!”
“Raze!? Chuyện gì vậy!?”
Silfa đầy lo lắng chạy về phía tôi.
Tôi siết chặt ngực, như muốn xé toạc nó ra, và kêu lên một tiếng thống khổ.
Mồ hôi rỉ ra khắp cơ thể, hơi thở trở nên nặng nhọc, tôi không tài nào di chuyển. Nóng, nặng, đau - như thể người tôi đang bị nghiền nát -- hết thảy trào ra khỏi lồng ngực.
Một lần nữa, quỷ vương tâm bị mất kiểm soát.
Tôi đã hạn chế sử dụng nó một cách vừa phải, nhưng có vẻ cuối cùng cũng chạm tới giới hạn.
“Đau đớn lắm, phải không?”
Tôi nhận ra tiếng nói, Silfa đang nhìn tôi với ánh mắt buồn bã.
“... Đừng lo. Nếu tôi không chịu được... một thứ như thế này... tôi sẽ không thể... đánh lại... thất hùng...”
“... Em xin lỗi.”
“Tại sao em lại xin lỗi...?”
“Bởi vì anh đã chiến đấu vì mọi người tới tận lúc này... mà em chẳng làm được gì cả.”
“Em nhầm rồi... nếu không phải vì em... guh... Ahhhhhhh...!”
Như thể chế nhạo cái ý chí của tôi, cơn đau ập đến càng dữ dội hơn.
Chính lúc đó, môi Silfa chạm vào môi tôi.
Tôi không rõ chuyện gì đã xảy ra.
Silfa vòng hai tay qua cổ tôi, ép sâu đôi môi của mình vào. Lưỡi cô ấy lách vào trong, tôi đón nhận nó không chút phản kháng.
Hơi thở của Silfa làm đầu mũi tôi hơi nhột, một mùi hương ấm áp, ngọt ngào bao lấy nó.Sau đó, nước bọt theo chiếc lưỡi truyền sang tôi. Một phần của Silfa đang hòa làm một với tôi, tôi nuốt nó một cách ngấu nghiến.
Đầu tôi cảm thấy tê dại. Tuy nhiên, nó thật dễ chịu và kích thích như tiếng thở phào đam mê.
Nỗi đau xuyên thấu cơ thể của tôi bỗng biến mất một cách bí ẩn.
“-Anh thấy tốt hơn chưa?”
“Silfa... Em vừa làm gì vậy?”
“Thân thể quỷ tộc sở hữu đặc tính đặc biệt. Ví dụ như máu hoặc dịch cơ thể có thể dùng làm thuốc chữa bệnh. Huyết thống càng gần, hiệu quả càng cao. Thế nên... Em đã cho anh một phần của em.”
Silfa quệt môi bằng đầu ngón tay.
“Ra là vậy... Cảm ơn em. Anh thấy tốt hơn rồi.”
“Nếu em cho anh nhiều hơn, anh sẽ còn cảm thấy tốt hơn nữa.”
“Chà...”
Silfa áp người về trước, nắm chặt lấy quần áo của tôi.
“Em... Em muốn làm gì đó cho anh, Raze. Có điều gì em có thể làm cho anh không?”
“Silfa...”
“Sau cùng thì, mọi thứ của em đã thuộc về anh rồi.”
Cô ấy nhắc lại lời hứa.
Tôi cảm giác, đó là tinh thần trách nhiệm và là cách cô ấy bày tỏ sự chân thành.
Tôi thả lòng thân hình.
Tôi dịu dàng xoa đầu Silfa. Theo cái cách tôi luôn làm với Liza.
“Có em ở đây đã là quá đủ rồi.”
“Được rồi. Vậy thì, em sẽ ở bên anh đến ngày mai.”
Silfa ngồi kế bên, tựa đầu vào vai tôi.
Trong căn phòng ánh trăng soi tỏ, tôi lặng lẽ nhắm mắt, cảm nhận sức nặng cùng sự ấm áp nơi đầu vai.
Tôi thề rằng mình sẽ không bao giờ đánh mất hơi ấm này.
Những kẻ cố gắng cướp nó từ tôi.
Những kẻ cố gắng gỡ nó khỏi tay tôi.
Ngay bây giờ, tôi chỉ phải làm một điều duy nhất.
Đã đến lượt tôi tước đoạt mọi thứ từ chúng.