Chương 4:
Nếu hiện tại thực sự là sáu năm trước, thì lúc này Vương quốc Kratos vẫn chưa tấn công Đế quốc Rave.
Thế nên, người này hiện tại không phải là kẻ thù của cô.
Cô hiểu điều đó, nhưng do ký ức về sức mạnh áp đảo của Hoàng đế mà Jill đã chứng kiến trên chiến trường vẫn còn ám ảnh trong tâm trí cô, nên cô không thể không cảnh giác.
Không biết liệu có nhận ra tình hình của cô hay không, nhưng Hadith lại đi đến gần và cúi xuống trước mặt cô.
Sự im lặng lan tỏa trong căn phòng khi chỉ có những tiếng tích tắt của đồng hồ vang vọng.
Khi cô ngắm nhìn bóng hình xinh đẹp ấy và cố gắng giữ bình tĩnh để má của mình không đỏ bừng thì Hadith đột ngột nói lên:
“Anh muốn em cầu hôn anh lại lần nữa”
“......Hở?”
“Anh muốn xác nhận rằng đây thực sự không phải là một giấc mơ.”
Mất đi sự cảnh giác, Jill trở nên ngơ ngác.
Nhưng Hadith không rời mắt khỏi Jill, đang chờ đợi câu trả lời của cô. Ánh mắt chân thành ấy khiến Jill liên tưởng đến chú chó chăn cừu ở nhà mình.
‘Anh ấy thật khác biệt so với sáu năm sau...’
Trong khi đang lưỡng lự không biết phải làm gì, Hadith lại nhăn mày tỏ ra nghi ngờ.
“Tại sao em không trả lời?... Em cảm thấy không khỏe à?”
“Ơ... a... tôi... tại sao tôi lại ở đây... ký ức của tôi mờ nhạt...”
“Em đã ngất đi. ...Có lẽ không nên ép em quá sức, xin lỗi.”
“Hở!?”
Bất ngờ, Jill bị ôm lấy. Không kịp mở lời, cô lập tức bị bế lên chiếc giường ngủ trước đó.
“Có thể không thể ngủ được, nhưng nằm xuống thôi cũng tốt hơn đó.”
Hành động của Hadith khi nhẹ nhàng đặt Jill xuống giường tràn đầy sự dịu dàng.
“Hay là anh nên chuẩn bị một chút đồ ăn nhẹ? À, nếu em khỏe hơn, hãy ăn cái này nhé. Mà chân em lạnh lắm đấy.”
Hadith lấy đôi giày trong nhà đặt sát bên giường, cúi xuống trước Jill.
Sau đó, anh dịu dàng nâng đôi chân trần của cô lên và xỏ đôi giày vào đôi chân trần lạnh toát ấy – Jill bị sốc ngay lập tức và gần như muốn hét lên.
Anh ta là hoàng đế sao! Ngay cả khi mình chỉ là một đứa trẻ nhưng như thế này là làm quá lên rồi!
“Ngài không cần làm những việc như thế cho tôi đâu, tôi có thể tự mình làm được!”
“Không cần khách sáo. Anh đã nói rằng anh sẽ quỳ gối trước vợ của mình mà. Hãy ngồi yên đấy – đây, xong rồi, xong rồi.”
Với vẻ hài lòng, Hadith cười lớn, trước cảnh tượng đấy, một cú sốc giống như bị sét đánh tràn ngập cả cơ thể Jill.
‘Ôi, dù không phải là khuôn mặt của một đàn ông, nhưng thật sự là một khuôn mặt tuyệt đẹp... Nó thậm chí không có một khuyết điểm nào! Và không chỉ là khuôn mặt, cơ bắp và vóc dáng cũng ấn tượng, toàn bộ cơ thể trông thật mạnh mẽ...! Tại sao một người đàn ông như vậy lại quỳ gối trước tôi?’
Jill ngay lập tức lấy lại bình tĩnh.
‘Tôi đã cầu hôn người đàn ông này và... chuyện này đã xảy ra?”
“Ờm...”
Nhưng tiếng cửa mở bất ngờ đã ngăn dòng suy nghĩ của cô.
Âm thanh của áo giáp vang lên, quân lính xếp hàng hai bên cửa mở. Một không khí căng thẳng tràn ngập cả căn phòng, Hadith, người đang quỳ gối hướng về phía Jill lập tức đứng dậy với không khí đe dọa.
“Có vẻ có người đang đợi em tỉnh dậy kìa.”
“Hở...”
“Jill Servel! Hãy giải thích hành động của cô đi.”
Không một lời chào hỏi, Gerald bước vào phòng. Như thể bơ đẹp Hadith, anh ta bước tới Jill với đầy những bước chân bạo lực.
“Cô đang nghĩ gì thế. Dám bỏ chạy mà không để ta nói xong-”
“Hoàng tử Gerald. Cô ấy vừa mới tỉnh dậy đấy. Hỏi cô ấy dồn dập như thế là hành động khá bất lịch sử đấy”
Hadith xuất hiện bên cạnh với câu nói lạnh lùng trong khi Gerald đáp trả một cách khinh thường.
“Xin thứ lỗi. Nhưng đây không phải là chuyện liên quan đến Đế quốc Rave. Chúng tôi đã chuẩn bị một phòng khách riêng cho ngài – vậy tại sao ngài lại ở đây thế?”
“Nếu hôn phu của tôi ngã bệnh thì việc tôi lo lắng và đến thăm chẳng phải là điều đương nhiên sao?”
“Ngài và cô ấy chưa từng đính hôn. Cả bệ hạ và cha mẹ cô ấy cũng sẽ không chấp nhận. Và việc đính hôn với cô ấy là do tôi. Đó là điều đã được thỏa thuận trong bí mật.”
Cô ngẩng mặt lên với sự ngạc nhiên. Cô không nhớ rằng mình đã nghe câu chuyện đó nhưng... nhưng khuôn mặt của cha mẹ Jill lập tức hiện lên trong tâm trí cô.
‘Tôi chắc chắn đã quên, mẹ và cha... ‘
Cha mẹ cô quá dễ dãi khi nói đến sức mạnh chính trị. Vì vậy, gia tộc Công tước Servel không giàu có mặc dù có nhiều thành tích.
Nhưng nếu điều đó đã được thỏa thuận bí mật, việc cô từ chối Gerald sẽ khá khó khăn.
Đó không chỉ là vấn đề chính trị.
Nó còn liên quan đến bộ mặt của Hoàng tử Gerald.
“Nếu ngài vẫn còn phẩm chất, hãy ngừng can thiệp vào công việc nội bộ của chúng tôi. Đó là việc ảnh hưởng đến danh tiếng của đất nước ngài đấy”
“Can thiệp vào nội chính? Chỉ là câu chuyện anh bị từ chối và cảm thấy tức giận thôi chứ gì.”
Hadith cười nhạt nhẽo, Gerald nhíu mày một cách khinh thường.
Trong không khí căng thẳng, Jill run rẩy trong khi cảm thấy lo lắng. Ngay cả ở thời điểm này, Gerald đã trở thành một chiến binh nổi tiếng và đã có quân đội riêng theo mình. Nếu có chuyện gì xảy ra, sẽ là một trận chiến một đối nhiều. Điều đó rõ ràng là không thuận lợi cho Jill.
Nhưng Hadith vẫn bình tĩnh.
“Thay vào đó, anh nên tập trung vào những điều quan trọng hơn. Dù sao thì, cuối cùng anh sẽ trở thành vua của đất nước này.”
“Cám ơn lời khuyên của ngài. Nhưng tôi không thể tham khảo lời khuyên từ tay một vị hoàng đế bị nguyền rủa.”
Gerald đáp trả với một giọng điệu tức giận và khinh thường.
Hadith vẫn giữ nụ cười không chút thay đổi.
“Nếu anh đã hiểu, thì tốt. Đối đầu với một đối thủ không thể đánh bại là điều ngu ngốc. Chúng ta không cùng đẳng cấp.”
“Nói đi. Nếu ngài có ý định xúc phạm tôi...”
Hadith mở to mắt màu vàng như nhìn thấy điều gì đó. Không khí xung quanh phòng thay đổi đột ngột.
“Sagare”
Ngay lập tức, trọng lực trong toàn bộ căn phòng tăng lên.
Âm thanh vang lên như tiếng vỡ, binh sĩ đã rơi xuống đầu gối một sau một. Họ không thể đứng được. Có những người đã ngất đi, ngã xuống.
‘A, không phải là ma lực. Chỉ là áp lực đe dọa của anh ta mà thôi...!’
Đó là một sức mạnh không thể chống lại, một sức mạnh áp đảo. Ngay cả Jill, người không chịu áp lực trực tiếp, cũng cảm thấy run rẩy.
Trong khi cố gắng kiềm chế cảm giác muốn nhảy lên và chạy trốn, Jill nhìn vào gương mặt của Hadith. Hadith vươn tay ra về phía Gerald, dù có mồ hôi chảy xuống liên tục nhưng Gerald vẫn đứng thẳng và nhìn chằm chằm.
“Tôi sẽ để việc dọn dẹp đóng đó lại cho anh.”
Gerald, người đã bị Hadith đánh vào vai, ngã mạnh mông xuống đất.
“Đúng như tin đồn, anh ta là một con quái vật...”
Trước lời nói đó, Hadith chỉ mỉm cười nhẹ nhàng
Sau đó, áp lực nặng nề như không cho phép hít thở bất ngờ biến mất.
Jill thở phào nhẹ nhõm, thì Hadith ôm cô.
“Xin lỗi, đã làm em sợ rồi. Hãy chuyển đến một nơi khác nhé.”
Jill gật đầu với cảm giác hưng phấn đang rung động trong lòng ngực của mình.
‘Anh ta thực sự mạnh mẽ...!’
Hadith mỉm cười khi nhìn thấy ánh mắt dò xét của Jill.
“Trông em không có vẻ gì là ngạc nhiên. Dường như mắt tôi không sai, em thật khác biệt.”
“Tôi đã trải nghiệm nó đủ rồi...”
Khi Jill sắp trả lời nhưng bỗng nhận ra. Lúc này, cô không phải là thần quân lệnh nữ.
Nhưng Hadith không quan tâm, anh ta đi qua giữa những binh sĩ đang chết chóc và ra khỏi hành lang.
“Có vẻ như chúng ta không thể có khoảng thời gian tự do để nói chuyện ở đây. Hoàng tử Gerald dường như sẽ không từ bỏ đâu. Không còn cách nào khác… tình yêu có vẻ khá phức tạp...”
“Hả, tình yêu...?”
“Đừng lo, anh sẽ không để ai làm hại em đâu.”
Khi người đàn ông đẹp trai nói như vậy, Jill không thể không gật đầu. Nhưng, cô bỗng nhận ra.
‘... Bây giờ tôi chỉ mới mười tuổi?’
‘Trong khi anh ta hiện đang ở độ tuổi khoảng hai mươi phải không?’
‘Nếu không có lý do chính trị, một người đàn ông trưởng thành kết hôn với một đứa trẻ mười tuổi, trừ khi anh ta là một … lolicon’
Đột nhiên, cô có cảm giác choáng váng và tầm nhìn của Jill lập tức thay đổi.
“Trông như năng lực ma thuật của em không ổn định, vì vậy chúng ta sẽ di chuyển bằng tàu. Rất may là anh có mang theo nó để đề phòng.”
“Hả! Hử!”
Jill nhìn xung quanh vội vàng. Trần nhà đang cao bỗng nhiên trở nên thấp xuống.
Có một giường, một cái bàn nhỏ và một cái ghế. Phòng không nhỏ nhưng cũng không rộng. Cửa sổ tròn nhỏ là điểm nổi bật, sàn nhà bằng ván gỗ chật cứng và kêu rít - không, nó chắc đang rung chuyển.
…. Đây là một vụ bắt cóc.
Hadith quay lại Jill đang ngơ ngác phía sau với một nụ cười rạng rỡ
“Đừng lo, nếu dùng ma lực để điều khiển thì chúng ta sẽ chỉ cần vài giờ để đến Đế quốc Rave”
“Ư, ư, ưmmmm?!”
Jill hét toát lên khi con tàu bắt đầu tăng tốc và lướt nhanh trên mặt biển. Khung cảnh quê hương cô qua ô cửa sổ tròn ngày càng nhỏ dần đi.