The Novice Alchemist's Store

chương 13: cuộc thám hiểm iii

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Aahhh… ước gì có Áo choàng kháng nhiệt của Sarasa-kun nhỉ…”

“Cái của anh thì sao?”

“Nó chỉ là loại đại trà thôi, không phải hàng đặc biệt như của em. Thứ này chỉ đủ để bảo vệ anh trước sức nóng của núi lửa thôi.”

Áo choàng kháng nhiệt bình thường chỉ có thể bảo vệ người dùng khỏi nhiệt độ cao trong một khoảng thời gian nhất định. Vả lại, thứ đó cũng không thể dùng làm giáp để chiến đấu với Kỳ nhông lửa, vì chúng không thể chống được đòn Thở lửa của con quái vật.

“Chúng ta không phải chiến đấu với Kỳ nhông lửa nên chắc không sao đâu… mong là vậy.”

“Mong vậy… liệu anh đi vào hang Kỳ nhông lửa với cái áo đó có được không? Nơi đó nóng hơn bên ngoài nhiều.”

“À, lần cuối cùng anh vào đó, mồ hôi chảy ra như suối vậy, thế nên anh bị xây xẩm mặt mày, thậm chí còn bị suýt ngất xỉu hai lần luôn mà.”

Nếu không có đoàn hộ tống thì chắc chắn anh ta đã bỏ mạng vì mất nước và sốc nhiệt, song anh ấy vẫn chẳng hề học được bài học rằng tính tò mò đã suýt nữa giết chính mình. Thế nên không ai muốn hộ tống cả anh ta cả.

“Eh…? Anh có thật sự sẽ giữ được mạng mình không đấy?”

“Đừng lo, anh đã tập luyện nhiều lắm rồi. Sẽ không sao đâu!”

Vừa nói, Nord vừa cho Iris và Kate xem đống cơ trên tay mình.

“Không phải thế! Anh phải chiến đấu với nhiệt độ chứ có phải cướp vặt hay quái vật đâu! Cơ bắp không gánh nổi anh đâu!”

“Umm… cũng đúng, song lần trước anh vẫn toàn thây, nên chắc chắn lần này không sao đâu.”

Dĩ nhiên, cơ bắp không thể giúp con người kháng lại sốc nhiệt và mất nước. Nhờ có đội hộ tống nên anh ta mới được cung cấp nước đầy đủ và sống sót.

“Uhh… chẳng hiểu sao anh lôi ra được nhiều tự tin như thế, nhưng may là gần đây có nguồn nước đấy.”

“Yeah. Bọn em đã lấy nước rồi, nên chắc không phải lo thiếu nước đâu.”

Trước khi lên núi, họ đã lấy nước ở một dòng sông gần chân núi lửa mà lần trước đã đi cùng Sarasa. Nhờ đó, họ có thể thoải mái hơn.

“Ước gì có thêm một nguồn nước nào đó ở gần hang Kỳ nhông lửa nhỉ.”

“Ước, mỗi tội toàn thấy nước nóng ở đây. Chắc gì chúng ta đã uống được. Nord-san, anh nghĩ sao?”

“Anh nghĩ là không uống được đâu. Ý là, uống vào thì kiểu gì cũng sẽ gặp bệnh ấy.”

Trên núi lửa, có rất nhiều nơi có nước nóng phun ra cùng cả bùn nên trông khó có thể dùng được.

Tiện thể, lần trước Nord đã sống sót nhờ có một người trong đoàn hộ tống tìm được một con suối có nước mát không xa hang Kỳ nhông lửa. Đó là thứ rất hiếm khi xuất hiện ở gần tổ Kỳ nhông lửa, thế nên có thể nói Nord đã rất may mắn.

“Chắc sẽ ổn thôi, đi tiếp nào.”

Iris và Kate thở dài khi nghe Nord vô tư nói vậy.

Dù cảm giác bất an càng ngày càng tăng, nhưng họ vẫn phải hộ tống Nord như giao kèo.

Sau khi đi thêm một lúc, ba người đã tới khu vực sống của Thằn Lằn Dung Nham và Gấu Xám Hỏa Ngục. Tuy nhiên, ở đây chỉ có mỗi Thằn Lằn Dung Nham.

“Đúng như tôi nghĩ, ở đây chẳng có con Gấu Xám Hỏa Ngục nào.”

Nord bắt đầu quan sát xung quanh. Anh ấy tính nhiệt độ của bùn và không khí xung quanh bằng tạo tác rồi ghi vào sổ.

Còn Iris và Kate vẫn làm nhiệm vụ bảo vệ anh ta. Tuy nhiên, cũng giống như lần trước, đám Thằn Lằn Dung Nham chỉ nằm im thư giãn.

Nếu có Gấu Xám Hỏa Ngục chạy xung quanh thì bảo vệ Nord nghiên cứu sẽ rất nhọc nhằn.

“Theo lời Chủ cửa hàng-dono, nhóm Gấu Xám Hỏa Ngục ở đây đã bị Kỳ nhông lửa chiếm địa bàn. Thế nên chúng mới nổi loạn và tấn công ngôi làng của chúng tôi.”

“Đúng như anh nghĩ, Thằn Lằn Dung Nham không phải là loại hiếu chiến, nhưng rõ ràng chúng giỏi đi săn hơn Gấu Xám Hỏa Ngục. Chỗ anh tới trước kia cũng toàn là Kỳ nhông lửa chứ chẳng có con Gấu Xám Hỏa Ngục nào.”

“Mà ngoài mấy loại đó ra thì còn con nào sống ở chỗ Kỳ nhông lửa không ạ?”

“Hmm… anh vẫn đang nghiên cứu. Từ trước tới giờ anh chỉ thấy Thằn Lằn Dung Nham hoặc Gấu Xám Hỏa Ngục, hoặc cả hai. Anh nghĩ là những con quái vật khác không thể chịu được sức mạnh của Kỳ nhông lửa nên chúng không muốn sống gần đó. Mà dù gì thì cũng chỉ là suy đoán thôi.”

“Điều tra mấy thứ như vậy là công việc của anh nhỉ?”

“Đúng thế. Không chỉ nghiên cứu Kỳ nhông lửa, anh còn phải tìm hiểu về môi trường sống của chúng nữa. Nói cách khác, cả ngọn núi này là đối tượng nghiên cứu. Thế nên chắc chắn chính phủ sẽ công nhận công trình nghiên cứu của anh và trả cả đống tiền!”

“Ahhh… ra là thế…”

Iris miễn cưỡng gật đầu trước ý định thẳng thắn của Nord.

“Thế nên, Iris-kun, Kate-kun, hai em có thể giúp anh chuyện này không?”

“Dĩ nhiên rồi. Sao ạ?”

“Hãy bắt sống một con Thằn Lằn Dung Nham cho anh nhé.”

“... Hả?”

Iris và Kate kêu lên trước yêu cầu kì quặc của Nord.

“Umm… sao thế? Anh chỉ tò mò tại sao Thằn Lằn Dung Nham có thể bơi thoải mái trong hồ nước sôi thôi. Chẳng nhẽ chúng không thấy nóng sao?”

“Do chúng là quái vật chứ sao!”

“Anh là người nghiên cứu quái vật. Đâu thể viết kết luận như thế trong bài báo cáo? Anh phải hiểu tại sao chúng có thể bơi như thế, cũng như giới hạn nhiệt độ mà chúng có thể chịu được. Anh cũng muốn thử nướng chúng lên xem chúng có sống sót được không nữa.”

“Uhhh… em tưởng anh chỉ nghiên cứu hệ sinh thái của chúng.”

“Ừ, nhưng như thế thì làm sao mà đủ. Anh cũng phải học cách chúng sinh tồn nữa chứ. Dù ai cũng biết loại quái vật đó thì anh cũng phải tự tay thí nghiệm, thế thì mới khám phá được kiến thức mới.”

“Em hiểu… Nhưng…”

Lí do thì rất hợp lí, còn yêu cầu thì chẳng hợp lí tí nào.

Dù Iris và Kate đã từng săn Thằn Lằn Dung Nham vào lần trước, song việc bắt sống con quái lại là một câu chuyện khác. Kate có thể bắn tên vào mắt để có thể làm suy yếu con vật và dễ dàng đuổi theo nó. Song, muốn bắt sống thì họ phải giữ chặt chúng mới được.

Giống như Kỳ Nhông Lửa, Thằn Lằn Dung Nham cũng có một bộ da khá nóng. May là Iris và Kate có Áo choàng kháng nhiệt nên việc chạm vào con quái không phải là vấn đề. Giữ chân con vật mới khó, trừ khi họ có khả năng dùng ma thuật để cường hóa cơ thể như Sarasa.

“Iris, chúng ta sẽ làm thật à…?”

Iris gật đầu với khuôn mặt có chút khó khăn.

“Ừ thì anh ta đã trả tiền cho chúng ta rồi, nên mình phải nghe theo yêu cầu chứ?”

“Hahh… biết ngay việc này không dễ mà… Được rồi. Đã đến lúc xem kết quả sau khi học phép thuật. Iris, cậu đã nắm vững phép cường hóa cơ thể chưa?”

“Tàm tạm. Khi luyện tập thì tớ có thể giữ được tầm năm phút, nhưng thực chiến thì chưa thử bao giờ, nên… chắc tớ chỉ giữ được con quái trong tầm 2– không, ba phút gì đó thôi. Còn cậu thì sao?”

“Tớ có thể làm mềm đất với phép thuật hệ đất.”

Dạo gần đây, Kate, Lorea và Iris bắt đầu học ma thuật của Sarasa. Kate và Lorea thì học thổ thuật, còn Iris là cường hóa cơ thể.

Iris không có nhiều ma lực, nên cô ấy chỉ có thể dùng phép trong khoảng thời gian ngắn. Tuy nhiên, phép cường hóa cơ thể vốn đã rất hữu dụng, dù chỉ dùng được trong một lúc.

Hơn nữa, vì Iris tập luyện mỗi ngày nên cơ bắp của cô ấy rất khỏe. Nói cách khác, Iris có thể giữ chặt con Thằn Lằn Dung Nham với cường hóa cơ thể. Tuy nhiên–

“Tớ không giữ được nó mãi đâu. Chúng ta cần phải có dây thừng, mà…”

“Không dễ nhỉ… Hay chúng ta làm bẫy?”

“Hợp lí phết. Nhưng tớ mà giữ được phần thân trên thì cũng chẳng quản nổi cái đuôi của nó đâu. Chắc chắn nó sẽ quăng quật lung tung và rất khó tiếp cận.”

“Hmm… Nord-san, anh có thể giúp chúng tôi được không?”

“Dĩ nhiên rồi. Dù không giỏi đánh nhau với quái nhưng anh khỏe lắm.”

Nord là một nhà nghiên cứu đầy cơ bắp. Anh ta thừa sức mang theo một cái ba lô nặng trịch, nên bây giờ chắc chắn đống cơ bắp đó sẽ có ích.

“Được rồi. Trước đó, Nord-san, anh có ý tưởng nào để dễ vây bắt hơn không?”

“Ừm, đây không phải là ý tưởng, nhưng anh có một cái dây thừng đặc biệt, chắc hơn loại thường rất nhiều. Chúng ta có thể dùng nó để buộc con quái.”

Nghe xong, Iris và Kate nheo mắt, nhìn chòng chọc vào Nord mà nghĩ “sao anh ta không nói sớm hơn nhỉ!?”, và “xem ra không phải nhà nghiên cứu nào cũng thông minh ha.”

Sau đó, cả ba bắt đầu lên kế hoạch, đặt bẫy, rồi trốn vào một góc.

***

Cuối cùng thì cũng có một con Thằn Lằn Dung Nham lừ đừ đi tới.

Kate ngay lập tức bắn một mũi tên vào mắt nó.

SHAAAAAAAA!!!

Giống như lần trước, con quái vật bị thương liền bỏ chạy mà không hề đánh lại. Tuy nhiên–

“Iris, ngay bây giờ!”

“Hyaaa!”

Iris nhảy bật ra khỏi chỗ trốn và tấn công con quái bằng kiếm. Dĩ nhiên, cô ấy thừa biết da của Thằn Lằn Dung Nham rất cứng nên thanh kiếm không thể làm gì được. Đây chỉ là hành động để chuyển hướng di chuyển của con quái sang vũng bùn có bẫy của Nord thôi.

Tiện thể, Kate đã làm ra vũng bùn đó để làm chậm con quái, dù chỉ một chút.

Khi nó sắp chạy tới vùng chỉ định, Iris và Kate đang đuổi theo bỗng dừng lại, rồi cùng kêu lên.

“Nord-san!!”

“Để đó cho anh!”

Nord dùng hết sức kéo sợi dây trên tay, và tấm lưới dưới bùn bật lên, bao lấy cơ thể Thằn Lằn Dung Nham.

SHAAAAAAA!!!!

Con quái vật cố gắng thoát ra ngoài, nhưng Iris đã kích hoạt cường hóa cơ thể, rồi nhảy lên người và dùng hết sức giữ chặt đầu nó.

“Khh! Nóng quá!”

Iris đang mặc Áo choàng kháng nhiệt của Sarasa, nên cô ấy không thể bị bỏng dù có bám cả cơ thể lên người con Thằn Lằn Dung Nham. Tuy nhiên, hiệu ứng kháng nhiệt ở phần mặt thì yếu hơn vì khu vực đó bị lộ ra, nên Iris vẫn có thể cảm nhận được nhiệt qua mặt.

Vừa cố gắng né mặt ra khỏi da con quái, Iris vừa giữ chặt nó với sức mạnh cơ bắp. Tuy nhiên, việc đó vẫn là rất khó vì kích cỡ và khối lượng của cả hai quá cách biệt.

“Kate! Nord-san!”

Kate và Nord ngay lập tức phóng tới chỗ con quái.

Nord giữ chặt đuôi, còn Kate thì cố gắng buộc chân con quái với sợi dây thừng đặc biệt.

Tuy nhiên, Thằn Lằn Dung Nham có bộ vuốt sắc bén. Kate đang làm một việc rất nguy hiểm vì cô ấy có thể bị thương nghiêm trọng nên cổ phải rất cẩn thận.

“Kate, mau lên!”

“Đang cố đây!”

“Ghhh!!! Đuôi con này khỏe thế nhỉ!”

Nord cũng đang chật vật giữ đuôi con quái - thứ có thể thừa sức táng vỡ cả một tảng đá và nghiền xương người thành bột chỉ với một cú đập.

“Gnununu!!!”

Nord rất khỏe, nhưng anh ấy không biết phép cường hóa cơ thể, nên anh ta đang cố gắng đứng vững và bám chặt cái đuôi trong tuyệt vọng.

Thật không may, đúng lúc quan trọng nhất thì Nord lại trượt chân.

“Gwa!!!”

Ngay sau đó, con quái vật quật đuôi mạnh mẽ, đánh văng Nord lên trời.

“Nord-san!!!”

Truyện Chữ Hay