“Nord-san, anh thường nghiên cứu về quái vật mà? Sao anh lại hứng thú với cả thực vật nữa vậy?”
Nord đang lầm lũi bước đi sau khi bị ép phải rời bỏ cái cây mình đang nghiên cứu. Anh ta thở dài với khuôn mặt có chút bối rối khi nghe Kate hỏi.
“Ừm, thực ra anh muốn nghiên cứu thực vật và côn trùng hơn là quái vật.”
“Vậy sao anh không làm thế?”
“Vì anh cũng cần tiền để sống nữa chứ. Là một nhà nghiên cứu, anh chỉ có thể kiếm tiền bằng cách nộp báo cáo cho chính phủ. Em nghĩ họ có trả tiền cho việc nghiên cứu côn trùng không?”
“Ừm… chắc là không ạ…”
Thấy Kate lắc đầu, Nord nhún vai, cười khổ.
“Đúng thế còn gì nữa.”
“Vậy còn việc nghiên cứu thực vật thì sao ạ?”
“Giả kim thuật sư có kiến thức hơn nhiều. Chẳng ai có thể đánh bại họ về kiến thức thực vật cả. Thế nên anh mới chọn nghiên cứu quái vật, vì chẳng mấy ai làm thế. Cây cối chỉ là sở thích thôi.”
Giả kim thuật sư thường xuyên sử dụng nguyên liệu từ thực vật để chế thuốc, vậy nên có rất nhiều người chỉ chăm chú nghiên cứu thực vật để tạo ra nhiều loại thuốc mới.
Nord chọn con đường nghiên cứu quái vật vì chính phủ trả anh ta rất hậu hĩnh. Rõ ràng kết quả của anh ấy sẽ giúp đất nước trở nên an toàn hơn.
Ngược lại, nghiên cứu thực vật hay côn trùng hiếm khi được chính phủ chú ý tới, trừ khi nó mang lợi ích cho vương quốc.
“Vậy anh chọn quái vật thay vì thực vật vì nó kiếm được nhiều tiền hơn hả?”
“Nord-san, nếu không nghiên cứu thực vật thì anh có thể nghiên cứu nền nông nghiệp mà?”
Iris cuối cùng cũng đã nhảy vào cuộc trò chuyện.
“Cách trồng cây hả? Khác gì đâu. Cách nuôi trồng thực vật– đặc biệt là loại cây có giá trị cũng đã được giả kim thuật sư lo rồi. Chẳng còn gì để anh nghiên cứu nữa.”
“Vậy anh đã thấy cánh đồng thảo dược bên cạnh cửa hàng chưa ạ?”
“Cánh đồng thảo dược á? À, nhớ rồi, đúng là anh có thấy một cánh đồng được bao bằng hàng rào gỗ, nhưng anh chưa tới gần. Cái đó thì sao?”
“Nó là của Chủ cửa hàng-dono và được chăm sóc bởi một cặp vợ chồng không có kiến thức gì về giả kim cả. Cô ấy bảo rằng những cây họ trồng là loại dễ chăm sóc, nên họ chỉ cần học một chút thì sẽ làm được.”
“Rồi. Thì sao?”
“Những loại khó trồng có thể bán được với giá rất cao, song Chủ cửa hàng-dono lại chọn loại dễ trồng, vì cơ hội mà cặp vợ chồng kia có thể thu hoạch được bất cứ thứ gì từ loại cây khó trồng là rất thấp. Đâu mấy người làm được điều đó.”
“Đúng vậy. Thế rốt cuộc ý em là sao?”
“Nord-san, nếu anh tìm ra cách dễ dàng nuôi trồng loại cây khó thì chẳng phải anh sẽ kiếm được rất nhiều tiền sao?”
“Nghiên cứu về loại thảo dược… khó trồng ư?”
“Đúng. Và mọi người sẽ trồng nó dễ dàng hơn.”
Sau khi nghe Iris nói, Nord đứng im một lúc, tay khoanh chặt trước ngực và mồm lầm bẩm gì đó.
Iris và Kate cũng đứng đợi anh tata.
“Được nhỉ… mình có thể thuê một chuyên gia nào đó để trồng cây, rồi tự mình nghiên cứu. Đã thế, ngày nào mình cũng có thể nghiên cứu được… Hiểu rồi… Iris-kun, em thông minh thật đấy! Cảm ơn em rất nhiều!”
Nord nắm lấy tay Iris và lắc mạnh với nụ cười roi rói.
“T, thế ạ? Haha! Cơ mà việc này cũng không dễ đâu ạ.”
“Dĩ nhiên rồi. Nếu không thì ai đó đã làm việc này từ lâu rồi. Dù vậy, anh đã có vài nghiên cứu khá hữu ích. Nếu chính phủ trả công hậu hĩnh sau vụ này, anh chắc sẽ có đủ tiền để bắt đầu nghiên cứu thực vật!”
Iris vừa được thả tay ra liền vỗ tay lên tiếng.
“Vậy thì, đầu tiên anh phải cố gắng hết sức cho chuyến hành trình này!”
“Đúng vậy! Đi thôi mọi người! Hôm nay chúng ta tiến chậm quá.”
“Cái đó là do ai hả…?”
Iris và Kate thở dài rồi lại tiếp tục dẫn đường.
***
Nhờ Iris thúc dục Nord, tốc độ di chuyển của họ đã tăng lên rất nhiều.
Trước kia Nord thỉnh thoảng lại dừng bước để quan sát thực vật hiếm, nhưng giờ anh ta đã đi mà không ngơi nghỉ. Đã thế, với cơ thể khỏe mạnh, anh ta đi khá nhanh dù phải gánh theo một cái ba lô vừa to vừa nặng. Vì thế, Iris và Kate đang dẫn đường cũng phải đi nhanh hơn.
Và thế là ba người đã tới được chân núi lửa sớm hơn dự tính.
“Mọi người, tới lúc phải dùng Áo choàng kháng nhiệt rồi.”
“Kate, dựng lều thôi.”
Nord thì thay áo sau cái cây, còn Iris và Kate thì thay trong lều.
Dĩ nhiên, cái Áo choàng kháng nhiệt của Iris và Kate được làm bởi Sarasa, và nó có chất lượng tốt hơn nhiều so với cái của Nord. Anh ta đã chú ý tới chiếc áo chất lượng cao mà hai cô gái đang mặc.
“Hee… đây là Áo choàng kháng nhiệt do Sarasa-kun làm ra hả? Kinh thật đấy… Chúng có thể kháng nhiệt tới mức nào?”
“Theo lời Chủ cửa hàng-san thì khi dùng cái áo này, em có thể chạm vào dung nham trong vài giây đấy.”
“Thật á? Hay vậy…”
Áo choàng kháng nhiệt của Sarasa rõ ràng là khác hẳn so với loại thường, vì đó là bộ giáp để chống lại Kỳ nhông lửa, cô ấy đã ưu tiên chất lượng hơn giá thành, nên chất lượng cao hơn hẳn. Loại bình thường chỉ bảo vệ người dùng khỏi khí nóng và nhiệt từ dung nham, còn loại của Sarasa có thể chống được cả đòn Thở lửa của Kỳ nhông lửa. Thế nên, chúng đắt hơn rất nhiều.