The “Master swordsman” who was reincarnated, wants to live freely

điều cần phải làm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Iris và tôi cùng nhau trở về phòng.

Tôi hỏi về việc sao mà cô ấy lại ra ngoài đi dạo vào nửa đêm thế này.

Lý do là bởi Iris cảm thấy buổi tập chiều kết thúc quá nhanh.

Xem ra cô ấy không chỉ tập luyện vào sáng sớm, mà vẫn tiếp tục ngay cả khi là nửa đêm

Tôi thực sự muốn nhắc cô ấy hãy thận trọng hơn vào những lúc thế này, nhưng không phải bây giờ.

Cô ấy đang nhìn tôi đầy tinh quái.

Đây là lần thứ hai Iris thấy tôi đối đầu với sát thủ – Nhưng lần này có đôi chút khác biệt.

Cô ấy hẳn nhận ra điều gì đó qua những gì tôi nói.

“Mr. Schweiss, thầy là hiệp sĩ à ?” – một câu hỏi từ đáy lòng.

Giả ngu thì không khó, nhưng sẽ khó để qua mặt ai đó nghe được cuộc nói chuyện giữa tôi và Folt vừa nãy.

Và tốt nhất là không nên nói dối cô ấy nữa.

Ý tôi là, đó chỉ là một tên sát thủ vượt rào thành công vào khuôn viên trường.

Không hẳn là sát thủ, thích khách thì đúng hơn – Mặc dù đây là lời của Remyl, tình hình giờ có đôi chút khác biệt.

Chúng cũng không hẳn là thích khách, chúng là thành viên của Hội Kiếm Khách.

Sau một khoảng lặng, tôi đối mặt với Iris và trả lời.

“Đúng vậy, thầy là Alta Schweiss – Đệ nhất Hiệp sĩ của “Hắc Lang Đoàn” Những gì em vừa thấy là bổ phận của tôi với tư cách là một hiệp sĩ.”

“Thầy là người mà họ gọi là Hiệp sĩ trẻ nhất trong hội...?”

“Đúng vậy. Đó là tôi.”

“Oh.... Là vậy sao?”

Nghe thấy vậy, cô ấy có chút buồn bã.

“Vậy là tôi đang được bảo vệ bởi người yếu hơn mình” –

Có phải đó là điều cô ấy muốn nói, cơ mà nó có vẻ không đúng lắm vào lúc này.

“Vậy lý do thầy ở đây, là để bảo vệ em. Đúng chứ?”

“Nhưng một vệ sĩ cho em, đó chính xác là công việc của tôi.”

“À , thực tế là em có lẽ không còn đứng ở đây nếu không có thầy” - đó là câu trả lời của Iris.

Cô ấy không định hỏi thêm về lũ sát thủ hay là Hội kiếm khách.

Không phải vì không quan tâm, mà là vì cô ấy hẳn không muốn nói về việc mình đang bị săn đuổi.

Iris ngừng nắm tay, nét mặt cô ấy thể hiện như là đã quyết định điều gì đó.

“Được rồi, thế này nhé, em không cần một hộ vệ.”

“Em không thể nói mình không cần vệ sĩ trong tình thế lúc này. Tôi biết em mạnh đến đâu, nhưng cũng giống lần đối đầu với gã Azuma ngày trước, khả năng em thất bại trước hắn khá cao. Em rất có tiềm năng, nhưng điều đó không...”

“Thầy không phải nói ra điều đó! Nhưng Hội Kiếm Khách cũng đã giết những hiệp sĩ khác đúng không? Giống như Lam kiếm.... Bell cũng bị chúng hạ, phải không?”

Cô ấy nhắc đến Lam Kiếm, Bell Trusou.

Điều này có nghĩa là cô ấy thực sự nghe được hết toàn bộ cuộc trò chuyện mới nãy của tôi và Folt?

“Cậu ấy là người quen của em?”

“Trước đây em đã chạm trán cậu ấy tại giải đấu. Em cũng có cơ hội nói chuyện với cậu ấy trong bữa tiệc của giới thượng lưu... Cậu ấy giống một hiệp sĩ hơn bất kỳ ai, với một sức mạnh tuyệt vời. Nhưng giờ cậu ấy đã bị sát hại?”

“Kh sai, đó là lý do tôi ở đây.”

“Đó không phải điều em đang hỏi. Chẳng nhẽ thầy không thể ra kia và xử lý lũ Kiếm Khách đấy sao? Ý em là, thầy có thể dễ dàng đuổi theo gã vừa rồi mà, đúng không?”

Cô ấy hoàn toàn đúng.

Nhưng tôi ưu tiên việc bảo vệ cô ấy hơn là tiêu diệt Hội Kiếm Khách.

Ngay cả khi nếu tôi có ra ngoài kia tìm kiếm và tiêu diệt, tôi sẽ phải để cô ấy ở lại với những mối nguy hiểm đang tới.

Nếu cô ấy được bảo vệ bởi một vệ sĩ khác, có khi khi còn nguy hiểm hơn ấy.

Một phương án khác là đưa Iris đi trốn trong Cung Điện Hoàng Gia cho đến khi Hội Kiếm Khách hoàn toàn được xử lý.

“Iris, là vệ sĩ của em, nhiệm vụ của tôi là bảo vệ em. Đáng tiếc là, tình hình không đơn giản như thế. Sẽ là tốt nhất nếu tôi ở gần em hơn là ra ngoài kia và tìm kiếm bọn chúng. Em có thể nói tôi thậm chỉ đang sử dụng em làm mồi nhử....”

“Em không quan tâm. Thầy nên ưu tiên việc tiêu diệt Hội Kiếm Khách hơn là bảo vệ em.”

Cô ấy không hề có ý tôi không thể ở gần cô ấy, nhưng có trọng lượng nhất định trong lời nó của Iris.

Mà thật ra, em nói em không cần vệ sĩ trong khi đang bị kẻ nào đó rõ ràng là mạnh hơn em nhắm đến.

Điều này cũng khá đáng lo cho tôi.

“Vậy có vẻ em không muốn được bảo vệ. Thế này đây?”

“Well, việc đó....”

Iris nhìn ra chỗ khác.

Cô ấy đang nghĩ gì đó.

Sau một thoáng im lặng, cô ấy lại mở lời.

“Em cần trở thành người bảo vệ, không phải kẻ được bảo vệ. Em cần phải theo bước cha mình nhưng một hiệp sĩ mạnh nhất. Em cần phải nối tiếp di sản đó.”

“Cha em.... ý em là Cựu Đoàn Trưởng Garlo Reinfell?”

“Vậy là thầy biết ông ấy...đúng ạ...đã được bài năm kể từ lúc đó..”

“Dưới danh nghĩ cựu Đoàn Trưởng tôi biết ông ấy. Ít nhất, là những tin đồn về ông ấy.”

“Vậy là... Thầy biết việc ông ấy bị sát hại phải không,?”

“Aah, yes.... Tôi có cũng nghe về chuyện đó”

Tôi gật đầu trả lời.

Cha của Iris, ngài Garlo đã bị sát hại bởi kẻ nào đó.

Thi thể của Ngài ấy được tìm thấy tại điền trang của gia đình Reinfell, bị sát hại một cách dã man.

Có những diếu hiệu của một trận chiến diễn ra tại khu vực xung quanh, nhưng không có bất kỳ manh mối nào về tên sát nhân.

Ngài ấy chiến đấu như một hiệp sĩ và hi sinh trong chiến trận, nhưng nhìn vào tình cảnh đó ta có thể nói ngài ấy bị sát hại bởi một sát thủ.

“Cha là Người đứng đầu nhà Reinfell, và bên cạnh việc trở thành một hiệp sĩ, ông ấy tận tâm trong việc bảo vệ người dân. Bởi vì em cũng vô cùng kính trọng ông ấy, ngay từ khi là một đứa trẻ, em đã mong muốn vượt qua ông với tư cách là một hiệp sĩ. Có lẽ em chẳng thể thực hiện điều đó nữa...”

Điều mà Iris mong muốn - là trở hành một hiệp sĩ giống như cha cô, ngài Garlo.

Garlo từng được gọi là Hiệp sĩ mạnh nhaastm và cô ấy là Kiếm Công chúa

Không có gì ngạc nhiên khi cô ấy mong muốn sống theo những kỳ vọng và trở nên mạnh mẽ hơn.

“Thay cho cha, em phải trở thành hiệp sĩ bảo vệ những người dân. Người mà không cần một ai bảo vệ. Nếu chỉ nhắm vào em, thì em sẽ không hề bận tâm, nhưng nếu chúng làm tổn thương tới những người khác, em thà tự tay mình đánh bại chúng còn hơn." - Iris tuyên bố một cái hùng hồn.

Cô ấy không cần vệ sĩ không phải vì họ yếu, mà vì cô muốn mình ở phía người bảo vệ, hơn là trở thành kẻ được bảo vệ.

Iris có thể là ứng cử viên cho “ngôi báu” , nhưng đó lại không phải điều mà cô ấy theo đuổi.

Đó không phải là lý do duy nhất Iris muốn trở nên mạnh mẽ hơn.

“Giờ tôi đã em cảm thấy thế nào.”

“Nhưng ta không thể để Hội kiếm khách tự do làm những gì chúng thích được.”

“Rốt cuộc thì chúng phải một lũ sát thủ chuyên giết người, ye?”

“Yea, đó là lý do-”

“Hơn nữa, việc bảo vệ em liên quan trực tiếp đến thất bại của Hội Kiếm Khách. Không phải vì em không cần tôi bảo vệ, tôi phải bảo vệ em để lo liệu lũ đó.”

“Vậy thầy, sử dụng em như mồi nhử như những gì đã nói lúc trước?”

“Đúng vậy, chính xác em.”

Từ góc độ của Iris cũng vậy, đây hẳn là một đề xuất thú vị hơn chỉ được tôi bảo vệ.

Hơn cả trông coi cô ấy, chúng tôi cần phải hợp lực để chống lại kẻ thủ của Iris.

“Hiện tôi đang làm ở đây với tư cách là một giảng viên. Nếu em muốn, tôi có thể cải thiện kiếm thuật cho em để đối đầu với bọn chúng.”

“Vâng, nếu thầy đã nói thế...”

Lúc đầu Iris có vẻ hơi bối rối, nhưng xem ra cô ấy hiểu những gì tôi vừa nói.

Tôi cắt ngang câu trả lời của cô ấy và hỏi thêm một điều nữa.

“Nhưng để làm điều đó, tôi muốn xác nhận một chuyện.”

“và đó là?”

“Em nói rằng em muốn bảo vệ vương quốc giống như Cha mình đã làm. Nhưng còn một điều khác em hướng tới, có phải không?”

“….!!”

Iris đã rất ngạc nhiên.

Tôi hiểu việc Iris muốn học kiếm thuật từ tôi để kế thừa ý chí và tiếp bước cha cô.

Nhưng dường như còn hơn thế nữa.

“Lý do thực sự tại sao em muốn trở nên mạnh hơn – Là để giết kẻ đã hại chết cha mình, phải vậy không?”

Điều quan trọng nhất với Iris là trở nên mạnh hơn, mạnh hơn bất kỳ ai khác để đánh bại kẻ đã gây ra cái chết cho cha cô.

Tôi hoàn toàn hiểu điều đó.

Truyện Chữ Hay