Folt vừa cười điên cuồng vừa vung kiếm.
Thanh kiếm của hắn, Bách Túc , di chuyển theo ý chỉ của hắn theo mọi hướng, chẳng hề khó khăn gì.
Thứ nguy hiểm không chỉ có thanh kiếm, mà là những lưỡi dao nhỏ giống như chân rết vươn ra.
Tôi nên làm chệch hướng lưỡi kiếm trong khi nó đang di chuyển, và phản đòn.
Nhưng lưỡi kiếm của hắn không ngừng di chuyển.
“Ha, vô dụng!”
Bách Túc lại tiếp tục di chuyển.
Lần này mũi kiếm hướng thẳng về phía tôi.
Tôi muốn thử vào gần và chặn nó, nhưng hắn không cho phép điều đó.
Tôi di chuyển quanh Folt.
Mỗi lần tôi thử ra đòn đều bị lưỡi kiếm của hắn chặn lại.
Nếu không có khoảng cách phù hợp, tôi không thể dồn đủ lực
vào đòn đánh.
Lưỡi kiếm của Folt được truyền ma thuật để tăng cường sức phòng thủ.
Thủ thế để chắc chắn tôi không thể tiến vào gần được.
Một khoảnh khắc, bạn có thể tìm ra sơ hở trong đòn tấn công của hắn – Nhưng đây thực sự là một đòn tấn công kép mà ta chẳng thể làm được với một thanh kiếm thông thường.
Thanh kiếm này chỉ có năng lực giết chóc, những lưỡi kiếm nhỏ như chân rết tập trung nhiều ở thân kiếm hơn là mũi.
Nó giống như một lưỡi cưa không ngừng di chuyển - Thay vì chém, xem ra nó sẽ đục một lỗ trên người của bạn.
“Mày định né mãi thôi à ?”
“No, không hẳn đâu.”
Cùng lúc trả lời Folt tôi vung kiếm.
Tôi nhắn vào lưỡi kiếm một lần nữa - Tiếng thép lại vang lên, chuyển động của những lưỡi kiếm bị xáo trộn, nhưng nó không dừng lại.
“Mày cứ thử đi, vô dụng thôi. Mày nghĩ có thể cắt liên kết của lưỡi kiếm lần nữa à? Nó được kết nối đặc biệt, bằng những sợi lông rông.”
“Ngươi nói gì? Công nhận là khó cắt thật.”
“Thanh kiếm giống như đuôi rồng vậy. Băm thịt và nghiền xương – Là tất cả những gì thanh kiếm này hướng đến.”
Loài Rồng – Chúng là những sinh vật to lớn à mạnh mẽ nhất.
Cho dù là bộ phận nào của rồng đi nữa, nó đều cứng như đinh.
Nó cứng đến đâu thì tôi chưa rõ, nhưng xem ra nó đủ để chịu được đòn tấn công của tôi.
Tôi nó mũi kiếm của hắn và có hẳn chặn đòn và ra đòn theo sau đó.
Âm thanh va chạm lại vang lên nhưng lưỡi kiếm chẳng hề dao động.
“Mày thực sự không biết điểm dừng đâu nhỉ?”
Folt vung tay.
Lưỡi kiếm trở
nên to hơn trong khi tỏa ra hắc khí.
Nó di chuyển như có ý thức nhắm vào chân tôi.
Tấn công không ngừng nghỉ.
Đây là cách chiến đấu từ xa - Mình không thể thắng nếu không xử lý được việc này. “Bách Túc” của hắn có vẻ tối ưu ở tầm trung và tầm xa.
Thật hiếm khi thấy hai kiếm sĩ chiến đấu ở khoảng cách thế này.
Để chiến thắng, mình cần đánh hắn ở tầm trung bằng kiếm khí.
(Chắc sẽ tốn thời gian đây, nhưng dường như đó là phương án khả thi nhất.)
Tôi không thể tiếp tục né tránh mà không có chiến lược gì. Đến lúc rồi.
Tôi đột nhiên dừng lại.
“! Bỏ cuộc rồi hả?”
“Không đâu, tôi đang nghĩ rằng mình sắp trở nên thô bạo hơn.”
“Oooh... Thú vị đấy!”
Folt tiếp tục điều khiển lưỡi kiếm.
Tôi đã thủ thế để chuẩn bị phản đòn.
Khi tôi chuẩn bị chặt đứt mũi kiếm của hắn, lưỡi liếm lập tức đổi hướng nhắm vào chân.
Lưỡi kiếm của hắn gây hàng tá vết tích trên sân trường.
Có vẻ nó có thể tạo một cơn bão bụi mù mịt bằng cách này.
Trông kìa, tôi thật mừng vì hắn ta không tấn công vào ban này, nhiều học viên sẽ thấy lo lắng.
Những đợt tấn công của hắn cứ lặp đi lặp lại, tôi có thể thấy biểu hiện của Folt dần trở nên cáu kỉnh hơn theo từng phút.
Mỗi lần ra đòn, tôi đều cố gắng chặt đứt mũi kiếm của hắn.
Và lần nào cũng vậy, hắn sẽ dừng tấn công và ngay lập tức rút kiếm lại về thế phòng thủ.
Tốc độ ra đòn ngày một tăng dần, nhưng không lần nào trúng được tôi.
Có vẻ phải mất một lúc nữa thì tôi mới bị trúng đòn.
Bởi lẽ thanh kiếm của hắn có lợi về khoảng cách, và chỉ có vậy mà thôi. Nó chẳng hề nhanh gì cả.
Nó có thể ra đòn từ nhiều hướng bằng các lưỡi dao trên thân kiếm, nhưng trong trận 1vs1, hiệu quả chưa thực sự được chứng minh.
Đối với một đối thủ bình thường, hẳn sẽ rất hiệu quả.
Nhưng không phải với tôi.
“Xin lỗi này, nhưng anh sẽ không đánh trúng được tôi đâu.”
“Mày đừng có đùa, thằng nhãi!”
Từng bước một, tôi dần dần rút ngắn khoảng cách.
Vỡi mỗi bước chân, Folt cố gắng giữ khoảng cách.
Nếu đây là về sức mạnh thuần túy, Folt sẽ thắng.
Nhưng bạn không thể cứ ra đòn mãi được.
Tôi tiến một bước lớn về trước -
Folt lại cười lớn.
“Tới đây!”
Hắn ta có tìm thấy kẽ hở trong chuyển động của tôi không nhỉ?
Lưỡi kiếm của hắn lại tăng tốc, có gắng bao vây xung quanh.
Đòn tấn cân tới từ bên phải -- Lần này chắc là tôi không thẻ né được rồi.
Nhưng, không vấn đề gì.
Tôi cũng không định né nó đâu.
Chém một cú về phía Folt.
Lưỡi gươm gió của tôi đã chạm đến hắn.
Thanh “Bách Túc” của hắn di chuyển để bảo vệ chủ nhân.
“Không phải tao đã nói là không hiệ- Ha?”
Hắn ta thốt lên một âm thanh ngạc nhiên. – Cánh tay phải của hắn bay lên không trung.
Cùng lúc đó, âm thanh của thép vang lên một lần nữa.
Thanh kiếm của Folt đổ rạp xuống đất.
“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA. Fuck. FUCK! Mày đã làm cái gì thế!!”
Hắn hét lên trong lúc nhìn vào tôi.
Hắn Vẫn không hề mất cảnh giác
Tôi cũng không định ra đòn một cách vô nghĩa.
“Có vẻ cuối cùng nó cũng hiệu quả.”
“Ý mày là gì...”
“Kiếm của tôi, thanh kiếm vỏ xanh, nó không phải một thanh kiếm bình thường. Nó được truyền ma thuật. Chà, tôi đã nói là hãy cẩn thận rồi mà.”
“Tao nói: Ý mày sao hả...”
“Để cho dễ hiểu thì .... chất độc.”
“Độc .... cái quái ....”
“Yea. Nó rất tốt khi cần chống lại các pháp sư. Hiểu quả tốt tương tự với những thanh kiếm ma thuật. Nó khá mất thời gian vì kiếm của anh quá dài. Sự thực là lưỡi kiếm của tôi có khả năng cắt đứt mạch ma thuật.”
Khi nghe được câu trả lời của tôi, hắn cuối cùng cũng nhận ra.
Thanh kiếm của tôi không phải là thứ vượt trội trong trận chiến, nhưng mục đích thực sự của nó được tạo ra để vô hiệu hóa đối thủ.
Nó là vũ khí tạo ra để chống lại những kẻ dùng ma thuật và quái vật.
Nhưng kiếm của Folt lại quá to và dài nên mấy nhiều thời gian để phát huy hiệu quả.
Chất chống ma thuật – đó là khả năng được ban cho thanh kiếm của tôi.
Kết quả của trận chiến đã được định đoạt khi Folt không thể đánh trúng tôi ở khoảng cách xa.
Tất cả những gì tôi phải làm là đợi Bách Túc di chuyển chậm lại – Ngay lúc điều đó xảy ra tôi đã có thể cắt tay của hắn.
“Vậy là mày chỉ chờ điều đó xảy ra ––!”
“Đúng vậy. Anh chẳng có vẻ gì sẽ đánh trúng tôi, nên tôi cứ thong thả. Cũng giống như anh đã làm, phải không?”
Vì đã mất đi tay thuận, nên trông không có vẻ hắn sẽ tiếp tục tấn công tôi đâu nhỉ.
Mặc dù hắn đang nhìn vào thanh kiếm nằm trên mặt đất, Folt biết nếu làm điều gì đó đáng ngờ hắn sẽ mấy nốt cánh tay trái luôn.
“Folt Masenta. Âm mưu sát hại Kiếm Công chúa, Iris Reinfell bất thành, và là nghi phạm sát hại “Lam kiếm” và một đội hiệp sĩ, tôi sẽ bắt giữ anh ngay bây giờ."
“Mày nghĩ mình cứ thế bắt tao là xong à?”
“Anh đâu có ý định chạy trốn khỏi đ-!”
Trong lúc đang nói tôi có thể cảm nhận sự hiện diện sau lưng Folt.
Hắn đã sớm trốn thoát.
Một quả cầu màu bạc rơi xuống đất.
Nó chứa rất nhiều ma thuật.
Đột nhiên, một ánh sáng chói lóa phát ra từ nó.
“Chờ đã-~!”
Ánh sáng đã che mất tầm nhìn của tôi.
Tôi nhanh chóng thủ thế, nhưng có vẻ không có thêm những đợt tấn công nhắm vào tôi.
Đó chỉ là công cụ để chắc rằng hắn sẽ trốn thoát.
SỰ hiện diện vừa nãy cũng không còn nữa.
Nhưng tôi sớm cảm nhận được một người khác đang tới từ sau tòa nhà và đã dừng di chuyển.
Khi tôi quay lại tôi thấy môt bóng người.
Đó là Iris, đang nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng.
“Iris, em đang làm gì ở đây lúc nửa đêm thế này?”
“Mr. Schweiss, vừa nãy là gì vậy?”
Cô ấy nghe thấy tôi.
Đó là lý do cô ấy hỏi tôi như vậy để đáp lại.
Nếu Iris đã thấy mọi chuyện vừa xảy ra ở đây thì việc nói dối lúc này chẳng có ích gì.
Tôi không thấy có ai đi cùng cô ấy, nhưng tốt hơn hết là không đuổi theo Folt mà ở cạnh cô ấy lúc này.
(..Nhưng tôi vẫn cần giải thích chuyện đã xảy ra, huh)
Tôi đã cố gắng trở thành giáo viên và thầy luyện kiếm cho cô ấy – Nhưng tôi chưa từng tưởng tượng sẽ phải nói chuyện kiểu này với cô ấy.