The Master Swordman’s Story Starts with the Zero Ability to Attack

chương 5: eugene tham gia phiên tòa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Deemo

__________________

Nam Lục Địa này có 3 cường quốc.

Đế Quốc Grandflare, quê hương của tôi.

Liên Bang Blue Waters, nhà nước cộng hòa được tạo nên từ nhiều quốc gia nhỏ.

Liên Minh Thiêng Liêng bao gồm nhiều quốc gia với trọng tâm là Thánh Địa Caldia.

Thành phố dungeon nơi tôi đang sinh sống không thuộc bất cứ quốc gia nào kể trên.

Nó là một thành bang tự chủ.

Vì vậy, nơi đây có nhiều người từ khắp nơi tụ họp lại.

Và trong một phiên xét xử, bồi thẩm đoàn sẽ được hình thành với đại diện từ cả 3 cường quốc để không nơi nào được thiên vị cho người từ quốc gia đó.

“Kẻ Hủy Diệt Dungeon…Không ngờ cô ta dám phá hoại Dungeon Cuối Cùng được tạo ra bởi các vị Thần…Xử tử cô ta ngay.”

Người vừa nói những lời cực đoan đó hẳn là từ Liên Minh Thiêng Liêng.

Họ tôn thờ Dungeon Cuối Cùng như là một tạo vật của Thần.

Vì vậy, họ sẽ không tha cho những Kẻ Hủy Diệt Dungeon.

“Khoan khoan, mọi người đều đã xem hình ảnh từ Thiết Bị Vệ Tinh rồi, phải chứ? Không nghi ngờ gì thủ phạm là một ma thú quý hiếm. Vậy nên phải dùng nó làm vật thí nghiệm.”

Và người này thì chắc hẳn là từ Liên Bang Blue Waters.

Tranh cãi chính trị giữa những quốc gia nhỏ bên trong Liên Bang Blue Waters rất căng thẳng, và có nhiều người sẽ không ngần ngại sử dụng bất cứ lợi thế nào.

Người này là một trong số đó.

“Mọi người, chúng ta không biết liệu cô ấy có phải là tội nhân hay không. Chúng ta phải tìm hiểu sự thật trước.”

Người nêu ý kiến hợp lý nhất là người từ Đế Quốc…hoặc đúng hơn là, giáo viên của tôi hồi còn ở Học viện Quân sự.

Nhẹ nhõm thật. Ít nhất cũng còn ai đó đứng đắn ở đây.

Tôi thì được cho là nhân chứng và đang đứng chung với cô gái bị đem ra xét xử như Kẻ Hủy Diệt Dungeon trong lúc chờ các bên tham gia tới đủ.

Cô gái mới thức dậy và khá sợ hãi khi bị đem tới một nơi không hay biết.

“Dựa trên hình ảnh quay được, không nghi ngờ rằng ngọn lửa tỏa ra từ cơ thể của cô gái đó. Đó là bằng chứng quan trọng nhất.”

“Từ những gì tôi thấy, có vẻ cô ấy không thể kiểm soát được nó. Đây có thể là một vụ tai nạn.”

“Chúng ta phải hỏi chính bị cáo về sự thật, nhưng…lại có rào cản ngôn ngữ…”

“Đây có thể chỉ là giả vờ thôi. Rất khả nghi.”

“Hình như cô ấy sử dụng một loại ngôn ngữ nào đó. Nhưng tôi chưa từng nghe về loại ngôn ngữ này…”

“Chắc hẳn đây là ngôn ngữ của loài quỷ tại Bắc Lục Địa. Ngôn ngữ của loài quỷ thờ phụng Ác Thần là không thể hiểu được mà.”

“Nhưng ngôn ngữ của Bắc Lục Địa đã được nghiên cứu tại Học viện Ma thuật, và nó hoàn toàn không giống thứ mà cô gái đó sử dụng.”

“Điều đó có lẽ là do cô ta là một con quỷ từ một vùng hẻo lánh.”

Bồi thẩm đoàn từ nhiều quốc gia đang tranh cãi nhau.

Cũng có nhiều người chỉ đang quan sát sau khi nghe các lời đồn.

Mọi người đều đang tò mò.

Không có nhiều vụ việc mà Đức Vua lại đứng ra làm thẩm phán.

Mỗi điều đó cũng nói lên tầm quan trọng của vụ án này, và nó thu hút sự chú ý của công chúng.

Cô gái bên cạnh tôi nhắm nghiền mắt trong lo lắng.

…Sẽ thật tốt nếu tôi có thể giúp cô ấy, nhưng tôi cũng không hiểu cô đang nói gì.

Ngay lúc đó…

“Điện Hạ đã tới!”

Một giọng nói lớn vang vọng phòng xử án.

Mọi con mắt hướng về phía lối vào.Người tiến vào là một người đàn ông tuổi trung niên với thân hình khỏe mạnh.

Mặc một chiếc áo choàng đỏ thẫm với những họa tiết hoàng kim sang trọng.

Người trông như mới gần 40, nhưng tuổi thực thì không ai rõ.

Người quan sát mọi người trong phòng với đôi mắt sắc lẹm của một con thú săn mồi…rồi ông chuyển ánh nhìn sang tôi.

“Đã một thời gian rồi, Eugene. Dạo này ngươi thế nào?”

Ông nở một nụ cười tươi.

“Vâng, đã một thời gian rồi, Hiệu Trưởng Uther.” (Eugene)

Tôi cúi chào ông lễ phép.

Mọi người xung quanh cũng cúi đầu chào.

–Uther Mercurius Pendragon.

Đức Vua của thành phố dungeon Caliph, và Hiệu Trưởng của Học viện Ma thuật mà tôi đang theo học.

Dù vậy, ông coi bản thân là một nhà nghiên cứu ma thuật và mạo hiểm giả vĩnh cửu. Công việc của Đức Vua và Hiệu Trưởng của ông chỉ là việc làm thêm mà thôi.

“Không cần cứng nhắc vậy đâu, mọi người. Thời gian là có hạn và phải được sử dụng hợp lý. Hãy bắt đầu phiên xét xử nào.” (Uther)

“Vậy thì, thần xin phép được tóm tắt vụ việc–”

“Không cần. Ta đã quan sát những gì quan trọng bằng Thấu Thị (Farsight) rồi.” (Uther)

“Xin phép sự hỗn láo của thần!”

Một người của tòa án khẩn trương thu gọn lại đống tại liệu mà anh ta chuẩn bị đọc.

…Đúng là một người vội vã mà.

Con người này luôn làm việc một cách nhanh chóng.

Cho dù không có pháp sư nào có thể sánh ngang được ông trong lục địa này. [note51186]

“Nếu là Uther-sama thì chắc có thể bỏ qua phần thẩm vấn. Hãy đưa ra trừng phạt nghiêm khắc cho tội nhân này vì việc phá hoại thánh tích của Thánh Thần. Chúng tôi, Liên Minh Thiêng Liêng sẽ thực hiện nó.” [note51187]

“Không không, hãy để Liên Bang Blue Waters chúng tôi bắt giữ cô ta. Với lượng mana đủ để tạo ra nhiệt lượng lớn như vậy, cô ta có thể trở thành một công cụ hiệu quả tùy vào cách sử dụng.”

Những người từ Liên Minh và Liên Bang đang đưa ra các đòi hỏi của bản thân.

Hiệu Trưởng không trả lời.

“Bình tĩnh lại đi. Đầu tiên, nãy nghe xem bị cáo có gì để nói.” (Uther)

Hiệu Trưởng Uther nói vậy rồi đáp nhẹ nhàng xuống ngay trước mặt tôi.

“Eugene, đeo vật này lên cánh tay của Sumire-kun.” (Uther)

“Sumire…?” (Eugene)

Đây là lần đầu tôi nghe được cái tên này, nhưng xét từ ánh nhìn của Hiệu Trưởng, đây hẳn là tên của cô gái.

“Sao, ngươi vẫn chưa biết tên của con bé à? Chà, không sao. Eugene, nhanh lên nào.” (Uther)

“V-Vâng.” (Eugene)

Tôi dùng ánh mắt để xin phép đeo chiếc vòng tay này cho cô.

Tưởng rằng cô sẽ chống cự, nhưng lại được chấp nhận dễ dàng.

Chiếc vòng tay kêu một tiếng click và đính vừa vặn vào tay cô ấy.

“Sumire-kun, ngươi có hiểu ta đang nói gì không?” (Uther)

“...Có.”

Cô gái lí nhí trả lời.

Oohh, cô ấy hiểu kìa.

Phòng xét xử trở nên ồn ào.

Trước khi Hiệu Trưởng Uther tới, một số ma cụ đã được sử dụng để dịch những gì cô ấy nói nhưng đều thất bại.

Không ngờ nó lại hoạt động dễ dàng như vậy…

“Vậy thì, hãy tự giới thiệu đi.” (Uther)

“Tên tôi là Sumire.”

Như Hiệu Trưởng đã nói, tên cô là Sumire.

Một cái tên kỳ lạ.

Đó không phải một cái tên mà bạn thường thấy ở Nam Lục Địa.

“Ngươi tới từ đâu?” (Uther)

“...Tôi không biết. Khi nhận ra, tôi đã ở trên một thảo nguyên. Ký ức thì…mơ màng.” (Sumire)

“Mất trí à.” (Uther)

Hiệu Trưởng chìm vào suy tư khi nghe lời của cô gái và vuốt bộ râu.

“Tiện lợi quá nhỉ! Không thể tin việc cô ta mất trí được!”

Tiếng phản đối của mọi người vang lên.

Cô gái run rẩy.

Đâu cần phải nói như vậy.

“Có điều gì khác mà cô nhớ không? Như là cô được sinh ra ở đâu này?” (Eugene)

“Tôi được sinh ra ở…ở…Tokyo, Nhật Bản. Sinh ra và lớn lên…” (Sumire)

Nhật Bản…?

Tôi chưa từng nghe về nó, nhưng xét trên ngữ điệu, có thể nó nằm ở Đông Lục Địa?

“Ta sẽ biết được sự thật sau khi sử dụng Giám Định! Để xem cô ta đang nói thật hay dối trá!”

“Chúng tôi đã thử rồi. Nhưng Giám Định không hoạt động lên cô ấy.”

“Vậy thì càng đáng nghi! Chắc chắn cô ta muốn giấu giếm gì đó bằng cách chặn Giám Định!”

Đám người từ Liên Minh Thiêng Liêng có vẻ muốn gán tội lỗi cho cô ấy.

“Hmmm…Giám Định không hoạt động hả? Hiểu rồi. Tiện thể thì, Eugene-kun, hãy nêu hai trường hợp mà cậu không thể giám định cái gì đó. Ngươi được học ở trường rồi, phải không?” (Uther)

Đừng có tự dưng ném việc cho tôi!

“Uhm…trường hợp đầu tiên là mục tiêu sử dụng một phép ngăn chặn Giám Định. Trường hợp còn lại là người sử dụng giám định không đủ khả năng.” (Eugene)

Đúng rồi chứ?

“Hoang đường! Giám Định Viên của tòa án đều là những người với đầy đủ tư chất. Không thể nào họ lại không đủ khả năng.”

“Không thể bỏ qua trường hợp đó. Con Mắt Giám Định của ta có thể dễ dàng nhìn thấy chủng tộc và Trạng thái của cô gái đó mà.” (Uther)

“...”

Người phàn nàn khi nãy câm nín trước lời nói của Hiệu Trường.

Này này, Hiệu Trưởng Uther, ông vốn đã biết từ đầu hả?

“Vậy thì, cô gái này là ai?”

“Muốn biết hả?” (Uther)

Hiệu Trưởng cười tinh nghịch.

Người này thích cường điệu hóa thật đấy.

“Vậy thì ta sẽ trả lời! Chủng tộc của cô gái là: Hỏa Á Thần, Ifrit! Một sinh vật từ kỷ nguyên thần thoại mà đã được cho là tuyệt chủng.”

““““““...””””””

Câu trả lời khiến cả căn phòng câm lặng.

Hỏa Á Thần, Ifrit…?

Tôi chưa từng thấy thứ gì như vậy bên ngoài những cuốn sách tranh. Chẳng phải đó là một sinh vật thần thoại à?

“Đó là một giống loài tồn tại trong kỷ nguyên thần thoại trước khi loài người được tạo ra. Một sinh vật tuyệt chủng trong thời kỳ cổ đại ấy đã quay lại thế giới hiện đại!” (Uther)

Uther hào hứng giải thích.

Có vẻ ông đang thích thú.

Con người này yêu thích các ma thú mà.

“N-Nhưng nếu cô ta là một Ifrit, thì cô ta tới từ đâu? Đột nhiên xuất hiện trong dungeon đầu phải là một cách lý giải! Hơn nữa, sự thật không thể thay đổi rằng cô ta đã phá hoại Zenith Tower. Đây là một việc không thể tha th–”

“Ta đã bảo ngươi bình tĩnh, phải chứ?” (Uther)

Hiệu Trưởng Uther ngắt lời của bồi thẩm viên tới từ Liên Minh Thiêng Liêng.

“Bắt đầu lại nào. Đầu tiên, Sumire-kun tới từ đâu?” (Uther)

Cả căn phòng im lặng lắng nghe từng lời của Hiệu Trưởng.

“Lời gợi ý tới từ chính những lời mà Sumire-kun đã nói khi nãy.” (Uther)

“Lời của tôi…?” (Sumire)

Cô tự mình lẩm bẩm.

“Cô ấy nói rằng mình tới từ ‘Tokyo, Nhật Bản’. Nhưng đáng tiếc, thế giới này không có thành phố hay quốc gia nào có tên như vậy!” (Uther)

“K-Không thể nào!” (Sumire)

Cô lên tiếng phản đối.

Có vẻ cô nghĩ mình đang bị buộc tội nói dối.

“Khoan đã nào. Ta nói là ‘thế giới này’. Hay nói cách khác, thế giới của Sumire-kun thực sự có nơi gọi là Nhật Bản và Tokyo.” (Uther)

“...Vậy nghĩa là sao?”

“Chẳng lẽ…”

“...Không thể!”

Không chỉ bồi thẩm đoàn mà cả những người xem khác cũng bắt đầu ồn ào.

Hiểu rồi…ra là như vậy.

“Uhm…thế nghĩa là sao?” (Sumire)

Cô gái thì thầm hỏi tôi.

Tôi không trả lời thì tốt hơn, phải không?

Tôi liếc nhìn Hiệu Trưởng Uther và ông nhe răng cười với tôi.

“Sumire-kun, chào mừng tới Học viện Ma thuật Lykeion. Mọi người hãy cùng chào mừng một người chuyển sinh từ thế giới khác nào!” (Uther)

“...Ể?” (Sumire)

Cô gái há hốc miệng.

Có vẻ cô gái tôi tìm thấy là một người đi lạc từ thế giới khác.

________________________

Truyện Chữ Hay