The Master Swordman’s Story Starts with the Zero Ability to Attack

từ tòa nhà hội học sinh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Deemo

__________________

◇Góc nhìn của Teresia◇

Tại đại sảnh của của tòa nhà hội học sinh Học viện Ma pháp Lykeion.

Có một màn hình ma pháp khổng lồ tại nơi đó, nơi mọi người có thể kiểm tra tình hình của nhiều tầng trong Dungeon Cuối Cùng qua Thiết Bị Vệ Tinh.

Nếu có học viên gặp phải tình huống nguy hiểm mà viên chức dungeon không đủ nhân lực để cứu trợ, Lực Lượng Áp Chế của Hội Học Sinh sẽ được triển khai.

Nhưng hiện giờ thì vẫn yên bình.

Một bầu không khí tẻ nhạt bao trùm tòa nhà.

Tôi rót cho mình chút trà đen rồi dọn dẹp đống giấy tờ tại trên bàn.

Đó là lúc tôi nghe thấy tiếng ồn ã quanh mình và nhìn lên.

Thứ được chiếu trên màn hình…

Một học viên nào đó đang chiến đấu với Trùm Tầng 10.

Có vẻ như học viên đó đang giúp đỡ những mạo hiểm giả từ Liên Bang Blue Waters.

Và học viên đó là người quen của tôi.

(Eugene-kun?) (Teresia)

Nam sinh tới đây cùng với người chuyển sinh, Sumire-san, vào ngày hôm trước để gặp Hội Trưởng.

“Coi kìa. Tên Kết Giới Sư bợ đít lết được tới tầng 10 rồi.”

“Hoh, dù hắn thường chỉ bò quanh mấy tầng thấp.”

“Chắc hắn định ra vẻ với cô gái từ thế giới khác đó.”

Lời chế nhạo được buông ra.

…Haah…

Đáng trách thật.

Họ là những chiến binh từ Khoa Cấp Cao, nên họ đâu cần phải căm ghét Eugene-kun, người tới từ Khoa Phổ Thông đến vậy chứ.

Nhưng việc Eugene-kun đi tới khu vực của Trùm Tầng cũng lạ thật.

Có lẽ đây là lần đầu tôi thấy việc ấy.

Tò mò, tôi dừng công việc và theo dõi qua màn hình.

Eugene-kun làm mồi nhử cho những mạo hiểm giả từ Liên Bang Blue Waters đang gặp rắc rối. Nhưng cậu có thể một mình chặn đứng mọi đòn tấn công của con Troll.

(Wow…) (Teresia)

Có vẻ tôi không phải người duy nhất thấy ấn tượng. Các thành viên của hội học sinh đang ồn ào hơn nữa.

“Chẳng phải rất ấn tượng sao?”

“Bình thường phải thách đấu Trùm Tầng với tổ đội 10 người đấy?”

“Xem kìa. Cậu ta thực sự một mình cản được con trùm.”

Những giọng nói ngạc nhiên vang lên.

“Eugene cuối cùng cũng nghiêm túc rồi.”

Lúc đó, có người ngồi vào chiếc bàn nơi tôi làm việc.

Vì thế mà tôi không nhìn được màn hình nữa.

(Geez, ai đây?!) (Teresia)

Khi ngó lên, tôi thấy một nam sinh tóc vàng với một khuôn mặt điển trai đang nhìn xuống.

“Chao xìn, Teresia-chan. Có chút thời gian nói chuyện chứ?”

“Ôi trời, Claude-kun, chào mừng. Cậu có việc gì ở đây à?” (Teresia)

Cậu ấy là Claude Percival-kun từ Khoa Anh Hùng.

Là một người nổi tiếng trong khóa của tôi vì là một Anh Hùng.

“Thực ra, tôi quên không đăng ký thám hiểm từ trước. Đội trưởng cáu tôi lắm, nên tôi phải đem bản đăng ký tới đây.” (Claude)

“Lại một bản đăng ký sau khi thám hiểm…Đây là lần thứ bao nhiêu rồi?” (Teresia)

“Xin lỗi, xin lỗi.” (Claude)

Claude-kun giơ một tay như thể đang cầu nguyện và nháy mắt xin lỗi.

Cậu ta có thấy hối lỗi chút nào không vậy?

Tôi nhận bản đăng ký từ Claude-kun rồi nhớ lại những gì cậu vừa nói.

“Cậu là bạn thân của Eugene-kun, phải không?” (Teresia)

“Yeah, cậu ấy chăm sóc cho cộng sự của tôi, và còn đi cùng tôi thám hiểm một vài lần nữa. Cậu ta đáng tin cậy lắm.” (Claude)

“Ra vậy.” (Teresia)

Lạ thật.

Eugene-kun từ Khoa Phổ Thông còn Claude-kun từ Khoa Anh Hùng.

Học viện Ma pháp Lykeion có hàng nghìn học viên, nhưng chỉ có một số người có thể vào Khoa Anh Hùng.

Có vẻ người được chọn, Claude-kun, đánh giá cao Eugene-kun.

Cùng lúc đó, có hoạt động từ màn hình chiếu tầng 10.

“Oh, Eugene lại xuất hiện rồi.” (Claude)

“Phải. Nhưng cậu ấy định chiến đấu một mình sao?” (Teresia)

Eugene-kun bước vào Ranh Giới Thử Thách với một thanh Ma Kiếm màu đỏ trong tay.

“Ha! Nó mà đòi đánh bài Trùm Tầng!”

“Ma Kiếm của nó còn không gây sát thương được!”

“Chúng ta còn từng đánh bại Trùm Tầng 10!”

“Yeah, với đội chúng ta thì việc đó dễ như bỡn!”

Tôi nghe giọng nói của đám nam sinh.

…Họ không ngần ngại thể hiện nỗi căm ghét Eugene-kun.

“Này này, Teresia-chan, sao họ ghét Eugene thế?” (Claude)

Claude-kun thì thầm vào tai tôi.

…Mặt cậu gần quá đấy.

“Bởi vì Hội Trưởng Sara thích Eugene-kun. Và họ thấy phiền với điều đó.” (Teresia)

“Aah, Sara. Cô ấy đúng là có hứng thú với Eugene thật.” (Claude)

“Nói mới nhớ, Hội Trưởng Sara cũng ở Khoa Anh Hùng. Cậu có hay trò chuyện với cô ấy không?” (Teresia)

“Không. Sara lúc nào trông cũng bận rộn, nên chúng tôi không trò chuyện bao giờ. Cô ấy cũng đang làm nhiệm vụ của một Ứng Cử Viên Thánh Nữ trong lúc làm hội trưởng hội học sinh phải không? Đúng là quái vật đấy.” (Claude)

“Cậu đang thô lỗ đấy.” (Teresia)

“Xin lỗi xin lỗi.” (Claude)

Tôi hơi tức giận chút khi Claude-kun miêu tả Hội Trưởng Sara mà tôi ngưỡng mộ là quái vật.

Nhưng tôi cũng không nghĩ cậu ta có ý xấu.

Ngay lúc đó, một giọng nói lớn vang lên trong phòng.

Màn hình chiếu Eugene-kun cắt đứt cánh tay của con Trùm Tầng.

“Eeeeeeh?! Wow!!”

“Chẳng phải cậu ta sắp đánh bại nó rồi à?”

“K-Không đời nào…”

Họ đều đang dán mắt vào màn hình.

Và rồi…Eugene-kun đánh bại còn Trùm Tầng 10 -một con Troll cỡ lớn- một mình.

“C-Cậu ta hạ nó…?”

“Một mình hạ Trùm Tầng…?”

“Đ-Đùa à…”

“Này, bao lâu rồi mới có người một mình đánh bại Trùm Tầng?”

“Không có kẻ ngốc nào lại làm vậy đâu…”

“....nhiều năm rồi tôi chưa thấy thứ gì như vậy đấy.”

Hỗn loạn nổ ra trong phòng hội học sinh.

Mọi người đều không tin vào mắt mình.

Người duy nhất, Claude-kun đang đứng cạnh tôi, làm bộ mặt như thể nó là hiển nhiên.

“Cậu làm được rồi, Eugene.” (Claude)

“Nếu cậu ấy làm được điều như thế, sao phải giấu sức mạnh cho tới bây giờ?” (Teresia)

Tôi tò mò.

“Chà, cậu ấy cũng gặp nhiều khó khăn nữa.” (Claude)

Claude-kun có vẻ biết hoàn cảnh của cậu, nhưng không muốn nói chi tiết cho tôi.

“Nhân tiện thì, Teresia-chan…” (Claude)

“Gì vậy?” (Teresia)

“Mình đang hơi đói. Mình xin cái bánh quy này nhé?” (Claude)

“Được thôi, nhưng nó hơi ẩm rồi đó?” (Teresia)

Cậu ấy chỉ vào cái bánh quy rẻ tiền được chuẩn bị cùng với trà.

Mình cũng bỏ nó ra ngoài khá lâu rồi nên không còn muốn ăn nó nữa.

Claude-kun thích đồ ngọt à?

Cậu ấy ăn cái bánh ngọt khi tôi đang nghiêng đầu.

“Cảm ơn, Teresia-chan. Cậu cứu mình rồi đấy. Mình sẽ đãi cậu bữa tối như là lời cảm ơn. Cậu rảnh khi nào?” (Claude)

“...Haah.” (Teresia)

Vậy ra đây là mục đích thật.

Có lời đồn rằng Claude-kun là con trai của một quý tộc tại một quốc gia thuộc Liên Bang Blue Waters, và quốc gia đó còn được coi là một quốc gia lớn trong Liên Bang.

Cậu thuộc Khoa Anh Hùng và có Thiên Phú của cậu cũng là Anh Hùng nên tương lai rất sáng lạn.

Không những thế, cậu ta còn đẹp trai.

Cậu ta là một người không có gì để chê.

…Trừ việc cậu ta là một tên sát gái.

“Nó có thể là một nhà hàng trong thành phố dungeon, hoặc chúng ta có thể cưỡi wyvern tới một thành phố cảng xa xôi. Nếu cậu có mong muốn nào, mình sẽ hộ tống cậu tới đó.” (Claude)

Cậu ta cười và tự mình tiến triển cuộc trò chuyện.

Kể cả cái sự tự cao đó cũng phong cách khi có cái mặt đẹp.

Chắc hẳn đã có nhiều cô gái vào tròng rồi.

“À đúng rồi, cậu cũng là một kỵ sĩ rồng phải không? Mình có thể cưỡi wyvern không?” (Teresia)

“Yeah, ổn thôi nếu cậu ở cạnh mình. Ban đầu có thể hơi đáng sợ, nhưng một khi đã quen thì cảnh vật từ trên cao là tuyệt nhất. Thế nào?” (Claude)

Cậu ta đang phóng hết tốc lực rồi.

Thì, như này cũng tốt hơn là một anh chàng ăn cỏ, nhưng…

“Claude-kun.” (Teresia)

“Sao vậy, Teresia-chan?” (Claude)

Cậu ta trưng ra một nụ cười như thể chắc chắn mình sẽ không bị từ chối.

“Có lời phàn nàn gửi tới hội học sinh về một ‘kỵ sĩ rồng-san nào đó’. Cậu ta ve vãn các cô gái từ câu lạc bộ kiếm thuật và võ thuật. Động lực của nam sinh từ các câu lạc bộ đó đang cạn kiệt. Một vấn đề như vậy cũng khiến hội học sinh không biết giải quyết sao…” (Teresia)

Tôi nói với giọng đều đều.

“...”

Nụ cười của Claude-kun tắt dần theo lời tôi nói.

Rồi cậu ta nói với một bộ mặt nghiêm nghị.

“Mình hiểu, chắc cậu cũng phải khổ tâm lắm, Teresia-chan.” (Claude)

“Đúng vậy. Nếu vị Kỵ Sĩ Rồng-kun đó nghiêm túc hơn một chút, có lẽ mình đã đi ăn tối với cậu ta rồi.” (Teresia)

Khi tôi ngước lên nhìn cậu ta, Claude-kun cười ngượng.

“Mình hiểu, mình hiểu. Vậy ra Teresia-chan thích người nghiêm túc à.” (Claude)

“Không người phụ nữ nào lại thích đàn ông không chân thành cả.” (Teresia)

“Hiểu rồi. Mình sẽ dừng ở đây hôm nay. Khi khác mình quay lại nhé, Teresia-chan.” (Claude)

“Lần sau nhớ mà đăng ký thám hiểm đúng hạn đấy.” (Teresia)

Claude-kun rời đi khi vẫy tay.

Tôi cũng vẫy tay chào cậu ta.

…Trời ạ.

Hội học sinh vẫn đang ồn ào vì việc Eugene-kun đánh bại Trùm Tầng một mình.

Nói mới nhớ, tôi không thấy có lời đồn vào về Eugene-kun liên quan tới phụ nữ.

Hoàn toàn trái ngược Claude-kun.

Cũng có thể là vì các nữ sinh khác e ngại về lời đồn với Hội Trưởng Sara.

Khi tôi đang nghĩ vậy…

“Ở đây ồn ào quá nhỉ? Có chuyện gì à?”

Hội Trưởng Sara xuất hiện đúng lúc ấy.

“Hội Trưởng Sara, Eugene-kun vừa đánh bại Trùm Tầng 10 đấy.” (Teresia)

“Eh? Thật ư! Eugene á hả?!” (Sara)

Cách nói chuyện thanh lịch của Hội Trưởng Sara biến mất.

Chuyện này xảy ra mỗi lần có gì liên quan tới Eugene-kun.

“Teresia-chan, giải thích đi! Chuyện gì đã xảy ra?!!!” (Sara)

Cô ấy đang lắc vai tôi.

“B-Bình tĩnh nào Hội Trưởng Sara. Cậu thấy đấy…” (Teresia)

Tôi giải thích những chuyện vừa xảy ra.

“Vậy nên Eugene-kun đánh bại con Trùm Tầng để giúp các mạo hiểm giả từ Liên Bang Blue Waters. Cậu ấy thực sự rất tuyệt. Hình ảnh đã được ghi lại qua Thiết Bị Vệ Tinh nên cậu có thể xem nó sau…Hội Trưởng Sara?” (Teresia)

Tôi nhận ra có gì đó là lạ lúc đang giải thích.

Hội Trưởng Sara đang nhìn vào màn hình và há hốc mồm.

Thứ cô đang thấy…là Eugene-kun và học sinh mới, Sashiogi Sumire-san, ôm nhau trên màn hình.

Mắt cô long lanh với đôi má ửng đỏ.

Hmm, Eugene-kun cũng là một người đàn ông tội lỗi.

“Eugene-kun và Sumire-san có vẻ khá thân nha–” (Teresia)

Tôi không kịp nói hết câu.

“Sao cô ta dám…Eugene-kun là của tô…” (Sara)

Hội Trưởng Sara điềm đạm của mọi khi phát ra một giọng nói chứa đầy thù hận mà tôi chưa từng nghe.

Đ-Đáng sợ.

“...Uhm…Hội Trưởng Sara?” (Teresia)

Tôi e dè gọi tên Hội Trưởng Sara.

Hội Trưởng giật mình nói ‘hah!’ và trở về biểu cảm nghiêm túc.

Y như Claude-kun khi nãy.

“Không có gì đâu. Có vẻ mình sẽ phải chúc mừng Eugene khi mình gặp cậu ấy rồi.” (Sara)

Đó là Hội Trưởng Sara thanh lịch và xinh đẹp của mọi khi.

Nhưng tôi biết.

Hội Trưởng Sara có thể trông vô tư, nhưng thực chất cô là một người rất hay ghen.

(Aah, xin chia buồn, Eugene-kun…) (Teresia)

Tôi cầu nguyện rằng chuyện này sẽ không biến thành rắc rối.

Giờ tôi phải lo đống giấy tờ mà Claude-kun vừa đưa tới, nên tôi trở lại làm việc.

________________________

Truyện Chữ Hay