✵ Trans Tsp ✵
✵ Editor Pantsu-kun ✵
=======================================================================================
Chuyện xảy ra ngay sau khi chào đón nhóm học sinh trao đổi.
“Được rồi. Thế này thì ít nhiều gì mình cũng đã chuẩn bị xong.”
Tôi nhìn lên nhìn xuống những ghi nhớ mình đã viết trên tấm bảng gỗ và xoay vai cho đỡ mỏi.
Cơ thể và hệ sinh thái của từng người trong nhóm học học sinh trao đổi hoàn toàn khác nhau, nên có khá nhiều thứ tôi phải chú ý đến.
Phòng ở của họ là một ví dụ. Mặc dù tầng hai của trường cơ bản đã chuyển thành khu kí túc xá, những người duy nhất hiện đang sống ở đó chỉ có Shig và Violet. Lớn lên trên thảo nguyên, Luka ghét độ cao và đã có một phòng mới xây ở tầng trệt. Rin, ngược lại, đang ở dưới nước. Chính xác hơn là một hồ nước sâu trong rừng.
Tôi cũng phải cẩn thận về bữa ăn của bọn họ nữa. Luka không thể ăn gì khác ngoài thịt, trong khi món chính của Rin là cá và rong biển. Mặc dù Shig dường như có thể ăn bất cứ thứ gì, tôi không biết cậu ấy thích hay cái gì độc hại đối với cậu, nên tôi phải cẩn thận và thử từng món một.
Tôi cũng phải đóng đồ nội thật phù hợp với thân hình của từng người họ… dù xã hội lí tưởng của tôi là nơi nhiều loài có thể cùng chung sống, nhưng hóa ra nó lại khá khó khăn.
Tôi quyết định đi tắm để giải tỏa sự mệt mỏi mình đã tích tụ.
“A, đi tắm đấy à?”
“Ừ.”
Thấy tôi bước đi, Nina cũng theo cùng. Tắm chung với cô ấy đã hoàn toàn trở thành thói quen, giờ tôi thậm chí còn không hề cảm thấy ngượng hay xấu hổ gì nữa rồi. Kể cả sau khi cưới Ai, nó đã biến thành việc ba người chúng tôi tắm chung. Có một thời gian tôi bắt đầu mặc quần tắm, nhưng thay ra thay vào khá phiền phức nên cuối cùng tôi ngưng làm vậy.
“Mọi người có muốn tắm cùng tụi này không?”
Dù vậy, Nina mời thêm những học sinh vẫn còn đang ở trong lớp học.
“Vâng!”
Trước khi tôi kịp nói gì để ngăn cô ấy lại, Yuuki đưa tay thẳng lên ngay lập tức.
“Nina có kể cho tôi nó là một hồ nước ấm, phải nói là tôi cũng có hứng thú.”
Violet cũng lên tiếng.
“Em cũng muốn đi!”
Dù khá chắc là em ấy không biết hồ tắm là gì, Rin vẫn giơ cả hai tay mình lên.
“Ở chỗ này mà cũng có hồ tắm sao? Nếu vậy thì tôi cũng muốn dùng.”
Cả Shig cũng có vẻ hứng thú.
“U-U-Umm… em cũng đi nữa…”
Dường như để không muốn làm người duy nhất bị bỏ lại, Luka rụt rè giơ tay.
“…Có lẽ tôi nên đợi sau nhỉ?”
“Nước sẽ không ấm nếu không có cậu ở đó.”
Quả nhiên, Nina từ chối đề nghị của tôi… và cứ như thế mọi chuyện đã được quyết định.
* * *
“Haah… thoải mái thật đấy, Sensei.”
“Đ-Đúng mà phải không.”
Tôi đáp lời Violet, người vừa thở dài một hơi nghe khá quyến rũ, trong khi hi vọng trả lời bấy nhiêu như vậy thôi là đủ rồi.
Sức công phá mà thân hình trưởng thành, đầy đặn của cô ấy nắm giữ nằm ở cấp độ hoàn toàn mới. Ấy vậy mà, cô ấy không hề có ý che giấu nó dù chỉ một chút. Có vẻ là cô ấy cũng không xấu hổ khi bị người khác nhìn thấy mình khỏa thân. Nghĩ thì có hơi thô lỗ, nhưng thân hình cô ấy thuộc tuýp trông ít gợi cảm hơn khi mặc quần áo.
Hồ tắm lớn được xây dựng với tính toán rằng tôi sẽ vào trong với dạng rồng của mình. Vậy nên còn khá rộng rãi ngay cả sau khi mọi người đã vào. Củi đốt sẽ không đủ để giữ nhiệt dù có mang bao nhiêu gỗ đi chăng nữa, nhưng chỉ cần tôi bước vào nó sẽ tự mình ấm lên.
Đó là lí do tại sao mọi người tụ tập lại gần tôi. Có Nina, người tôi đã quen nhìn từ lâu, Yuuki và Rin, hai người vẫn còn là trẻ con, và Shig, một chàng trai. Tuy nhiên, người có ảnh hưởng nghiêm trọng đến tôi nhất là Violet và—
“Nè, người của em khá lớn đó, lại đây ngâm hết cả người xuống nước đi.”
“Hyaah—!”
Luka. Riêng Luka luôn, khá nguy hiểm. Với vẻ mặt lo lắng khi bị Nina kéo lại… cô ấy che ngực mình và bẽn lẽn đứng giữa hồ tắm. Nói cách khác, cô ấy đang đứng trước mặt tôi. Mặt cô ấy đỏ như gấc, nhưng không phải vì ở đây quá lâu.
Cô ấy cũng giống tôi ở khoản này.
—Cô ấy đang xấu hổ.
Với thân dưới của sói, cô gái ấy luôn mặc đồ che kín mọi thứ ở phần thân trên. Theo đó, cô ấy có vẻ cho rằng việc bị người khác thấy mình khỏa thân là điều gì đó vô cùng xấu hổ.
Thân hình cô khá hợp với tuổi, cô ấy không có được sức hủy diệt như Ai hay Violet. Tuy nhiên, việc cô ấy cố che thân mình quả thật là một chiêu có sát thương cao, mạnh đến đáng sợ.
Tôi không thể cứ đứng đó nhìn cô ấy được, nên tôi đảo ánh mắt sang Yuuki và Rin, hai em ấy có vẻ như đang chơi đùa với nhau dưới nước. Quan sát mấy em ấy… tôi nên nói sao nhỉ?
Khiến tôi nhẹ nhõm.“Nghĩ lại thì, Rin, em vào hồ tắm này có sao không? Không nóng quá chứ?”
“Không sao ạ!”
Rin vui vẻ gật đầu đáp. Tôi nghe rằng cá có thể bị bỏng bởi nước dù chỉ ấm bằng nhiệt độ cơ thể con người, nhưng có vẻ như tiên cá thì không như vậy. Mà, họ rõ ràng là loài đẳng nhiệt, nên tôi nghĩ là chẳng sao đâu.
Tuýp thân hình phẳng của em ấy quả thật dễ nhìn. Tôi thực sự chỉ có thể xem em ấy như là một đứa trẻ. Cả phần dưới là thân cá của em ấy cũng là điều đáng mừng. Tôi không hề cảm thấy bối rối khi ở gần em ấy.
Mặc dù em ấy cũng là con nít, tôi có cảm giác Yuuki đang bắt đầu lớn lên từng chút một. Chúng tôi thỉnh thoảng có tắm chung, nhưng so với Rin, em ấy đã có vài đường cong, ra dáng thiếu nữ hơn. Quan sát kĩ lưỡng một chút, tôi còn có thể thấy rằng ngực cô ấy đã bắt đầu…—ah. Ngay khi suy nghĩ vậy, tôi nhận ra mình đang nhìn không rời và nhanh chóng đảo mắt đi. Dù người ta có trông trẻ con như thế nào, nhìn như vậy là không tốt. Nghĩ vậy, ánh mắt tôi đưa về phía Nina.
Xét về mặt phát triển, cô ấy trông đúng là có phát triển. Ngoại hình cô ấy trưởng thành hơn một chút kể từ khi chúng tôi gặp nhau 500 năm trước, và hình như cô ấy cao hơn chỉ có một tẹo. Nói vậy nhưng nếu cô ấy cứ phát triển theo đà này, tôi không nghĩ cô ấy sẽ đạt được thân hình như Violet…
Đúng lúc tôi nghĩ khúc cuối đó, ánh mắt Nina và tôi chạm vào nhau, thế nên một lần nữa tôi nhìn sang chỗ khác. Cuối cùng, ánh mắt tôi chạm phải người duy nhất còn lại tôi có thể cảm thấy thoải mái quanh đây… Shig. Tôi nghe đồn rằng lizardman thường đến những suối nước nóng rải rác khu vực xung quanh những núi lửa, khiến văn hóa của họ khá coi trọng việc tắm táp. Trông như thể Shig cảm thấy hạnh phúc khi được ngâm mình trong nước nóng.
Tộc lizardman đặt tiêu chuẩn vẻ đẹp của mình dựa trên độ dài của đuôi, nên cậu ấy có lẽ không bận tâm đến việc những người không có đuôi nhìn cậu ấy. Cậu ấy có thể thư giãn dù bị bao vây bởi cả tá người đẹp khỏa thân thế này.
“Gì đó?”
Để ý ánh mắt của tôi, biểu cảm của Shig thay đổi.
“Kể cả khi chúng ta đều là đàn ông con trai, anh cũng không nên nhìn tôi chằm chằm như vậy. Tôi biết mà, đuôi tôi ngắn và ốm yếu lắm!”
Không, anh có nghĩ thế bao giờ đâu…!!
“Anh ăn cái gì mà có được cái đuôi như vậy chứ…”
Shig lẩm bẩm một mình. Tôi tự hỏi, với tộc lizardman thì tôi có được coi là khá điển trai không nhỉ? Tôi có nhớ một lần Beol nói tôi rằng đuôi càng dài càng tốt.
“Nên là đừng có mà nhìn tôi chằm chằm như vậy.”
Shig không muốn tôi nhìn cậu ấy, nhưng lựa chọn duy nhất còn lại của tôi là khu vườn trần trụi xung quanh đây thôi.
Nỗi khổ sở của tôi kéo dài thêm một lúc khá lâu sau đó.