Note: serpent = mãng xà
◇◆◇◆◇◆◇◆
Khuôn mặt xinh đẹp của Orihime ngập tràn kinh ngạc.
Ở phía ngược lại, Hal giấu đi suy nghĩ trong tâm trí và chỉ nhún vai thì thầm “Ai mà ngờ chứ.” Cuộc sống khó đoán thật.
Tuy nhiên, Asya lại lườm Orihime với sự nghi ngờ trước khi chuyển mắt sang Hal.
“Có vẻ như cậu biết cô ta nhỉ, Haruomi. Cậu định gặp cô ta tại đây phải không? Giúp tớ xong xuôi thì hai người sẽ hú hí khắp thành phố đến tận đêm khuya, rồi cùng nhau ‘thức’ đến sáng… Cậu tính làm mấy chuyện vô liêm sỉ đó, phải không?”
Vì lý do nào đó, giọng nói và ánh mắt của cô bạn thuở nhò tràn đầy khiển trách.
Dù có hơi khó chịu, Hal vẫn lặng lẽ đáp, “Cô ấy là bạn cùng lớp với tớ . Gặp nhau ở đây chỉ là ngẫu nhiên thôi… Không, tớ đoán là không thể nào tránh được nhỉ. Haizz, Juujouji-san, cậu vào được nơi này, có phải cậu là pháp sư không?”
Câu hỏi của Hal kéo Orihime về lại thực tại và đáp, “Tớ sẽ nói nêys cậu đồng ý trả lời thắc mắc của tớ, Haruga-kun. Theo tớ biết, chỉ những cô gái pháp sư hoặc những người hiểu biết ma thuật mới vào thư viện này được, đúng chứ? Vậy thì sao cậu lại ở đây cùng với cô gái đừng kia, Haruga-kun?”
Tông giọng dứt khoát buộc Hal phải nặn ra nụ cười khổ sở. Cậu tính moi thông tin từ cô mà không cần để lộ gì cả, nhưng có vẻ nó thất bại rồi.
“Xin lỗi vì tớ chưa giới thiệu. Đây là danh tính bọn tớ.”
Từ trong túi, Hal rút ra tấm thẻ màu đen có kích cỡ như tấm danh thiếp.
Tấm thẻ này là bằng chứng cho việc cậu là thành viên của SAURU, giống như tấm mà Asya đã trưng ra ở quầy tiếp tân, ngoài trừ việc thẻ của cậu đã nhàu nát bên trong túi.
“Bề mặt tấm thẻ này chỉ có mỗi màu đen, chả có từ nào cả… Thứ này mang ý nghĩ gì đấy trong thế giới pháp sư à? Xin lỗi, tớ không hiểu luật lêj ở đây cho lắm.”
Thế nhưng, Orihime chỉ đơn giản là nghiêng đầu trong bối rối. Có vẻ như cô không nhận ra biểu tượng của SAURU ở trên đó.
Một nữ pháp sư có thể kích hoạt tầm nhìn ma thuật chỉ với đôi mắt trần, nhưng Orihime không thể làm vậy. Nếu thế thì, nguyên nhân hợp lý nhất là — Khi Hal vừa nhận ra danh tính của Orihime…
Điện thoại Hal, Asya, và Orihime đồng loạt rùng lên. Cả ba người đồng thời nhận được tin nhắn.
“Thông báo sơ tán khẩn… Bốn rồng cấp thấp đã bay vào không phận phía trên Vịnh Tokyo—“
Asya liếc nhìn tìn nhắn vừa nhận được và thì thầm nội dung.
“Haruomi và quý cô ở đằng kia nữa, tìm chỗ nấp trước, nói chuyện sau.”
Hal và Orihime ngay lập tức gật đầu.
Hai mươi năm về trước, loài rồng đã “trở lại” Trái đất.
Tuy nhiên, những sinh vật siêu việt này không coi Trái đất là nơi cư trú.
Thay vào đó, chúng ở tận tít tắp trên bầu trời—
Xuyên qua bầu khí quyển, chúng chiếm giữ quỹ đạo vệ tinh và bề mặt mặt trăng.
Tất cả rồng đều sở hữu khả năng bay lượn và tự bảo vệ khi bay xuyên qua bầu khí quyển bằng chính sức mình. Dù biết được sự thật này, nhân loại không còn ngạc nhiên nữa. Nhưng sau khi biết được tập tính của loài rồng, có lẽ nhiều người đã phải cầu nguyện các vị thận hoặc nguyền rủa số phận của mình.
Loài rồng thường xuyên tấn công, gây ra những trận tàn phá đột ngột.
Chúng rời bề mặt mặt trăng hay quỹ đạn vệ tinh để bay xuống Trái đất, đến những khu định cư của nhân loại.
Rồi nhẫn tâm phá huỷ mọi thứ. Những kẻ tấn công có cánh này tán phá thành phố, giẫm đạp thị trấn, và thiêu rụi làng mạc cho đến khi chúng thoả mãn cơn thèm muốn.
Hơn nữa, phần lớn cuộc tấn công được tổ chứ theo nhóm…
Nhân loại đã phản đối những “Cuộc không kích của Rồng” với sự giận dữ tột độ.
Những lời bất bình ấy được gửi đến con xích long to lớn tự gọi mình là đại diện cho loài rồng và ngang nhiên thiết lập “đại sứ quán” ở New York.
Kết quả là, tên “vua” đó xuất hiện trước máy quay đài CNN và ngạo nghễ tuyên bố:
“Thật đáng tiếc khi xảy ra những vụ việc ấy. Thế nên, với tư cách người đại diện cho loài rồng, tôi hứa với tất cả các bạn, nhân loại, rằng chúng tôi sẽ hoàn toàn không can dự nếu các bạn thực hiện quyền được tự vệ trước các thành viên điên cuồng trong tộc chúng ta. Tôi xin thề dưới danh nghĩa long vương.”
Mặc dù tông giọng oai nghiêm, những lời từ miệng ăhns hoàn toàn vô trách nhiệm.
Nói ngắn gọn, hắn muốn nói “Tôi không có trách nhiệm quản lý đồng loại mình, nên mấy người cứ ráng sức mà tự vệ.”
Thế nên, loài người ở thế kỷ hai mốt không còn lựa chòn nào ngoài việc cùng chung sống với những kẻ săn mồi đáng sợ — những con rồng tấn công từ bầu trời.
Tuy vậy, một điều cứu rỗi có thể coi là phép màu trong đống lời nguyền.
Những con rồng cấp thấp, dù chiếm đa số trong loài rồng, lại khá dễ bị đánh bại.
Dù nói thế, nhận xét ấy chỉ đến từ góc nhìn của những người có năng lực. Nó khác với cách hiểu thông thường. Trong khi đang chạy lên mặt đất từ tầng hầm thứ năm của thư viện, Orihime lo lắng hỏi nhỏ, “Rồng…sẽ đến New Town?”
“Theo lý lẽ thông thường thì xác suất khá thấp khi chỉ có bốn con,” Hal đáp.
Nhân tiện, ba người họ đang vội vã leo cầu thang bộ thay vì dùng thang máy bởi vì nguy cơ bị kẹt lại khi nguồn điện bị cắt đứt.
Asya đi đầu, Orihime ở giữa và Hal ở phía sau.
“Nếu số lượng rồng ít hơn hai mươi, chúng có thể bị tiêu diệt bởi các tiêm kích có giá hàng trăm triệu đô một chiếc, hoặc các tàu sân bay và tuần dương phóng hàng loạt tên lửa và pháo cao xạ với giá hàng trăm nghìn đô một loạt. So với quái vật trong phim, phương thức chiến đấu này hiệu quả hơn nhiều, dù hơi phí tiền.”
“Nhưng Haruga-kun, cậu vừa mới nói ‘theo lý lẽ thông thường’, phải không?”
Orihime tìm ra điểm đáng ngờ trong lời nói của Hal.
Trông cô vẫn giữ được bình tĩnh trong tình huống này. Hal không khỏi ấn tượng trước sự điềm tĩnh tuyệt vời ấy.
“Nếu lẽ thường không áp dụng trong tình huống này thì sẽ thế nào?”
“Hmm… Lũ rồng được phát hiện ở vùng trời phía trên Vịnh Tokyo, khá gần bờ. Chỉ cần một con lọt qua lưới phòng không và tiến vào Tokyo thôi thì tình hình sẽ cực tệ”
“Chắc chắn con nào đó sẽ lọt qua được…”Asya thì thầm.
Những lời đến từ miệng Asya, một chiến binh dày dạn kinh nghiệm, làm không khí thêm nặng nề.
“Thêm vào đó, dù khó mà xảy ra, nhưng nếu không phải lũ rồng cấp thấp — mà là lũ Equite có khả năng nói tiếng người… hay nói cách khác, là lũ rồng cấp cao, thì cấp độ nguy hiểm sẽ ngay lập tức đạt Báo động Đỏ.”
“Raptor? Chúng là gì?”
Hal cố tình dùng thuật ngữ trong lời giải thích của mình, làm cho Orihime nghiêng đầu khó hiểu.
Đúng như dự đoán, cô là người ngoài cuộc — ít nhất là ở hiện tại. Hal thầm gật gù với bản thân và giải thích thêm.
“Chỉ là từ viết tắt của danh pháp khoa học mô tả loài rồng thôi. Trong tương lai cậu sẽ được học… Tình hình trên mặt đất sao rồi?”
Bộ ba cuối cùng đã leo hết mấy tầng cầu thang và đến mặt đất.
Bọn họ liền tăng tốc chạy đến cửa thoát hiểm. Người đàn ông ở quầy tiếp tân đã đi mất tiêu, có lẽ ông ta đã kiếm được chỗ trốn.
Bộ ba liền rời toà nhà rồi từng người than thở.
“Rắc rối rồi đây,” Hal gãi đầu nói.
“Raptor…” Asya thì thầm, ánh mắt cô sắc lên.
“Không thể nào. Sao có thể?” Orihime cứng đờ người.
Ba người nhìn lên bầu trời đêm. Mặt trời đã lặn từ lâu rồi.
Dưới ánh trăng khuyết, dưới ánh sáng từ những chòm sao xuất hiện vào mùa xuân, và dưới ánh sáng sắc nét của đèn đường, con thú hung bao dang rộng đôi cánh bay lượn trên bầu trời —
Dài tầm bảy mét, thân hình ánh lên màu của thép.
Đầu, thân, và tứ chi của bò sát. Đuôi của rắn. Cặp cánh dơi ra sức tung bay. Những đặc tính của tạo vật đã ăn sâu vào tâm trí Hal.
Một con rồng, thuộc chủng hạ cấp: Raptor.
Những gì Hal, Asya, và Orihime lo sợ đã xảy đến.
Vượt qua lưới lửa phòng không của Tổ chức Phòng thủ Xuyên Thái Bình Dương TPDO (Trans-Pacific Defense Organization), Lực lượng Phòng vệ Trên Không Nhật Bản JASDF (Japanese Air Self-Defense Force) và Lực lượng Phòng vệ Hàng hải Nhật Bản JMSDF (Japanese Maritime Self-Defense Force), con rồng này đã đến được Tokyo New Town.
Hal biết tại sao nó lại bay ngang Dinh thự này.
“Tớ nghĩ thứ kia bay đến đây là do nó bị thu hút bởi ma lực toả ra từ Dinh thự…”
Rồng ám ảnh đến điên cuống trước các kim loại quý hiếm và những thứ chứa ma thuật.
Trí tuệ tăng lên theo tuổi thọ, lũ Raptor đôi khi thu thập những vật đó, giống như cách vài loài chim thu thập những vật bóng loáng vậy.
“Bực thiệt. Chỉ là Raptor rẻ rách mà thính mũi dữ…”
Hal nghiến răng. Từ bầu trời, con rồng liền gầm lên
GÀOOOOOOOOOOOOOO!
Tiếng gầm hung tợn của con mãnh thú. Ánh mắt tàn ác sáng lên, con rồng liến nhìn toà Dinh thự trên mặt đất.
“Mọi người chạy mau! Con rồng đang nhắm đến đây, chúng ta chỉ có thể trốn và cầu nguyện cho thần may mắn thôi!”
“Tớ sẽ triệu hồi Rushalka nếu tình hình tệ đi. Nhưng giờ trốn đã!”
Asya liền đồng ý với Orihime ngay khi cô vừa nói xong.
Nếu muốn thì cô bạn thuở nhỏ của Hal có thể giết con rồng này trong nháy mắt.
Nhưng có vẻ như cô muốn giấu đi con át chủ bài. Hoặc có lẽ, tình trạng của Rushalka tệ đến mức Asya muốn tránh việc triệu hồi nó dù đang ở trong tình thế hiwwmr nghèo? Hal tò mò, nhưng không có giờ để nghĩ lung tung nữa.
Hal vắt chân lên chạy nhanh nhất có thể, còn Asya và Orihime cũng cố chạy. Tuy nhiên —
“…Lạ quá?”
Không thể tin nổi cảnh tượng trước mắt, Hal liền bối rối.
Đôi chân không kịp nghe lời tâm trí làm cậu vấp chân và ngã xuống trước.
Không biết là may mắn hay vận rủi, Haruga Haruomi đã nhiều lần suýt soát chạm mặt rồng và đứng trên bờ vực của sự sống và cái chết. Nhưng chuyện quái gì đang xảy ra?
Nằm trên mặt đất, Hal nhìn lên bầu trời.
Con rồng vẫn đang bay vòng vòng phía trên Dinh thự. Tuy nhiên, đôi cánh nó vỗ còn mạnh hơn lúc trước, trong khi mặt nó còn hung ác hơn.
Mũi phì phò, hàm răng sắc bén nhô ra, con rồng đang trở nên hoang dại.
Hệt như cách con thú sắp sửa vồ con mồi vậy.
Dù vậy, cơ thể Hal không hề nhúc nhích, giống như chiếc xe hết xăng vậy.
“C-Cái éo gì đây…?”
Hal vắt kiệt từng giọt sức lực trong tuyệt vòng và cố đứng lên, nhưng không được.
Dù muốn ít nhất phải ngồi lên, nhưng điều đó quá sức với Hal. Cậu thậm chỉ còn chẳng nhấc nổi ngón tay. Giống như cỗ máy bị ép phải ngưng, cơ thể cậu không tài nào cử động. Có khi nào cậu người vì sợ không?
Nhưng, tâm trí cậu vẫn đủ minh mẫn để nghĩ những chuyện vô nghĩa đó.
Chuyện quái gì xảy ra với cậu? Trong khi đang sửng sốt, Hal lại kinh ngạc lần nữa.
Bay vòng trên bầu trời đêm, đôi mắt con rồng liền di chuyển.
Ánh lửa đỏ bỗng bùng lên xung quanh.
Lửa. Ngọn lửa đỏ thẩm. Ngọn lửa nóng rực biến khung cảnh trước mắt Han thành sắc đỏ!
Từ trên cao, giữa tầm nhìn bao phủ trong biển lửa của Hal…
Con rồng bay hung bạo há mồm.
Từ sâu trong họng nó, ánh sáng xanh trắng của ngọn lửa loé lên.
Con rồng muốn thổi ra Hơi thở Lửa đã tàn nhẫn thiệu rụi vô số thành phố của con người. Có lẽ nó thấy Hal quá chướng mắt nên muốn thiêu cậu ra tro!
“Haruga-kun! Cố một xíu, tớ đến cứu cậu ngay!”
“Haruomi!? Guh… Ta khẩn cầu thánh ấn cổ đại của sự tinh khiết!”
Giọng nói những cô gái vang lên. Tong lúc cố chạy đi, Hal đã vấp chân và ngã xuống.
Nhìn từ bên ngoài, cảnh tượng như thể hai cô gái đã trốn đi và bỏ Hal lại.
Nhưng Orihime lại quay lui. Cô định trở lại để giúp Hal.
Hal rất sốc và tức giận. Đúng là Orihime rất dung cảm, nhưng rõ rang cô đã sai lầm. Cô sẽ bị nuốt chửng bởi ngọn lửa và chết!
Trong lúc đó, Asya niệm thần chú triệu hồi và bước vào tư thế “gọi” Rushalka.
Có lẽ cô định hy sinh mạng sống vô giá của chiến hữu để cứu lấy cậu bạn thuở nhỏ ngốc nghếch.
—Chết tiệt. Không thể tin nổi mình lại ở trong tình cảnh khó coi như này.
Han giận điên người trước sự vụng về của bản thân. Ít nhất thì mình cần phải giúp Orihime sống sót, đúng chứ? Khi Hal vừa cố tìm lối thoát, vào chính khoảnh khắc đó, con rồng trên bầu trời phun ra ngọn lửa trắng xanh đầy hung bạo.
Nhưng gần như cùng lúc, ma pháp trận mang hình ngôi sao năm cánh toả sáng trên bầu trời.
Như thể nó đang cố gắng bảo vệ Hal và những người khác, ma pháp trận xuất hiện ở giữa con rồng và Dinh thự, cản ngọn lửa siêu nóng màu trắng xanh lại.
Ngôi sao năm cánh ấy chính là phong ấn của thánh thủ hộ đã diệt trừ cái ác, chém nát quái vật, và quật ngã loài quỷ.
Trong khi đang chặn ngọn lửa lại, luồng sáng hình ngôi sao năm cánh dần thay đổi hình dạng.
Ngôi sao chuyển thành vệt sáng hình mãng xà.
Con mãng xà cuộn lại và cắn chính đuôi nó, tạo thành ký hiệu “∞” trong không trung.
Ký hiệu vô cực dần vật chất hoá, biến từ ánh sáng vô khối lượng thành tạo vật hữu hình. Rồi nó biến đổi xa hơn nữa.
Trong khi Hal và hai cô gái đang quan sát, ánh sáng từ ngôi sao năm cánh đã biến đổi thành “Giao Long”
Con rồng này mang ngoại hình khác hẳn với loài rồng đang tấn công nhân loại.
Thân hình dài như rắn, trên đó mọc ra tứ chi ngắn ngủ. Trên đầu mọc ra chiếc sừng tựa gạc hưu. Toàn thân được bao phủ bởi lớp vảy màu ngọc lục bảo. Nhìn chung, ngoại hình nó mang đôi chút dáng vẻ loài cá.
Dù sao đi nữa, con “giao long” này mang vẻ ngoài đậm chất phương Đông.
“Minadzuki… Cậu đến vừa kịp lúc.”
Cố nâng Hal dậy, Orihime thở phào nhẹ nhõm.
Minadzuki. Có vẻ như đây là tên của con Leviathan mang hình dáng giao long này.
Leviathan là những con rồng nhân tạo được sinh ra từ ma thuật và siêu nhiên. Được tạo ra với mục tiêu chiến đấu với loài rồng, những con “serpent” này sở hữu cơ thể tương đồng với rồng và mạng sống chúng gắn liền với các nữ pháp sư.
SAURU, tổ chức mà Asya và Hal tham gia vào, giám sát các quá trình sinh sôi của Leviathan và giao ước với chúng.
—Kyuahhhhhhhhhhhh!
Minadzuki thét lên một tiếng inh tai.
Ngay thời khắc đó, con Raptor thận trọng vỗ cánh và đột ngột bay lên.
Mặt khác, cách con Minadzuki bay chỉ có thể được miêu tả bằng từ duyên dáng. Uốn người lại như thể một con lươn, nó bay lên không trung như thể đang bơi giữa bầu trời vậy.
Và nó thét lên tiếng nữa. Kyuahhhhhhh!
Chi trước bên phải, hay còn gọi là “tay phải”, xoè ra và đưa về phía trước.
Tay phải nó dài gần gấp đôi tay trái, và lòng bàn tay lớn hơn nhiều. Bốn ngón được trang bị bộ vuốt nhọn hoắc sắc như dao—
Hal đã nhận ra. Đây chính xác là “bộ sừng” đặc trưng của một con leviathan!
Kyuahhhhhhhhhhhh!
Ngay lập tức, ánh sáng trắng phát ra từ bộ vuốt trên tay phải Minadzuki. Dính phải luồng điện ấy, con Raptor liền dừng lại giữa bầu trời. Chắc hẳn nó đã nhận kha khá sát thương.
Vào lúc ấy, với dáng vẻ yểu điệu, Minadzuki tiếp tục bay lên và rút ngắn khoảng cách với con Raptor.
Rồi, nó nâng bàn tay phải to lớn lên và mạnh mẽ quật bốn ngón vuốt xuống, xé toạc ngực con rồng cấp thấp, làm tung toé dòng máu tựa thuỷ ngân.
Con Raptor không thể chịu nổi cơn đau mà rú lên. ROARRRRRRRRR!
Bốn móng vuốt to lớn sắc như dao được dùng làm đòn kết liễu.
Bộ sừng thường được dùng để tấn công trong chiến đấu. Là cơ quan trên cơ thể, chúng có thể được coi là “sừng” của một con leviathan.
Giống như vuốt của Minadzuki, bộ sừng mang vẻ ngoài cực kỳ nổi bật.
Sau khi khoá chặt con Raptor bằng vũ khí bẩm sinh của mình, Minadzuki há miệng ra.
Một ngọn lửa màu trắng xanh nóng rực phun ra—!
Đây là vũ khí bẩm sinh thứ hai của một con leviathan.
Bị nhấn chìm trong ngọn lửa, con Raptor chết ngay tức khắc.
Sau khi con rồng cấp thấp chết đi, xác nó rơi xuống đất.
Ngay lập tức, những gì còn sót lại liền biến đổi. Cơ thể giống thằn lằn dần biết thành đá
Quá trình hoá đá bắt đầu từ ngọn các chi, chạy dọc theo chi, rồi đến thân mình, tới cổ và kết thú ở đầu.
Thay vì để lại xác chết, rồng sẽ hoá đá sau khi chết.
Hơn nữa, thân xác sót lại trở nên cực kỳ mong manh, đến mức làm cho người ta có cảm tưởng rằng thứ sinh vật kinh hoàng lúc còn sống kia chỉ là hư cấu mà thôi. Trên thực tế, gần một nửa xác con Raptor này đã vỡ vụn vì dư chấn từ cú rơi.
Quan sát quá trình tử vong độc nhất của loài rồng, Hal thầm nghĩ.
Giữa vận rủi bị rồng tấn công, thật may khi toàn bộ mọi người đều giữ được mạng mà không sây sát gì.
Tuy vậy, chính xác thì chuyện quái gì đã xảy ra với cơ thể cậu? Cảnh tượng đáng xấu hổ lúc trước trông như một người sợ đến cứng người khi thấy rồng vậy…
Với cái cách mọi chuyện được nhìn thấy, dường như cuộc sống mới của cậu ở Tokyo sẽ ngập tràn thách thức và khó khăn.